Chương 1294: Đông Lĩnh chi chiến (Hạ) (2)
Hơn nữa còn không cần lo lắng cường giả Thiên Vô Cấm ra trận, nguy hiểm cho tính mạng của mình.
"Chạy? Tiểu ‘hắc cẩu’, ngươi chạy đi đâu!"
"Chạy thật là mau, ngươi chạy nữa đi, chạy nữa đi!"
"Truy truy truy! Các huynh đệ, những tên bị vây lại thì không cần để ý đến, để huynh đệ phía sau giải quyết bọn họ."
Trong vô số tiếng hò hét, mấy ngàn vạn Thần U Quân U Quốc như là dòng lũ, gặp núi dẹp núi, gặp sông lấp sông, sau nửa canh giờ ngắn ngủi, đã đuổi theo ra khỏi Đông Lĩnh trăm dặm!
Ngay lúc đó, trong doanh địa ngoài hậu phương Kỳ bộ ngàn dặm, một con Yêu đưa tin xông vào trong doanh trướng. Tin tức ba mươi vị cường giả Thiên Vô Cấm Kỳ bộ đồng thời tử trận phá vỡ sự bình tĩnh của doanh trại.
"Cái gì!"
"Tất cả đều chết trận!"
"Không phải chiến tranh vừa mới bắt đầu sao?"
"Tổng Tướng Thần U Quân Ti Hải Hiền lấy cảnh giới trung cảnh, một người giết ba mươi vị Thiên Vô Cấm Kỳ bộ ta? Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào! Cho dù là Tề Thiên Trạch tới cũng không làm được."
Ngay trong doanh địa, tầng lớp cấp cao của Kỳ bộ vừa kinh hô vừa nhanh chóng lao tới trung ương doanh trại.
Cuối cùng hội tụ ở trung ương doanh trại, dưới một tòa Hắc Tháp cao mười tầng.
Cũng ngay lúc này, có hai người phát ra một tiếng sợ hãi thán phục chói tai.
"Chờ một chút, Ti Hải Hiền?"
"Cái tên này rất quen thuộc! Đúng, hắn không phải là Đại Vực Chủ Nguyên Dương Vực sao? Sao lại điều đến Thần U Quân."
Hai người nói xong, tiếng bàn luận tái khởi, theo sau đó một vị lão giả tóc trắng ngước nhìn tầng cao nhất của Hắc Tháp, chậm rãi mở miệng.
"Ti Hải Hiền này là người thứ bốn mươi chín Thiên Bảng. Tề Thiên Trạch cũng không phải là đối thủ, trước mắt hoàn toàn xứng đáng đệ nhất nhân. Lão phu vốn cho rằng đó là tình báo giả, vì nó thực sự quá mức không thể tưởng tượng. Vạn lần không ngờ được tin tức này là thật!"
Lão giả tóc trắng nói xong, lại một người kinh thanh nói: "Ti Hải Hiền! Nhớ lại, không phải hắn xếp hạng cao hơn Dạ Phó Bộ trưởng sao? Sao mới trung..."
Nhưng mà lời còn chưa nói hết thì vội vàng ngậm miệng lại, bởi vì nếu nói thêm nữa thì phiền phức lớn lắm.
Đột ngột.
Tầng thứ mười của Hắc Tháp, một vị nam tử áo bào đen đứng chắp tay, chậm rãi bay ra khỏi Hắc Tháp. Quanh người có hắc xà giống như là sương mù không ngừng bay múa, khi hắn mở miệng nói chuyện thì mới ngừng.
"Xếp hạng cao hơn ta trên Thiên Bảng, lại chỉ là trung cảnh? Thú vị, bản tọa cũng muốn xem xem Tẫn Tri Lâu thần bí này sao dám xếp ta dưới Ti Hải Hiền."
Nói xong, nam tử áo bào đen hóa thành một đạo hắc quang biến mất trên không doanh trại, bay thẳng đến hướng Đông Lĩnh.
Người này chính là Phó Bộ trưởng Kỳ bộ —— Dạ Vô Kiêu.
Cường giả Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh ẩn giấu trong đại quân Kỳ bộ, lúc đầu chức trách của hắn chỉ là chỉ huy đại quân Kỳ bộ, cũng không xuất chiến.
Về phần tại sao trước đó không xuất chiến, đó là vì nếu như hắn xuất chiến, U Quốc nhận được tin tức thì sẽ tăng cường phái cường giả phong vương. Sớm biến cuộc chiến tranh này thành cuộc chiến của thượng cảnh!
Cuộc chiến của thượng cảnh, không phải bất đắc dĩ thì cho dù là Già Thiên Lâu hay là U Quốc đều không muốn triển khai.
Một khi triển khai, chính là lưỡng bại câu thương!
Đương nhiên, còn có một nguyên nhân, đó chính là hắn mới bước vào thượng cảnh không tới ba năm, chiến cùng cảnh, gần như ai cũng đánh không lại. Nếu cùng cảnh ai cũng đánh không lại, vậy hắn lên chiến trường làm gì.
Nhưng mà bây giờ xuất hiện một Ti Hải Hiền, khiến hắn có chút không phục, cũng làm cho hắn vô cùng khó chịu.
Liên trảm ba mươi vị cường giả Thiên Vô Cấm Kỳ bộ không nói.
Còn ép mình một đầu trong xếp hạng Thiên Bảng, kết quả chỉ là một Thiên Vô Cấm Trung Cảnh!
Cùng lúc đó, mấy ngàn vạn Thần U Quân còn đang truy kích, hai mươi sáu vị Thần Tướng dẫn đầu, chỉ cần thấy được người tu hành nửa bước Địa Vô Cấm thì sẽ một chiêu mạch thuật Thiên cấp tiễn hắn đi chầu ông bà.
Hàng ngàn hàng vạn thành viên Kỳ bộ xung quanh cũng đi theo hắn về chầu ông bà.
Khi đuổi theo ra khỏi Đông Lĩnh hai trăm dặm, một đạo kinh hồng đột nhiên lướt qua trời cao, sau đó mang theo một đạo tiễn màu đen vọt qua đêm tối, trực tiếp bắn xuyên một vị Thần Tướng Thiên Vô Cấm Trung Cảnh.
Phốc ——
Một tiễn.
Thân trên thân dưới lìa ra.
Cảnh tượng này khiến cho hai mươi lăm vị cường giả Thiên Vô Cấm Trung Cảnh khác đều hoảng hốt, sau đó lập tức lui nhanh!
Một tiễn giết trung cảnh.
Thực lực của hắn ít nhất cũng ngang Ti Hải Hiền.
Kỳ bộ lại có cường giả như vậy!
Khi Dạ Vô Kiêu dừng lại trong vòm trời tối đen, hai mươi lăm người bị dọa đến vội vàng hô to kết mạch trận!
"Kết mạch trận!"
"Lui!"
"Là cường giả cấp bộ Kỳ bộ!"
Nhưng mà khi bọn họ la to, chỉ đổi lại Dạ Vô Kiêu vô tình đồ sát.
Trong đêm tối, Dạ Vô Kiêu giống như quỷ mị xuyên qua, những nơi đi qua, không người còn sống. Ngắn ngủi mười hơi thở, đã có ba vị Thần Tướng Thiên Vô Cấm vẫn lạc.
Hai mươi hai người còn lại thấy thế thì lập tức bỏ chạy, đồng thời móc ra đạn tín hiệu bóp nát, ném lên trời, nổ thành pháo hoa mà cách ngàn dặm cũng có thể thấy rõ ràng.
Thấy cảnh này, Trấn Đông Vương đang truy kích cường giả thượng cảnh Kỳ bộ trên trời giật mình.
"Còn có thượng cảnh, nguy rồi!"
Trấn Đông Vương thấy thế, quyết định không truy kích cường giả thượng cảnh của Kỳ bộ, gấp rút trở về tiếp viện.
Nhưng mà nhìn thấy đạn tín hiệu này, cường giả thượng cảnh của Kỳ bộ lại đồng thời đánh qua.
Lúc này, Trấn Đông Vương rơi vào triền đấu, muốn rút lui cũng không thể rút lui được, lòng nóng như lửa đốt.
Cùng lúc đó, nhận được Trần Hiết truyền âm, Ti Hải Hiền đã từ trụ sở Đông Lĩnh chạy tới chiến trường bên ngoài Đông Lĩnh.
Khi Ti Hải Hiền vừa xuất hiện, Dạ Vô Kiêu ngừng truy kích Thần Tướng Thiên Vô Cấm, nhưng mà lại một tay chụp lấy đầu một vị Thần Tướng, xách lên giữa không trung, khiêu khích Ti Hải Hiền.