Tiếp theo, con Thiên Nhãn Hồng Chu còn lại cũng nối gót theo nó.
Mặc dù nó không có tránh ra ngoài ngàn dặm nhưng vẫn còn nằm trong phạm vi Khúc Cảnh.
Rất hiển nhiên.
Hai yêu bị hù sợ.
"Chính là hai ngươi."
Nói xong, truyền tống trận lại khởi động lần nữa.
Kình Thiên Thanh Ngưu với Thiên Nhãn Hồng Chu một trước một sau được truyền tống về Bất Hủ Tông, cũng trong khoảnh khắc này, Ôn Bình xuất hiện ở bên ngoài Thính Vũ Các.
Trong nháy mắt, Thanh Liên Kiếm ra khỏi vỏ!
Sau đó ngũ mạch cùng chấn động.
Phanh ——
Một chiêu Thanh Liên Kiếm Ca trực tiếp giết tới mục tiêu lớn nhất là Kình Thiên Thanh Ngưu.
Vì lý do an toàn, mục tiêu Ôn Bình nhắm chuẩn chính là đầu của nó. Bởi vì trái tim lớn nhất của Kình Thiên Thanh Ngưu mọc ở trong đầu trâu của nó, hai cái trái tim nhỏ còn lại thì chia nhau mọc ở bên ngực trái với ngực phải. Chỉ cần phá hư trái tim lớn nhất thì có thể khiến cho thực lực của Kình Thiên Thanh Ngưu giảm xuống cực nhiều.
Vô số thanh liên kéo theo Thanh Liên Diễm, hóa thành một đạo thanh mang trực tiếp vọt ngang qua trời cao, Kình Thiên Thanh Ngưu vừa mới thấy rõ cảnh tượng trước mắt thì đã bị xuyên thủng.
Phốc ——
Trong nháy mắt, đầu trâu to lớn nổ tung, huyết nhục hỗn hợp lại với nhau giống như là mưa to bàng bạc vẩy vào Xuất Nhiễu Sơn với Vân Lam Sơn và các ngọn núi trong quần sơn xung quanh.
Kình Thiên Thanh Ngưu ầm một tiếng, ngã xuống, động tĩnh truyền khắp toàn bộ Bất Hủ Tông, khiến cho tất cả mọi người cũng hiếu kỳ tới cửa sổ nhìn ra ngoài.
"Đến rồi!"
Trần Hiết kinh hô.
Tư Không Truy Tinh với Long Dương Vương lập tức nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn thấy cảnh tượng ngoài cửa sổ thì lập tức nhận ra đây là hai vị hộ quốc Thiên Tướng.
"Là Thanh Ngưu Thiên Tướng với Hồng Nhãn Thiên Tương!" Long Dương Vương mở miệng kinh hô, hắn vạn lần không ngờ được là mục tiêu của tông chủ lại là bọn họ.
Xem ra hoàng tộc U Quốc sẽ bị suy yếu thật.
Nếu như hai vị hộ quốc Thiên Tướng vẫn lạc, hoàng tộc U Quốc sẽ chỉ còn lại hai người Thiên Vô Tâm lão tổ với Diệu Nhật lão tổ.
Mặc dù không đến mức diệt quốc nhưng chắc chắn cũng giữ được cương thổ bát ngát này.
Tư Không Truy Tinh thì kích động nói không ra lời, đồng thời quay đầu đưa mắt nhìn hình ảnh trên Hắc Tường, trong đầu càng thêm kích động.
Ha ha ha!
Bọn họ không muốn bị Bất Hủ Tông ngư ông đắc lợi, nhưng bọn họ nào biết được, bây giờ Bất Hủ Tông đã thu hoạch trái cây thắng lợi rồi.
Một khi hai vị hộ quốc Thiên Tướng chết, hoàng tộc U Quốc sẽ nguy hiểm như đứng bên vách núi!
Cũng trong lúc Tư Không Truy Tinh kích động, Thiên Nhãn Hồng Chu lập tức phản ứng lại, nhưng mà không đợi nó kịp phản ứng, Ôn Bình đã thao túng Thiên Hà Sơn với Phó Thiên Tà nhào tới, trực tiếp sử dụng ra sát chiêu mạnh nhất, nhắm thẳng vào Thiên Nhãn Hồng Chu mà đánh.
"Thiên Hà Sơn lão tổ, Phó Thiên Tà lão tổ, các ngươi không chết!" Thiên Nhãn Hồng Chu phát ra kinh hô giống như là Thiên Diệu Biến với Tử Nguyệt Tháp hô lên khi nhìn thấy hai người.
Có thể nghe ra được, nó thậm chí còn có chút vui sướng.
Nhưng khi thượng phẩm mạch thuật nơi chân trời vô tình đánh xuống nó thì Thiên Nhãn Hồng Chu lập tức nhận ra được hai người trước mắt hoàn toàn không phải là Thiên Hà Sơn, Phó Thiên Tà mà mình quen biết.
Ôn Bình không để ý đến Thiên Nhãn Hồng Chu, Thanh Liên Kiếm lại cử động, liên tiếp đánh ra mấy kiếm, trực tiếp đánh lui Kình Thiên Thanh Ngưu đang đứng lên muốn phản kháng.
Sau khi đánh tan phòng ngự của nó, lại lấy Thanh Liên Kiếm liên tiếp xuyên thủng hai cái trái tim nhỏ của nó, hoàn toàn cướp đi chút sức sống cuối cùng còn lại trên người nó.
Bịch ——
Kình Thiên Thanh Ngưu phun trào ra máu tươi, ngã xuống quần sơn, khi Thiên Nhãn Hồng Chu nhìn thấy cảnh tượng này thì sợ đến tranh thủ cầu xin Ôn Bình tha thứ.
"Ta đầu hàng! Ta đầu hàng!"
Chết tử tế không bằng còn sống!
Ôn Bình không thèm để ý, bởi vì hắn có Đề Không Yêu Chủ, đã không cần thêm một vị Yêu Chủ còn sống hiệu lực cho hắn nữa.
Giết mới là thực tế hơn.
Ấp hoặc là điều khiển, đều có thể.
Lúc này, Ôn Bình liên thủ với Thiên Hà Sơn, Phó Thiên Tà đánh thẳng tới Thiên Nhãn Hồng Chu, mặc cho Thiên Nhãn Hồng Chu có cầu xin tha thứ như thế nào đi nữa thì Ôn Bình đều không có nương tay.
Khi biết cầu tha vô dụng, Thiên Nhãn Hồng Chu chuyển biến thành phẫn nộ, nhưng đối mặt với thế công của ba người Ôn Bình, phẫn nộ hoàn toàn không có một chút tác dụng nào.
Mắt thấy từng con mắt nối tiếp nhau vỡ vụn, lúc này, Thiên Nhãn Hồng Chu muốn tự bạo, chuẩn bị chơi chiêu đồng quy vu tận với ba người Ôn Bình.
"Muốn ta chết, đám hắc thủ sau màn các ngươi cũng đừng hòng sống tiếp được." Giờ phút này, ý nghĩ trong đầu Thiên Nhãn Hồng Chu giống y như Thiên Diệu Biến lúc ấy, muốn dùng tự bạo hủy diệt Ôn Bình và Bất Hủ Tông.
Nhưng mà Ôn Bình lại cười.
Ta không ngăn được Thiên Diệu Biến.
Chẳng lẽ còn không ngăn được ngươi hay sao?
Ôn Bình tái khởi Thanh Liên Kiếm, khống chế Thanh Liên Kiếm, trong khoảnh khắc đánh nổ toàn bộ hơn một trăm con mắt còn lại của Thiên Nhãn Hồng Chu.
Sau khi toàn bộ con mắt đều bị đánh hỏng, động tác tự bạo của Thiên Nhãn Hồng Chu cũng im bặt mà dừng.
Bởi vì con mắt chính là sinh mạng của nó!
Chỉ chốc lát, khi Thiên Nhãn Hồng Chu hoàn toàn không có động tĩnh gì nữa, Ôn Bình lách mình đi tới trước thi thể Yêu Chủ như núi cao, dò xét thi thể hai yêu vài lần, sau đó cất nó vào trong tàng giới.
Nhưng mà bởi vì hai cái thi thể quá khổng lồ, một con Yêu Chủ phải dùng một cái tàng giới để chứa.
Làm xong tất cả mọi chuyện, Ôn Bình trực tiếp cho hệ thống mở ra chức năng làm sạch tông môn, dọn dẹp sạch sẽ huyết nhục rơi xuống các nơi trong tông môn, hắn thì chuẩn bị trở về Thính Vũ Các, khôi phục tiêu hao đồng thời tiếp tục thưởng thức đại chiến.