Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 215 - 【Vip】 Thập Tú Thí Luyện Mở Ra

【VIP】 Thập Tú Thí Luyện Mở Ra 【VIP】 Thập Tú Thí Luyện Mở Ra

Team: Vạn Yên Chi Sào

Dịch: Mịii

Nguồn: Truyenyy.com

----------

Cầm quyển da cừu trên tay, Ôn Bình từ từ mở nó ra. Bất quá, lúc chạm tay vào nó thì nghe âm thanh “xì xì”, tựa như tiếng cháy khét của sắt nung dán lên da thịt.

Lúc quyển da cừu hoàn hoàn được trải ra, Ôn Bình nhìn thấy một câu: Thập tú thí luyện - Phương pháp trái ngược có được bí bảo.

- Đi con đường trái ngược?

Ôn Bình cầm quyển da cừu trên tay, nhiều lần xem xét mặt hai mặt, có chút không lý giải được lời này.

Nhưng có nhắc đến Thập tú thí luyện lại khiến hắn cảm thấy hơi tò mò. Quả đúng như hắn nghĩ, Thập tú thí luyện không đơn thuần là một lần tuyển chọn thi đấu, mà nó còn bao hàm bí mật sâu xa nào đó.

Đương nhiên, hắn cũng không cho rằng thời điểm này bí mật kia sẽ mang đến thứ tốt hơn Hệ thống siêu cấp tông môn.

Hắn… Chỉ hiếu kỳ mà thôi.

Một bí mật được che giấu ngàn năm, đằng sau nó rốt cuộc là thứ gì?

Vạch trần bí mật của thế giới, có đôi khi cũng rất thú vị.

Thu hồi quyển da cừu, Ôn Bình quyết định tạm thời không đi tìm Chiêm Đài Thanh Huyền, trước đi đến Thập tú thí luyện xem thử.

Xuống lầu, Ôn Bình gọi hai người Vu Mạch vào phòng mình, đóng lại cửa sổ, rồi nói:

- Ngày kia, Thập tú thí luyện sẽ bắt đầu, các ngươi bế quan tiềm tu một chút đi. Đến lúc đó theo ta đến tham gia.

- Tông chủ, chúng ta cùng tham gia? - Tần Mịch không quá lý giải lời của Ôn Bình, hắn cảm thấy có thể tông chủ nhà mình hiểu lầm cái gì đó, liền giải thích. - Tông chủ, danh ngạch Thập tú thí luyện không thể chuyện nhượng, bọn Dương sư huynh giành được cũng chỉ có chính bọn họ tham gia. Huống hồ, ta đã quá 15 tuổi, Vu Mạch trưởng lão thì là Thông Huyền Cảnh.

- Ta tự có biện pháp để các ngươi tiến vào, tóm lại, mấy ngày nay các ngươi không cần rời khỏi nhà trọ.

Dứt lời, Ôn Bình đứng dậy ra khỏi phòng.

Hai người Tần Mịch tuy không quá lý giải suy nghĩ của Ôn Bình, nhưng bọn họ sẽ không vi phạm mệnh lệnh của hắn.

...

Cực Cảnh Sơn.

Đan Long một mình tiến lên Cực Cảnh Sơn, bộ pháp vội vàng, không chút do dự tìm đến chỗ Bạch Bằng. Lúc này, Bạch Bằng tựa như đã chờ Đan Long từ sớm, vừa thấy hắn đến, lập tứng đứng dậy đón.

- Rốt cuộc ngươi cũng đến.

Đan Long nhàn nhạt hỏi thăm:

- Có việc nên chậm trễ một chút, đúng rồi, ngươi xác định Liệt Dịch là do Ôn Bình giết?

- Không xác định, nhưng có thể xác định là người sau lưng hắn, Ôn Bình là dị mạch môn đồ, có thể giết Vi Thiên Tuyệt đã quá mức kinh diễm. Chưa từng có một dị mạch nào có thể vượt qua hai cấp giết người cả. Liệt Dịch đã đột phá đến Thông Huyền thượng cảnh, nhưng khi chết, căn cứ theo manh mối chúng ta tra được, trong ngõ nhỏ căn bản không phát ra bất kỳ tiếng động nào. Liệt Dịch chỉ còn lại cái xác khô, nội tạng, cơ thịt,… Tất cả đều hóa thành than. Từ đó có thể thấy, người xuất thủ ít nhất là Vô địch thượng cảnh, rất có thể là một Thông Huyền dị mạch.

Cho dù đã biết đại khái, cũng chuẩn bị xong tâm lý, nhưng khi chính tai nghe thấy những điều này, nhất là biết được sau lưng Ôn Bình có một Thông Huyền thượng cảnh, Đan Long vẫn không nhịn được kinh ngạc.

Nếu nói như vậy, người có khả năng khống chế được Ôn Bình tại Đông Hồ quả không nhiều lắm.

Có thể làm được đều là mấy lão tổ đã bế quan.

Không đến thời khắc tồn vong, ai cũng không muốn lãng phí thời gian đi giết người.

Đan Long nhịn không được cảm thán:

- Xem ra ta đã đánh giá thấp người đứng sau lưng tên tiểu tử kia, đám Thông Huyền có đủ năng lực dưỡng nên một kẻ như Ôn Bình tuyệt không đơn giản. Hiện tại xem ra, muốn giết hắn là chuyện rất khó.

Lúc nói ra những lời này, Đan Long nhịn không được cảm thấy may mắn.

May mắn là ngày đó hắn muốn tự thân đuổi theo lại bị Long chấp sự ngăn cản.

Nếu không, có lẽ hắn đã chết?

Vi Thiên Tuyệt sàn sàn với hắn còn bị Ôn Bình giết, cỡ như hắn chắc chỉ thêm vào cho đủ bộ.

Bạch Bằng tựa hồ nhìn ra suy nghĩ trong lòng Đan Long, mở miệng nói:

- Chuyện Ôn Bình để sang một bên. Lần này ta gọi ngươi tới là vì lão tổ nhà ta có một việc muốn ta chuyển lời cho Hàm tiền bối.

- Xác định?

- Hôm nay đã xác định phương pháp tiến nhập bí cảnh, vấn đề nằm ở chỗ vẫn chưa xác định được là khu nào trong ba khu tu luyện.

- Ha ha, trời xanh không phụ lòng người, bí mất của Thập tú thí luyện rốt cuộc đã tìm ra. Vậy trước tiên cứ thử trên Cực Cảnh thảo nguyên một lần, nếu như không được, vậy thì chờ bốn năm sau chuyển sang chỗ khác.

- Ân, đợi ngày kia Thập tú thí luyện vừa mở ra, ta sẽ tự mình tiến vào trải nghiệm thử một phen.

- Ân, đây là Thập tú lệnh. - Nói xong, Đan Long từ trong tàng giới xuất ra một khối Thập tú lệnh đưa cho Bạch Bằng.

Bạch Bằng vui vẻ, thầm nghĩ Đan Long quả nhiên có Thập tú lệnh.

Hắn còn chưa kịp mở miệng nói chuyện, Đan Long đã tiếp tục:

- Nếu như thành công tiến nhập bí cảnh, trước không nên động thủ, lập tức báo cho ta biết, Hàm Vân đại nhân sẽ đến Cực Cảnh thảo nguyên ngay trong ngày.

Bạch Bằng lại nói:

- Thế nhưng tin tức này… Tinh Không Sơn cùng Phi Ngư Đảo cũng đã biết.

- Không sao cả, hai lão ngoan đồng của bọn họ còn chưa đến nửa bước Thần Huyền. Mà có đến cũng chẳng có gì đáng sợ. Tất cả đều nằm trong biên chế của Bách Tông Liên Minh Hội ta, nếu bọn họ dám đoạt… Chính là phản bội Bách Tông Liên Minh.

Nghe được những lời này của Đan Long, Bạch Bằng lộ ra vui vẻ.

Phản bội Bách Tông Liên Minh.

Cái mũ này chụp cũng thật độc.

Bất quá, hắn thích.

...

Cứ như vậy, sau vài ngày tiềm tu, Thập tú thí luyện đúng kỳ hạn mở ra. Toàn bộ Phong Nguyên thành vui như trẩy hội, độ não nhiệt kỳ thật không khác bao nhiêu so với ngày tết, thậm chí còn hơn một bậc.

Cửa vào Thập tú thí luyện là một vùng hoang dã sương mù bao phủ, là một trong ba khu mà Bạch Bằng đã nói đến, nằm cách 10 dặm bên ngoài Phong Nguyên thành. Từ xưa đến nay, khi Cực Cảnh Sơn đảm trách, nó sẽ mở ra.

Đương nhiên, cũng không phải Cực Cảnh Sơn mở ra nó.

Mà là một khi nó mở ra, đại biểu phương thế lực lớn tọa trấn tại đó sẽ đảm trách Thập tú thí luyện.

Cho nên khảo hạch Thập tú thí luyện vĩnh viễn diễn ra tại giải đất trung tâm Đông Hồ: Hoàng Lê thành.

Bởi vì khi bí cảnh thí luyện mở ra, từ trung tâm Đông Hồ di chuyển là gần, nhanh và tiện nhất.

Đúng lúc này, trên bầu trời Phong Nguyên thành bỗng nhiên xuất hiện vài đầu quái vật khổng lồ. Là đại yêu Dực tộc, mỗi lần giương cánh cũng có vài trăm thước, dưới thân thể chúng treo một cái khán phòng khổng lồ.

Thần kỳ nhất chính là bọn chúng có thể lơ lửng trên không trung, vỗ cánh nhưng lại không làm rung động khán phòng bên dưới.

Thấy một màn như vậy, Ôn Bình nhịn không được cảm khái:

- Khán phòng dưới bụng đại yêu, lợi hại!

- Oa, tông chủ, ngươi xem, người của tất cả các tông môn đều đã đến. - Sau khi ra khỏi thành, Tần Mịch đứng trên thảo nguyên, ngước nhìn đại yêu bay lượn trên không trung cùng với thú xa trên mặt đất, nhịn không được phát ra âm thanh sợ hãi, thán phục.

Nói thật, trước nhiều người như vậy, có thể có được một vị trí trong Thập tú…

Là chuyện vô cùng vẻ vang.

Là đáng giá lưu vào sử sách nhường nào, bất kỳ ai cũng từng có một giấc mộng như vậy.

Kỳ thật hắn đã muốn tham gia từ lâu, thế nhưng thời điểm 15 tuổi lại không đúng lúc Thập tú thí luyện mở ra.

Tần Mịch hỏi:

- Tông chủ, chúng ta vào như thế nào?

- Đi vào.

Nói xong, Ôn Bình lấy trong tàng giới ra hai khối thập tú lệnh.

Bình Luận (0)
Comment