Một khi đạo phòng tuyến thứ hai này bị phá, bọn họ chỉ có thể dục huyết phấn chiến. Nhưng đối mặt hai vị cường giả nửa bước Nguyên Ương, hoàn toàn không có phần thắng.
"Bây giờ chỉ có Ôn tông chủ có thể cứu ta." Rút lui từ Khúc Cảnh thông đạo là chuyện không thực tế, chờ lão tổ hoàng tộc U Quốc đến giúp càng không thực tế hơn.
Tư Không Truy Tinh trở lại Giám Sát Điện, tùy tiện tìm một cái cớ tự giam mình ở trong phòng, sau đó móc Truyền Âm Thạch ra liên hệ Ôn Bình.
Ôn Bình đang ở trong Tẫn Tri Lâu lẳng lặng quan sát đại chiến, cảm ứng được động tĩnh của Truyền Âm Thạch, kết nối, tốc độ đó khiến cho Tư Không Truy Tinh đại hỉ.
"Ôn tông chủ!"
Không đợi Tư Không Truy Tinh tiếp tục nói, Ôn Bình trực tiếp đáp lại: "Sau khi mạch trận bị công phá, ngươi có thể trốn ở trong Khúc Cảnh thông đạo, ta sẽ dùng truyền tống trận tiếp dẫn ngươi trở về."
"Đa tạ Ôn tông chủ!" Có câu nói này của Ôn Bình, nỗi lo trong lòng Tư Không Truy Tinh cũng biến mất.
Ôn Bình nói tiếp: "Nếu như ngươi có tâm phúc mạnh mẽ, cũng có thể đưa vào trong Khúc Cảnh thông đạo, ta sẽ tiếp dẫn hết về tông."
"Ôn tông chủ, rất cám ơn. Nói thật, ta vừa nuôi dưỡng một nhóm tâm phúc, trong đó không thiếu nhân tài và thiên kiêu, còn có mấy người có hi vọng thành tựu thượng cảnh. Nếu như những người này vẫn lạc ở quốc đô thì ta cũng không biết nên đi đâu tìm về.”
Tư Không Truy Tinh vô cùng hưng phấn với niềm vui bất ngờ này, bởi vì chỉ cần tâm phúc của mình sống sót, dù là hoàng tộc U Quốc đều bị giết sạch thì Giám Sát Điện cũng có thể trường tồn.
Hơn nữa lấy căn cơ của Giám Sát Điện ở U Quốc, lại thêm Ti Hải Hiền danh chính ngôn thuận đạt được vị trí Thiên U Vương, hắn có thể lập tức khống chế Trung Ương Thần Vực sau khi hoàng tộc bị hủy diệt. Cho dù lão tổ hoàng tộc trở về, lại nâng đỡ một vị quốc chủ U Quốc khác thì quốc chủ đó cũng chỉ là con rối!
Trong lúc Tư Không Truy Tinh hưng phấn, Ôn Bình không nói thêm gì nữa, tiếp tục nhìn hình ảnh đại chiến trên Hắc Tường, sau đó hết hứng thú.
Bởi vì trận chiến này là hoàn toàn nghiền ép, hoàn toàn không có chỗ nào đáng để học tập.
"Được rồi, lãng phí thời gian ở đây còn không bằng tiếp tục luyện hóa Nguyên Ương Chi Lực." Ôn Bình truyền âm cho Vân Liêu đến giúp mình theo dõi.
Vân Liêu vốn đang tu luyện trong Đệ Ngũ Thế Giới, nhận được Ôn Bình truyền âm thì lập tức đi Tẫn Tri Lâu. Đương nhiên, hắn biết đại chiến ở quốc đô U Quốc.
Nhưng mà bởi vì gần đây cảm nhận được Đao Ma, Ti Hải Hiền, Thiên Huyền trở nên mạnh mẽ, còn có tốc độ tăng cường giả của tông môn, cho nên hắn hoàn toàn không có tâm tư xem kịch. Nói không khoa trương chút nào, chỉ cần không có người đánh tới cửa thì hắn đều không muốn để ý tới.
Hắn là Đại trưởng lão.
Thời gian nhập tông sớm nhất!
Không nói mạnh hơn Đao Ma thì ít nhất cũng đừng chênh lệch lớn như thế.
"Nếu có biến cố, dùng Truyền Âm Thạch liên hệ ta." Ôn Bình lại nói: "Chuyện ngươi phải làm bây giờ không phải là đâm đầu vào Đệ Ngũ Thế Giới. Ma pháp tứ giai, ngươi tu luyện tới hạn mức cao nhất thì cũng chỉ như thế. Bây giờ, chuyện ngươi phải làm là tăng tinh thần lực của ngươi lên."
Tại sao cố ý gọi Vân Liêu ra, không chỉ là muốn cho hắn ở Tẫn Tri Lâu theo dõi, Ôn Bình cũng muốn nhắc nhở hắn một chút.
"Vâng, tông chủ!" Vân Liêu gật đầu.
Ôn Bình đi xuống lầu dưới, nói: "Đi tới chỗ mẫu thân của ta, mua thêm ít đan dược, đi Hải Niệm Các mấy lần, như vậy tốt hơn là lãng phí thời gian ở Đệ Ngũ Thế Giới. Đừng sợ quấy rầy đến nàng, ngươi không nói thì sao nàng biết ngươi cần loại đan dược nào?”
"Tông chủ, ta hiểu được." Vân Liêu giật mình, lúc này quyết định chờ sau khi hết bận thì đi Đan Tháp một chuyến, cầu đan dược tăng tinh thần lực.
Tăng tinh thần lực lên trước!
Những cái khác thì mặc kệ.
Rời khỏi Tẫn Tri Lâu, Ôn Bình lập tức trở về Thính Vũ Các, luyện hóa Nguyên Ương Chi Lực. Cứ như vậy, kéo dài ròng rã một canh giờ.
Trong lúc này, Ôn Bình không có nhận được bất kỳ truyền âm nào.
Tư Không Truy Tinh không có liên hệ hắn.
Hai người Vân Liêu, Trần Hiết cũng không có liên hệ hắn.
Chuyện này khiến cho Ôn Bình không khỏi có chút hiếu kỳ, chẳng lẽ bên U Quốc không có động tĩnh? Đối mặt hai vị cường giả nửa bước Nguyên Ương, hoàng tộc U Quốc chống được.
Nhưng mà hiếu kì cũng chỉ là thoáng qua, lại tiếp tục luyện hóa Nguyên Ương Chi Lực một canh giờ nữa, rốt cuộc Ôn Bình cũng nhận được truyền âm của Vân Liêu.
"Tông chủ, mạch trận phá."
Ôn Bình nghi hoặc hỏi: "Sao đến bây giờ mới phá?"
Vân Liêu giải thích: "Hoàng tộc U Quốc lấy ra một món cùng loại với Phong Mạch Kết Giới, hiến tế nhiều vị cường giả Thiên Vô Cấm, tạm thời áp chế lực lượng của hai vị cường giả nửa bước Nguyên Ương Cảnh của Già Thiên Lâu."
Nghe được câu này, Ôn Bình giật mình: "Cũng đúng, nội tình của hoàng tộc U Quốc cũng không kém hơn một cái Thiên Tượng Môn. Thiên Tượng Môn cũng có bảo vật trấn phái, hoàng tộc U Quốc khống chế Triều Thiên Hạp lâu như vậy, cũng sẽ có không ít bảo bối mới đúng."
Nói xong, Ôn Bình dặn Vân Liêu yên lặng theo dõi kỳ biến, mình thì tiếp tục luyện hóa Nguyên Ương Chi Lực. Hắn hoàn toàn không mong đợi cường giả Già Thiên Lâu có thể làm gì được hoàng tộc U Quốc, bởi vì thực lực Thiên Vô Tâm rất mạnh, có hắn, hoàng tộc U Quốc sẽ không bị Già Thiên Lâu lật úp.
Cứ như vậy, lại một lúc lâu nữa.
Ôn Bình lại nhận được truyền âm của Vân Liêu.
Nhưng mà người lên tiếng lại không phải Vân Liêu mà là Trần Hiết.
"Tông chủ, Hà Hữu Uyên vẫn lạc!"
Bên cạnh, Vân Liêu nói tiếp: "Tông chủ, nói ra chắc chắn ngài không tin được, đường đường quốc chủ U Quốc lại là Yêu tộc!"
Ôn Bình nhướng mày, quốc chủ U Quốc là yêu, chuyện này hắn biết lâu rồi: "Từng người nói."