Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 2067 - Chương 1919 - Thu Hoạch Lớn! (6)

Chương 1919 - Thu hoạch lớn! (6)
Chương 1919 - Thu hoạch lớn! (6)

"Vãn bối chờ!" Lưu Nguyệt Bình Sa không chút do dự gật đầu. Dưới cái nhìn của nàng, Ôn tiền bối lập quy củ như thế cũng có thể hiểu được, nàng chỉ không hiểu là tại sao sáng sớm ngày mai thì có thể mua nhưng bây giờ lại không được.

Nhưng mà cho dù có không hiểu nhưng nàng cũng quyết định là sẽ chờ.

"Vậy ngươi chậm rãi chờ đi, đưa lên cho nàng một bình trà." Ôn Bình dặn dò Long Nguyệt một câu, sau đó đi lên trên lòng tiếp tục luyện hóa Nguyên Ương Chi Lực.

Lần này hắn hoàn toàn không còn chút áp lực tâm lý nào hết.

Bởi vì có người mua.

Nếu như hôm nay vẫn không có khách mới tới thì cũng không quan trọng nữa.

Theo thời gian từng chút từng chút trôi qua, Lưu Nguyệt Bình Sa khẩn trương chờ đợi dưới lầu, mặc dù đang ngồi đó nhưng nàng vẫn luôn nhìn về phía cổng.

Tuyệt đối đừng có người tới.

Tuyệt đối đừng có người tới.

Lưu Nguyệt Bình Sa âm thầm cầu nguyện trong lòng.

Cho đến khi trời tối vẫn không có khách mới tới.

Mấy người Lưu Trảm thì vẫn chờ ở xung quanh Tử Khí Các, bọn họ rất là tò mò không biết tại sao Phủ chủ vẫn còn chưa đi ra ngoài, nhưng mà bọn họ lại không dám đi vào bên trong xem. Còn những người khác thì thấy cho đến bây giờ mà Lưu Nguyệt Bình Sa vẫn chưa đi ra thì lại càng không dám đi vào trong.

Cứ như vậy, Lưu Nguyệt Bình Sa đợi ròng rã một đêm, cho đến khi tia nắng đầu tiên xuất hiện ở chân trời, Lưu Nguyệt Bình Sa ngạc nhiên bỗng nhiên đứng dậy, sau đó ngẩng đầu nhìn lên trên lầu, thấy Ôn Bình đang chậm rãi đi xuống dưới thì trong lòng trở nên cực kỳ kích động.

"Ngươi."

Khi Ôn Bình đưa Tuyền Qua Đồ cho nàng, Lưu Nguyệt Bình Sa càng kích động.

Mua được!

Rốt cục cũng bị mình mua được!

"Đa tạ Ôn tiền bối!" Lưu Nguyệt Bình Sa khom người gửi lời cảm ơn, sau đó vội vàng rời khỏi Tử Khí Các.

Nhìn bóng lưng Lưu Nguyệt Bình Sa rời đi, Ôn Bình thoải mái duỗi cái lưng mỏi ra một cái, sau đó kêu Long Nguyệt gọi Hắc Thạch Yêu Hầu và Nạp Lan Mộ Hồng vào.

"Cất bảng hiệu ở cửa ra vào đi, sau đó thuận tiện đóng cửa lại luôn." Ôn Bình dặn dò một câu sau đó dẫn Long Nguyệt và Nạp Lan Mộ Hồng trở về Bất Hủ Tông.

Nạp Lan Mộ Hồng tiếp tục thủ Thiên Tằng Giai, hắn thì tranh thủ trở về Thính Vũ Các: “Đến chỗ mà ngươi nên đến để trông coi, mấy ngày nữa còn cần ngươi."

"Rõ!"

Nạp Lan Mộ Hồng trầm giọng gật đầu, trong đầu thì không ngừng hiện lên hình ảnh mà nàng nhìn thấy ở Khải Vân Thiên mấy ngày nay.

Bởi vì đối với nàng mà nói thì đó mới là nhà.

Mặc dù nàng đã rời khỏi đó mấy trăm năm nhưng nơi đó vẫn là nhà của nàng.

Sau khi trở lại Thính Vũ Các, Ôn Bình tranh thủ nhận lấy bạo kích trả về.

“Bạo kích thành công!”

“Thu hoạch được Nguyên Ương Chi Lực X3.”

“Thu hoạch được Nguyên Ương Chi Lực X5.”

Thu hoạch tám sợi, lại thêm bán Tuyền Qua Đồ lấy được thì chính là mười sợi.

"Thoải mái." Nhìn Nguyên Ương Chi Lực bên trong không gian của hệ thống, trong lòng Ôn Bình càng thoải mái.

Lần này mười bảy sợi Nguyên Ương Chi Lực vào trong túi, nếu cứ tiếp tục như thế thì chừng ba tháng là có thể giải quyết được một ngàn sợi Nguyên Ương Chi Lực để đột phá cảnh giới.

Hắn như đã nhìn thấy Nguyên Ương Cảnh đang ngoắc tay với mình.

"Tiếp tục luyện hóa Nguyên Ương Chi Lực." Lúc này, Ôn Bình lấy ra một sợi Nguyên Ương Chi Lực nuốt vào, sau đó mở ra Trường Mạch Công bắt đầu thôn phệ mộc khí tu luyện.

Cùng lúc đó, sau khi Lưu Nguyệt Bình Sa trở lại Thiên Hộ Phủ bàn giao Lưu Trảm vài câu thì rời khỏi Thiên Khải Thành.

Nàng muốn đem một tấm Tuyền Qua Đồ làm hạ lễ đưa cho phu nhân thành chủ, còn một tấm khác thì tặng cho thành chủ.

Vừa khéo thành chủ cũng là dị mạch thuộc tính Kim.

Số lượng Lưu Nguyệt Bình Sa đi, ba người Lưu Trảm tập hợp lại một chỗ, suy đoán tại sao tối hôm qua Phủ chủ lại qua đêm ở trong Tử Khí Các.

"Ngươi nói Phủ chủ mượn Nguyên Ương Chi Lực của chúng ta là để đến Tử Khí Các mua Tuyền Qua Đồ? Ta nhớ được hôm qua sau khi Phủ chủ rời khỏi Tử Khí Các thì trên bảng hiệu của Tử Khí Các biến thành chỉ còn hai món." Một người trong số đó không khỏi phỏng đoán.

Lưu Trảm vừa nghe thấy lời ấy thì lập tức sững sờ: “Chúng ta phái người đi Tử Khí Các xem là biết ngay, nếu như Phủ chủ lại mua Tuyền Qua Đồ thì chắc chắn trên bảng hiệu của Tử Khí Các sẽ thay đổi."

Nói xong, Lưu Trảm lập tức phái một người đi Tử Khí Các.

Nhưng khi người đó đi tới trước cửa của Tử Khí Các thì thứ mà hắn nhìn thấy không còn là Tử Khí Các mà là một cửa hàng đổ nát hơn nữa cửa lớn còn đóng chặt. Tử Khí Các cao lớn khí phái trước đó hình như chưa từng tồn tại.

Giờ phút này không chỉ có hắn xuất hiện ở trước cửa Tử Khí Các, người trên con đường này đều tụ tập tới đây, tất cả mọi người đều cực kỳ khó hiểu nhìn cảnh tượng đang diễn ra trước mắt mình.

Không có.

Hoàn toàn không có.

Giống như Tử Khí Các chưa từng tồn tại.

Khi tin tức đó truyền đến Lưu Trảm, mấy người Lưu Trảm thất kinh, vội vàng đi đến Tử Khí Các, cũng nhìn thấy cảnh tượng giống y như vậy.

"Có chuyện gì thế?"

"Tử Khí Các đâu?"

Lúc này, trên bầu trời có một đạo kinh hồng vạch phá bầu trời vội vàng đi tới.

Kinh hồng ngừng trên bầu trời Tử Khí Các, sau đó những người vây xem nhao nhao khom mình hành lễ, ngay cả mấy người Lưu Trảm cũng không có ngoại lệ.

"Không đại sư!"

"Không đại sư!"

"Không đại sư!"

Người tới chính là một vị Thất Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng duy nhất bên trong Thiên Khải Thành.

Lão giả lòng nóng như lửa đốt, không có trả lời bọn người Lưu Trảm, từ đầu đến cuối ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm cửa hàng rách nát phía dưới, thỉnh thoảng lại đưa mắt ngắm nhìn xung quanh, giống như là một lão giả mất đồ đang tìm đồ của mình.

Bình Luận (0)
Comment