Trải qua thôn phệ mộc khí tu luyện trong khoảng thời gian này, Trường Mạch Công Nguyên Ương Quyển đã có dấu hiệu sắp bước vào đại thành chi cảnh.
Nhưng trực giác của hắn cho hắn biết là một khi Nguyên Ương Quyển bước vào đại thành chi cảnh thì tám chín phần mười mình sẽ bị ép bước vào Nguyên Ương Cảnh.
Nhưng hệ thống nói, khi ở nửa bước Nguyên Ương, luyện hóa càng nhiều Nguyên Ương Chi Lực càng tốt, vậy thì đương nhiên là hắn phải đi đến hạn mức cao nhất.
Vừa khéo hắn cũng muốn xem thử xem hạn mức cao nhất của mình ở đâu.
Thôi không suy nghĩ nữa, Ôn Bình tiếp tục luyện tập Đại Thiên Thế Giới, năm ngày sau mới từ bên trong Đệ Ngũ Thế Giới đi ra.
Ngay khi Ôn Bình chuẩn bị tiếp tục mở ra Tử Khí Các phiêu lưu đi kiếm Nguyên Ương Chi Lực thì pop-up nhắc nhở của hệ thống đột nhiên nhảy ra trước mắt.
Hắc Ảnh phát hiện trong hư không bên ngoài Triều Thiên Hạp lại xuất hiện cường giả nửa bước Nguyên Ương Cảnh, lần này nhiều hơn gấp ba trăm lần so với trước đó.
Chừng gần ngàn người!
Trong đó nửa bước Nguyên Ương nhiều đến ba mươi vị, còn có hơn ba trăm người tu hành Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh, những người khác thì đều là Thiên Vô Cấm Trung Cảnh.
Số lượng khổng lồ như thế đã đủ để quét ngang bất kỳ một cái Nguyên Ương Giới lục tinh nào. Nếu như Triều Thiên Hạp không có Bất Hủ Tông thì hoàn toàn không có sức chống cự lại nhân số khổng lồ như vậy.
Ôn Bình vội vàng mở ra hình ảnh của hệ thống, thông qua Hắc Ảnh nhìn về phía hư không xa xa bên ngoài Triều Thiên Hạp, ánh mắt nhanh chóng khóa chặt người đứng ở hậu phương.
“Thiên Cương Trản.”
“Giới tính: Nam”
“Tuổi tác: Một ngàn ba trăm sáu mươi bảy tuổi.”
“Cảnh giới: Nửa bước Nguyên Ương.”
“Số lượng Nguyên Ương Chi Lực luyện hóa: Chín trăm chín mươi tám sợi.”
“Thân phận: Một trong số Phó đoàn trưởng Tam Không Đoàn.”
...
Hư không bên ngoài Triều Thiên Hạp.
Ở hậu phương gần ngàn kẻ cướp đoạt, một vị lão giả tóc trắng khôi ngô cao tới một trượng, hai con ngươi hiện lên màu xám đen đứng sừng sững. Tuy trên thân thể đã hiện ra vẻ già nua nhưng tinh thần quắc thước, khí thế hiện ra như là núi cao đỉnh thiên lập địa.
Người này chính là một trong số Phó đoàn trưởng Tam Không Đoàn - Thiên Cương Trản.
Chiến tích cướp đoạt trong suốt mấy trăm năm vô địch thủ dưới Nguyên Ương Cảnh, danh hiệu vô địch dưới Nguyên Ương Cảnh.
Ở bên cạnh hắn còn có hai mươi chín vị nửa bước Nguyên Ương, trong đó có ba người đến đây dò đường mấy ngày trước.
Bọn họ vẫn luôn duy trì trạng thái cung kính tuyệt đối trước mặt Thiên Cương Trản, khi Thiên Cương Trản dừng bước lại, bọn họ cũng đều dừng lại theo.
Hai con mắt sáng ngời có thần của Thiên Cương Trản đảo qua hư không trước mắt, sau đó cao giọng nói: "Toàn diện triển khai lục soát, dùng tốc độ nhanh nhất tìm ra Triều Thiên Hạp đang che giấu đó, người đầu tiên tìm ra được sẽ được thưởng mười sợi Nguyên Ương Chi Lực!"
Lời vừa nói ra, ánh mắt của những người tu hành Địa Vô Cấm Thượng Cảnh, Trung Cảnh trở nên nóng bỏng, nếu không phải Thiên Cương Trản còn có lời muốn nói nữa thì sợ rằng bọn họ sẽ không kìm nén được sự kích động trong lòng của mình.
Thiên Cương Trản tiếp tục nói ra: "Sau khi tìm được, đừng có quấy nhiễu mà hãy lập tức phong tỏa toàn bộ không trung Nguyên Ương Giới, chờ đợi đoàn trưởng giáng lâm."
"Rõ!"
"Rõ!"
Tiếng kêu như núi kêu biển gầm vang lên, sau khi Thiên Cương Trản ra thủ thế, gần ngàn người lập tức tứ tán đi tìm kiếm Triều Thiên Hạp.
Chỉ có nửa bước Nguyên Ương không động.
Thiên Cương Trản lại nói: "Các ngươi đi xây dựng đại trận ngăn cách, nhất định phải cam đoan trước khi đoàn trưởng giáng lâm thì Khải Vân Thiên sẽ không phát hiện sự khác thường ở vùng hư không này. Mặc dù bọn họ ốc còn không mang nổi mình ốc nhưng mà chúng ta vẫn phải cẩn thận không thể để thịt đã đến tai lại rơi vào trong tai của Khải Vân Thiên được."
Dứt lời, Thiên Cương Trản lại vung tay lên lần nữa, rất nhiều nửa bước Nguyên Ương lập tức tản ra ngoài.
Tất cả mọi người tán đi, sau đó ánh mắt Thiên Cương Trản đảo qua hư không trước mắt, sau đó dừng lại ở phương hướng Khải Vân Thiên, trong đầu bắt đầu tính toán kế hoạch sau này.
Bởi vì đoàn trưởng đã quyết định lần này sẽ không bỏ qua cho Khải Vân Thiên và sáu cái Nguyên Ương Giới lục tinh dưới trướng.
Nếu như thành công, đây sẽ là một lần cướp đoạt ngang tàng nhất trong vòng gần năm mươi năm nay của Tam Không Đoàn.
...
Thính Vũ Các.
Ôn Bình tận mắt nhìn thấy tất cả mọi chuyện, trong hai con mắt dần dần hiện ra sát ý.
"Hệ thống, phạm vi ẩn nấp của Già Thiên Tháp có thể mở rộng ra hay không?" Ôn Bình vội hỏi.
Hệ thống lên tiếng trả lời: "Có thể mở rộng."
"Có thể bao trùm toàn bộ bọn họ hay không?"
"Không thể, tối đa chỉ có thể mở rộng ra bên ngoài thêm trăm vạn dặm nữa."
"Biết."
Ôn Bình đáp, trong lòng cũng đưa ra một quyết định.
Chủ động xuất kích, toàn diệt người của Tam Không Đoàn đợt này!
Nếu như Già Thiên Tháp không thể nào tiếp tục mở rộng phạm vi nữa thì hắn cũng chỉ có thể chờ đối phương đi vào Triều Thiên Hạp mới có thể động thủ, nhưng Già Thiên Tháp có thể mở rộng phạm vi ẩn nấp thì không giống như vậy. Chỉ cần dẫn bọn họ tới thì có thể bao phủ bọn họ.
Như vậy cho dù có gây ra động tĩnh lớn đi nữa thì Khải Vân Thiên cũng không thể nào phát hiện ra được.
Sau một khắc, Ôn Bình hóa thành kinh hồng bay thẳng lên trên bầu trời sau đó tiếp tục bay ra ngoài đồng thời truyền âm cho Mộc Long, Hình Thiên lên trấn thủ bầu trời của Triều Thiên Hạp.
Chỉ cần có người hoặc là yêu xâm nhập, giết sạch!
Sau đó Ôn Bình sử dụng Vong Linh Triệu Hoán Thuật, thao túng thi thể Mộ Kỳ Cường bay ra bên ngoài Triều Thiên Hạp, xuyên qua đại trận ẩn nấp, vượt qua khoảng cách trăm vạn dặm xuất hiện ở trong tầm mắt của bọn người Thiên Cương Trản.