"A?" Vị đệ tử Bất Hủ Tông này sửng sốt mấy hơi, chợt lộ vẻ kinh ngạc lại khiếp sợ: "Ngài cũng gia nhập Bất Hủ Tông!"
"Được rồi, đừng nói nhiều nữa, đi khu ký túc xá như thế nào?"
"Ta dẫn ngài đi!"
Vị đệ tử Bất Hủ Tông này vội vàng dẫn đường, trên đường đi rất hưng phấn.
Một trong hoàng tộc phong vương U Quốc, Long Dương Vương, ngay cả vị trí quốc chủ cũng không tranh, lại chọn gia nhập Bất Hủ Tông.
Rõ ràng sau khi mấy người Thiên U Vương chết, Long Dương Vương là hoàng tộc phong vương có hi vọng kế vị nhất.
Bất Hủ Tông tương lai vô hạn!
Khi đến khu ký túc xá, Long Dương Vương chuẩn bị nghe Ôn Bình, tìm một chỗ ở lại, nhưng vừa tới gần khu ký túc xá thì thấy hai con Điện Thủ.
Đại Quai Tiểu Quai hình thể không lớn từ trong đầm sâu leo ra, trạng thái cực kỳ hưng phấn, phía dưới đầm sâu của bọn họ có từng tiếng Giao Long rống giận vọng ra.
Long Dương Vương không biết xảy ra chuyện gì, nhưng nghe được tiếng Giao Long dưới hồ sâu thì cảm thấy nỗi sợ hãi tự sâu tận linh hồn.
Dưới nước có đại khủng bố!
"Nội tình của Bất Hủ Tông quả là đáng sợ." Trong lòng Long Dương Vương âm thầm cảm khái một tiếng, được đệ tử chỉ dẫn tìm một chỗ ở lại.
"Điện... Trưởng lão, ngài có thể ở lại đây. Khu vực này trong khu ký túc xá là chỗ ở của trưởng lão với đệ tử Bất Hủ Tông nhập môn sớm nhất. Nếu ngài ở không quen thì cũng có thể tìm một ngọn núi trong quần sơn, đệ tử có thể lập tức liên hệ người tới tạo chỗ ở cho ngài."
"Không cần."
Long Dương Vương phất phất tay.
...
Quốc đô U Quốc.
Quốc chủ U Quốc bị Trác Phong Trần theo đuổi không bỏ, đã cùng đồ mạt lộ.
Dưới tình thế cấp bách vốn định vọt tới gần Thiên Vô Tâm nhưng cảm nhận được lực phá hoại kinh khủng do Thiên Vô Tâm đại chiến với bốn vị nửa bước Nguyên Ương thì lập tức dẹp ý nghĩ này. Bởi vì bị Trác Phong Trần truy đuổi thì không chắc sẽ chết, vọt tới chỗ lão tổ thì chắc chắn sẽ chết!
Đang lúc quốc chủ U Quốc chuẩn bị tiếp tục dùng mạng người khác kéo chân Trác Phong Trần thì đột nhiên cảm thấy Trác Phong Trần đang đuổi theo không bỏ bắt đầu ấp ủ chiêu thức đáng sợ.
Phanh!
Phanh!
Mạch môn của Trác Phong Trần hơi rung động, mỗi một lần rung động đều sẽ khiến cho tốc độ tăng vọt mấy phần, quanh người cũng xuất hiện gió lốc có thể hủy thiên diệt địa.
Mấy hơi sau, gió lốc thành hình.
Không cao.
Mới trăm trượng.
Nhưng những nơi gió lốc đi qua thì không có một ngọn cỏ nào, hết thảy đều bị xoắn nát. Trong gió lốc, Trác Phong Trần được gió lốc thôi thúc nhanh chóng rút ngắn khoảng cách với quốc chủ U Quốc.
Đuổi kịp quốc chủ U Quốc, chỉ là vấn đề thời gian.
Nhưng quốc chủ U Quốc vạn lần không ngờ được thời gian này vô cùng ngắn ngủi.
Giọng điệu hư vô mờ mịt của Trác Phong Trần vọng lại: “Phong Sát Giới · Nguyên Ương Cụ Phong!"
Nói xong, trong phạm vi trăm dặm đều xuất hiện kình thiên phong tường, hoàn toàn phong kín con đường chạy trốn của quốc chủ U Quốc, có vẻ như đường ra duy nhất là ở trên trời.
Quốc chủ U Quốc lập tức bay lên bầu trời, nhưng giọng nói của Trác Phong Trần lại vọng tới.
"Phong Sát Giới · Nguyên Ương Cụ Phong!"
Nói xong, hai sợi Nguyên Ương Chi Lực bỗng nhiên hóa thành kình thiên gió lốc, bộc phát ra tiếng khóc thét kinh thiên địa, trực tiếp cuốn quốc chủ U Quốc vào trong đó.
Quốc chủ U Quốc muốn tránh thoát nhưng lại không thể làm gì được.
Chỉ có thể mặc cho gió lốc không ngừng bày bố, cảm nhận được linh thể bị xé rách từng chút một.
Một khắc đồng hồ sau.
Trong gió lốc, linh thể của quốc chủ U Quốc đã đạt tới giới hạn chịu đựng cao nhất.
Một giây sau thì sẽ bị xé nát.
"A!" Thống khổ gào thét, quốc chủ U Quốc biết mình khó thoát tai kiếp, nhưng hắn không cam tâm: "Lão tổ, báo thù cho ta! Diệt Bất Hủ Tông, giết Ôn Bình, giết lâu chủ Tẫn Tri Lâu, ta muốn ngài không tha cho toàn tông trên dưới của Bất Hủ Tông!"
Nói xong.
Quốc chủ U Quốc bị gió lốc xé nát.
Vẫn lajcc như thế!
Nhìn đến đây, Ôn Bình hài lòng cười một tiếng.
"Rốt cục chết rồi."
Quốc chủ U Quốc vừa chết, lại thêm mấy người Thiên Diệu Biến vẫn lạc, sĩ khí của U Quốc sẽ hạ thấp xuống mức trước nay chưa từng có.
Không nói những chuyện khác, chắc chắn U Quốc không rảnh bận tâm hoặc là không còn dám xảy ra ma sát với Bất Hủ Tông nữa. Nhưng mà nếu nói tan rã thì là chuyện không thể nào.
Bởi vì U Quốc không phải chỉ có mình Thiên Vô Tâm.
Hơn nữa coi như chỉ có mình Thiên Vô Tâm thì với thực lực lấy một địch bốn của Thiên Vô Tâm mà vẫn không rơi vào thế hạ phong, U Quốc cũng không vong được.
Thậm chí Ôn Bình mơ hồ cảm thấy có thể hắn còn không có xuất toàn lực.
Vị đệ nhất Thiên Bảng Nạp Lan Mộ Hồng còn chưa có xuất hiện, sao Thiên Vô Tâm sẽ xuất toàn lực chứ?
Cũng trong lúc Ôn Bình mặc sức tưởng tượng thì nghe được di ngôn của của quốc chủ U Quốc trước khi vẫn lạc, sắc mặt Thiên Vô Tâm thay đổi, trong lòng thầm mắng không thôi.
"Sớm biết hắn không có đầu óc như thế, vài ngày trước đã bóp chết hắn trên Tổ Sơn!"
Di ngôn trước khi chết của hắn không phải là đang nói cho Già Thiên Lâu biết, thật ra thì Bất Hủ Tông và U Quốc hoàn toàn không tồn tại bất kỳ quan hệ đặc thù gì, chỉ là kẻ địch của nhau thôi sao.
Coi như những chuyện mình vừa làm uổng công!
Quả nhiên, sau một khắc thì Vô Tẫn Thiên Huyền cười lên dữ tợn.
"Hóa ra không phải âm mưu!"
"Không phải âm mưu!"
"Hoàng tộc U Quốc các ngươi tự cho là đúng, không biết tự lượng sức mình đi đối phó Bất Hủ Tông, kết quả bị Bất Hủ Tông liên trảm bốn vị lão tổ hoàng tộc!"
Biểu cảm trên mặt Thiên Vô Tâm vẫn là không hề bận tâm nhưng thật ra thì bây giờ hắn có ngụy trang như thế nào đi nữa thì cũng đã không làm nên chuyện gì. Di ngôn trước khi lâm chung của quốc chủ U Quốc quá có sức thuyết phục.
Vô Tẫn Thiên Huyền có thể cảm nhận được Cức hận Bất Hủ Tông như thế nào.