Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 240 - 【Vip】 Đọ Sức Giữa Dị Mạch Thông Huyền

【VIP】 Đọ Sức Giữa Dị Mạch Thông Huyền 【VIP】 Đọ Sức Giữa Dị Mạch Thông Huyền

Team: Vạn Yên Chi Sào

Dịch: Mịii

Nguồn: Truyenyy.com

----------

Thương Ngô Thành.

- Oanh!

Hoàn Thành ngồi trong thư phòng phủ thành chủ, xem thư giản… Đột nhiên, cảm giác được xà nhà bắt đầu lay động kịch liệt, đồng thời, một tiếng rống to bao trùm toàn bộ Thương Ngô Thành.

Nghe thấy âm thanh này, tim Hoàn Thành phút chốc đập liên hồi.

Lúc đối mặt với Xích Mục Cự Viên hắn cũng chưa từng có cảm giác này.

Đang định ra ngoài xem thử thì nghe thấy tiếng bước chân dồn dập ngoài cửa, Mộ Dung Hi cửa cũng không gõ đã trực tiếp bước vào:

- Thành chủ, bầu trời Vân Lam sơn xuất hiện Dực tốc đại yêu cực lớn, vượt qua 30 trượng, chúng ta…

Nghe thấy ba chữ Vân Lam sơn, Hoàn Thành lập tức lắc đầu.

Hắn còn tưởng là có chuyện đại sự gì.

Không ngờ lại liên quan đến Bất Hủ Tông.

- Lại tới nữa!

Vượt qua 30 trượng là cự yêu dạng gì, hắn không rõ, chỉ biết Thông Huyền hạ cảnh đại yêu tối đa bảy tám trượng mà thôi, ngoại trừ một vài chủng tộc có hình thể to lớn là ngoại lệ. Thứ kia… Đại yêu 30 trượng, hơn nữa một tiếng rống có thể khiến Thương Ngô Thành chấn động… Không cần nghĩ cũng biết cường đại hơn Xích Mục Cự Viên.

- Thành chủ, chúng ta có đi xem thử không?

- Nhìn cái gì? Chuyện của Bất Hủ Tông phủ thành chủ quản được à? Để hắn tự chơi đùa đi.

Nói giỡn, loại cự yêu này, phủ thành chủ chạy đến chẳng khác nào tìm chết.

Cần gì phải dại dột?

...

Trên Vân Lam sơn.

Mạch môn lục sắc chấn động, ngưng tụ mạch khí lục sắc tự như gặp phải lốc xoáy dũng mãnh tràn vào xà đầu trượng.

Cử động này khiến sắc mặt Lục Dã thay đổi.

Đương nhiên, hắn không sợ.

Thế nhưng…. Dị mạch nửa bước Thần Huyền không dễ chọc.

Có thể không động thủ thì không động thủ.

Hắn muốn chỉ là bảo trụ Ôn Bình, ít nhất trước khi hắn ta trị tốt cho Bích Nguyệt Phiêu Linh, nhất định không thể để tên tiểu tử này gặp chuyện không may.

- Bằng hữu dừng tay, ta đến từ Bích Nguyệt gia Tử Mạch hồ, Tam tinh thế lực.

- Tử Mạch Hồ tính là gì? Lão thân tên Hoàn Nguyệt, chẳng hay ngươi có từng nghe qua?

Trong lúc nói chuyện, xà đầu trượng rơi xuống.

Đỉnh trượng bỗng nhiên mở ra tự như một đập nước, mạch khí điên cuồng phun ra, hóa thành một đầu thanh mãng.

Thanh mãng thè lưỡi, mang theo sát ý mãnh liệt trực tiếp đánh về phía Lục Dã.

Trong phút chốc, bụi đất bay mù trời.

Nhưng nền gạch vẫn như trước, không chút nào tổn hại.

Bất quá không ai chú ý đến điểm này, tất cả mọi người lui về sau, để lại chiến trường cho nửa bước Thần Huyền.

Lúc thanh mãng sắp lao đến, Chiêm Đài Thanh Huyền mở miệng:

- Không cần sợ, bà ta dùng Nhất tinh Tuyền Qua đồ, cho Mộc chi dị mạch, chỉ có uy năng tăng phúc ba lần đối với mạch thuật. Bản thân nàng cũng không phải trời sinh dị mạch.

Trời sinh dị mạch có thể làm tăng phúc uy năng mạch thuật ít nhất là năm lần, nếu sử dụng Dị mạch mạch thuật, càng có thể đạt được uy lực gấp bội. Chính vì như thế, Dị mạch Thông Huyền trời sinh đã có khả năng khiêu chiến vượt cấp.

Nhưng dị mạch do Tuyền Qua đồ mang đến lại không biến thái như vậy, cho dù là thi triển Dị mạch mạch thuật thì cũng chỉ tăng phúc năm thành.

Huống chi, Hoàn Nguyệt kia cũng không sử dụng Dị mạch mạch thuật.

Hoàn Nguyệt lạnh lùng cười:

- Loại địa phương nhỏ này vậy mà lại có người hiểu Tuyền Qua đồ. Ba thành… Cũng đã đủ lấy mạng hắn!

Dứt lời, thanh mãng cũng vừa đến.

- Oanh!

Thanh mãng trực tiếp há ra cái miệng khổng lồ, vồ lấy cánh tay đang khởi động mạch khí trùng kích của Lục Dã.

Cả hai chạm vào nhau, khí lãng quét ngang.

Thanh mãng cùng mạch thuật trùng kích giằng co cùng một chỗ. Chỉ đợi một phương yêu thế hơn sẽ lập tức nhận lấy thảm bại.

Một màn này khiến người Bất Hủ Tông kinh ngạc không thôi.

Ngay cả Thông Huyền hạ cảnh sợ là cũng chưa từng thấy tràng diện như vậy, không khỏi thối lui về chủ điện. Có được vật che chắn, mọi người mới ổn định được thân thể, nhưng không ai dám ló đầu ra nhìn.

Bế tắc, Lục Dã lướt mắt nhìn lão giả đang nắm long đầu trượng.

- Bằng hữu, tuy không biết ngươi cùng Ôn tông chủ có hiềm khích gì, nhưng hi vọng ngươi có thể nể mặt Bích Nguyệt gia. Hôm nay tạm rời khỏi, nếu có hiểu lầm, ngày sau chúng ta có thể ngồi xuống đàm luận.

- Không có gì để đàm cả.

Lão ẩu Hoàn Nguyệt nói thẳng, đưa tay ra, đuôi thanh mãng đột nhiên đổi hướng, quét ngang người Lục Dã.

Lục Dã xoay người né tránh, nội tâm lập tức nổi lên sát ý: Mẹ nó, ai không có Tuyền Qua Đồ?

Tâm niệm vừa động, vòng xoáy gần như trong suốt ở cổ tay trái bỗng nhiên hiện lên vầng sáng.

- Phanh!

Chấn mạch chi âm truyền đến.

Mạch môn lục sắc phút chốc hóa thành thấu minh mạch môn. Vừa ra tay, đất bằng dậy sóng.

Vung tay lên, cự sóng cao gần 10 trượng ép về phía lão ẩu, bày ra uy năng không thế chống đỡ.

Đối phương đã không cho hắn mặt mũi, hắn cũng không cần lưu thủ nữa.

Thấy một màn như vậy, lão giả chống long đầu trượng lạnh lùng nói:

- Có Tuyền Qua đồ, còn có dị mạch mạch thuật, thật đúng là kim chủ! Khó trách có thể giết được nửa bước Thần Huyền của Bách Tông Liên Minh Hội, cũng không tính là phế vật.

- Tiết Ký.

Chợt, lão giả lạnh lùng hướng về phía cự yêu trên bầu trời hô to một tiếng.

Cự yêu tuân lên, sà xuống, hai cánh đập mạnh, tạo thành vòi rồng đánh về phía cự sóng.

Đồng thời, thanh mãng cũng lao đến, thè lưỡi, dường như muốn đánh vào yếu điểm của cự sóng.

Cự sóng cùng vòi rồng chạm nhau.

Thanh mãng trực tiếp đâm vào trong cự sóng.

- Phanh!

Cự sóng nổ tung.

Vòi rồng cũng theo đó tản ra bốn phía, tựa như phi đao, quét qua cây cối xung quanh, không biết đã cắt đi bao nhiêu lá.

Lão ẩu hừ lạnh một tiếng:

- Dù cho ngươi có Tuyền Qua đồ cũng không có nghĩa là đủ lực lượng nhúng chàm bí bảo. Giao bí bảo ra đây, chúng ta bỏ qua chuyện cũ, còn có thể cho phép ngươi gia nhập Di Thiên tông.

- Bí bảo? - Lục Dã không hiểu.

Tuy trận chiến này rất chi là hồ đồ, bất quá, đã đến nước này, hắn cũng không thể ném đi cốt khí.

Tóm lại, tên này bị đánh cho nhiệt huyết sôi trào, nếu không tiếp tục, hắn sẽ cảm thấy rất hối tiếc.

- Lại đến!

- Còn muốn tiếp tục? Hẳn là ngươi cho rằng có thể đánh thằng ta cùng nó liên thủ?

- Vậy ngươi cho rằng ta sẽ sợ?

Vừa nói xong, Lục Dã lạnh mặt, lập tức khu động mạch môn, phát ra chấn mạch chi âm.

Nước lại lần nữa xuất hiện.

Bất quá lúc này đây, nó không còn xuất hiện dưới hình thức cự sóng nữa, mà trào lên từ dưới mặt đất.

Cột nước dữ tợn đột ngột phun trào.

Chậm chân một chút, sợ rằng lão ẩu đã bị cuốn vào, không chết cũng trọng thương.

Hiển nhiên, bà ta né rất nhanh, thế nhưng vẫn bị cột nước quẹt phải, cả người lảo đảo lui về sau vài chục bước mới đứng vững.

Lần nữa muốn động thủ, thân thể bỗng khựng lại.

Ngực truyền đến cảm giác đau đớn kịch liệt khiến bà ta phải cắn chặt môi để không phát ra tiếng rên rỉ. May nhờ có xà đầu trượng mới xem như chống đỡ được.

- Tiết Ký, giết hắn!

Lão ẩu lập tức thẹn quá hóa giận, mạch khí trong tay trào ra, vung xà đầu trượng lên, vô số mạch khí thành thanh xà nhào tới. Trong số đó có cả tiểu thanh xà quấn quanh trên xà đầu trượng.

Một chiêu này, tựa hồ tiểu thanh xà kia mới là trọng điểm.

Đồng thời, cự yêu cũng nhào về phía Lục Dã.

Hai mặt giáp công, thoạt nhìn, Lục Dã không có chút phần thắng nào, lại còn phải đề phòng tiểu thanh xà kia.

Nếu không thể giết nửa bước Thần Huyền hoặc làm trọng thương, vậy thì sẽ không có bất kỳ nửa bước Thần Huyền nào mang nó bên cạnh làm thủ đoạn công kích.

Tựa hồ cảm thấy công kích như vậy còn chưa đủ để thuấn sát (1) Lục Dã, lão giả chống quải trượng long đầu nộ quát một tiếng, sau đó cũng vọt tới:

- Thuần phục hoặc tử vong, ngươi tự chọn đi. Lão phu chỉ cho ngươi thời gian một hơi thở.

Âm như lôi âm, cuồn cuộn mà đi.

Lục Dã trầm mặc, hắn im lặng đại biểu cho lựa chọn thứ hai.

Muốn hắn thuần phục? Không thể nào.

Cùng lúc đó, trước mắt Ôn Bình nhảy ra một cái tin tức.

- Thính Vũ Các hoàn thành thăng cấp!

Bình Luận (0)
Comment