"Tóm lại vẫn phải thử một lần." Tư Không Truy Tinh châm chước một hồi, quyết định vẫn không dẫn Long Dương Vương theo, bởi vì hắn không dám xác định bây giờ thái độ của Long Dương Vương với Bất Hủ Tông như thế nào.
Ngay lúc Tư Không Truy Tinh chuẩn bị dẫn theo tâm phúc từ biệt thì chỉ thấy đối diện, trong ngực Long Dương Vương đột nhiên có động tĩnh —— động tĩnh hết sức quen thuộc.
Truyền Âm Thạch!
Nhưng mà Long Dương Vương không có kết nối.
"Nếu đã muốn đi thì đi nhanh đi." Long Dương Vương làm bộ như không có chuyện gì xảy ra, đuổi hắn.
Tư Không Truy Tinh không có mở miệng, bởi vì Truyền Âm Thạch trong ngực hắn cũng đột nhiên có động tĩnh, chuyện này khiến cho ánh mắt của Long Dương Vương cũng lập tức cứng lại.
Tư Không Truy Tinh hiểu, chắc chắn Long Dương Vương biết cái gì.
Nghĩ đến đây, Tư Không Truy Tinh cũng không có che giấu nữa, trực tiếp móc Truyền Âm Thạch ra, kết nối, sau đó thì nghe giọng Ôn Bình vang lên.
"Cùng đi đi, mục tiêu của Già Thiên Lâu chính là hoàng tộc."
Nói xong, Truyền Âm Thạch không có động tĩnh.
Long Dương Vương và Tư Không Truy Tinh lập tức bốn mắt nhìn nhau, trầm mặc.
Trong lòng Long Dương Vương thì không dám tin mà nhìn Tư Không Truy Tinh, hắn vạn lần không ngờ được hóa ra Tư Không Truy Tinh vừa ăn cướp vừa la làng.
Hắn mới là người ẩn núp trong Giám Sát Điện!
Đường đường là tổ chức chấp pháp tối cao U Quốc, điện chủ Giám Sát Điện mà lại là người của Bất Hủ Tông!
Trong lúc nhất thời, Long Dương Vương hoàn toàn không thể tin được chuyện vừa xảy ra trước mắt mình.
Bởi vì quá vô lí!
Oanh!
Trong nháy mắt khi đám người Tư Không Truy Tinh đi vào Khúc Cảnh thông đạo, truyền tống trận lên tiếng đáp lại, mở ra, kéo tất cả mọi người về Bất Hủ Tông.
Đi vào Bất Hủ Tông lần nữa, Long Dương Vương ngắm nhìn bốn phía, cảm khái vô hạn.
Lần trước đến, hắn không nhìn rõ gì hết, chỉ cảm thấy Bất Hủ Tông có thể giúp mình thành đại nghiệp. Bây giờ ngẫm lại, rất ngu ngốc.
Giờ phút này, tâm tình của hắn rất phức tạp.
Giờ phút này, tâm tình của hắn cũng rất nặng nề.
Hắn không biết nên làm như thế nào.
Coi Bất Hủ Tông là kẻ địch của hoàng tộc?
Thế nhưng hắn hoàn toàn không tìm được lý do hận Bất Hủ Tông. Bởi vì Bất Hủ Tông hoàn toàn không có chủ động trêu chọc hoàng tộc U Quốc, ngược lại là hoàng tộc U Quốc không ngừng gây phiền phức cho Bất Hủ Tông, cuối cùng Bất Hủ Tông bị bất đắc dĩ mới giết hoàng tộc phong vương.
"Điện hạ, đến chỗ ta ngồi một chút?" Lúc này, Ôn Bình truyền âm vang lên bên tai Long Dương Vương.
Long Dương Vương đáp: "Trận đại chiến này nhất thời bán hội cũng không kết thúc được, ngồi thì ngồi."
Đợi Long Dương Vương đồng ý, Ôn Bình lại truyền âm cho Tư Không Truy Tinh: "Dặn người của ngươi đừng đi loạn, ở xung quanh truyền tống trận đợi."
"Rõ!" Tư Không Truy Tinh gật đầu, dặn dò đám tâm phúc đã đi ra khỏi truyền tống trận: "Các ngươi ở tại chỗ đừng nhúc nhích. Đừng nhìn loạn, chớ nói lung tung! Ở đây mặc dù không phải chiến trường quốc đô nhưng cũng không phải cường giả nửa bước Nguyên Ương có thể gây chuyện, các ngươi tự lo đi."
Tư Không Truy Tinh dặn dò một câu, sau đó một đám tâm phúc vội vàng gật đầu, không dám nói nhiều. Nhưng mà trong lòng đều có tâm tư riêng.
Nhưng mà đều cực kỳ nhất trí.
Hóa ra điện chủ là người của Bất Hủ Tông.
Đối với chuyện này, bọn họ có chút sợ hãi, bởi vì bọn họ vẫn cho là mình trung với Giám Sát Điện, trung với tân nhiệm điện chủ Tư Không Truy Tinh.
Bây giờ phải làm như thế nào đây?
Nếu như thân phận bại lộ, cho dù bọn họ không có giúp Bất Hủ Tông làm gì thì hoàng tộc U Quốc cũng sẽ không cho bọn họ sống.
Tư Không Truy Tinh nhìn đám tâm phúc trong mắt có một chút sợ hãi và bất an, trong đầu đoán được bảy tám phần, cảnh cáo: "Được rồi, đừng có suy nghĩ lung tung, nếu như bổn điện muốn cho các ngươi chết thì sẽ không dẫn các ngươi tới đây!”
Dứt lời, Tư Không Truy Tinh không nói gì nữa.
Hắn hoàn toàn không lo lắng những người này sẽ làm phản, bởi vì tâm phúc hắn chọn trúng đều đã trải qua Tẫn Tri Lâu và Giám Sát Điện khảo sát.
Bọn họ đều có hai đặc điểm.
Một, người thông minh.
Vĩnh viễn sẽ không trở thành tử trung, ai cho lợi ích thì hiệu trung với người đó.
Hai, trước đây đều là những người không được coi trọng.
Bây giờ ngoại trừ mình, ai sẽ trọng dụng bọn họ, cho bọn họ quyền lực?
Cho nên chỉ cần Bất Hủ Tông không sụp hoặc là mình không sụp, vậy những người này sẽ không liều sinh mệnh mình và thân nhân mình mà phản bội.
Giờ khắc này, ở trong Thính Vũ Các, Ôn Bình không có đóng hình chiếu hệ thống lại, chỉ thu hồi Nguyên Ương Chi Lực, đợi Long Dương Vương đến, sau đó pha một bình trà.
Về phần Tư Không Truy Tinh, Ôn Bình cho hắn đi Tẫn Tri Lâu làm khán giả.
Thật tình không biết, Tư Không Truy Tinh đến Tẫn Tri Lâu, nhìn thấy hình ảnh trên Hắc Tường thì chấn kinh đến nói cũng nói không nên lời, thật lâu không thể bình tĩnh.
"Điện hạ, nghe nói ngươi đã hoàn toàn không còn ý định tranh vị trí quốc chủ U Quốc?" Ôn Bình tự mình châm trà cho Long Dương Vương, cũng không có vì mâu thuẫn với hoàng tộc U Quốc mà xa lánh Long Dương Vương.
Long Dương Vương cười khẽ một tiếng, nói: "Không tranh giành, không có ý nghĩa gì. Tốn hao hơn trăm năm, mỗi ngày lục đục với nhau, quay đầu phát hiện tu hành là con đường duy nhất. Vị trí quốc chủ, quyền lực gì gì đó, tất cả đều là hư vô."
Đối với câu trả lời này, Ôn Bình có chút ngoài ý muốn. Mặc dù không biết hắn nói thật giả nhưng có thể cảm nhận được cảm xúc bất đắc dĩ của hắn.
Ngày xưa Long Dương Vương đối xử với hắn không tệ, nói thật, nếu như Long Dương Vương chịu đi tranh vị trí quốc chủ, hắn thậm chí có thể cho Ti Hải Hiền, Tư Không Truy Tinh phụ tá.
Nhưng bây giờ Long Dương Vương không muốn tranh vị trí quốc chủ, hắn cũng không biết nên nói gì.