Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1822 - Chương 1674 - Lại Được Thi Thể Phong Vương

Chương 1674 - Lại được thi thể phong vương
Chương 1674 - Lại được thi thể phong vương

Chương 1674: Lại được thi thể phong vương

"Không hổ là Long tộc, vận dụng yêu lực vượt xa bất kỳ Yêu tộc nào, cho dù là Yêu tộc trong Thập Đại Cấm Địa cũng không thể sánh được. Thân rồng cũng không tệ, rõ ràng lực lượng mới Thiên Vô Cấm Trung Cảnh nhưng thân rồng cũng đã mạnh mẽ đến vượt qua trình độ trung cảnh."

"Giết ngươi, ta thật sự không nỡ."

"Đáng tiếc, ngươi lội vào vũng nước đục này, nhất định phải chết. Hơn nữa nếu Bất Hủ Tông đã lựa chọn Long Dương Vương, vậy ngươi càng không thể sống."

Người trẻ tuổi này mỉm cười nói nhỏ, nhưng người bịt mặt trên bầu trời liên tục chiến tử, hắn vẫn không có ý xuất thủ.

Thấy cảnh này, Ôn Bình bất đắc dĩ cười một tiếng.

Có thể xác định là.

Chắc chắn không phải cùng một bọn.

Lúc này, Ôn Bình xem xét tin tức cá nhân hắn.

“Liệp Nghiêu.”

“Giới tính: Nam.”

“Tuổi tác: Bảy trăm ba mươi hai tuổi.”

“Cảnh giới: Thiên Vô Cấm Trung Cảnh.”

“Xếp hạng trên Thiên Bảng: Xếp hạng thứ hai mươi.”

Nhìn đến đây, Ôn Bình cảm thán một câu: "Không ngờ xếp hạng vẫn rất cao."

"A, tông chủ, xếp hạng cái gì?" Bên kia Truyền Âm Thạch, Trần Hiết nghi hoặc mở miệng hỏi.

Ôn Bình thuận miệng nói: "Không có gì, qua ít ngày sẽ biết. Được rồi, tiếp tục làm việc của ngươi đi. Đúng rồi, không có gặp được cản trở chứ?"

"Mặc dù có cản trở nhưng cũng không lớn. Có sách vàng của quốc chủ, bọn họ cũng không có làm khó dễ quá nhiều. Lại thêm có liên quan đến lợi ích, bọn họ đều không có từ chối. Đa số thế lực lục tinh ngay cả cơ hội gặp mặt cũng không có cho chúng ta. Nếu như không giải quyết bọn họ, trong thời gian ngắn chúng ta không thể nào chiêu mộ được nhiều nhân thủ như vậy. Nhưng mà xin tông chủ yên tâm, những chuyện này đều là chuyện nhỏ! Ta sẽ giải quyết!"

"Ta tin tưởng ngươi. Nếu như những thế lực lục tinh đó giở công phu sư tử ngoạm, chia thêm một chút lợi ích nữa cho bọn họ cũng không quan trọng. Bởi vì sau này bọn họ sẽ phun ra gấp mười gấp trăm lần. Tẫn Tri Lâu chưa bao giờ cần bọn họ, mà là bọn họ cần Tẫn Tri Lâu."

Nói xong, Trần Hiết trầm mặc.

Hắn đang cẩn thận suy tính câu nói đó của tông chủ nhà mình.

Trước giờ Tẫn Tri Lâu chưa từng cần bọn họ.

Mà là bọn họ cần Tẫn Tri Lâu.

Thật lâu, Trần Hiết vuốt cằm nói: "Thuộc hạ đã rõ."

Ôn Bình biết Trần Hiết rất thông minh, chỉ cần nhắc nhở vài câu là có thể biết được giá cả tình báo và giá trị của Bất Hủ Nhật báo.

Chờ sau này cho dù là ai đều không trốn được Tẫn Tri Lâu.

Ngươi không mua?

Có thể.

Kẻ địch của ngươi sẽ biết tất cả tình huống về ngươi, thậm chí là át chủ bài.

Còn không mua?

Vậy thì chờ mình vì tiết kiệm mấy vạn, mấy chục vạn bạch tinh cho tình báo này mà tổn thất trăm vạn, ngàn vạn bạch tinh đi.

Về phần Bất Hủ Nhật báo, thay đổi thế giới này đồng thời thu hoạch thế giới này cũng là dễ như trở bàn tay. Một ví dụ rất đơn giản, chỉ riêng độc giả của Bất Hủ Nhật báo ở Nguyên Dương Vực đã có trên trăm ức. Dưới tình huống này, tùy tiện bán chút gì trên đó đều có thể kiếm tới da đầu tê rần.

Lúc đó chẳng phải là có thể kiếm được tiền quảng cáo rồi sao?

Về phần tác dụng khác, thì không nói nhiều.

Nhắc nhở Trần Hiết vài câu, sau đó Ôn Bình không có tiếp tục nói đề tài này. Cất Truyền Âm Thạch, ánh mắt rơi vào Liệp Nghiêu.

Bây giờ Liệp Nghiêu, mắt thấy từng người bịt mặt chết thảm dưới long trảo Mộc Long đánh ra, mà lại bất vi sở động như không nhìn thấy.

Rượu vẫn uống.

Tiểu khúc vẫn hát.

...

Trên biển mây, từng cường giả Thiên Vô Cấm Trung Cảnh bị long trảo đập xuống đất, sau đó nằm dưới phế tích, trong đống loạn thạch, dưới đáy hố to không có động tĩnh.

Nương theo cường giả Thiên Vô Cấm Trung Cảnh còn lại càng ngày càng ít, bảy tám người còn sót lại không còn muốn tái chiến nữa, quay đầu muốn thoát đi.

Thấy thế, Giản Phá vội vàng hô: "Long huynh, không cần đuổi theo! Nếu bọn họ đã đại động can qua ra tay với ta, chắc chắn còn có hậu thủ. Cẩn thận có cạm bẫy!"

"Ta nói muốn đuổi theo lúc nào." Long trảo Mộc Long bỗng nhiên chém về khoảng không, nhấc lên tầng tầng Thanh Long yêu lực, sau đó trong nháy mắt đã bao phủ hai ba mươi dặm xung quanh bầu trời.

Yêu pháp!

Thanh Long Tù Lung!

Đây là Mộc Long lĩnh ngộ được khi khả năng vận dụng yêu lực càng sâu sắc thêm.

Mặc dù không phải yêu pháp cấp Yêu Tiên nhưng xác thực ẩn chứa Thanh Long chi lực và thiên địa chi lực của phiến thiên địa này!

Lúc này, bảy tám vị cường giả Thiên Vô Cấm Trung Cảnh anh dũng thoát đi mới vừa bay ra được mười dặm mà thôi, trăm hơi thở sau đã đụng phải bích chướng Thanh Long Tù Lung.

Bảy tám người phát hiện được không đúng thì đã thu lại không được, đành phải lấy mạch thuật mở đường đụng vào, nhưng lại đâm đến hoa mắt váng đầu.

Sau một khắc.

Mộc Long nhắm thẳng vào một người trong đó.

Mười hơi mà thôi.

Lại chụp chết một người!

Tình huống này khiến cho bảy người còn lại càng kinh hoảng thêm.

Trong cái lồng này, bọn họ hoàn toàn không thể trốn đi đâu được. Bởi vì mạch thuật Thiên cấp trung phẩm cũng không thể oanh phá bích chướng yêu lực này.

"Thật không hổ là Long tộc, vận dụng yêu lực đã có thể sánh ngang nhân tộc vận dụng mạch thuật." Giản Phá nhìn một màn này, trong lòng không nhịn được cảm thán.

Nhớ năm đó.

Nhân tộc Triều Thiên Hạp dựa vào mạch thuật, mượn dùng mạch khí giữa thiên địa mới đoạt lại Triều Thiên Hạp vốn do Yêu tộc chúa tể.

Nếu như năm đó Yêu tộc đều có thể như Long tộc, vận dụng yêu lực tự thân đến mức có thể sánh ngang với nhân tộc khống chế mạch khí, chỉ sợ năm đó nhân tộc sẽ không thắng dễ dàng như vậy.

Sau khi cảm thán, Giản Phá thấy người bịt mặt muốn giết hắn đang dần ít đi, lại vẫn chưa có người nào đến trợ giúp bọn họ.

Giờ khắc này.

Hắn cảm thấy có lẽ là mình cả nghĩ quá rồi.

Có lẽ đối phương hoàn toàn không có xuất động cường giả phong vương.

Mặc dù khả năng này không lớn.

Lúc này, bọn người phó Vực Chủ Long Trạch Vực.

Và các thành dân tự phát kết thành mạch trận hộ thành trong thành đều nhảy cẫng hoan hô khi người che mặt càng ngày càng vẫn lạc nhiều.

"Thắng."

"Mười hai vị cường giả Thiên Vô Cấm Trung Cảnh, dám đến Long Trạch Vực ta ám sát Đại Vực Chủ, đều chết hết cho ta!"

Bình Luận (0)
Comment