Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 189 - 【Vip】 Hạ Cảnh Chiến Vô Địch Trung Cảnh!

【VIP】 Hạ Cảnh Chiến Vô Địch Trung Cảnh! 【VIP】 Hạ Cảnh Chiến Vô Địch Trung Cảnh!

Team: Vạn Yên Chi Sào

Dịch: Mịii

Nguồn: Truyenyy.com

----------

Tiếng nói vừa ra.

Ôn Bình nghiêng người né tránh một đao Vi Thiên Tuyệt bổ tới, lại tiện tay đập tan vòi rồng cao cỡ nửa người xẹt qua bên cạnh. Lúc quay người lại, Ôn Bình vô thức giơ chân hướng phía Vi Thiên Tuyệt đá tới.

Vi Thiên Tuyệt dùng tay đỡ, lui về phía sau mấy bước, sau khi ổn định thân thể lại không xuất thủ đánh trả.

Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm tay trái Ôn Bình, trên mặt lộ ra một chút kinh ngạc: Mạch môn… Ngươi dĩ nhiên là Thông Huyền cảnh!

Hắn tuyệt đối không nghĩ tới, thiếu niên trước mắt thoạt nhìn bất quá mười bảy, mười tám tuổi này dĩ nhiên là một vị Thông Huyền cảnh! Theo hắn được biết, Thông Huyền cảnh trẻ tuổi nhất Đông hồ cũng là sau 25 tuổi. Mà người kia đã là thiên tài ngàn năm khó được của Đông hồ.

Thông Huyền Cảnh trẻ tuổi như Ôn Bình… Hắn chưa từng nghe nói qua.

Nhưng… Nếu chỉ có thế, hắn cũng chỉ là kinh ngạc, và sẽ không dừng tay cho đến khi xem thấu ngọn ngành. Dù sao đao của hắn, một khi ra khỏi vỏ thì chưa từng dừng lại, nhưng… Hôm nay nó đã dừng lại.

Bởi vì hắn chứng kiến chính là một cái đỏ thẫm mạch môn.

Ở cái tuổi này bước vào Thông Huyền đã đủ để người kinh hãi, không nghĩ tới hắn ta lại còn là dị mạch.

Hắn xem như minh bạch, vì sao Ôn Bình dám lớn lối nói chuyện với hắn, đồng thời còn tỏ thái độ muốn giết hắn, nguyên lai không phải người trẻ tuổi vô tri kiêu ngạo, biến dị mạch môn chính là chỗ dựa của hắn ta.

Lòng yêu tài dần dần nổi lên!

Vi Thiên Tuyệt dùng giọng điệu tán thưởng nói ra:

- Ôn Bình, ngươi thật sự khiến cho ta quá kinh ngạc. Không bằng đến làm môn hạ của Thiên Tuyệt ta, làm Thiên Tuyệt Môn cung phụng, bảo đảm ngươi cơm áo không lo, hơn nữa còn giúp ngươi giải quyết tất cả địch nhân tìm đến vì lần treo thưởng này.

Ôn Bình hỏi: "

- Ngươi không muốn giết ta nữa hả?

Lúc này, Vi Thiên Tuyệt lên tiếng:

- Ôn Bình, ta và ngươi vốn là không cừu không oán, căn bản không cần chuyện nhỏ bé này mà gây chiến. Lão phu chỉ là tiếp nhận treo thưởng, có thể tùy thời buông xuống.

- Hừ.

Ôn Bình lạnh lùng cười.

Chợt nói ra:

- Bây giờ nói ra đã không có ý nghĩa. Trước lưu lại một đầu cánh tay rồi hãy nói tiếp.

Phanh!

Chấn mạch chi âm truyền đến.

Thấy thế, Vi Thiên Tuyệt sao lại không rõ, hắn có nói nữa cũng không thể nào cải biến chủ ý của Ôn Bình, tên tiểu tử này là quyết tâm gây chiến với hắn.

Vi Thiên Tuyệt lại lần nữa giơ đao trong tay lên, nói:

- Đã ngươi khư khư cố chấp, vậy quên đi.

Giết chết một vị dị mạch Thông Huyền tuy đáng tiếc, nhưng là có liên quan gì hắn? Không phải là đồ của mình, có hay không có đã không còn ý nghĩa.

Bất quá sau khi giết Ôn Bình, hắn phải đi tìm Đan Long đòi thêm tiền thưởng, 50 miếng bạch tinh giết một cái dị mạch Thông Huyền, thật sự là quá tiện nghi rồi.

Dị mạch Thông Huyền cũng không phải bắp cải, tùy tiện một chút bạch tinh có thể đánh đuổi.

Tiếng nói vừa ra, thanh âm chấn mạch lần nữa vang lên.

- Phanh!

Âm thanh thanh thúy xẹt qua trời cao, giống như là đất bằng dậy sấm.

Sau một khắc, đao của Vi Thiên Tuyệt lần nữa hướng phía Ôn Bình bổ tới, tốc độ giống như châu chấu đột nhiên nhảy ra ngoài, trong chớp mắt đã đến trước người Ôn Bình. Đồng thời, nương theo thế đao của hắn còn có lần lượt từng đợt vòi rồng.

Đao chưa đến nhưng vòi ròng từ đao mang hóa hình đã phóng đến trước mặt Ôn Bình thân.

Lúc này, Ôn Bình phóng xuất ra một cỗ mạch khí, dùng mạch khí đơn thuần công kích, trực tiếp giải khai đao mang huyễn hóa thành vòi rồng. Mặc dù đã giải khai nhưng trùng kình của chúng không hề giảm.

Tựa như trâu điên, đổi hướng, xông vào rừng rậm, cứ thế mở ra một con đường trong rừng. Chỉ hai cái hô hấp, một gốc cổ thụ sinh trưởng bách niên vậy mà bị quấn nát thân.

Đúng vào lúc này, đao của Vi Thiên Tuyệt đã đến.

Một đao trực tiếp bổ lên vai Ôn Bình, tốc độ cực nhanh.

Tuy nhiên Ôn Bình kịp phản ứng, lưỡi đao vừa vặn xẹt qua Bất Hủ Thanh Phong bào.

Hắn dám khẳng định, nếu mình chậm một chút, đao của Vi Thiên Tuyệt khẳng định chém lên vai mình.

Sau khi tránh thoát đao thứ nhất, đao thứ hai, đao thứ ba của Vi Thiên Tuyệt đảo mắt bổ tới, so với đao đầu tiên, rõ ràng là đã tăng thêm vài phần lực.

Vi Thiên Tuyệt không quên thiện ý nhắc nhở Ôn Bình hai câu:

- Ôn Bình, Cụ Phong trảm của lão hủ thế nhưng mà viên mãn Hoàng cấp trung phẩm mạch thuật, ngươi tuy là Thông Huyền hạ cảnh, nhưng thời gian tu hành quá ngắn, lão hủ khuyên ngươi nên trực tiếp buông tha chống cự.

Nói xong, khóe miệng Vi Thiên Tuyệt nhếch lên thành một nụ cười hưng phấn.

Liên tiếp bổ ra mười đao!

Mỗi một đao đều dùng tư thế áp đảo bức lui Ôn Bình.

Mười đao qua đi, Ôn Bình cũng đã lui mười bước.

Nhưng lúc này, nhìn về phía Ôn Bình, nụ cười trên môi Vi Thiên Tuyệt chậm rãi biến mất, bởi vì tên tiểu tử đứng trước mặt hắn lông tóc vô thương, không hề thất kinh, cũng chẳng luống cuống tay chân.

Đây là lần đầu tiên hắn đối chiến Thông Huyền hạ cảnh xuất hiện cục diện như vậy.

Một cảnh một lạch trời.

Thông Huyền trung cảnh vốn có cảnh nghiền ép Thông Huyền hạ cảnh.

Nhưng với Ôn Bình, câu nói “một cảnh một lạch trời” này căn bản không dùng được.

Sau một khắc, giọng Ôn Bình vang lên.

- Vi Thiên Tuyệt, nếu như muốn giết ta, vẫn nên xuất ra một điểm bổn sự đi? Chỉ cái này, tư cách chạm đến ta cũng không có.

- Cuồng vọng! - Vi Thiên Tuyệt nộ quát một tiếng.

- Phanh!

Sau khi chấn mạch, thế đao trong tay lao tới, lực bổ xuống bỗng nhiên tăng gấp bội, vốn là một đao hai ba đạo kiếm quang hóa hình vòi rồng, hiện tại một đao vừa ra, hoàn toàn là đao mang phi tiên, tựa như là pháo hoa rực rỡ trên bầu trời.

Vô số lưỡi đao theo Vi Thiên Tuyệt mà đến, chung quanh 10m, mặc kệ là vật gì đều bị cắt thành mảnh vụn.

Uy áp kia rõ ràng là Thông Huyền trung cảnh Vô Địch chi uy!

Thấy thế, Ôn Bình không còn thể hiện thân pháp nữa, mà ngay lập tức chấn mạch, phóng thích Hỏa Long thuật.

Sau khi mạch khí hồng sắc tự thiên địa tiến vào mạch môn, phía sau Ôn Bình liên ngưng tụ một đầu Hỏa Long dài ba trượng có thừa.

So với Hỏa Long do Luyện thể cảnh phóng thích lớn gấp ba lần, đồng thời, càng hiển lộ thần vận.

Dĩ vãng, Hỏa Long tựa như không có mắt, tuy có thể thiêu cháy hết thảy, nhưng lại không có được khí thế khổng lồ kia. Hiện tại, Hỏa Long tựa như được điểm nhãn, linh đông hơn, cũng có được Long uy.

Hỏa Long há miệng, lộ ra long chủy (1) thiêu đốt hỏa diễm.

(1) Miệng rồng.

Ôn Bình nói:

- Vi Thiên Tuyệt, thử thuật của ta xem thế nào?

Dứt lời, Ôn Bình tâm niệm vừa động.

Hỏa Long dài ba trượng phóng thẳng lên trời độ khoảng 10 mét, sau đó lao xuống trước mặt Vi Thiên Tuyệt.

Nhìn thấy một màn này, khóe miệng Vi Thiên Tuyệt giương cao, lộ ra vui vẻ, hắn không chút do dự, trực tiếp dùng hạo đại chi thế phóng tới Ôn Bình.

Nhưng trong nháy mắt tiếp xúc Hỏa Long, kiếm quang tựa như viên đá rơi vào hồ sâu, ngoại trừ một chú rung động, căn bản không hề có bất kỳ động tĩnh gì.

Kinh ngạc qua đi, Vi Thiên Tuyệt lập tức thu chiêu, đao tái khởi, đồng thời lên tiếng nói:

- Trước có Hỏa xà thuật, nay có Hỏa Long. Ôn Bình, ngươi quả nhiên không khiến ta thất vọng, không hồ là Thông Huyền Cảnh trẻ tuổi nhất Đông Hồ.

Những lời này là Vi Thiên Tuyệt thật sự tán thưởng Ôn Bình.

Đối với hắn, có được đối thủ chính là một cái diễm phúc.

Giết chết đối thủ, lấy đi hết thảy những thứ thuộc về hắn ta lại càng là vinh quang.

- Phanh!

Âm hưởng chấn mạch nặng nề vang lên.

Vi Thiên Tuyệt lại vung đao, nhưng lúc này đây, cùng hai lần trước lại bất đồng.

Một đao bổ tới!

Chỉ có một đạo đao mang bay ra.

Thế nhưng đao mang này lại dài đến ba trượng, có xu thế cùng Hỏa Long liệt nhật tranh huy (2).

(2) Tranh nhau tỏa sáng.

Vi Thiên Tuyệt nói:

- Đáng tiếc, ngươi rốt cuộc vẫn còn trẻ, con đường tu hành, nhanh là tốt, nhưng trong đó cũng có cái xấu. Sau khi tu luyện Hoàng cấp trung phẩm mạch thuật viên mãn, dị mạch mạch thuật đứng trước nó chẳng khác nào con kiến hôi.

Hắn vừa nói xong.

Hỏa Long cùng đao mang chạm vào nhau.

- Oanh! - Một tiếng vang thật lớn truyền đến.

Hỏa Long bị chẻ ra, tựa như mây phân tán khắp nơi, khiến cho sườn núi Vân Lam sơn phút chốc hóa thành biển lửa.

Thế nhưng đao mang vẫn không hề suy suyễn.

Lưỡng thuật tranh phong. Hỏa Long thuật chỉ là nhập môn, hiển nhiên vẫn rơi vào thế hạ phong.

Bình Luận (0)
Comment