Team: Vạn Yên Chi Sào
Dịch: Thiên Huyết
Nguồn: Truyenyy.com
----------
Sau một canh giờ nhìn lại, Ôn Bình đã bị quấn thành một cái thạch nhân, dung nham bao bọc hắn sớm đã ngưng kết thành đá, nhìn như vị tượng phật ngồi xếp bằng.
Ôn Bình bị dung nham bao lấy, lúc này lại mở mắt ra.
Lúc nhìn xuống, vậy mà có thể thấy rõ cảnh tượng bên trong bụng của mình, từng sợi tơ xích hồng sắc du tẩu ở trong đó, giống như tiểu linh tinh, lại giống như tế trùng, bọn chúng không ngừng chui vào da thịt hắn.
Lúc này, thanh âm hệ thống vang lên bên tai:
"Kí chủ, quá trình này có thể sẽ dài đằng đẵng"
- Ngươi chẳng lẽ xuất hiện chỉ để nói mấy lời này?
Ôn Bình hỏi.
"Đương nhiên, ta là tới giúp ngươi nói cho ngươi một vài điều, thừa dịp thời gian hỏa linh đang cải tạo thân thể ngươi, nói cho ngươi biết về Hỏa Linh chi thể."
- Nói!
- Vô cấu chi thể mạnh, bách độc bất xâm, thế nhưng trong ba ngàn kinh thể cũng chỉ xếp ở cuối cùng. Hỏa Linh chi thể thì khác, trong ba ngàn linh thể, xếp thứ một ngàn tám trăm, cho nên Kí chủ khoan hãy vội vượt qua tầng bảy, đợi đến khi Hỏa Linh chi thể đạt đến tiểu thành lại đi lên tầng tiếp theo của Thập tầng tháp.
- Một ngàn tám trăm, vị thứ này cũng không cao a!
- Kí chủ, muốn đạt được linh thể đã rất khó, trình độ trân quý của nó không thua kém gì dị mạch, cho nên Kí chủ nên thỏa mãn mới đúng!
- Thỏa mãn, ta đương nhiên thỏa mãn.
Bất quá hệ thống giống như là không tìm thấy sự thỏa mãn trên người Ôn Bình, thế là tiếp tục giải thích :
- Có được dị mạch, có thể tranh tài với Thông Huyền Cảnh trung cảnh, linh thể có bài danh vượt qua Vô Cấu chi thể cũng tương tự như vậy. Cho dù là Mộc canh chi thể bài danh hai ngàn chín trăm chín mươi chín cũng đủ cho một vị Thông Huyền Cảnh trung cảnh chiến ngang đối thủ Thông Huyền Cảnh thượng cảnh.
- Ta hiểu ý của ngươi. Ta sẽ đem Hỏa Linh chi thể luyện tới tiểu thành mới tiếp tục đi vào Thập tầng tháp.
Mặc dù hắn biết đồ vật tầng tám sẽ không phải là thứ tầm thường, thế nhưng hệ thống đã khuyên như vậy, hẳn là biện pháp tu hành tốt nhất.
Hắn biết, có đôi khi đồ vật tốt nhất chưa chắc đã là thích hợp nhất.
Về phần đồ vật tầng tám là cái gì, nó khẳng định là chưa thích hợp với bản thân bây giờ.
Trong lòng xẹt qua cái ý nghĩ này, Ôn Bình nhắm mắt lại, mặc cho Hỏa Linh tiếp tục cải tạo thân thể của mình, nhắm mắt lại minh tu.
Chớp mắt, đã đến thời gian truyền tống ra Thập tầng tháp.
Dung nham bên ngoài cơ thể Ôn Bình bắt đầu vỡ vụn. Ôn Bình một tay phá ra, sau đó là chân, đầu, cuối cùng là nửa người dưới.
Khi toàn bộ dung nham rơi xuống, Ôn Bình không một mảnh vải che thân, lộ ra làn da màu đỏ, Bất Hủ thanh phong bào đã đã bị dung nham hoàn toàn thiêu rụi.
Ôn Bình phun ra một hơi trọc khí, nhắm hai mắt lại, sắc đỏ dưới da bắt đầu lui xuống, giống như là nước thủy triều rút vậy, ẩn mất, màu da lại trở lại bình thường.
Sau khi giải quyết hết mọi thứ, Ôn Bình nhìn cột thông tin cá nhân:
Ôn Bình
Giới tính: Nam.
Cảnh giới: Thông Huyền Cảnh hạ cảnh.
Thể chất: Hỏa Linh Chi thể (nhập môn) .
Công pháp tu luyện: Trường mạch công (Huyền cấp tiểu thành).
Mạch thuật tu luyện: Hoàng cấp hạ phẩm - Giao Long nộ (tiểu thành), Hỏa Long thuật (nhập môn).
...
Bên trong Sân Hung Thú Thí Luyện.
Đại yêu Quỳ Ngưu đứng trước mặt Ôn Bình, hai tròng mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm Ôn Bình, giống như muôn phun ra kiếm đâm Ôn Bình vậy.
- Cảm giác vẫn chưa đủ.
Vốn muốn thử xem thực lực của mình, hắn đã điều chỉnh thực lực Quỳ Ngưu ở mức cao nhất, cũng chính là Thông Huyền Cảnh hạ cảnh đại yêu.
- Được rồi thử trước một chút.
Ôn Bình dứt lời, một bước phóng ra, cong người, nắm đấm hướng về phía Quỳ Ngưu.
Không mở ra mạch môn, cũng không dùng mạch thuật.
Chỉ dùng mỗi Hỏa Linh chi thể để ngạnh kháng với đại yêu.
Ầm!
Sừng nhọn đụng vào nắm đấm của Ôn Bình.
Sau một khắc, con ngươi của Quỳ Ngưu trở nên vô thần, chân sau lảo đảo một cái liền ngã xuống đất. Theo đó nghe được tiếng rống giận dữ, đinh tai nhức óc, nó giãy giụa đứng lên, tựa hồ không cam tâm, tiếp tục phóng tới Ôn Bình.
Ôn Bình lại tiếp tục ra một quyền.
Một quyền này, Ôn Bình là dùng toàn bộ lực lượng, đập vào trên sừng.
Ầm!
Chiếc sừng gãy đứt.
Hai con ngươi Quỳ Ngưu đen lại, mất đi tư thái yêu vật trong truyền thuyết, ngã bịch xuống đất.
...
Sáng sớm hôm sau.
Nắng sớm mờ mờ, lúc sương mù còn giăng trắng, Vu Mạch ở dưới Thính Vũ các lớn tiếng hô lên:
- Ôn tông chủ!
Vu Mạch biết Thính Vũ các có mê trận nên không dám đi vào.
Nói thật, Ôn Bình vừa mới nằm ngủ chưa được nửa nén hương thời gian, nghe được thanh âm này, cũng không nghĩ nhiều, sợ là Vu Mạch có chuyện gấp, mặc Bất Hủ Thanh Phong bào đi xuống.
Ôn Bình mặt lạnh, khó chịu hỏi:
- Vu Mạch tiền bối, sáng sớm có chuyện gì sao?
Vu Mạch vội vàng nói:
- Ta muốn nhập tông!
Ôn Bình nghe như vậy, sững sờ tại chỗ.
- Nhập tông? Vậy gọi ta dậy sớm như vậy làm gì?
Thở hắt ra một hơi, quay người đi hướng Thính Vũ các.
Vừa mới điều chỉnh tâm tình, áp chế lửa giận bị đánh thức. Thế nhưng Vu Mạch này lại đánh thức hắn chỉ để nói chuyện này?
Vu Mạch thấy vậy, không rõ ràng cho lắm.
Thầm nghĩ trong lòng: Hiện tại Bất Hủ Tông ngay cả Thông Huyền Cảnh nhập tông cũng xem thường?
Kết quả, thấy Ôn Bình đi nhanh mấy bước, nhíu mày hỏi:
- Tiểu tử, ta muốn nhập tông, ngươi làm sao bỏ đi?
- Tông môn có quy củ mới: Buổi sáng còn ngủ, không xử lí chuyện của tông môn.
Ôn Bình lạnh lùng lên tiếng, cất bước đi vào mê trận.
- Ta...
Hắn một cái Thông Huyền Cảnh muốn nhập tông.
Ôn Bình vậy mà bỏ qua để đi ngủ.
Vu Mạch có chút không bình tĩnh, bất quá nghĩ đến quy củ mà Ôn Bình nói ra không ai có thể cải biến, đành phải trở về.
Lúc chạm mặt Tần Sơn, Tần Sơn hỏi:
- Như thế nào?
- Không được!
- Sao vậy?!
- Tiểu tử kia nói, tông môn có quy củ mới, thời điểm còn đang ngủ nướng, không xử lí sự vụ tông môn.
- Quy củ này... Đúng rồi, Vân trưởng lão có nói qua, tông chủ rất không thích bị quấy rầy khi ngủ nướng, để chúng ta tận lực không quấy rầy hắn, hắn rất có thể sẽ mắng chửi người. Ngươi cũng chỉ có thể chờ đợi, thời gian còn nhiều, có thể kiên nhẫn từ từ.
Tần Sơn nở nụ cười an ủi.
Hắn đoán chừng, cả cái Đông Hồ này cũng chỉ có người tông chủ này của mình có thể thoải mái như vậy.
Người khác vì muốn Vu Mạch nhập tông, đưa ra vô số chỗ tốt.
Nhưng bản thân vị tông chủ này, vậy mà đi ngủ, bỏ qua Vu Mạch.
Vu Mạch nói tiếp:
- Nhưng ta rất muốn đi xem Thanh Vân Sơn a, muốn nhìn phong thái khác của Thanh Vân Môn. Tiểu tử Trương Tiểu Phàm kia thường thường, Thanh Vân Môn không có ai muốn thu hắn làm đồ đệ. Mặc dù làm môn hạ của Điền Dịch, nhưng lại không được chào đón cho lắm, tương lai như thế nào, có thể học được thuật ngự kiếm phi hành hay không, quả thực khiến ta hiếu kỳ nha.
Nói xong, Vu Mạch lộ ra biểu cảm mong đợi.
Tần Sơn nghe xong, vỗ vai Vu Mạch:
- Tông chủ cứ như vậy, ngươi chỉ có thể chờ đợi.