Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1948 - Chương 1800 - Vô Tẫn Thiên Huyền Hiện Thân! (2)

Chương 1800 - Vô Tẫn Thiên Huyền hiện thân! (2)
Chương 1800 - Vô Tẫn Thiên Huyền hiện thân! (2)

Trần Hiết hưng phấn giành nói: "Tông chủ, mạch trận phá không bao lâu, Hà Hữu Uyên dẫn theo rất nhiều phong vương ứng chiến hai người Trác Phong Trần. Đối mặt một lát, quốc chủ U Quốc cũng tự mình xuất thủ, trực tiếp hóa thành một con kim sắc cự ưng, hơn nữa lộ ra thực lực nửa bước Nguyên Ương."

"Nửa bước Nguyên Ương?" Ôn Bình hơi nghi hoặc một chút, mặc dù Thiên Bảng không hiện ra cường giả Yêu tộc cấp Yêu Chủ, nhưng vài ngày trước hắn có xem cảnh giới của quốc chủ U Quốc.

Hắn đúng là thượng cảnh.

Lâm chiến đột phá?

Không thể nào?

Nhân họa đắc phúc?

Vận may tốt như vậy.

Nghĩ đến đây, Ôn Bình lập tức mở giao diện hệ thống ra, xem xét tin tức giản dị của Cức —— quả nhiên là gặp may, lâm chiến đột phá.

Trần Hiết nói tiếp: "Có quốc chủ U Quốc gia nhập, sau đó thế cục có chút hòa hoãn. Nhưng vẫn luôn là hai người Trác Phong Trần chiếm thượng phong, vừa nãy, Hà Hữu Uyên liều chết phản kháng bị Trác Phong Trần trấn sát. Bây giờ quốc chủ U Quốc một mình đối mặt hai người Trác Phong Trần."

Trần Hiết nói xong, không đợi Ôn Bình suy nghĩ nhiều, Vân Liêu đột nhiên kinh hô một tiếng.

"Mau nhìn! Mau nhìn!"

Trong hình ảnh mà Vân Liêu chỉ, trên không quốc đô U Quốc, một cái Khúc Cảnh thông đạo từ từ mở ra, mạch khí màu đen nồng đậm cũng tuôn ra.

Lại một vị cường giả nửa bước Nguyên Ương nữa tới.

Không phải Thiên Vô Tâm!

"Già Thiên Lâu còn có một vị cường giả nửa bước Nguyên Ương Cảnh, vừa rồi không có xuất thủ!" Trong khoảnh khắc khi hắn bước ra khỏi Khúc Cảnh thông đạo, Vân Liêu không nhịn được cảm thán một tiếng: "Người đó là ai, quá kiên nhẫn!"

"Vô Tẫn Thiên Huyền!" Khi nhìn rõ tướng mạo của đối phương, Trần Hiết tỏ vẻ kinh hỉ, sau đó nghiêm túc nói.

Nghe được bốn chữ này, Ôn Bình ngây ra một lúc.

Lâu chủ Già Thiên Lâu tự mình động thủ?

Trần Hiết vội hỏi: "Tông chủ, có nên nói cho Vi Sinh trưởng lão một tiếng hay không."

Ôn Bình cự tuyệt: "Bây giờ hắn đang tu luyện, không cần quấy nhiễu hắn. Hơn nữa gọi hắn từ cấm khu cuối cùng ra thì hắn cũng không làm được cái gì, chỉ phẫn nộ thêm thôi."

"Đã rõ!” Trần Hiết hiểu ra, gật đầu.

Cũng trong lúc Ôn Bình mở miệng, đám người đang kéo dài hơi tàn trong quốc đô U Quốc ngẩng đầu, tuyệt vọng nhìn lên bầu trời, nhìn Vô Tẫn Thiên Huyền.

Bọn họ không biết Vô Tẫn Thiên Huyền nhưng lại biết áp lực kinh khủng mà Vô Tẫn Thiên Huyền mang tới đại biểu cho cái gì —— đại biểu cho hắn còn mạnh mẽ hơn hai người Trác Phong Trần nữa.

Giờ phút này, tuyệt vọng sinh ra trong lòng tất cả mọi người.

Còn khiến cho người ta tuyệt vọng hơn khi Hà Hữu Uyên vẫn lạc.

Cức nhìn lên bầu trời, nhìn nam nhân mặc áo bào đen chầm chậm đi tới, nhìn ánh mắt lạnh lùng nhưng tràn đầy khinh thường quen thuộc đó, trong lòng lập tức hết hi vọng.

"Vô Tẫn Thiên Huyền!"

Vô Tẫn Thiên Huyền đứng chắp tay, cũng không tiếp tục đi xuống dưới, lấy một loại tư thái bễ nghễ thiên hạ quan sát Cức, sau đó lạnh lùng nói: "Chuẩn bị tử vong chưa?"

"Ngươi muốn cùng chết?" Cức nhìn chằm chằm Vô Tẫn Thiên Huyền: "Nếu như ngươi xuất thủ, hoàng tộc U Quốc và Già Thiên Lâu sẽ không chết không thôi."

"Ngươi không đại biểu được Thiên Diệu Biến, cũng không đại biểu được Thiên Vô Tâm." Nói xong, trong tròng mắt lạnh như băng của Vô Tẫn Thiên Huyền thoáng hiện một sợi sát ý.

Hai người Trác Phong Trần lại vọt thẳng tới Cức lần nữa, liên thủ toàn lực trấn áp Cức mới bước vào nửa bước Nguyên Ương Cảnh, không cho Cức một chút cơ hội đào tẩu nào.

Phanh ——

Trên bầu trời Vô Tẫn Thiên Huyền cũng ngũ mạch cùng chấn động.

Không giống như tất cả mọi người, mạch môn của Vô Tẫn Thiên Huyền là màu đen!

Mà màu đen này cũng không giống như bình thường!

Ngũ mạch cùng chấn động, trong khoảnh khắc này, một con Hắc Long xuất hiện từ phía sau Vô Tẫn Thiên Huyền, nhào về phía Cức, cắn mạnh vào cổ Cức.

Máu tươi phun ra ngoài, vẩy xuống quốc đô U Quốc, những chỗ máu tươi vẩy xuống, cho dù là phòng ốc hay là người tu hành đều bị yêu huyết ăn mòn.

Thiên Vô Cấm cũng không ngoại lệ!

Cũng ngay một khắc này, trên bầu trời vang lên một giọng nói vang như tiếng sấm, từ ngàn dặm vọng lại, vang vọng trên không quốc đô U Quốc.

"Già Thiên Lâu? Các ngươi đều ở lại đây hết đi!"

Giọng nói này vừa vang lên, sắc mặt hai người Trác Phong Trần đại biến.

Bọn họ nghe ra được đó là giọng của Thiên Vô Tâm!

"Thiên Vô Tâm không đi, đây là cạm bẫy!"

"Lâu chủ, chúng ta lại bị Bất Hủ Nhật báo lừa!"

Hai người kinh hô một tiếng.

Nghe giọng nói này, Trần Hiết vô thức móc Truyền Âm Thạch ra liên hệ Ôn Bình.

Nhưng mà sau khi Truyền Âm Thạch kết nối, còn chưa mở miệng thì Ôn Bình đã trả lời một câu: "Ta đang xem, không ngờ được là Thiên Vô Tâm về nhanh thật."

Đương nhiên.

Ôn Bình cũng không cho rằng sau khi Thiên Vô Tâm về thì trận đại chiến này sẽ vì hắn đến mà dừng lại.

Vô Tẫn Thiên Huyền dám tự mình đến, chắc chắn có chuẩn bị.

Có lẽ đệ nhất Thiên Bảng Nạp Lan Mộ Hồng cũng tới.

Nhưng mà chỉ là suy đoán. Nhưng có thể khẳng định là chắc chắn Vô Tẫn Thiên Huyền sẽ không chỉ phái hai người Trác Phong Trần tới.

Bởi vì tân tiến thứ bảy Thiên Bảng Trác Phong Trần với tân tiến thứ tám Thiên Bảng Hộ Trạch, hai người bọn họ cũng không mạnh mẽ trong nửa bước Nguyên Ương.

Chỉ mạnh hơn Thiên Hà Sơn một chút.

Thậm chí còn không mạnh bằng Phó Thiên Tà.

Quả nhiên, giống như hắn nghĩ, trong hình ảnh trên Hắc Tường Tẫn Tri Lâu chiếu ra, trong khoảnh khắc khi Thiên Vô Tâm có được lực áp chế mạnh mẽ xuất hiện, Vô Tẫn Thiên Huyền vẫn khí định thần nhàn đứng đó, hình như đã tính trước chuyện này sẽ xảy ra.

"Bị Bất Hủ Nhật báo lừa một lần, sao lại trúng bẩy lần hai?" Vô Tẫn Thiên Huyền nói xong, trên cao vạn trượng lại có hai cái Khúc Cảnh lối ra được mở ra.

Một Yêu Lang to lớn chân đạp đầm lầy màu đen, toàn thân tỏa ánh sáng màu đen từ đó đi ra, kèo theo một tiếng gầm, lực áp bách mạnh mẽ sánh ngang nửa bước Nguyên Ương từ trên trời giáng xuống.

Bình Luận (0)
Comment