Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1949 - Chương 1801 - Bảy Vị Nửa Bước Nguyên Ương

Chương 1801 - Bảy vị nửa bước Nguyên Ương
Chương 1801 - Bảy vị nửa bước Nguyên Ương

Đây là một tôn Yêu Chủ!

Một cái cửa ra khác thì có một con cự mãng khổng lồ kéo theo yêu khí nồng đậm tà ác lao ra. Cái miệng lớn như chậu máu mở ra, vô cùng to lớn, như muốn Thôn Thiên.

Lại là một tôn Yêu Chủ!

Hai tôn Yêu Chủ từ trên bầu trời đêm nhào về phía quốc đô U Quốc, một trái một phải, hoàn toàn không sợ thứ hai Thiên Bảng Thiên Vô Tâm đã gần trong gang tấc.

Thấy cảnh này, Ôn Bình vội vàng gọi hệ thống điều tra tin tức giản dị của hai yêu.

“Dạ Thiên Lang.”

“Cảnh giới: Nửa bước Nguyên Ương.”

“Đẳng cấp huyết mạch: Huyết mạch Dạ Thiên Lang cấp S.”

“Thế giới dưới lòng đất, tộc trưởng Thiên Lang nhất tộc, hai trăm năm trước bị Nạp Lan Mộ Hồng đánh bại, sau đó gia nhập Già Thiên Lâu, giúp Già Thiên Lâu súc tích lực lượng ở thế giới dưới mặt đất.”

...

“Thôn Thiên.”

“Cảnh giới: Nửa bước Nguyên Ương.”

“Đẳng cấp huyết mạch: Huyết mạch Thôn Thiên Cự Mãng cấp S.”

“Thế giới dưới lòng đất, Yêu Chủ Thôn Thiên Mãng nhất tộc, một trăm bảy mươi năm trước bị Nạp Lan Mộ Hồng đánh bại, sau đó gia nhập Già Thiên Lâu, giúp Già Thiên Lâu súc tích lực lượng ở thế giới dưới mặt đất.”

...

Xem xong tin tức giản dị của hai yêu, đầu tiên là Ôn Bình cảm thấy rất hứng thú với Nạp Lan Mộ Hồng, đáng tiếc hệ thống không tra được nhiều tin tức.

Nữ nhân mạnh mẽ hơn Thiên Vô Tâm này, hôm nay sẽ tới sao?

Ôn Bình có chút mong đợi, không nghĩ nữa, sau đó thấy hai tôn Yêu Chủ như là thiên tai nhào vào quốc đô U Quốc.

Chỗ rơi xuống như là tận thế. Lầu cao, đường đi và vô số người tu hành đều bị yêu lực của hai yêu trùng kích đánh cho hóa thành tro bụi. Giờ khắc này, cho dù là cường giả Thiên Vô Cấm cao cao tại thượng ngày xưa cũng không khác gì Thông Huyền Cảnh hèn mọn.

Vẫn lạc trong nháy mắt!

Sau một lát, cuối cùng Thiên Vô Tâm cũng tới.

Khi Thiên Vô Tâm phẫn nộ đến, Vô Tẫn Thiên Huyền lập tức cho Dạ Thiên Lang và Thôn Thiên dừng tay: "Đừng đùa, nên đánh thật."

Nhìn thấy cảnh này, Ôn Bình lẩm bẩm một câu: "Bây giờ Già Thiên Lâu có hai tôn Yêu Chủ, cộng thêm ba vị nửa bước Nguyên Ương. U Quốc chỉ có một quốc chủ U Quốc miễn cưỡng xem như nửa bước Nguyên Ương với Thiên Vô Tâm còn chưa tới. Năm đánh hai, U Quốc không có chút phần thắng nào!"

Chẳng lẽ tối nay U Quốc sẽ bị hủy diệt?

Nói mới nhớ, hình như U Quốc còn có người chưa có xuất hiện.

Sáu vị nửa bước Nguyên Ương trên Thiên Bảng, bây giờ mới xuất hiện năm người.

Xếp hạng thứ tư, Diệu Nhật đâu?

Còn có ba vị Thiên Tướng đâu?

Bọn họ lại đi đâu?

Cứ như vậy, Ôn Bình vừa luyện hóa Nguyên Ương Chi Lực vừa thưởng thức đại chiến.

Thiên Vô Tâm không hổ là thứ hai Thiên Bảng, thực lực đúng là siêu quần, một người chiến hai người hai yêu, hơn nữa còn chưa rơi xuống hạ phong.

Về phần quốc chủ U Quốc.

Hoàn toàn bị tân tiến thứ tám Thiên Bảng Hộ Trạch đè xuống đất mà đánh.

...

Trong quốc đô U Quốc.

Bảy vị cường giả nửa bước Nguyên Ương đại chiến trên không quốc đô, dọa cho tất cả mọi người liều mạng trốn ra bên ngoài, cũng không rảnh bận tâm thân nhân bằng hữu.

Chỉ sợ chậm hơn người khác một bước mà thân tử đạo tiêu.

Khi Vô Tẫn Thiên Huyền đến thì Tư Không Truy Tinh cũng đã rời xa chiến trường quốc đô, đi tới một phía khác của chiến trường, chỉ đợi tâm phúc của mình ở Giám Sát Điện đến thì tạm thời rời khỏi quốc đô tạm lánh nạn. Đợi đại chiến kết thúc rồi trở về.

Nhưng mà còn chưa đợi được tâm phúc đến thì hắn thấy Long Dương Vương.

Trải qua đại chiến vừa rồi, Long Dương Vương chật vật không chịu nổi, cánh tay trái hoàn toàn bị chấn vỡ, cánh tay phải và thương thế trên người cũng sâu đến có thể nhìn thấy xương trắng.

Nhưng mà bất tử đã là may mắn lắm rồi.

Long Dương Vương cũng không giống như quốc chủ U Quốc, rõ ràng rất muốn chạy nhưng lại chỉ có thể kiên trì ở lại, cho nên vẫn đứng ở ngoài cùng mạch trận.

Trong nháy mắt khi mạch trận bị phá, ngoại trừ sư phụ hắn đứng mũi chịu sào thì người còn lại chính là Long Dương Vương.

"Điện hạ!" Mặc dù trong ngày thường không có thân lắm nhưng Tư Không Truy Tinh vẫn nghênh đón, đồng thời lập tức đưa thiên tài địa bảo chữa thương cho hắn.

Bởi vì hắn biết quan hệ giữa Long Dương Vương với Bất Hủ Tông.

Long Dương Vương không có nhận: "Không sao, còn chưa chết. Bây giờ có chữa thương thì cũng là nước xa không cứu được lửa gần. Trừ phi ba vị Thiên Tướng với hai vị lão tổ khác chạy tới, nếu không cho dù là thân thể hoàn chỉnh thì cũng không thể sống sót dưới tay cường giả nửa bước Nguyên Ương."

"Điện hạ không cần bi quan như thế, chắc chắn ba vị Thiên Tướng và lão tổ hoàng tộc sẽ tới." Tư Không Truy Tinh cầu nguyện bọn họ đến chậm một chút.

Long Dương Vương gật gật đầu, nói một câu mà chính hắn cũng không tin tưởng lắm: "Tới thì chắc chắn sẽ tới, chỉ là vấn đề thời gian."

Dứt lời, Long Dương Vương nhìn chiến trường, sắc mặt ngưng trọng, miệng không ngừng thở hổn hển.

Hắn đang nghĩ, nếu như có ba vị Thiên Tướng, có lẽ Già Thiên Lâu cũng không dám không kiêng nể như vậy. Có lẽ chỉ cần có một người trong số ba vị Thiên Tướng xuất hiện thì Trác Phong Trần sẽ không thể xuất thủ. Trác Phong Trần không xuất thủ, những người sau đó, bao gồm bản tôn Vô Tẫn Thiên Huyền cũng sẽ không hiện thân.

Nhưng hết lần này tới lần khác, khi Trác Phong Trần đánh tới, quốc đô không có lấy một người nào.

Cũng đúng lúc này, mắt thấy tâm phúc Giám Sát Điện đã tới gần, Tư Không Truy Tinh không muốn nói chuyện với Long Dương Vương nữa.

"Điện hạ, có muốn theo ta đi tránh một chút không?" Suy tính đến quan hệ giữa Long Dương Vương với Bất Hủ Tông, Tư Không Truy Tinh do dự không biết có nên dẫn Long Dương Vương theo hay không.

Long Dương Vương cau mày nói: "Ta biết ngươi đang suy nghĩ gì, thông qua Khúc Cảnh thông đạo rời đi. Nhưng ngươi dám xác định Già Thiên Lâu không có mai phục? Hơn nữa nếu như lão tổ chiến bại, ngươi vào Khúc Cảnh thông đạo chẳng khác nào tự chui đầu vào lưới. Cho dù ngươi trốn trước hai ngày, cường giả nửa bước Nguyên Ương của Già Thiên Lâu cũng có thể rượt kịp ngươi trong Khúc Cảnh."

Bình Luận (0)
Comment