Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 2023 - Chương 1875 - Cũng Không Thể Nào Đi Vào Tuyên Quốc Được Nữa (2)

Chương 1875 - Cũng không thể nào đi vào Tuyên Quốc được nữa (2)
Chương 1875 - Cũng không thể nào đi vào Tuyên Quốc được nữa (2)

Có hơn phân nửa trong số chín vị Yêu Tổ thượng cảnh sắc mặt ngưng trọng, bởi vì một nửa số người là biết ý chỉ "Yêu Tổ thượng cảnh cũng có thể phong vương" mới tới.

Bọn họ không ngờ tới và cũng không ai nói cho bọn họ biết là hôm nay bọn họ phải đối mặt với số lượng cường giả thượng cảnh vượt xa hai bàn tay của bọn họ.

"Tông chủ, tất cả mọi chuyện xin nhờ vào ngài." Long Dương Hoàng đang đứng song song với hai người Ti Hải Hiền, Tư Không Truy Tinh thấy cảnh này thì trong lòng âm thầm cầu nguyện.

Cầu nguyện xong, ánh mắt kiên định hóa thành một đạo kinh hồng, xuất hiện ở đầu trận tuyến đại quân Tuyên Quốc.

Phanh ——

Long Dương Hoàng dẫn đầu mở ra mạch môn, sau đó không nói gì đứng ngay trước mặt của mọi người.

Sau đó chính là Ti Hải Hiền, Tư Không Truy Tinh.

Ba người này khẽ động khiến cho nhân và yêu đang bạo động và sợ hãi dần dần yên tĩnh trở lại, tuy trong lòng vẫn thấp thỏm nhưng đã không còn sợ hãi như trước nữa.

Thấy cảnh này, Ôn Bình hài lòng gật đầu, bởi vì Long Dương Hoàng cũng không biết mình đã bố trí bảo hộ, nhưng dưới tình huống Mộc Long còn chưa có đến mà hắn dám đứng ở vị trí nguy hiểm nhất, như vậy cũng chứng tỏ rằng hắn không có nhìn lầm người.

Cũng ngay lúc này, tiếng nhắc nhở của hệ thống cũng bỗng nhiên vang lên.

“Ngự Thiên Đại Trận xây dựng xong!”

“Bây giờ có mở ra hay không?”

"Rốt cục xong... mở ra!" Ôn Bình thu ánh mắt lại thôi không nhìn hình ảnh mà hệ thống truyền về nữa sau đó mở ra giao diện của hệ thống.

Trong nháy mắt khi hắn nói xong, Ôn Bình lập tức ngẩng đầu nhìn lên trên bầu trời.

Tuy rằng bây giờ tinh thần lực của hắn đã kéo dài được đến đỉnh của Triều Thiên Hạp, có thể cảm nhận được bất kỳ động tĩnh nào xảy ra ở trên bầu trời của Triều Thiên Hạp.

Nhưng bởi vì cái này là cái kiến trúc cấp Thế Giới đầu tiên.

Chỉ thấy một mảnh sương trắng bỗng nhiên lướt qua thiên khung, đến nhanh, đi cũng nhanh, chỉ thoáng qua một cái rồi biến mất.

Theo sau đó, một màn sáng trong suốt từ trong lòng đất ở biên giới Tuyên Quốc tuôn ra, lặng yên không một tiếng động dùng tốc độ như tia chớp bắt đầu kéo dài. Không hơn trăm hơi thở thì đã tạo thành một cái vòng bảo hộ lớn bao phủ toàn bộ Tuyên Quốc.

Sau khi thành hình, màu sắc mà mắt thường có thể nhìn thấy được của nó dần dần biến mất, chỉ khi nào có tinh thần lực đụng vào thì mới phát hiện được sự tồn tại của nó.

Tiếng nhắc nhở của hệ thống lại vang lên một lần nữa.

“Có đánh thế giới lạc ấn vào tất cả các sinh vật đang sống trong địa giới Tuyên Quốc hay không?”

"Có!"

Lúc này, Ôn Bình gật đầu.

Sau đó tinh thần lực của hắn lập tức tràn ra bên ngoài tông môn.

Trong nháy mắt khi hắn nói xong, vô số người đều không phát hiện ra được, hình như chỉ có hắn mới có thể nhìn thấy được là có một đạo lưu quang từ trên trời giáng xuống sau đó tràn vào trong cơ thể của tất cả mọi người.

Không ai cảm thấy khó chịu.

Cũng không có ai biết đã xảy ra chuyện gì.

Ca thì ca.

Nhảy thì nhảy.

Mấy hơi sau, Ôn Bình lại nhìn người bên ngoài Bất Hủ Tông, trên đỉnh đầu của tất cả mọi người đều xuất hiện một điểm sáng màu trắng.

Đó là thế giới lạc ấn!

Sau một khắc.

Giao diện chức năng của Ngự Thiên Đại Trận bắn ra ngoài.

Chức năng đơn giản nhưng tất cả đều là chức năng mà Ôn Bình cần trong lúc này, hơn nữa còn có mấy cái chức năng mang tới niềm vui ngoài ý muốn.

Hình như có thể giúp hắn tiết kiệm được một lượng lớn danh vọng!

“Ngự Thiên Đại Trận.”

“Có thể tuyệt đối ngăn cản tất cả những người không có thế giới lạc ấn và thực lực dưới Nguyên Ương Cảnh bước vào trong địa giới của Bất Hủ Tông, người có thực lực Nguyên Ương Cảnh nhưng không có thế giới lạc ấn thì cũng có thể ngăn cản được nhưng mà hiệu quả ngăn cản sẽ bị cắt giảm bảy mươi phần trăm, thực lực càng mạnh thì giảm đi càng nhiều.”

“Tuyệt Đối Chủ Tể: Người không có thế giới lạc ấn sẽ bị đuổi ra. Người có thế giới lạc ấn nhưng khi tạo thành nguy hại cho Bất Hủ Tông hoặc đang tiến hành hoạt động gây nguy hại cho Bất Hủ Tông thì sẽ bị tự động tước đoạt thế giới lạc ấn. Cho dù là Nguyên Ương Cảnh..”

“Tuyệt Đối Ổn Cố: Bên trong Ngự Thiên Đại Trận, Khúc Cảnh không gian sẽ được tăng cường, bất kỳ một người nào không có được thế giới lạc ấn thì tuyệt đối không thể nào phá nát Khúc Cảnh không gian. Cho dù có được thế giới lạc ấn thì cũng không thể vỡ vụn Khúc Cảnh không gian bích chướng diện tích lớn. Cho dù là Nguyên Ương Cảnh!”

“Chức năng ẩn nấp (chưa mở ra, sau khi thăng cấp thì có thể mở ra).”

“Chức năng công kích (chưa mở ra, sau khi thăng cấp thì có thể mở ra).”

"Tuyệt Đối Chủ Tể, Tuyệt Đối Ổn Cố, hai chức năng này tới tốt lắm." Nhất là sáu cái chữ 'Cho dù là Nguyên Ương Cảnh' khiến cho Ôn Bình càng kinh hỉ hơn.

Theo sau đó, Ôn Bình bắt đầu tỉ mỉ hỏi thăm hệ thống về hai cái chức năng Tuyệt Đối Chủ Tể và Tuyệt Đối Ổn Cố, câu trả lời mà hệ thống đưa ra khiến cho hắn rất hài lòng.

Tự động tước đoạt lạc ấn, chức năng này có thể hoàn toàn ngăn cản uy hiếp tiềm ẩn mà ngay cả Tẫn Tri Lâu cũng không điều tra ra được.

Đương nhiên, đó chỉ là uy hiếp đối với Bất Hủ Tông.

Còn đối với thành viên bình thường của Bất Hủ Tông thì không tính, cho dù là đối với trưởng lão của Bất Hủ Tông cũng không tính, trừ phi chí tử!

Điểm này Ôn Bình cảm thấy không có gì sai, dù sao Bất Hủ Tông chỉ là một cái tông môn, cũng không phải là nhà kính.

Người sống ở trong tã lót chắc chắn sẽ không bao giờ trưởng thành được.

Mà tiêu chuẩn để phán định về những phương diện khác hoàn toàn do hệ thống tự chủ phán định, nhưng mà làm túc chủ của hệ thống thì hắn có thể cung cấp cho đối phương thế giới lạc ấn một lần nữa. Cho nên nếu như Ôn Bình cảm thấy đánh giá này không đủ hợp lý thì hắn có thể phủ định phán định của hệ thống.

Bình Luận (0)
Comment