Team: Vạn Yên Chi Sào
Dịch: Mịii
Nguồn: Truyenyy.com
----------
Đây chính là sức mạnh của thiên địa, không phải do con người phóng thích.
Bà đã từng tận mắt nhìn thấy cụ phong một lần, ngay trên mặt hồ Đông Hồ. Thông Huyền cảnh cũng không dám đến gần, mà cụ phong trong Phong Chi cốc hiển nhiên càng khủng bố hơn so với cái trên Đông Hồ.
Còn đang nghĩ ngợi thì Ôn Bình trong màn hình đã di động.
Đưa tay ra, một đạo ba động trong suốt quỷ dị từ tay hắn phóng ra, rơi xuống đồng cỏ cách đó 10 mét.
Không có âm thanh truyền đến, nếu có cũng chỉ là tiếng cụ phong đang gào thét, thế nhưng trên mặt đất lại xuất hiện một vết đao dài một thước. Bà hiểu rõ, thứ này hẳn là Phong nhận mà thông báo nói đến.
...
Trong Phong Chi cốc, Ôn Bình nhanh chóng nắm giữ Phong nhận.
Kỳ thật Phong nhận cũng không khó nắm giữ, cái khó thật sự là cách thức sử dụng nó.
- Tiến lên thử một chút. - Lúc này, Ôn Bình nhấc chân bước tới, ngang nhiên xông về phía cụ phong, dù rằng ở khoảng cách 30 ~ 40 mét nhưng lực hút vẫn tồn tại. - Được rồi, hệ thống, đặc quyền của ta là gì?
Kiến trúc mới kiến tạo, chẳng lẽ Kí chủ không có đặc quyền nào sao?
Hệ thống đáp:
- Đặc quyền là… Công lược thí luyện. Kí chủ có thể thu hoạch yếu quyết thông quan của thí luyện trước mắt.
- Cho ta công lược thí luyện. - Ôn Bình vui vẻ, cảm thấy thật may vì mình đã nhớ đến đặc quyền của kiến trúc mới, nếu không chẳng khác nào đi chịu ngược.
Lúc trong đầu hắn hiện ra hình ảnh công lược do hiện thống ban tăng, Ôn Bình nhìn thấy trong cụ phong có rất nhiều điểm đỏ đang không ngừng di động ở vị trí trung tâm. Hệ thống cho hắn công lược rất rõ ràng nha, chính là phá hủy phong nhãn, như thế cụ phong sẽ biến mất.
Lúc này Ôn Bình vươn tay, một đạo Phong nhận bổ ra.
Phong nhận rơi vào trong cụ phong, trực tiếp bị cuốn theo, như chiếc thuyền lá lênh đênh giữa đại dương bão táp. Không cách nào so sánh với cụ phong, càng không có năng lực phản kháng. Xem tiếp công lược, Ôn Bình cuối cùng cũng hiểu rõ.
Phong nhãn phải phá từ bên trong…
- Thử trước một lần. - Dứt lời, hắn nhấc chân, cẩn thận từng chút một tiến về phía cụ phong.
Ôn Bình muốn xuất ra Lang Nguyệt kiếm chống đỡ thân thể, nhưng lúc này, hắn phát hiện tàng giới đã bị phá. Đừng nói là Lang Nguyệt kiếm, không có bất cứ thì gì trong tàng giới có thể dùng được:
- Vậy mà lại có hạn chế.
Cũng may, khoảng cách giữ hai đạo cụ phong độ khoảng 10 mét, cho nên sau khi tiến vào, mặc dù không đứng vững nhưng Ôn Bình cũng không bị cuốn đi. Còn đang suy nghĩ nên làm cách nào phá phong nhãn thì một luồng gió đột nhiên đâm sầm vào người.
Phanh!
Ôn Bình phản ứng không kịp, bị đâm cho lui về sau năm sáu bước, thiếu chút nữa đã bị cụ phong cuốn đi.
- Là thứ gì?
Ôn Bình chống một tay xuống đất, tay còn lại ngưng tụ Phong nhận, phóng ra theo cảm giác, chẳng khác gì người mù bắn ná cao su.
Hắn vẫn chưa thích ứng được hoàn cảnh bên trong cụ phong, căn bản không có biện pháp chiến đấu, đứng vững đã là may lắm rồi. Híp mắt, Ôn Bình nhìn xuyên qua cụ phong, cuối cùng phát hiện được U linh dùng vụ phong làm lá chắn.
Mặt người, rất mơ hồ. Sau khi đánh bay Ôn Bình, nó còn nhìn về phía hắn cười.
- Xoát xoát xoát!
Đột nhiên mấy đạo Phong nhận hướng hắn bay đến.
PHỐC!
PHỐC!
Hai đạo rơi xuống đất, hai đạo khác chém lên lưng Ôn Bình, mặc dù có Hỏa linh chi thể thủ hộ, không để lại vết thương nhưng lại chấn cho Ôn Bình lảo đảo.
- Đứng không vững thì làm ăn được gì giờ?
Mặc dù rất giận, thế nhưng hắn vẫn không dám buông tay đánh trả. Giữ chặt lấy cỏ trên mặt đất, tận lực ổn định thân thể của mình.
- Kí chủ, bên trong Công lược có đề cập: Phong nhận có ảnh hưởng với Kí chủ là 100%, tuy nhiên, trong Phong Chi cốc có rất nhiều thứ có thể giúp ngươi giảm giá trị ảnh hưởng này xuống.
- Đã hiểu.
Bất quá hiện tại không có biện pháp đi tìm.
Cũng may là thứ kia không dám tiếp cận hắn, chỉ dám đứng ở xa phóng thích Phong nhận.
Lúc này, trong Quan ảnh thất, nhìn thấy một màn này, mọi người đương trường chết lặng.
- Đây là vật gì? - Hoài Diệp chỉ về phía Phong ma đang không ngừng công kích Ôn Bình. - Không có thân thể, lại có thể tự do di chuyển trong cụ phong công kích tông chủ.
- Ngay cả tông chủ còn như vậy, sao chúng ta dám vào. - Triệu Doanh tu vị thấp nhất mở miệng.
- Còn có, quái vật kia cứ liên tục công kích, đứng cũng không vững thì làm sao tránh được Phong nhận? - La Mịch cũng cảm khái một tiếng. - Đúng rồi, có thể dùng Ngự Kiếm thuật không nhỉ? Không cần phải dựa vào thân thể cứng đối cứng.
Còn đang nghĩ ngợi thì chợt nghe Ôn Bình nói:
- Đúng rồi, quên nói cho các ngươi biết, trong Phong Chi cốc không thể mở ra tàng giới, cho nên nếu các ngươi muốn sử dụng vũ khí thì lúc đi vào chớ đặt nó trong tàng giới.
Dứt lời, Ôn Bình lại nói tiếp:
- Tiếp theo, ta sẽ làm mẫu cho mọi người một lần.
Liếc nhịn Phong ma, trên mặt Ôn Bình lộ ra tia giảo hoạt.
Kế đó, hắn bắt đầu di chuyển qua lại trong cụ phong. Trái hai bước, phải hai bước.
Thân thủ nhanh chóng né tránh Phong nhận do Phong ma ném tới.
- Đây là thân pháp gì? - Chiêm Đài Thanh Huyền ngẩn người.
Uốn qua uốn lại mà cũng có thể tránh thoát được Phong nhận?
Dường như biết rõ Chiêm Đài Thanh Huyền thắc mắc, Ôn Bình liền nói:
- Chiêu này gọi là Xà Bì, do bổn tông chủ sáng tạo. Nếu như muốn học, chờ ta ra ngoài sẽ dạy các ngươi.
- Thân pháp lợi hại!
Mọi người trong Quan Ảnh thất nhịn không được cảm thán.
Ngay cả hệ thống cũng phải phát ra một tiếng than khẽ.
Đoán chừng nó suy tính vô số đường, nhưng cũng không tính ra một màn vừa xảy ra kia.
- Nhớ rõ, nếu như muốn khiến một đạo cụ phong ngưng lại, các ngươi phải tìm được phong nhãn của nó. - Ôn Bình vừa quay đầu, đang định giải thích phong nhãn ở đâu thì đột nhiên chứng kiến một cảnh tượng khó tưởng.
Hai đạo cụ phong va vào nhau.
Một cái hướng sang trái, cái còn lại hướng sang phải để lộ ra một khoảng trống vô cùng nhỏ, thế nhưng chỗ đó lại cực kỳ im ắng, không có gió.
Không nói hai lời, Ôn Bình trực tiếp phóng ra một đạo Phong nhận, hướng về phía điểm đỏ ở chỗ nọ đánh tới. May mắn là có Công lược, nếu không, hắn thật sự không cách nào trong nháy mắt phạt hiện Phong nhãn “trần trụi”.
Vù!
Một đạo không đủ, Ôn Bình lại phóng thêm vài đạo.
BA~!
Một tiếng chấn minh, một đạo cụ phong chậm rãi ngừng lại.
- Xong một cái! - Ôn Bình xem như hiểu rõ, cần phải tìm được khoảng trống khi cụ phong va vào nhau. Tuy là hiểu, nhưng suốt một giờ kế tiếp, hắn không gặp phải cảnh tượng vừa nãy lần nào nữa.
Mà Phong ma kia dường như sắp bị Xà Bì thân pháp tra tấn cho phát điên rồi.
Phong nhận điên cuồng phóng thích tựa như không tốn tiền vậy.
Đồng thời, nó còn gọi thêm mấy đầu Phong ma, không ngừng ném Phong nhận về phía Ôn Bình. Xà Bì thân pháp mặc dù diệu, thế nhưng lực hút của cụ phong quá lớn, cơ thể vốn đã không đứng vững, hơn nữa còn liên tục di chuyển kiểu đó, Ôn Bình cảm thấy càng lúc càng mất sức.
Chạy rồi lại chạy, trên thực tế, cơ thể là vô thức phiêu theo.
Lung la lung lay, thân thể không được khống chế tốt, rất dễ bị Phong nhận đánh trúng.
Đau nhức còn đỡ, nếu như bị đánh vào trong cụ phong, vậy càng thêm khó chịu hơn.
- Xem ra vẫn phải đi tìm thứ có thể giúp cơ thể thích ứng được hoàn cảnh trong cụ phong mới được. - Đối với phần thưởng Huyền cấp mạch thuật kia, Ôn Bình trái lại không gấp, chuyến này hắn chỉ đi để làm mẫu cho các đệ tử quan khán.