Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1824 - Chương 1676 - Lại Được Thi Thể Phong Vương (3)

Chương 1676 - Lại được thi thể phong vương (3)
Chương 1676 - Lại được thi thể phong vương (3)

Chương 1676: Lại được thi thể phong vương (3)

Dùng những mộc khí đó tăng tu vi của mình lên không tốt hơn sao?

Sau khi về tông, Ôn Bình vọt thẳng vào Quan Ảnh Thất cách đó không xa. Theo sau đó, Vụ Kỳ Vương, Tần Thiên Bàng, Nam Ti và Diệp Trạch Vương đã mất đầu từ trong Quan Ảnh Thất đi ra.

Vừa kịp phản ứng lại, Liệp Nghiêu chuẩn bị truy kích Ôn Bình nhưng khi thấy được một mình Ôn Bình vào nhà, sau đó lại có ba vị cường giả phong vương đi ra.

Hắn luống cuống.

"Mẹ nó!"

Bốn vị cường giả phong vương!

Hóa ra là bọn họ bị gài bẫy.

"Ngươi lợi hại!"

Nói xong, Liệp Nghiêu lập tức hóa thành kinh hồng bỏ chạy về nơi xa, tái diễn lại cảnh tượng khi mấy người Vụ Kỳ Vương đến.

Nhưng mà đãi ngộ của hắn tốt hơn mấy người Vụ Kỳ Vương.

Dù sao cũng là bốn vị cường giả phong vương tiễn hắn lên đường, trong đó còn có một hoàng tộc phong vương.

Cũng như thế, chết có ý nghĩa.

Khi động tĩnh chiến đấu chậm rãi tiêu tán, đệ tử mới nhập tông của Bất Hủ Tông hiếu kì ra xem náo nhiệt lập tức bị mấy người Dương Nhạc Nhạc đi ngang qua đuổi về.

"Có gì đáng xem, không phải chỉ là làm thịt một phong vương sao? Trở về tu luyện cho tốt, mấy người không chịu tu luyện tích cực, xem náo nhiệt thì lại rất tích cực. Không có điểm nhiệm vụ tông môn thì đi kiếm, đã nhập tông mấy ngày, thực lực lại không chút tiến bộ."

Dứt lời, Dương Nhạc Nhạc nghênh ngang rời đi.

Mấy đệ tử mới tới hai mặt nhìn nhau, ngoan ngoãn về tu luyện.

Thật sao.

Phong vương đại chiến, không phải là thường thấy ở Bất Hủ Tông sao?

Ngay lúc đó, Ôn Bình thu thi thể bị Vụ Kỳ Vương không cẩn thận đánh gãy một cánh tay của Liệp Nghiêu lại, tiếp tục về Tẫn Tri Lâu xem kịch.

"Ta tin tưởng các ngươi có thể, nhất định còn có chuẩn bị ở sau." Ôn Bình đưa mắt nhìn Hắc Tường, chờ hoàng tộc phong vương cho hắn một kinh hỉ.

...

Long Trạch Vực.

"Ừm?"

"Người đâu."

"Kết thúc?"

Vô số thành dân vừa kết thành mạch trận hộ thành, sau đó ngửa mặt nhìn lên bầu trời, sững sờ tại chỗ.

Nhưng mà cũng không dám thư giãn.

Dù sao bây giờ là phong vương đại chiến.

Bọn người phó Vực Chủ Long Trạch Vực cũng nhìn xung quanh, vẻ mặt mờ mịt và không biết làm sao. Nhưng mà bởi vì không cảm giác được phong vương tồn tại, ngược lại trở nên càng cẩn thận hơn.

Chỉ có Mộc Long thở dài một hơi, sau đó biến trở lại hình người, sau đó chà xát sợi râu màu xanh của mình, sau đó triệt hồi yêu lực quanh người Giản Phá.

"Vực Chủ Phủ có đồ ăn không?"

"A..."

Giản Phá ngơ ngẩn.

Mộc Long ngự không bay lên, đi không bao xa thì ngừng lại, hỏi lại Giản Phá: "Kết thúc, ngươi không ăn cơm sao?"

"Kết thúc?"

Giản Phá càng mộng.

Không phải mới bắt đầu sao?

"Ngươi nghĩ sao, chỉ là phong vương thôi, chẳng lẽ còn đại chiến ba ngày ba đêm hả." Mộc Long đi vài bước, lại quay đầu nói: “Ăn xong ta sẽ đi, tiếp theo ngươi tự cầu phúc đi. Nếu còn có phong vương muốn giết ngươi, Bất Hủ Tông chúng ta cũng không xen vào."

"Cái này. . ."

Giản Phá nghẹn lời.

Không phải vì một câu sau.

Mà là vì một câu trước.

Phong vương đại chiến, không phải đều là ba ngày trở lên sao?

Thậm chí, sẽ đánh mười ngày mười đêm.

Làm sao đến Bất Hủ Tông thì phong vương đại chiến lại kết thúc nhanh như vậy.

Cường giả phong vương của Bất Hủ Tông mạnh cỡ nào?

Tồn tại như Hà Hữu Uyên?

Tám chín phần mười!

"Đi nha?" Mộc Long nói một câu kéo hắn khỏi rung động.

Giản Phá vội vàng đi theo, sau đó trở lại Vực Chủ Phủ, dặn dò người rảnh rỗi trong Long Trạch Vực bắt tay làm, gần ba ngàn bảy trăm hai mươi lăm món ăn.

Khi Giản Phá trở về Vực Chủ Phủ, rất nhiều cường giả Thiên Vô Cấm Long Trạch Vực cũng đều hiểu.

Đại chiến kết thúc!

Cường giả phong vương đến giết Vực Chủ đã bị cường giả phong vương của Bất Hủ Tông giải quyết.

Mặc dù nhanh đến không hợp thói thường!

Đám người Long Trạch Vực cũng tán mạch trận, nhưng mà ấn tượng về đại chiến giữa phong vương kết thúc ngắn ngủi như thế thì không tán đi được.

Một ngày này, bọn họ nhớ kỹ Bất Hủ Tông.

Nhớ kỹ hóa ra Bất Hủ Tông ở Nguyên Dương Vực mạnh mẽ như vậy!

Cũng trong thời khắc này, hạt giống muốn gia nhập Bất Hủ Tông mọc lên trong lòng vô số tán tu.

So với những thế lực lục tinh đỉnh tiêm cao cao tại thượng, bọn họ ưa thích Bất Hủ Tông không thích cao điệu, và vị tiền bối tru sát cường giả phong vương đó.

Rõ ràng có được thực lực tru sát cường giả phong vương trong khoảnh khắc nhưng lại không lộ ra trước mắt người đời. Sau khi chém giết phong vương thì lại ẩn sâu công danh!

Đây mới là hình tượng cường giả đỉnh cao trong lòng bọn họ!

"Long huynh, không biết cường giả vừa mới ra tay, là quý tông ..." Giờ phút này, trong Vực Chủ Phủ, Vực Chủ Long Trạch Vực Giản Phá tự rót rượu cho Mộc Long, chỉ vì cầu một đáp án.

Mộc Long uống cạn rượu trong chén, lắc đầu: "Ta cũng không biết, muốn biết, ngày mai xem Bất Hủ Nhật báo đi."

Quốc đô U Quốc.

Đầy đường màu trắng.

Toàn dân đều để tang.

Nhạc buồn vang lên trên không quốc đô trầm mặc, réo rắc không ngừng, kéo dài bất diệt, khiến cho quốc đô phồn vinh ngày xưa trở nên ảm đạm.

Đầu đường cuối ngõ, tràn đầy truyền thuyết Diệp Trạch Vương.

Cũng đều là người đến phúng viếng, tiếc hận Diệp Trạch Vương.

Dù sao cũng là hoàng tộc, mà lại chết ở trong tay cường giả Già Thiên Lâu ở sa trường, cho nên Diệp Trạch Vương vẫn lạc, nghiễm nhiên trở thành anh hùng U Quốc.

Tuy tồn tại trên Thiên Vô Cấm đều cảm thấy việc này khác thường nhưng chắc chắn là hoàng tộc không thể nói cho người trong thiên hạ biết việc này có kỳ quặc.

Không phải là không thể.

Mà là không muốn.

Chân tướng sẽ làm hao tổn mặt mũi hoàng tộc!

Tại sao Diệp Trạch Vương muốn đi sa trường, không biết được. Nhưng mà trước khi tra ra chân tướng, nhất định phải tiến hành quốc táng Diệp Trạch Vương như anh hùng U Quốc. Vừa khéo Già Thiên Lâu và U Quốc đang bộc phát một trận đại chiến, lại là chiến tranh quy mô lớn nhất trong hai trăm năm nay.

Bình Luận (0)
Comment