Sau khi trở lại Tử Khí Các, lúc này Ôn Bình để Hắc Thạch Yêu Hầu và Nạp Lan Mộ Hồng đi ra đứng ở phía ngoài, cũng dựng một tấm bảng ở bên ngoài Tử Khí Các.
Bên trong có bán Thất Tuyền Tuyền Qua Đồ.
Cũng nhấn mạnh: Giá cả ưu đãi!
Trong khoảnh khắc khi Hắc Thạch Yêu Hầu xuất hiện trên đường phố, người qua đường xung quanh nhìn thấy cảnh này thì bị cả kinh không biết làm sao.
Yêu!
Lại có yêu tiến vào Thiên Khải Thành!
"Yêu này thật là lớn gan!"
"Điên rồi hả?"
"Các ngươi mới điên, ngươi nghiêm túc cảm nhận một chút xem đây là yêu vật bình thường hay sao?"
"Nửa bước Nguyên... Yêu Chủ!"
Người đi đường thấy thế thì vội vàng lẫn xa.
Đương nhiên, không phải là bởi vì sợ hãi.
Mà bởi vì Yêu Chủ công khai xuất hiện ở Thiên Khải Thành giống như là đang khiêu khích phủ thành chủ của Thiên Khải Thành, lát nữa chạy sẽ không kịp.
Nạp Lan Mộ Hồng đang đứng ở đó nghe được ngôn ngữ quen thuộc xung quanh thì lập tức ngẩn ra.
"Đây là Khải Vân Thiên..." Nạp Lan Mộ Hồng không dám tin tưởng nhìn bốn phía xung quanh, nhìn người đi đường đang tránh xa ra, thất thần trong chốc lát.
Nàng nghĩ tới có một ngày sẽ trở lại Khải Vân Thiên nhưng nàng lại không nghĩ tới sẽ là ngày hôm nay và cũng không nghĩ tới khi đi từ bên trong Tử Khí Các ra thì sẽ đến Khải Vân Thiên.
Khi nàng phóng cảm giác của mình ra ngoài thì nhanh chóng nghe được ba chữ Thiên Khải Thành.
Hồi ức lập tức vọt tới giống như thủy triều.
Nàng từng tới đây rất nhiều lần.
Hơn nữa còn đi chung với người nhà.
Mấy trăm năm qua đi, nàng suýt chút đã quên mất đoạn ký ức này.
Ngay lúc Nạp Lan Mộ Hồng thất thần, một loạt tiếng gót sắt vang lên trên đường đi, một chi đội ngũ thân mang áo giáp bạch hồng giao nhau đang khí thế hung hăng đi thẳng đến Tử Khí Các, thủ lĩnh là một thanh niên mặc áo gấm.
"Yêu ở chỗ nào?"
"Muốn chết có phải không, dám đến đường phố do Lý gia ta quản lý!"
Thanh niên vừa bước nhanh tới vừa tức giận mắng, sau đó nhìn theo hướng mà thủ hạ đang đứng bên cạnh chỉ.
Không nhìn thì không sao.
Nhìn một cái hết hồn lùi lại mấy bước.
"WOW!"
Thanh niên rút lui mấy bước, sau đó vội vàng bỏ chạy vừa chạy vừa hô: "Mau chạy đi, hôm nay gặp quỷ."
Ngoan ngoan.
Yêu khí hùng hậu như vậy, chắc chắn Yêu Chủ.
Hắn từng nhìn thấy tọa kỵ của gia chủ Lý gia, một con hổ yêu Thiên Vô Cấm thượng cảnh, nhưng yêu khí của con hổ yêu đó còn không sánh kịp được bằng một phần mười của con.
Sau một lát.
Toàn bộ đường phố đều trở nên yên tĩnh đến đáng sợ.
Không còn ai ra đường.
Cửa hàng ở hai bên đường phố cũng đều đóng cửa.
Hắc Thạch Yêu Hầu vội vàng báo cáo lại việc này cho Ôn Bình, Ôn Bình lại hài lòng cười một tiếng: "Xem ra không lâu nữa là sẽ có nửa bước Nguyên Ương đến nhà. Tiếp tục đi trông coi đi, nếu có người công kích ngươi thì trở lại bên trong Tử Khí Các, nếu có nửa bước Nguyên Ương xuất hiện, lập tức tới tìm ta."
"Rõ!"
Hắc Thạch Yêu Hầu gật đầu.
Nhưng mà một canh giờ sau cũng không thấy người tới.
Ôn Bình đợi đến có chút im lặng.
Không nên như vậy chứ?
Chẳng lẽ bây giờ phương thức truyền tin ở Khải Vân Thiên vẫn còn dùng bồ câu đưa tin hay sao?
Cho dù là đi đường thì cũng nên truyền đến tai người quản lý Khải Vân Thiên rồi chứ?
Lúc này, Ôn Bình đi vào Tử Khí Các, phóng cảm giác ra bên ngoài tìm tòi thì cảm nhận được phạm vi ba mươi dặm xung quanh Tử Khí Các có ít nhất sáu vị nửa bước Nguyên Ương tụ tập.
Bọn họ núp ở phía xa lẳng lặng quan sát, hoàn toàn không có ý định tới.
"Các ngươi không nên động, ta đi qua đó kiểm tra." Một vị tráng hán thân mang giáp đỏ, lưng hùm vai gấu rảo bước đi tới Tử Khí Các.
Những vị nửa bước Nguyên Ương khác muốn đuổi theo nhưng vẫn bị tráng hán giáp đỏ cản lại.
Hết cách, mọi người chỉ có thể đưa mắt nhìn tráng hán giáp đỏ rời đi.
"Đại nhân, xin cẩn thận!"
"Đại nhân, phải cẩn thận, hai vị nửa bước Nguyên Ương đột nhiên xuất hiện ở đây, hơn nữa đều là gương mặt xa lạ, chắc chắn là có gì đó kỳ quái."
Mọi người lên tiếng nhắc nhở, tráng hán giáp đỏ chầm chậm đi vào khu vực cách Tử Khí Các ngàn trượng, khiến cho những người vây xem sợ hãi thán phục liên tục.
"Lưu Trảm thống lĩnh đến rồi!"
"Chỉ là Yêu Chủ cũng dám xuất hiện ở Thiên Khải Thành, đúng là muốn chết!"
"Đúng là chuyện lạ mỗi năm có, hôm nay đặc biệt nhiều, Yêu Chủ đó điên rồi chứ? Ngại mình chết không đủ nhanh sao?"
Trong tiếng bàn tán của mọi người, Lưu Trảm chầm chậm tới gần Tử Khí Các, sau đó nhìn thấy Yêu Chủ vốn đang nhìn chằm chằm vào hắn bỗng nhiên quay người đi vào bên trong Tử Khí Các.
Lúc này Lưu Trảm dừng lại.
Gọi người?
Phanh ——
Lúc này Lưu Trảm ngũ mạch cùng chấn động, trận địa sẵn sàng đón quân địch, chuẩn bị chiến đấu bất kỳ lúc nào.
Mấy hơi sau, Lưu Trảm chờ được Ôn Bình.
Ôn Bình thấy thế, đưa mắt nhìn bảng hiệu bên cạnh sau đó dò xét người tới đã mở mạch môn ra một chút: "Chúng ta chỉ bán đồ, không cần phải khẩn trương như vậy. Nếu có nhu cầu mua sắm vũ khí hoặc Thất Tuyền Tuyền Qua Đồ thì có thể đi vào trong xem."
"Nghe khẩu âm của các hạ không giống như là người của Thiên Khải Thành, nhưng cho dù không phải người của Thiên Khải Thành thì cũng phải biết là yêu vật không thể đi vào trong thành!" Lúc nói lời này, Lưu Trảm điên cuồng tìm kiếm thông tin về người ở trước mặt trong ký ức của mình đồng thời suy đoán lai lịch của hắn.
Nhưng mà hoàn toàn không tìm thấy.
Tiểu điếm bán Tuyền Qua Đồ lại có một vị nửa bước Nguyên Ương và một vị Yêu Chủ trông coi, đây là chuyện bình thường sao?
Cho dù là Thất Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng tự mình xuất hành đến thăm Thiên Khải Thành thì cũng khó mà khoa trương được như vậy!
Cho nên rốt cuộc người này có lại lịch như thế nào?