Hai tròng mắt Trấn Nam Vương không khỏi cứng lại, trầm giọng đáp: "Ti Vực Chủ vừa đến đã hùng hổ dọa người, đúng là trẻ tuổi nóng tính. Mặc dù ngươi trung cảnh chém thượng cảnh, chiến tích nổi bật, nhưng ngươi mới mới vào thượng cảnh, hơn nữa ngay cả đại điển sắc phong cũng chưa có cử hành, trách nhiệm này không tới lượt ngươi gánh!"
Nói xong, mọi người giật mình.
Ti Vực Chủ!
Khá lắm.
Trấn Nam Vương trực tiếp không thừa nhận phong hào của Ti Hải Hiền.
Bên cạnh, Trấn Tây Vương cũng nói hùa theo: "Không có cử hành đại điển sắc phong thì ngươi không phải Trấn U Vương, khi nào cử hành đại điển sắc phong đi rồi hãy đến bàn lại với chúng ta chuyện này. Tuổi còn nhỏ, đừng tưởng rằng mình trung cảnh chém thượng cảnh thì ngon."
Nói xong, không ít người theo phe Trấn Tây Vương và Trấn Nam Vương cũng bắt đầu nói hùa theo, trong đó bao gồm hoàng tộc, nhưng chắc chắn bọn họ không dám nói quá rõ ràng.
Mặc dù Ti Hải Hiền không có cử hành đại điển sắc phong thật, nhưng dù sao cũng là cường giả thượng cảnh, cử hành đại điển sắc phong là chuyện sớm hay muộn.
"Trấn U Vương điện hạ, ngài cần gì phải nóng lòng nhất thời như vậy?"
"Trấn U Vương điện hạ, chúng ta chờ Long Dương Vương điện hạ tới rồi bàn lại. Bây giờ không phải là lúc để bàn chuyện này."
Bảy tám người ngươi một lời ta một câu, thì nhau chụp mũ lên đầu Ti Hải Hiền, tựa như Ti Hải Hiền mà nói thêm một câu nữa thì chính là đang vượt quyền.
Thật tình không biết, Ti Hải Hiền đang đợi những lời này của bọn họ.
Sau một khắc, một giọng nói giận dữ vang lên bên ngoài.
"Trấn U Vương chính là quốc chủ U Quốc sắc phong, đã chiêu cáo thiên hạ, trận chiến này hoàng tộc U Quốc bại chứ không phải vong!"
Nói xong, Long Dương Vương vẫn cực kì phô trương như cũ chầm chậm rơi từ trên bầu trời xuống, sau lưng không còn là những binh lính quèn như ngày xưa nữa.
Mà là người của Giám Sát Điện.
Bên cạnh Long Dương Vương là Điện chủ Giám Sát Điện —— Tư Không Truy Tinh!
Mọi người thấy thế thì kinh hãi, vội vàng đứng lên khom người nghênh đón.
"Cung nghênh Long Dương Vương điện hạ!"
"Cung nghênh Long Dương Vương điện hạ!"
"Cung nghênh Long Dương Vương điện hạ!"
Ba vị cường giả phong vương hai mặt nhìn nhau một chút, cũng đành quỳ xuống nghênh đón, nhưng trên mặt nhưng không có ý cung kính.
Bởi vì bọn họ không ủng hộ Long Dương Vương.
Cũng vô số lần phái người làm hỏng chuyện tốt của Long Dương Vương, giết tâm phúc của Long Dương Vương.
Khi Long Dương Vương chầm chậm đi vào đại điện, bên cạnh, Tư Không Truy Tinh lạnh giọng chỉ vào tên Thiên Vô Cấm Hạ Cảnh, Trung Cảnh vừa lên tiếng mắng: "Mặc dù gia sư vẫn lạc nhưng Tư Không Truy Tinh ta vẫn còn, Giám Sát Điện vẫn còn! Ngay cả quốc chủ U Quốc sắc phong cũng dám chất vấn, ta thấy các người chán sống rồi đó."
Mấy người bị chửi hoàn toàn không dám cãi lại, đành phải cúi đầu thật sâu.
Tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều biết những lời này là đang nói cho ai nghe, thế nhưng cho dù bọn họ biết thì cũng không có ai dám cãi lại.
Trong lòng rất nhiều Vực Chủ, Đại Vực Chủ và chi nhánh hoàng tộc đang có mặt ở đây tràn đầy nghi hoặc.
Bao gồm hai người Trấn Nam Vương và Trấn Tây Vương biết Tư Không Truy Tinh đang mắng mình.
Giám Sát Điện đứng về phía Long Dương Vương, bọn họ không có nghi hoặc, dù sao Giám Sát Điện trung với quốc chủ U Quốc.
Bây giờ hoàng tộc phong vương chỉ còn lại một mình Long Dương Vương, Giám Sát Điện ngoại trừ trung với Long Dương Vương thì còn có thể trung với ai đây?
Thế nhưng Giám Sát Điện, Long Dương Vương đều giúp đỡ Ti Hải Hiền là tình huống như thế nào?
Ti Hải Hiền là người của quốc chủ U Quốc tiền nhiệm Cức.
Cức và Long Dương Vương có khúc mắc sâu đến cở nào thì tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều biết. Thậm chí bọn họ cảm thấy nếu như Long Dương Vương ngồi lên vị trí quốc chủ thì người đầu tiên mà hắn giải quyết chính là Ti Hải Hiền. Làm quốc chủ, sao có thể giao vị trí Trấn U Vương này cho người ngoài được!
"Tất cả đứng lên ngồi đi. Hôm nay gọi mọi người tới đây, tổng cộng có ba chuyện, lúc đầu bản vương định từ từ nói. Nhưng nếu như các ngươi đã nhắc thì bản vương sẽ nói về chuyện này trước." Long Dương Vương đưa mắt nhìn hai người Trấn Nam Vương, khiến cho trong lòng hai người trầm xuống: "Hôm nay không giống ngày xưa, từ hôm nay trở đi, quân quyền Thần U Quân bảy đại vực đều do bản vương chưởng quản, do Trấn U Vương thống lĩnh, Trấn Nam Vương, Trấn Tây Vương thì sẽ ủy thác trách nhiệm khác."
Nói xong, Trấn Nam Vương, Trấn Tây Vương và những người khác đều thay đổi sắc mặt, nhất là Trấn Nam Vương, hắn thay đổi sắc mặt đồng thời trong mắt lộ vẻ không vui.
Bọn họ bị tước đoạt quân quyền!
Những người khác thay đổi sắc mặt không chỉ vì Trấn Nam Vương và Trấn Tây Vương bị tước đoạt quyền lực mà còn vì đạo mệnh lệnh này của Long Dương Vương.
Một ý nghĩa to gan đột nhiên xuất hiện trong lòng mọi người.
Có thể là ngay từ đầu Ti Hải Hiền chính là người của Long Dương Vương hay không?
Đột ngột.
Trấn Nam Vương lên tiếng lần nữa, trong giọng nói tràn đầy bất thiện: "Điện hạ, bây giờ U Quốc nguy cơ sớm tối, loạn trong giặc ngoài, chúng ta nên mời lão tổ ra chủ trì mới được. Bất Hủ Tông mạnh mẽ và Già Thiên Lâu nhìn chằm chằm, dựa vào hai người ta và Trấn Tây Vương thì sợ là không làm nên trò trống gì!"
Trấn Tây Vương cũng vội vàng nói hùa theo: "Không sai, bây giờ nếu như còn không mời lão tổ ra chủ trì, chỉ dựa vào mấy người chúng ta, nếu như Già Thiên Lâu ngóc đầu trở lại hoặc Bất Hủ Tông thừa lúc vắng mà vào, chỉ dựa vào mấy người chúng ta thì sợ U Quốc sẽ bị diệt quốc."
Sắc mặt Long Dương Vương trầm xuống.
Bọn họ đang lấy lão tổ ra dọa hắn.
Bởi vì lão tổ vừa đến, quyền quyết định sẽ không do hắn.
Tám chín phần mười vị trí Trấn U Vương sẽ không thuộc về Ti Hải Hiền, dù sao Ti Hải Hiền mới vào thượng cảnh, thực lực chênh lệch với Trấn Nam Vương quá lớn.
Nếu như không lấy được quân quyền của U Quốc, vậy thì sao có thể khống chế U Quốc được?
Tông chủ vẫn đang thúc giục.
Căn cứ Trần Hiết trưởng lão nói, bình thường hầu như tông chủ không có thúc giục bọn họ, lần này lại nhấn mạnh nhiều lần chắc chắn là có nguyên nhân gì đó.
Hắn mới vừa vào Bất Hủ Tông, vẫn chưa giúp được gì cho tông chủ, như vậy hắn cũng không nên làm chậm trễ tiến độ của tông chủ mới phải.