Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 211 - 【Vip】 Có Một Người Cần Ngươi Đi Giết

【VIP】 Có Một Người Cần Ngươi Đi Giết 【VIP】 Có Một Người Cần Ngươi Đi Giết

Team: Vạn Yên Chi Sào

Dịch: Mịii

Nguồn: Truyenyy.com

----------

Cùng với thanh âm kia, một bà lão xuất hiện, nếp nhăn trên mặt tựa như mặt đất khô nứt trong ngày nắng hạn. Bước chân bà ta có hơi dồn dập, tựa như có loại hận không thể mười bước thành một bước vậy.

Đặc biệt là đôi mắt kia, rõ ràng là đã mờ đục, nhưng vẫn mang theo một phần sắc bén. Sau khi chu môn (1) mở ra, Ôn Bình có cảm giác ánh mắt của bà ta tựa như một ngón tay đang búng vào tim hắn.

(1) Chu môn: Cửa son.

Thông Huyền thượng cảnh.

Chân chính Thông Huyền thượng cảnh.

Ôn Bình ôm quyền ra hiệu:

- Tiền bối, quấy rầy.

Bà lão lạnh lẽo quét mắt qua, liếc nhìn La Mịch, lộ vẻ không vui, sau đó hỏi:

- Ngươi là người phương nào?

Ôn Bình không để tâm đến thái độ của bà ta, trực tiếp nói:

- Tiền bối, tại hạ Bất Hủ Tông tông chủ Ôn Bình, mạo muội quấy rầy. Thứ nhất là thay đệ tử tông ta - La Mịch - tạ lỗi, thứ hai là muốn nhận thức tiền bối.

- Được rồi, lần sau bảo tiểu tử kia quản cho tốt ánh mắt của mình là được, chớ có tùy tiện nhìn loạn.

Dứt lời, bà lão thẳng tay đóng cửa.

Chiêm Đài Diệp lập tức lộ ra vẻ mặt tiếc nuối nhìn Cáp Cáp, mặc dù đi nhưng lại bước một bước quay đầu nhìn lại một lần.

Chu môn đóng lại, Ôn Bình xoay người, hướng về phía hai người Vu Mạch, nói:

- Đi thôi, trước tìm chỗ dừng chân.

Vu Mạch có chút khó hiểu, vội hỏi:

- Tông chủ, bây giờ đi?

- Đi.

Dứt lời, hắn cất bước quay về đường cũ.

Đối với Ôn Bình, ăn một lần cũng không béo được, muốn lôi kéo Tuyền Qua thần tượng đương nhiên không chỉ dựa vào dăm ba câu là xong. Huống hồ, hiện tại đã biết rõ bà ta ở đây trong khi kỳ hạn nhiệm vụ lịch lãm còn đến 19 ngày.

Sau khi rời khỏi phủ đệ Chiêm Đài gia, Ôn Bình tìm một nơi gần đó trọ lại.

Giải quyết xong vấn đề chỗ ở, Ôn Bình quay sang hỏi La Thiên Diệp bên cạnh:

- La tông chủ, ngươi có biết về bà lão kia?

- Xem như biết khá rõ, chỉ có điều không ngờ bà ta lại là người Phong Nguyên thành. - La Thiên Diệp cảm thán một câu, rồi nói tiếp. - Bà ta vốn gọi là Chiêm Đài Thanh Huyền, là một Tuyền Qua thần tượng vô cùng thần bí, mặc kệ có xuất hiện ở đâu cũng chỉ có bà cùng tôn nữ của mình. Ôn tông chủ, ngươi không phải là muốn tìm bà ta luyện chế Tuyền Qua Đồ đấy chứ?

Ôn Bình lắc đầu.

- Ta muốn bà ta gia nhập Bất Hủ Tông.

- Ôn tông chủ đúng là chí ở nơi cao, bất quá chỉ e lực bất tòng tâm. Không ít Tam tinh thế lực ném ra cành ô-liu nhằm lôi kéo Chiêm Đài Thanh Huyền, thế nhưng không có bất kỳ thế lực nào thực sự thành công. - La Thiên Diệp nói thẳng.

Ôn Bình trầm tư hồi lâu, rồi hỏi tiếp:

- Không gia nhập bất kỳ thế lực nào ắt có nguyên nhân gì đó?

La Thiên Diệp bất đắc dĩ cười, nói:

- Là một người quái dị, đặc biệt yêu thương tôn nữ, cưng chiều đến mức điên cuồng. Bởi vì là Tuyền Qua thần tượng cho nên thường xuyên phải bế quan, cứ một hai tháng một lần, chậc, bất quá cũng chỉ là một khoảng thời gian mà thôi. Bà ta cự tuyệt tất cả các thế lực là vì sợ thời điểm bế quan, tôn nữ bị người khi dễ, nói tóm lại là không bỏ được tôn nữ bảo bối của mình.

Ôn Bình nói:

- Lý do này nói ra sợ khó có ai tin. La tông chủ, ngươi nói ta nghe tin tức đáng tin nhất đi, xấu cũng được.

La Thiên Diệp đột nhiên hạ giọng, như là sợ tai vách mạch rừng:

- Được biết bà ta có một cái quy tắc, đó chính là giải mã bí mật của cái hộp trong tay nàng, khi đó bà ta sẽ thuận theo gia nhập tông môn.

...

Cực Cảnh Sơn.

- Hai vị đi thong thả. - Bạch Bằng tiễn đưa hai người mị phụ rời khỏi Cực Cảnh Sơn. - Chuyện hợp tác xin nhờ hai vị nói tốt vài câu. Chỗ Tô trưởng lão có bất kỳ yêu cầu gì, Cực Cảnh Sơn ta cũng sẽ làm theo.

- Đợi Tô trưởng lão đến nghiệm chứng khu tu luyện của tông ngươi, khi đó ắt sẽ có định đoạt. Nếu đúng như lời Ôn Bình kia nói, chúng ta cũng không có quả ngọt để ăn, Di Thiên tông chúng ta sao có thể hợp tác cùng người không đủ tư cách.

Nói xong, mị phụ nhanh chóng xuống núi, biến mất giữa dòng người.

Minh ốc quả thật không tệ, thế nhưng bọn họ với mới nhận được chỉ thị từ trưởng lão: Hợp tác lâu dài, muốn Cực Cảnh Sơn phát triển thành tông môn phụ thuộc dưới trướng Di Thiên tông. Thế nhưng muốn trở thành tông môn phụ thuộc, chỉnh thể nội tình của bọn họ phải phong phú.

Mượn khu tu luyện bồi dưỡng đệ tử mà nói, nếu đúng như lời Ôn Bình, tai họa ngầm quả thật quá nhiều.

Nếu hợp tác lâu dài, mỗi một cường giả Cực Cảnh Sơn ngang trời xuất thế không phải lãng phí quá nhiều tài nguyên của Di Thiên tông sao?

Di Thiên tông muốn lớn mạnh, những không có nghĩa là thu loạn tông môn phụ thuộc. Huống hồ Cực Cảnh Sơn cũng không phải mạnh nhất.

Vẫn còn Phi Ngư Đảo.

Vậy nên cần phải hảo hảo xem kỹ Cực Cảnh Sơn một chút.

Hai người vừa đi, sắc mặt Bạch Bằng lập tức thay đổi, trong mắt tỏa ra lãnh ý.

- Ôn Bình đâu? - Hướng về phía chấp sự bên cạnh rống.

Âm tựa Lôi âm, dọa Thông Huyền chấp sự khẽ run lên, vội vàng đáp:

- Bọn họ trọ lại trong thành, người ty chức phái đi theo dõi vừa hồi báo. Ngay tại nhà trọ Thượng Lung ở Khánh Phong nhai.

- Hảo, hảo!

Hiện tại, Bạch Bằng đã thật sự động sát tâm, mà còn lại cuộn trào như sóng dữ nữa chứ:

- Liệt dịch cung phụng hiện đang ở đâu?

- Liệt dịch cung phụng ở trong phủ tu luyện, ba ngày trước bế quan, đang trong giai đoạn trùng thứ Thông Huyền thượng cảnh.

- Ba ngày cũng đủ để đột phá.

- Ty chức đi xem?

- Không cần, ta tự đi. Ngươi phụ trách chuyện khác. Ngoại môn có thể tùy tiện mở ra, nội môn chỉ được phép mở ra Lôi trì cho ngoại nhân xem. Chú ý quan sát, nếu thấy hạt giống tốt, nhanh tay ném cành ô-liu ra, thu hắn vào.

Dứt lời, Bạch Bằng quay lên Cực Cảnh Sơn, bước nhanh đến trước một tòa quỳnh lâu. Quỳnh lâu cao ba tầng, dựng ở sâu trong núi. Giờ phút này, cửa tầng một đóng chặt, hai nữ hầu canh giữ trước cửa thấy Bạch Bằng phất tay, liền lui xuống.

Bạch Bằng bước đến trước, khẽ gõ cửa, nói:

- Liệt huynh, ta có việc tìm ngươi.

- Vào đi. - Trong phòng vang lên một âm thanh ổn trọng.

Bạch Bằng đẩy cửa vào, đi thẳng lên tầng ba, tứ phía chỉ có bình phong làm vật che chắn. Ở vị trí trung tâm có một nam nhân trung niên tóc đỏ độ khoảng 30 đang ngồi xếp bằng, lông mày giãn ra.

- Bạch huynh, có chuyện gì à?

- Liệt huynh, có một người cần ngươi giết.

- Ai?

- Vô tinh Bất Hủ Tông tông chủ Ôn Bình, chính là kẻ mà Đan Long treo thưởng. Giết chết hắn, 50 mai bạch tinh, một nửa thuộc về ngươi.

- Loại chuyện nhỏ nhặt này cũng tới tìm ta?

- Bên cạnh hắn có La Thiên Diệp, ta còn đang vướng bận chuyện Thập tú thí luyện, cho nên chỉ có thể nhờ ngươi.

- Được, bất quá 50 mai bạch tinh ta muốn hết. Tiếp nhận treo thưởng là chuyện riêng, nên toàn bộ phải là của ta.

- Không sao cả, chỉ cần ngươi có thể giết hắn. Hiện tại hắn đang ở nhà trọ Thượng Lung tại Khánh Phong nhai, ngươi đến đó tìm đi. Tầm 18 tuổi, mặc bạch y, cả người tỏa ra một cỗ khí tức chán thở.

- La Thiên Diệp kia, giết hay không?

- Cho hắn một bài học được rồi, đều nằm trong biên chế của Bách Tông Liên Minh Hội, giết hắn, Cực Cảnh Sơn cũng khó mà giải thích.

- Được, Liệt Dịch ta vừa đột phát Thông Huyền thượng cảnh, vừa vặn ngứa tay. Người này ta sẽ lấy mạng, ngươi có chuyện cứ đi trước đi. - Liệt Dịch chậm rãi đứng lên, bước lên phía trước, gỡ đao trên kệ xuống, bắt đầu lau chùi.

Bạch Bằng rời đi không lâu, hắn cũng ly khai quỳnh lâu.

Bình Luận (0)
Comment