Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1989 - Chương 1841 - Một Bước Sau Cùng Để Khống Chế U Quốc (3)

Chương 1841 - Một bước sau cùng để khống chế U Quốc (3)
Chương 1841 - Một bước sau cùng để khống chế U Quốc (3)

Ôn Bình cũng lười nói nhảm, không còn dựa vào Thanh Liên Kiếm mà cầm kiếm mà đứng, chuẩn bị đưa Diệu Nhật một đoạn đường cuối cùng.

Còn cơ hội hòa đàm gì đó?

Ôn Bình hoàn toàn không muốn.

Bởi vì hắn muốn tất cả lãnh thổ U Quốc, địa bàn cấp thế giới xây dựng dễ như trở bàn tay, bây giờ hắn không cần người khác cho thứ gì cả.

"Không không không... ngươi không thể giết ta, nếu như ngươi giết ta, Thiên Vô Tâm sẽ bị dồn đến tuyệt lộ, hắn sẽ đập nồi dìm thuyền. Nếu như hắn phá hư Hắc Tháp trên Tổ Sơn, toàn bộ Triều Thiên Hạp sẽ bại lộ tại trước mắt của tất cả mọi người. Triều Thiên Hạp sẽ giẫm lên vết xe đổ trước đó! Đến lúc đó tất cả mọi người đều phải chết!" Diệu Nhật hoảng sợ nói, cảm giác thì dò vào bên trong tàng giới lục lọi.

Phát hiện được tiểu động tác này, Ôn Bình khịt mũi coi thường cười một tiếng: "Đừng phí tâm tư, nếu như những món đồ đó hữu dụng thì bọn người Thiên Diệu Biến sẽ không phải chết."

Nói xong, ngũ mạch cùng chấn động.

Thức thứ tư, Thanh Liên Kiếm Ca ra!

Hàng ngàn hàng vạn Lục Diệp Thanh Liên từ bên trong Thanh Liên Kiếm bộc phát ra, hội tụ trên một đường thẳng, hóa thành thiểm điện, trong khoảnh khắc đã đến trước mắt Diệu Nhật.

Diệu Nhật vội vàng phóng thích mạch thuật Thiên cấp thượng phẩm ngăn cản, trong tay cũng xuất hiện một tấm chắn kim sắc thú giáp từ lúc nào. Mạch thuật Thiên cấp thượng phẩm bị ngàn vạn Lục Diệp Thanh Liên xoắn nát, nhưng tấm chắn kim sắc thú giáp lại đỡ được ngàn vạn Thanh Liên Kiếm Ý.

Có thể thấy được nó không phải là phàm phẩm!

Thấy thế, Diệu Nhật vội hô to: "Ôn tông chủ, giáp này làm từ yêu vật Nguyên Ương Cảnh chân chính, Triều Thiên Hạp hoàn toàn không có thứ gì có thể phá vỡ nó được... ta nguyện ý dâng thứ này lên cho ngài, chỉ mong ngài tha cho ta một mạng! Ta cam đoan vĩnh viễn sẽ không xuất hiện trong phạm vi U Quốc!"

Sau một khắc, Thanh Liên Kiếm rời khỏi tay.

Oanh.

Một kiếm cắm vào trên tấm chắn kim giáp, nhập giáp ba phần!

Diệu Nhật giật mình, nhưng còn chưa kịp làm ra phản ứng thì Thanh Liên Kiếm đã xuyên thủng, thuận tiện đưa cho hắn một kiếm thấu tim.

Bị đau, Diệu Nhật cực kỳ hoảng sợ, mão quăng kim giáp ra, máu tươi phun ra như suối, nhắm thẳng một hướng một đường trốn chạy khỏi Bất Hủ Tông.

Hắn vừa chạy trốn vừa gào to lên: "Ôn tông chủ, nếu như người giết ta thì Thiên Vô Tâm sẽ thành người cô đơn. Đến lúc đó mục tiêu của Già Thiên Lâu sẽ không còn là hoàng tộc U Quốc mà đổi thành Bất Hủ Tông. Nạp Lan Mộ Hồng đó cực kỳ không đơn giản..."

Ôn Bình không để ý đến, theo đuổi không bỏ.

Sau một lát, vô số Thanh Liên Kiếm Ý trên không Bất Hủ Tông chậm rãi tiêu tán, một giọng nói quen thuộc vang lên trong Bất Hủ Tông.

"Tiếp tục tu luyện."

Chúng đệ tử Bất Hủ Tông nghe xong thì cảm thán một câu, sau đó nên làm gì thì làm cái đó.

Hoài Diệp cũng lắc đầu, bất đắc dĩ cười một tiếng, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nỉ non một câu sau đó tiếp tục làm đồ ăn: "Không kéo dài được lấy một chút nào!"

Cùng lúc đó, làm xong tất cả mọi chuyện, Ôn Bình nghiên cứu tấm kim giáp hộ thuẫn đó một chút, dùng hệ thống xem thử lai lịch của nó.

Nhưng mà nó cũng không phải là làm từ yêu vật Nguyên Ương Cảnh gì đó.

Chỉ là thể xác của một con Yêu Chủ đột phá Nguyên Ương Cảnh thất bại còn sót lại trong Nguyên U Giới, không có bất kỳ một tác dụng gì khác, chỉ được cái cứng rắn mà thôi.

Nguyên U Giới, Ôn Bình còn nhớ rõ, phần thưởng của giải thi đấu Thất Vực Đăng Thiên Bảng chính là đi vào Nguyên U Giới tu hành, nhưng mà Ôn Bình vẫn luôn không có để ý đến nó. Chờ địa bàn cấp thế giới thành lập, đến lúc đó hắn có thể đến Nguyên U Giới để xem thử xem tình huống như thế nào.

Xem xem có phải là giới của cường giả Nguyên Ương Cảnh còn sót lại hay không, đương nhiên, Ôn Bình không ôm hy vọng là mình đi vào đó một chuyến là có thể phát tài.

Mình cũng đâu phải là nhân vật chính trong tiểu thuyết, làm gì có chuyện đi đâu cũng có thể phát tài được?

Mong mỏi về Nguyên U Giới còn không bằng mong mỏi sau khi khống chế U Quốc, thành lập được địa bàn cấp thế giới thì sẽ được những lợi ích gì.

Cất kim giáp hộ thuẫn, Ôn Bình nhìn chỗ Diệu Nhật bỏ mình, trong mắt lộ vẻ chờ mong.

Bởi vì bây giờ chỗ ấy có không ít Nguyên Ương Chi Lực vỡ vụn, bọn chúng giống như là con ruồi không đầu tán loạn, không giống như lúc trước là khi Ôn Bình luyện hóa một sợi Nguyên Ương Chi Lực thì khi nhìn thấy Nguyên Ương Chi Lực thì thân thể sẽ tự động cảm thấy khát vọng.

Giống như đã nhịn rất lâu.

Sau một khắc, những Nguyên Ương Chi Lực vỡ vụn đó bị một loại lực lượng vô hình trong tông môn khống chế, sau đó đoàn tụ.

“Kiểm tra được trong tông môn còn sót lại một lượng lớn Nguyên Ương Chi Lực vỡ vụn, đã thanh lý xong!”

“Đang dung hợp Nguyên Ương Chi Lực vỡ vụn...”

“Dung hợp hoàn tất!”

“Nhận được: Mười bảy sợi Nguyên Ương Chi Lực hoàn chỉnh.”

Nhìn pop-up liên tiếp nhảy ra trước mắt, Ôn Bình hài lòng cười một tiếng: "Cộng thêm giết bọn người Thiên Diệu Biến mang tới thu hoạch trước đó, bây giờ trong tay ta đã có hơn năm mươi sợi Nguyên Ương Chi Lực. Mặc dù cách bước vào Nguyên Ương Cảnh một ngàn sợi còn rất xa xôi nhưng năm mươi sợi này đã đủ cho thực lực của ta bay vọt mấy cái bậc thang, khi chưa học được chiêu thức mới của Thanh Liên Kiếm thì khi ra khỏi tông, đối mặt Thiên Vô Tâm hẳn cũng sẽ không sợ."

Nói xong, Ôn Bình thỏa mãn cất toàn bộ Nguyên Ương Chi Lực vào trong túi, sau đó đi thẳng đến Tẫn Tri Lâu, vừa luyện hóa Nguyên Ương Chi Lực trước đó, vừa lẳng lặng chờ chiến đấu của ba người Long Dương Vương trên không Vực Chủ Phủ Long Trạch Vực kết thúc.

Nhưng mà với thực lực của ba người Long Dương Vương, muốn giết chết hai người Trấn Nam Vương trong thời gian ngắn thì chắc chắn là không thiết thực.

Ti Hải Hiền tuy có Tuyền Qua Đồ mà hắn ban thưởng, có năng lực trung cảnh mài chết thượng cảnh nhưng dù sao cũng mới bước vào thượng cảnh, phương diện nội tình có chút không bằng Trấn Nam Vương.

Bình Luận (0)
Comment