"Có việc?"
Ôn Bình nói.
Trần Hiết vội mở miệng nói: "Tông chủ, lần này Vi Sinh trưởng lão nhắm ‘đồ đao' ngay xếp hạng thứ ba mươi Thiên Bảng Trần Thiên Hà, có thể chú sát Trần Thiên Hà hay không không nói, ta lo lắng một khi Vi Sinh trưởng lão xuất thủ, sợ rằng sẽ kinh động tất cả thượng cảnh của Già Thiên Lâu ở tiền tuyến, thậm chí là nửa bước Nguyên Ương. Chúng ta có nên tạm thời dùng kế hoạch ở địa giới Già Thiên Lâu một chút không? Giúp Tuyên Quốc đánh lùi người của Già Thiên Lâu rồi tính tiếp."
Đang luyện hoá Nguyên Ương Chi Lực trong Thính Vũ Các, trong đầu Ôn Bình nhanh chóng hiện ra cái tên Trần Thiên Hà, sau đó bình tĩnh nói: "Không cần phải để ý đến hắn, đi làm việc của mình, Vi Sinh Tinh Vũ cần ngươi hỗ trợ thì ngươi hãy giúp một tay, nếu như hắn không mở miệng thì ngươi không cần phải để ý đến hắn."
"Vâng... tông chủ, vậy ta đi làm việc của mình trước." Trần Hiết chậm rãi gật đầu, trong đầu càng thêm hiếu kì về Trớ Chú Chi Thư của Vi Sinh Tinh Vũ.
Bởi vì từ trong giọng nói của tông chủ thì có thể nghe ra được chút mánh khóe, hình như hoàn toàn không lo lắng cho an nguy của Vi Sinh Tinh Vũ.
Chẳng lẽ Vi Sinh Tinh Vũ đã tính một quẻ cho chuyện báo thù của mình? Bởi vì kết quả là đại hung, cho nên ai cũng không lo lắng?
Ừm.
Không phải là không có khả năng.
Cùng lúc đó, đợi sau khi kết thúc truyền âm với Trần Hiết, Ôn Bình không tự giác nhìn lướt qua tiến độ xác định Ngự Thiên Đại Trận.
Thời gian Ngự Thiên Đại Trận xây dựng xong càng ngày càng gần.
Cảm giác an toàn mười phần!
Nhưng mà không bao lâu sao thì giọng của đám người Vân Liêu lập tức vang lên dưới Thính Vũ Các, đều là vì tình huống Bi Trạch Vực mà tới.
Bởi vì bọn họ đều cảm thấy Bi Trạch Vực là tông môn cải tạo, nên thuộc về Bất Hủ Tông, tuyệt đối không thể bị Già Thiên Lâu chiếm.
Tất cả mọi người đề nghị mời Đao Ma, Mộc Long trưởng lão xuất thủ, trợ giúp đại quân Tuyên Quốc trấn thủ Bi Trạch Vực. Có tông môn, chắc chắn Thiên Vô Tâm và Nạp Lan Mộ Hồng không dám ra tay, dù sao hai người hợp tác cũng là vì kiềm chế Bất Hủ Tông mà không phải vì hủy diệt Triều Thiên Hạp.
Chỉ cần bọn họ không xuất thủ, Mộc Long trưởng lão có thể chấn nhiếp nửa bước Nguyên Ương, Đao Ma trưởng lão thì có thể chấn nhiếp thượng cảnh.
Chắc chắn có thể bức đại quân Già Thiên Lâu rời khỏi Bi Trạch Vực!
Nghe mọi người đã thương nghị ra kế hoạch không tệ, phản ứng đầu tiên của Ôn Bình là thật là tốt!
Bởi vì ngoại trừ Vân Liêu, rốt cục các trưởng lão khác cũng bắt đầu phát huy tác dụng của mình, không còn là việc lớn việc nhỏ đều đến xin chỉ thị của mình, nhất định phải chờ mình mở miệng mới dám hành động hoặc là dám quyết định.
Cứ như thế này, gặp chuyện bọn họ tự thương lượng là được, thậm chí có thể giải quyết thì tốt nhất là trực tiếp giải quyết. Không giải quyết được hoặc là giải quyết không đúng thì lại tìm mình, nếu không đến khi Bất Hủ Tông càng ngày càng mở rộng thì hắn còn tu hành như thế nào nữa?
"Kế hoạch không tệ, Đao Ma coi như xong, Mộc Long thì các ngươi tự đi hỏi, hắn chịu tham chiến thì tham chiến." Dù sao mấy ngày nữa là Ngự Thiên Đại Trận sẽ xây dựng xong, nếu có Mộc Long tham chiến thì có thể giảm bớt nhân số tử thương xuống.
"Vâng, tông chủ!"
"Tông chủ, chúng ta lập tức đi hỏi."
Sắc mặt đám người Vân Liêu trở nên vui vẻ.
"Được rồi, đều đi làm việc đi." Ôn Bình trực tiếp chuyển mọi người ra khỏi Thính Vũ Các, tiếp tục nhắm mắt lại luyện hóa Nguyên Ương Chi Lực.
Sau khi bọn người Vân Liêu rời khỏi đây, lập tức tiến về chỗ sâu trong Bất Hủ Tông hỏi thăm Mộc Long, được Mộc Long đồng ý thì lập tức truyền âm cho Long Dương Vương và Ti Hải Hiền. Khi hai người biết Mộc Long trưởng lão đồng ý trợ giúp thì vui mừng quá đỗi.
Mặc dù hai người đều từng thấy Mộc Long trưởng lão xuất thủ nhưng Bất Hủ Tông lại lưu truyền truyền thuyết của Mộc Long trưởng lão.
Đã có Mộc Long trưởng lão chịu xuất thủ, cho dù là Long Dương Vương hay là Ti Hải Hiền đều sẽ không bảo thủ.
Phòng thủ?
Không.
Rốt cuộc không cần nữa.
Mệnh lệnh lui giữ chỗ giáp giới giữa Bi Trạch Vực và Trung Ương Thần Vực lập tức bị hai người thu lại, một mệnh lệnh mới thông qua Tẫn Tri Lâu đưa đến Bi Trạch Vực, sau đó truyền đến tay từng Thần U Quân đang gấp rút tiếp viện chiến trường.
Những Thần U Quân không ngừng nhận được tin tức bình bại thành phá, kết hợp với người tu hành của các thế lực lớn tạo thành đại quân lâm thời, sau khi thu được tin tức này thì vui mừng quá đỗi, những ngày này sợ hãi và u ám trên mặt bọn họ biến mất không còn chút nào.
Mà những thế lực lớn đời đời kiếp kiếp đều sống ở Bi Trạch Vực, trong lòng không chịu rời đi cố thổ, khi bọn họ thu được mệnh lệnh này thì vui đến phát khóc, thậm chí rất nhiều thế lực đều lập tức tuyên bố toàn tông giai binh.
Chỉ trong một hơi, sĩ khí tăng mạnh!
Không tới hai ba ngày, bước chân xâm lấn của Già Thiên Lâu bị chặn lại, ngày thứ ba, thậm chí Già Thiên Lâu ngay cả trăm dặm cũng không thể tiến lên.
Khi Ti Hải Hiền và cường giả phong vương của Thần U Quân đuổi tới tiền tuyến thì một lượng lớn người tu hành Tuyên Quốc và Thần U Quân sĩ khí trực tiếp nâng lên đỉnh cao, từng người giống như mãnh hổ nhào về phía người tu hành của Già Thiên Lâu, đều không sợ sinh tử!
Có Ti Hải Hiền và cường giả phong vương của Thần U Quân dẫn dắt, trận tuyến bao la của Già Thiên Lâu bị xé ra một cái lỗ hổng, không chỉ xé ra một lỗ hổng mà còn bức lui Già Thiên Lâu ngàn dặm trong đêm ngày thứ ba.
Nhưng mà Ti Hải Hiền lại dừng, bởi vì một trận chiến này mục đích của hắn là tăng lên sĩ khí mà không phải giết lùi Già Thiên Lâu.