Chương 1696: Đông Lĩnh chi chiến (Hạ) (4)
Cắt biển lửa ngập trời thành hai nửa, cũng bảo vệ Dạ Vô Kiêu không góc chết.
"Đây là mạch thuật Thiên cấp trung phẩm cảnh giới viên mãn —— Hắc Thủy Kính!" Dạ Vô Kiêu có lòng từ bi nói tên mạch thuật cho Ti Hải Hiền, bởi vì hắn muốn cho Ti Hải Hiền biết, trước hắc thủy tinh, cái gì cũng vô dụng.
Sau một khắc.
Ti Hải Hiền cười.
Nụ cười này kéo theo tiếng vỡ nát của Hắc Thủy Kính, cũng làm cho nụ cười lạnh nơi khóe miệng Dạ Vô Kiêu cứng lại.
"Sao có thể như vậy được!"
Hắc Thủy Kính vừa vỡ, trong nháy mắt Hỏa Phượng đã nuốt sống Dạ Vô Kiêu, hoàn toàn không cho hắn có thời gian phản ứng.
Oanh ——
Hỏa Phượng nổ tung, quấy cho biển lửa ngập trời sôi trào, cũng nhuộm thiên địa thành màu đỏ hồng.
Đến chết.
Dạ Vô Kiêu cũng không rõ tại sao Hắc Thủy Kính của mình giòn như kính thật.
Cũng không hiểu, tại sao linh thể của mình yếu ớt đến nỗi ngay cả một đòn của Hỏa Phượng cũng gánh không được.
"Giải quyết." Ti Hải Hiền mệt mỏi thở dài một hơi, thuận tay lau máu tươi chảy xuống cản tầm mắt.
Một trận chiến này, linh thể của hắn bị thương cao tới sáu thành!
Nếu như Dạ Vô Kiêu không lộ sơ hở, cho mình cơ hội, kết quả cuối cùng của trận chiến này là gì?
Rất khó nói.
Khi biển lửa dần dần tiêu tán, bóng dáng và khí tức của Dạ Vô Kiêu đều đã không còn sót lại chút gì, trên bầu trời chỉ còn lại một mình Ti Hải Hiền, vô số Thần U Quân và thành viên Kỳ bộ đều ngây người.
"Không thể nào?"
"Không thể nào?"
"Xui xẻo như vậy sao?"
Đột ngột.
Thân thể tàn phế của Dạ Vô Kiêu không biết từ chỗ nào rơi xuống, đập mạnh xuống chiến trường.
"Rút lui!"
Một vị cường giả Địa Vô Cấm Kỳ bộ hô to một tiếng, sau đó hóa thành kinh hồng bỏ chạy về hậu phương chiến trường.
Hắn vừa trốn, những người khác cũng đều phản ứng lại.
Ti Hải Hiền lại thắng!
Trung cảnh giết thượng cảnh!
Chiến cuộc lại nghịch chuyển lần nữa!
Người của Kỳ bộ kịp phản ứng, lại bạo phát ra tốc độ chạy trối chết trước đó lần nữa, bây giờ cho dù có Địa Vô Cấm Thượng Cảnh hoặc là cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm chỉ huy thì bọn họ cũng không nghe.
Bởi vì Phó Bộ trưởng chết rồi.
Cũng bởi vì trận chiến báo thù của Già Thiên Lâu, vị cường giả cấp bộ đầu tiên vẫn lạc.
Mà người của Thần U Quân kịp phản ứng lại, biểu cảm trầm thấp trên mặt biến mất.
Thay vào đó là cuồng hỉ!
Mạch trận thu lại, mấy ngàn vạn Thần U Quân giống như vừa rồi, kêu gào đuổi theo.
Đám chó con!
Có gan đừng chạy!
Gia gia đưa các ngươi đi gặp ông bà!
Cùng lúc đó, một đám cường giả Thiên Vô Cấm cũng không có dẫn người xông về phía trước mà nhao nhao đi tới bên cạnh Ti Hải Hiền.
"Tổng Tướng!"
"Ngài không có sao chứ?"
"Ta có thiên tài địa bảo chữa thương!"
Một đám người tranh nhau chen lấn móc tàng giới ra, Ti Hải Hiền đường nhiên là ai đến cũng không có cự tuyệt, dù sao bây giờ thương thế rất nặng. Sau khi bỏ thiên tài địa bảo vào trong túi, Ti Hải Hiền dặn dò một câu rồi chật vật rời đi.
Nhưng trong mắt những Thần Tướng Thần U Quân này, bóng lưng Ti Hải Hiền lúc rời đi vô cùng to lớn.
Trung cảnh giết thượng cảnh.
Đệ nhất nhân xưa nay!
Khi bóng lưng Ti Hải Hiền hoàn toàn biến mất, rất nhiều Thần Tướng Thần U Quân lập tức khí thế như hồng.
"Giết!"
"Lên lên lên!"
Đông đảo Thần Tướng xong vào trong đại quân Kỳ bộ như những cổ máy giết người!
Sau đó một hơi đuổi theo trăm dặm!
Lúc này, hai vị cường giả Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh đang đại chiến trên bầu trời cũng đã nhận ra tình huống phía dưới.
"Lần sau gặp!"
Thấy thế, cường giả cấp bộ của Kỳ bộ không muốn tái chiến nữa, bỏ lại một câu, sau đó xông vào trong mây biến mất. Trấn Đông Vương cũng không có lựa chọn truy kích, bởi vì hắn rất hiếu kì tình huống phía dưới như thế nào rồi.
"Viện quân đến rồi?"
Trấn Đông Vương lập tức lao xuống, nhưng khi không cảm nhận được khí tức của bất kỳ cường giả phong vương nào thì hắn ngẩn ra.
Tình huống như thế nào?
Không có trợ giúp?
Cường giả cấp bộ của Kỳ bộ chủ động lui?
...
Tẫn Tri Lâu.
Trần Hiết lập tức truyền tin tức Ti Hải Hiền thắng lợi cho tông chủ nhà mình, sau đó lại gọi người chuẩn bị in kết quả trận đại chiến này của Ti Hải Hiền lên Bất Hủ Nhật báo ngày mai, nhưng mà hắn lại thấy khó xử.
"Ti Hải Hiền trung cảnh giết thượng cảnh cũng không thể đưa lên tiêu đề, vậy tiêu đề ngày mai nên viết cái gì?"
Còn có tin tức gì có thể trấn được tin tức Ti Hải Hiền trung cảnh giết thượng cảnh?
Không được.
Phải suy nghĩ thật kỹ.
Suy tư một hồi, Trần Hiết lập tức sai người nhanh chóng truyền bá thành quả thắng lợi của Ti Hải Hiền.
Gắng đạt tới buổi tối hôm nay, tin tức Ti Hải Hiền giết Dạ Vô Kiêu truyền đến trong tai lâu chủ Già Thiên Lâu Vô Tẫn Thiên Huyền.
Nếu không?
Phái một Hắc Ảnh đi xem phản ứng của lâu chủ Già Thiên Lâu khi biết chuyện này, dùng nó tới làm tiêu đề, tuyệt đối có thể rung động tất cả mọi người.
Đang lúc Trần Hiết suy tư, tình hình chiến đấu và thành quả thắng lợi của Ti Hải Hiền ở Đông Lĩnh đã được người của Tẫn Tri Lâu truyền ra trong bốn chiến khu còn lại, đồng thời càng truyền càng điên cuồng.
Càng truyền càng không ai tin nổi.
Nhưng mà cho dù không ai tin thì Thần U Quân và người tu hành U Quốc của bốn cái chiến khu cũng biết Đông Lĩnh đánh thắng trận. Tổng Tướng Ti Hải Hiền còn chém giết một vị cường giả cấp bộ của Kỳ bộ.
Trong lúc nhất thời, sĩ khí bốn cái chiến khu tăng vọt!
Thành viên Già Thiên Lâu đối mặt với Thần U Quân đột nhiên sĩ khí phóng đại, có chút không hiểu.
Vẫn luôn thua, sao đột nhiên lại tăng sĩ khí?
Đúng là quái dị!
Sau nửa canh giờ, tin tức này cũng đúng hạn mà tới tay Hà Hữu Uyên đang tuần sát chiến trường.
Hà Hữu Uyên nhìn kỹ mấy hơi, sau đó vấn đề thứ nhất hắn hỏi là: "Nguồn tin tức chuẩn xác không?"
"Chuẩn xác, là từ huynh đệ ở Đông Lĩnh đưa tới. Chúng ta đã đuổi theo ra khỏi Đông Lĩnh năm trăm dặm!"
Một vị Thần Tướng Thiên Vô Cấm vội lên tiếng trả lời.