Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 2104 - Chương 1956 - Vượt Qua Kỷ Lục Luyện Hóa Nguyên Ương Chi Lực Cao Nhất (2)

Chương 1956 - Vượt qua kỷ lục luyện hóa Nguyên Ương Chi Lực cao nhất (2)
Chương 1956 - Vượt qua kỷ lục luyện hóa Nguyên Ương Chi Lực cao nhất (2)

Khi bảo đảm có người nhìn thấy được bóng dáng Mộ Kỳ Cường, trong nháy mắt trở về Triều Thiên Hạp, chế tạo ra tình huống giả là hắn kinh hoảng rời đi.

"Có người!"

Một vị nửa bước Nguyên Ương sau khi phát hiện Mộ Kỳ Cường thì kinh hô.

Trong nháy mắt một câu nói này giống như một cục đá ném xuống hồ nước kích thích lên ngàn cơn sóng lớn, mọi người lập tức tập trung ánh mắt nhìn về phía Mộ Kỳ Cường biến mất.

Tất cả người tu hành Thiên Vô Cấm lập tức tới gần, rất nhiều nửa bước Nguyên Ương cũng dừng việc trong tay lại và đi theo.

Thiên Cương Trản mới đầu là ngây ra một lúc, nhưng hắn cũng không có suy nghĩ nhiều, dù sao chỉ cần không phải là Nguyên Ương Cảnh đến thì hắn cũng không sợ bất kỳ người nào.

Nếu như Nguyên Ương Giới che giấu này có Nguyên Ương Cảnh thì nó hoàn toàn không cần phải che giấu.

Dù sao cũng là Nguyên Ương Cảnh, cho dù là Tam Không Đoàn nếu như có thể không trêu chọc thì cũng sẽ không trêu chọc tới. Chỉ cần không bị kẻ cướp đoạt càng mạnh mẽ hơn để mắt tới, ở đông bộ Thanh Thần Giới Vực cho dù không gia nhập dưới trướng Thanh Thần Giới thì vẫn có thể gối cao không lo.

Phanh ——

Thiên Cương Trản ngũ mạch cùng chấn động, đuổi tới

"Gần chút nữa." Ôn Bình đưa mắt nhìn chằm chằm Tam Không Đoàn đang bay đến Triều Thiên Hạp, Thanh Liên Kiếm thuận thế xuất hiện ở trong tay.

"Không nên bước vào Nguyên Ương Giới!"

Mặc dù Thiên Cương Trản không cảm thấy Nguyên Ương Giới đang che giấu đó có thứ gì có thể uy hiếp được tới tính mạng của hắn nhưng thân là kẻ cướp đoạt nhiều năm như vậy, lòng cảnh giác hắn vẫn phải có, cho nên lập tức ra lệnh cho tất cả mọi người.

Một hơi sau, tựa như cảm thấy như vậy còn chưa đủ ổn cho nên lại bồi thêm một câu nữa.

"Đợi sau khi hắn tiến vào trận pháp ẩn nặc thì lập tức dừng lại. Người này đột nhiên xuất hiện, chắc chắn là muốn dẫn chúng ta tiến vào Nguyên Ương Giới, tuyệt đối có trá!"

Nhưng mà trong lúc nói lời này thì hắn luôn cảm thấy bóng lưng của người mà hắn đang đuổi theo có chút quen thuộc, hình như là đã gặp qua ở nơi nào đó rồi nhưng lại đột nhiên không nghĩ ra được.

Thiên Cương Trản nói xong, rất nhiều người tu hành Thiên Vô Cấm mặc dù không có giảm tốc độ truy kích lại nhưng tất cả đều tập trung tinh thần.

Phanh ——

Phanh ——

Nương theo tiếng mạch môn liên tục mở ra, rất nhiều nửa bước Nguyên Ương Cảnh cũng tản ra, không có tụ tập lại một chỗ.

Dưới tình huống bọn họ không tụ tập lại một chỗ thì cho dù có chứng cạm bẫy cũng chỉ có một người hoặc là mấy người bị vây khốn những người khác có thể lập tức bứt ra hỗ trợ hoặc là rút lui.

Ôn Bình tận mắt nhìn thấy cảnh này thì nhịn không được lẩm bẩm một câu: "Suy cho cùng thì đều không phải là người tu hành bình thường, cho dù chắc chắn không có Nguyên Ương Cảnh tồn tại nhưng vẫn rất cảnh giác."

Sau nửa canh giờ.

Bọn người Thiên Cương Trản đuổi theo Mộ Kỳ Cường, khoảng cách Triều Thiên Hạp càng ngày càng gần.

Một trăm vạn dặm.

Năm mươi vạn dặm.

Cho đến đạt tới mười vạn dặm sau cùng!

"Ngay lúc này!"

Ôn Bình lập tức ra lệnh cho hệ thống mở rộng phạm vi ẩn nấp của Già Thiên Tháp đến mức lớn nhất, vừa khéo bao phủ bọn người Thiên Cương Trản vào bên trong đó.

Cũng ngay một khắc này, Triều Thiên Hạp xuất hiện ở trước mắt mọi người.

Ôn Bình hóa thành kinh hồng nổ bắn ra, đâm đầu thẳng vào bên trong Khúc Cảnh, vượt qua hư không phóng tới gần ngàn tên người tu hành Thiên Vô Cấm.

Đương nhiên, động tác của Ôn Bình lập tức bị Thiên Cương Trản và một đám nửa bước Nguyên Ương phát hiện.

Nhưng khi nhìn thấy chỉ có một người tới hơn nữa còn là nửa bước Nguyên Ương, Thiên Cương Trản cũng không có ra lệnh cho tất cả mọi người dừng lại mà ngược lại còn giận quát một tiếng: "Lại có một tên muốn chết tới!"

Ôn Bình không có trả lời, khi khoảng cách gần ngàn tên người tu hành Thiên Vô Cấm càng ngày càng gần, ngũ mạch cùng chấn động, Thanh Liên Kiếm liên tiếp chém xuống mấy lần, Thanh Liên Kiếm Ý như sóng triều lôi cuốn Ôn Bình tuôn tới bọn họ, trong khoảnh khắc đã đến trước mắt bọn họ.

"Muốn chết!"

"Còn dám động thủ trước?"

Mấy vị nửa bước Nguyên Ương thấy thế thì lập tức ngũ mạch cùng chấn động, nghênh đón Ôn Bình.

Vì ngăn ngừa hao tổn người tu hành Thiên Vô Cấm, vững vàng đón đỡ đầy trời Thanh Liên Kiếm Ý mà Ôn Bình phóng ra. Mấy đạo Thiên cấp thượng phẩm mạch thuật va chạm với Thanh Liên Kiếm Ý, lấy Thanh Liên Kiếm Ý tán loạn mà vẽ lên dấu chấm tròn, bộ pháp thẳng tiến không lùi của Ôn Bình cũng bị chặn lại.

Ngay lúc mấy đạo mạch thuật Thiên cấp đó ép tới, Ôn Bình lấy Thanh Liên Kiếm chém nét mấy đạo Thiên cấp thượng phẩm mạch thuật đó.

Không có phóng thích Thanh Liên Kiếm Ý.

Chỉ dựa vào bản thân Thanh Liên Kiếm.

Cho nên một kiếm này khiến cho sắc mặt Thiên Cương Trản đại biến.

Ôn Bình lập tức chú ý tới sắc mặt của Thiên Cương Trản, đây chính là tình huống mà hắn muốn khi biểu hiện ra yếu thế và Thanh Liên Kiếm.

"Hảo kiếm!" Thiên Cương Trản ánh mắt cực nóng mà nhìn chằm chằm vào Thanh Liên Kiếm trong tay Ôn Bình, lập tức nổ bắn ra chuẩn bị đoạt kiếm: "Kiếm này, ta muốn! Với thực lực của ngươi thì không xứng có được lợi kiếm như thế."

Thấy thế, những nửa bước Nguyên Ương Cảnh khác vội vàng tụ tới.

"Vây quanh hắn, đừng cho hai người bọn họ chạy."

"Còn tưởng rằng bên trong Nguyên Ương Giới có nhiều nửa bước Nguyên Ương chờ ta, không ngờ là chỉ có một mình tên này mà thôi."

"Bắt hắn lại!"

Nương theo chúng nửa bước Nguyên Ương lạnh giọng nói, Mộ Kỳ Cường xuất hiện bên cạnh Ôn Bình, ngũ mạch cùng chấn động, hai con ngươi trắng bệch cứng đờ quét qua tất cả người.

Trong nháy mắt khi nhìn thấy Mộ Kỳ Cường, tất cả mọi người bối rối.

"Mộ Kỳ Cường?"

"Mộ ca?"

"Chuyện gì xảy ra?"

Thấy thế, Thiên Cương Trản giật mình, khó trách trước đó hắn cảm thấy bóng dáng này rất quen thuộc, tức giận hỏi: "Mộ Kỳ Cường, ngươi dám phản bội Tam Không Đoàn?"

Bình Luận (0)
Comment