Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 2022 - Chương 1874 - Cũng Không Thể Nào Đi Vào Tuyên Quốc Được Nữa

Chương 1874 - Cũng không thể nào đi vào Tuyên Quốc được nữa
Chương 1874 - Cũng không thể nào đi vào Tuyên Quốc được nữa

Bây giờ Tuyên Quốc vừa mới trải qua một đợt thay đổi triều đại, tuy không thể nói yếu đuối nhưng cường giả phong vương và Yêu Tổ thượng cảnh cũng mới hơn hai bàn tay, hoàn toàn không cùng một cấp bậc với hơn hai mươi vị thượng cảnh của Già Thiên Lâu.

Trầm mặc ngắn ngủi sau đó Long Dương Hoàng đặt câu hỏi: "Ta có thể cầu viện không?"

Đối với chuyện này, Trần Hiết chỉ có thể đưa ra một câu trả lời rất bất đắc dĩ.

"Ngày mai lại xem đi."

Bởi vì hắn cũng không biết rốt cuộc tông chủ muốn giúp Tuyên Quốc hay sao?

Hay là giúp nhưng không toàn lực giúp?

Về phần e ngại Thiên Vô Tâm liên thủ với Nạp Lan Mộ Hồng cho nên chuẩn bị hòa đàm, ý nghĩ thế này không tồn tại trong đầu Trần Hiết được quá một hơi.

Bởi vì không có khả năng.

Cho nên Trần Hiết cảm thấy loại khả năng thứ hai lớn hơn.

Nếu như tông chủ muốn toàn lực giúp Tuyên Quốc đánh thắng cuộc chiến tranh này thì sẽ không bác bỏ kế hoạch mình triệu Đao Ma trưởng lão và Thiên Nhãn tiền bối từ địa giới Già Thiên Lâu về. Nhưng mà rốt cuộc tông chủ đang tính toán gì, chỉ có thể chờ đợi ngày mai mới có thể thấy rõ ràng.

Đoán chừng mấu chốt ngay ở trong câu nói kia.

Hôm sau, bọn họ không thể nào tiến vào địa giới Tuyên Quốc!

Đạt được câu trả lời này, Long Dương Hoàng lại lâm vào trầm mặc ngắn ngủi, sau đó nhìn chúng đại thần đang trông mong trong điện, cuối cùng bất đắc dĩ thu ánh mắt, đành phải nói một câu cảm tạ rồi cất Truyền Âm Thạch.

Cất Truyền Âm Thạch, lúc này hạ chỉ đưa ra một cái mệnh lệnh khiến cho tất cả đại thần trong điện đều bất ngờ.

Yêu Tổ cũng có thể phong vương!

Ngày xưa, Yêu tộc chỉ có thể làm phụ thuộc. Dù là đã bước vào thượng cảnh nhưng cũng chỉ có thể làm thế lực phụ thuộc U Quốc.

Có thể nói như vậy, trước kia ở U Quốc, yêu chính là kém một bậc.

Yêu Tổ cũng có thể phong vương, quả thực là lật đổ lịch sử.

"Ngày mai chúng ta phải đối mặt thượng cảnh nhiều gấp đôi sức mạnh của Tuyên Quốc bây giờ." Long Dương Vương không cho bất kỳ ai có cơ hội nghi ngờ, trực tiếp bày hiện trạng đẫm máu ra trước mặt tất cả đại thần Tuyên Quốc.

Đối với chuyện này, tất cả mọi người đưa mắt nhìn nhau, sau đó đều lựa chọn ngầm thừa nhận. Bởi vì bọn họ biết nếu như thua thì rất có thể Tuyên Quốc sẽ trở thành lịch sử.

Có vinh cùng vinh.

Có nhục cùng nhục.

Rất nhanh, mệnh lệnh phá vỡ Tuyên Quốc này bắt đầu truyền bá nhanh chóng dưới sự thôi thúc của Tẫn Tri Lâu, trong chốc lát đã đến trời nam biển bắc.

Nhận được tin tức, người trong Tuyên Quốc rất kinh ngạc.

Nhận được tin tức, Yêu Tổ thượng cảnh của Yêu tộc càng không thể tin được.

Cũng trong lúc nhân, yêu lưỡng tộc đều khiếp sợ đồng thời Long Dương Hoàng đã đến Bi Trạch Vực, chuẩn bị nghênh đón trận chiến với Già Thiên Lâu ngày mai.

Khi người trong Tuyên Quốc đang ở chỗ sâu trong chiến trường Bi Trạch Vực nhìn thấy quốc chủ đích thân đến đây đồng thời còn muốn kề vai chiến đấu với bọn họ thì đều cực kỳ kích động.

Quốc chủ không sợ chết.

Bọn họ sợ gì?

Rất nhanh, bởi vì Long Dương Hoàng vừa mới hạ chỉ Yêu Tổ cũng có thể phong vương cho nên trong vòng nửa canh giờ, chiến trường Bi Trạch Vực liên tiếp xuất hiện ba vị Yêu Tổ thượng cảnh. Rất hiển nhiên thật ra thì trước đó bọn họ vẫn ở Bi Trạch Vực quan sát.

Trước đó có lẽ bọn họ do dự có nên tham chiến hay không, nhưng bây giờ bọn họ đều quyết định tham gia trận đại chiến cửu tử nhất sinh này.

Không vì cái gì khác, chỉ để Yêu tộc có một đường ra.

Chỉ cần bọn họ phong vương, sau này chủng tộc của bọn họ có thể giống nhân tộc, không nói đường đường chính chính nhưng ít nhất cũng có tôn nghiêm sống ở Tuyên Quốc.

...

Chân trời dần dần nổi lên màu trắng bạc.

Ôn Bình chắp tay đứng trên hành lang Thính Vũ Các, lẳng lặng mà nhìn hình ảnh phản chiếu tình huống ở Bi Trạch Vực do hệ thống chiếu ra.

Đại quân Già Thiên Lâu đã lên đường, hai mươi sáu vị thượng cảnh trùng trùng điệp điệp nương theo đại quân Già Thiên Lâu bắt đầu thẳng tiến.

Tốc độ không nhanh nhưng ngàn ngàn vạn vạn đôi chân chà đạp đại địa, tiếng vang ầm ầm, cho dù ở cách mấy trăm dặm cũng có thể nghe được.

Với tốc độ bây giờ, trong vòng một canh giờ thì sẽ đến được phòng tuyến của Tuyên Quốc.

Trận chiến này, phe Già Thiên Lâu sĩ khí cực kỳ cường thịnh!

Dù sao hai mươi sáu vị thượng cảnh xung phong.

Mà bên phía Tuyên Quốc, trải qua một đêm tập kết, tăng thêm hai người Long Dương Hoàng, Tư Không Truy Tinh thì số lượng thượng cảnh cũng mới mười ba vị.

Trong đó Yêu tộc Yêu Tổ thượng cảnh khoảng chừng chín vị. Tùy có khoảng cách về số lượng nhưng Ôn Bình vẫn rất hài lòng.

Về phần dưới thượng cảnh, song phương chia năm năm.

Mà dưới Thiên Vô Cấm, Tuyên Quốc chiếm lấy ưu thế tuyệt đối.

Dưới tình huống không biết số lượng thượng cảnh của Già Thiên Lâu, sĩ khí của bên phe Tuyên Quốc cũng rừng rực như lửa.

Trên mặt của mỗi người tràn đầy kiên định!

Nhưng mà theo thời gian từng giây từng phút trôi qua, khi tiếng bước chân khiến cho đại địa chấn động đến run nhè nhẹ của đại quân Già Thiên Lâu càng ngày càng gần thì vẻ kiên định trên mặt mọi người dần dần cứng lại, bởi vì bọn họ nhìn thấy được hai mươi sáu vị thượng cảnh ở trên bầu trời.

Cũng ngay một khắc này, tất cả Yêu Tổ thượng cảnh bên phe Già Thiên Lâu đều hiện ra yêu thân che khuất bầu trời, áp thẳng xuống đại quân Tuyên Quốc.

Rõ ràng còn cách xa trăm dặm nhưng khí thế lại ép cho người ta không thở nổi.

"Chuyện gì xảy ra?"

"Sao lại có nhiều cường giả thượng cảnh như vậy?"

"Không thể nào, tại sao trong vòng một đêm Già Thiên Lâu xuất động nhiều thượng cảnh như vậy. Thế thì còn đánh như thế nào?"

Lúc này mọi người bắt đầu bạo động.

Có người luống cuống.

Có người bắt đầu trở nên không còn kiên định như ban đầu.

Bình Luận (0)
Comment