Tám chín phần mười hắn là át chủ bài mà quốc chủ bí mật bồi dưỡng!
Diệp Trạch Vương lặng lẽ nhìn về phía Tư Không Truy Tinh, bởi vì Ti Hải Hiền chính là hắn tiến cử cho quốc chủ. Nhưng nghĩ lại, nếu như Ti Hải Hiền chính là át chủ bài mà quốc chủ bí mật bồi dưỡng, cho dù Tư Không Truy Tinh không tiến cử thì chắc chắn quốc chủ cũng sẽ bí mật triệu hồi hắn.
Giờ phút này, Tư Không Truy Tinh vẫn còn chìm trong nỗi khiếp sợ khi Ti Hải Hiền giết chết Hạn Địa Giác, vốn định sợ hãi thán phục vài câu, lại phát hiện sát ý trong hai con ngươi Diệp Trạch Vương.
Giờ khắc này, hắn luống cuống.
Nếu như Diệp Trạch Vương ra tay, vậy chắc chắn Ti Hải Hiền phải chết.
Mặc dù Ti Hải Hiền vượt qua dự kiến của tất cả mọi người, giết Hạn Địa Giác, nhưng chênh lệch với cường giả phong vương chân chính vẫn lớn lắm.
Một đòn của cường giả phong vương, có thể Ti Hải Hiền đều không đỡ nổi!
Ra tay?
Hay là không ra tay?
Tư Không Truy Tinh choáng váng.
Hắn không biết nên lựa chọn thế nào.
Bởi vì cho dù chọn như thế nào thì hắn đều phải trả một cái giá thật lớn.
"Diệp Trạch Vương điện hạ..." Tư Không Truy Tinh kinh hô một tiếng, mắt thấy Diệp Trạch Vương đã mở ra mạch môn, dưới tình thế cấp bách lập tức quay qua nhìn Ti Hải Hiền hô: "Mau trốn!"
Nói xong, Tư Không Truy Tinh cũng mở ra mạch môn.
Được rồi.
Không thèm đếm xỉa nữa.
Ti Hải Hiền không thể chết.
Bởi vì hắn không muốn chết.
Chỉ cần không chết, trả giá lớn như thế nào cũng được!
Sau khi mở ra mạch môn, Tư Không Truy Tinh lập tức nhào tới chỗ Diệp Trạch Vương, đồng thời đưa tay đánh ra một đạo mạch thuật Thiên cấp về phía Diệp Trạch Vương.
Diệp Trạch Vương ngẩn ra.
Tư Không Truy Tinh làm phản?
"Ngươi muốn chết!"
Vừa nghĩ tới người mình lại làm phản, Diệp Trạch Vương càng nổi giận hơn.
Vậy thì cùng giết!
Đang lúc Diệp Trạch Vương chuẩn bị động thủ, một giọng nói thâm trầm vang vọng toàn bộ quốc đô trong nháy mắt, chấn động đến phòng ốc đại địa run rẩy.
"Đủ rồi!"
Sau giọng nói đó là một lão giả áo bào đen xuất hiện bên trên bầu trời, ngăn giữa Diệp Trạch Vương và Ti Hải Hiền.
Một phát chặn này.
Thiên địa đều như muốn tách ra.
Diệp Trạch Vương, Tư Không Truy Tinh thấy thế, tất cả đều biến sắc, vội vàng khom người hành lễ.
"Tham kiến tiền bối!"
"Tham kiến tiền bối!"
Hai người Diệp Trạch Vương và Tư Không Truy Tinh đều không ngờ được, quốc chủ lại mời được Thiên Tướng.
Đương nhiên.
Không riêng hai người bọn họ không ngờ được.
Mấy người Long Dương Vương ngăn ở cửa vương cung cũng hoàn toàn không ngờ được.
Bọn họ càng bối rối.
Lão giả áo bào đen không có nói thêm gì nữa, chỉ quay qua nhìn Ti Hải Hiền nói một câu, sau đó biến mất tại chỗ.
Lúc đến vô ảnh.
Đi càng vô tung.
"Quốc chủ đang chờ ngươi."
Một câu nói khiến cho Diệp Trạch Vương ngoan ngoãn đóng mạch môn lại.
Cũng khiến cho bọn người Long Dương Vương mặt xám như tro.
Cuối cùng, rơi vào đường cùng, Diệp Trạch Vương chỉ có thể liếc Tư Không Truy Tinh một cái, sau đó rời khỏi đây.
Tư Không Truy Tinh cười một tiếng đắng chát, nhưng mà cũng thở phào nhẹ nhõm.
Ti Hải Hiền không chết là được.
Những chuyện khác đến lúc đó nói sau.
"Đây chính là Thiên Tướng sao? Chỉ dựa vào giọng nói và khí thế thì đủ trấn trụ cường giả phong vương."
Bên trong Tẫn Tri Lâu, Ôn Bình tự lẩm bẩm, cũng quay ngược lại hình ảnh Thiên Tướng U Quốc xuất hiện.
Không thể nghi ngờ.
Đó chính là tồn tại trên Thiên Vô Cấm.
Có phải Nguyên Ương Cảnh hay không thì không biết nhưng ít ra cũng là nửa bước Nguyên Ương Cảnh, nếu không thì sao chỉ dựa vào giống như là có thể trấn trụ cường giả phong vương? Bởi vậy có thể suy đoán U Quốc có ít nhất ba vị nửa bước Nguyên Ương.
Nói thật, không thể bảo là không mạnh mẽ.
Hơn nữa chỉ xem hình ảnh Hắc Ảnh truyền về cũng làm cho hắn sinh ra áp lực không nhỏ.
Bởi vì hắn hoàn toàn không thấy rõ động tác vị Thiên Tướng đó rời đi.
Đây là cảm giác chênh lệch lớn mà khi hắn là Thiên Vô Cấm Hạ Cảnh đối mặt Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh cũng không cảm nhận được.
"Được rồi, không nghĩ, thành thành thật thật phát dục." Ôn Bình không suy nghĩ nữa, U Quốc có Thiên Tướng, hắn có hệ thống tông môn.
Ai sợ ai chứ?
Chờ Tẫn Tri Lâu thăng cấp hoàn thành, lại tốn một lượng lớn danh vọng chế tạo một cái kiến trúc tăng hạn mức tông môn lên. Bởi vì trước mắt Bất Hủ Tông tu luyện tới thượng cảnh là hết rồi.
Như vậy không thể được.
Nếu chỉ như vậy thôi thì sao có thể hấp dẫn cường giả gia nhập vào được?
Như vậy sao có thể hấp dẫn thiên kiêu yêu nghiệt nhập môn?
Như vậy sao có thể đề cao cảnh giới trưởng lão tông môn?
Đúng vào lúc này, Truyền Âm Thạch trong ngực Trần Hiết đột nhiên có động tĩnh, sau khi kết nối, giọng Vi Sinh Tinh Vũ vang lên.
"Trần trưởng lão, bắt đầu. Mới rồi ta chặn được mệnh lệnh của lâu chủ Già Thiên Lâu. Già Thiên Lâu Chiến, Giám, Kỳ, Nguyên, Thống, Chiến Giới lục bộ, đồng thời tấn công Bi Trạch Vực, mở bốn cái chiến khu mới, chiến khu Đông Lĩnh, chiến khu Thiên Vọng Hạp, chiến khu Thiên Lưu Giang, chiến khu dãy núi Lăng Phong."
Trần Hiết vui mừng, không khỏi quay đầu ngắm nhìn tông chủ nhà mình, sau đó có chút ngạc nhiên nói: "Như vậy chẳng phải là Già Thiên Lâu chuẩn bị kéo toàn bộ Bi Trạch Vực vào trong chiến hỏa?"
Nơi giáp giới giữa U Quốc và Già Thiên Lâu ở cực bắc là Thiên Vọng Hạp, xuống một chút thì là Đông Lĩnh, Đông Lĩnh trở xuống là sa trường ở mặt chính đông.
Sa trường xuống nữa là Thiên Lưu Giang, cuối cùng chính là nơi giáp giới giữa U Quốc và Già Thiên Lâu ở cực nam, dãy núi Lăng Phong.
Một khi năm chỗ này nối liền, chiến hỏa sẽ tràn ngập tất cả biên giới giáp giữa U Quốc và Già Thiên Lâu.
Nếu như nhớ không lầm, năm chỗ này đều thuộc về Bi Trạch Vực, chia ra ở mặt phía bắc, phía đông và mặt phía nam Bi Trạch Vực.