Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 355 - 【Vip】 Xà Bì Thân Pháp

【VIP】 Xà Bì Thân Pháp 【VIP】 Xà Bì Thân Pháp

Team: Vạn Yên Chi Sào

Dịch: Mịii

Nguồn: Truyenyy.com

----------

- Đây chính là Cụ Phong thí luyện, xem như xong, ta dẫn các ngươi đi xem những thứ khác trong Phong Chi cốc. - Ôn Bình thối lui ra khỏi khu vực cụ phong. - Nếu như các ngươi muốn lấy được Cụ Phong thuật, tốt nhất nghe theo đề nghị của ta, trước tìm thứ giúp bản thân thích ứng với hoàn cảnh trong cụ phong rồi hãy nói. Và phần đó là vật gì, đợi ta tìm xem.

Dứt lời, Ôn Bình nhấc chân đi lên phía trước.

Đồng lời, từ trong ngực lấy ra một thanh Xì gà sinh mệnh. Hắn cảm thấy rất may mắn khi bản thân có thói quen cất thứ này trong vạt áo.

Nếu không, đau đớn ở ngực hiện tại sợ là không cách nào có thể vận chuyển Trường Mạch Công hấp thu mộc khí, lúc đó đành phải cắn răng chịu đến khi rời khỏi Phong Chi cốc.

Đốt thuốc, hút một ngụm.

Cảm giác nghèn nghẹn ở ngực dần biến mất.

Ôn Bình tiến lên phía trước, liền thấy một thứ rất dễ khiến người ta chú ý. Đó là một khối hồng sắc lăng thạch.

Bất quá, Ôn Bình cũng không để tâm cho lắm, trên đồng cỏ có một tảng đá là chuyện rất bình thường.

Nói không chừng là do tiểu mao thử nào tha đến bỏ ở đây, mà cũng có khi là một trận mưa lớn làm nó nổi lên trên mặt đất.

Nhưng lúc đi ngang qua nó, Ôn Bình đột nhiên cảm giác thân thể trở nên nặng nề.

Cảm giác bồng bềnh vốn có từ khi tiến vào Phong Chi cốc thoáng biến mất.

Cảm giác ổn trọng quay về rồi.

- Thứ này… - Ôn Bình thò tay nhặt nó lên, vội hỏi hệ thống. - Hệ thống, đây là vật gì?

- Thứ này là Hồng thạch, có thể làm giảm Phong ảnh của thế giới này xuống. Phong càng mãnh liệt, hiệu quả càng tốt, bất quá, tác dụng của nó là tạm thời. Từ khi Kí chủ nhặt lên, thời gian bắt đầu được tính, sau ba giờ, Hồng thạch sẽ tự động tan rã.

- Ba giờ, rất dài nha. - Đi không bao xa liền nhặt được một khối, Ôn Bình cảm thấy đủ rồi. Bên trong cụ phong, vấn đề lớn nhất chính là thân thể không ổn định, quá nhẹ, cho nên ngay cả Xà Bì thân pháp cũng không cứu nổi hắn.

Ôn Bình ngừng nói chuyện với hệ thống, lớn giọng giới thiệu cho chúng đệ tử:

- Đây là một khối Hồng thạch, có được nó, có thể giúp các ngươi giảm bớt lực ảnh hưởng của Phong trong vòng nửa canh giờ. Ta sẽ dùng nó thử xem sao.

Dứt lời, hắn quay trở lại đường cũ.

Cũng may không xa, đi một lúc là đến.

Cầm Hồng thạch tiến vào khu vực cụ phong, quả nhiên, không cần phải nắm lấy cỏ để giảm sức hút nữa, lúc này, hắn đã có thể ổn trọng bước đi. Kế tiếp, chỉ cần tránh né Phong ma quấy rối, chờ đợi lần va chạm tiếp theo của cụ phong là được.

- Hô! - Vừa đi vào, Phong ma lại tới.

Một đạo Phong nhận ném tới, Ôn Bình bắt đầu thi triển Xà Bì thân pháp, không ngừng né tránh Phong nhận. Dần dần, Phong ma càng thêm điên cuồng, tốc độ ném Phong nhận mỗi lúc một nhanh hơn.

Nhìn thấy một màn này, đám người ở Quan Ảnh thất sợ ngây người.

- Thân pháp này cũng mạnh quá đi chứ?

- Sao trước đó không hề thấy tông chủ dùng qua nhỉ?

- Thoạt nhìn cứ như Phong ma cố ý ném vào khoảng không vậy, tông chủ chạy sang trái, nó liền ném sang phải.

Mọi người nhao nhao nghị luận.

Cả đám đều có cùng suy nghĩ là đợi đến khi Ôn Bình đi ra, sẽ hỏi hắn làm sao luyện được Xà Bì thân pháp.

- Lại phá được một cái!

Lúc này, Dương Nhạc Nhạc kinh hô một tiếng.

Quả nhiên, trong màn hình, Ôn Bình đã dùng Phong nhận phá được đạo cụ phong thứ hai.

- Tông chủ dường như luôn đợi hai đạo cụ phong va vào nhau mới ra tay, các ngươi có phát hiện điều đó không? Khẳng định lúc cụ phong va vào nhau chính là thời điểm mấu chốt. Bất quá, ta quan sát thấy cụ phong va vào nhau sau đó tách ra rất nhanh, tông chủ còn không kịp… - Vân Liêu ngồi một bên cẩn thận phân tích.

Hắn lập tức nhận được đồng tình của mọi người.

Có một điều chắc chắn: Cơ hội kia trôi qua trong chớp mắt. Cho nên tốt nhất phải lấy được Hồng thạch.

Lúc này, sau khi làm ba đạo cụ phong biến mất, Ôn Bình rời khỏi Phong Chi cốc.

Tất cả mọi người cũng ra khỏi Quan Ảnh thất, chạy đến Nhiễu sơn chờ đợi hắn.

Dương Nhạc Nhạc hỏi vấn đề mấu chốt nhất:

- Tông chủ, muốn tiến vào Phong Chi cốc cần có bạch tinh đúng không?

- Ừm, một canh giờ trong đó cần 1000 kim tệ, tương đương 1 khối bạch tinh. Cho nên, ta để các ngươi xem trước, nếu như cảm thấy giá trị thì có thể tiến vào. Nhược bằng thấy không đáng… Không vào cũng không sao.

Dứt lời, Ôn Bình nhìn quét mắt nhìn nhóm người Chiêm Đài Thanh Huyền.

Nhiệm vụ 500 lượt kỳ này cũng chỉ có thể dựa vào bọn họ.

Dương Nhạc Nhạc bất đắc dĩ lắc đầu:

- Có hơi quý…

Hắn thật sự không có nhiều như vậy.

- Được rồi, phải đi tu luyện thì đi tu luyện, muốn vào Phong Chi cốc thì giao bạch tinh cho ta. - Ôn Bình vừa dứt lời, Chiêm Đài Thanh Huyền đã lên tiếng, bạch tinh cũng đưa tới.

Một lần là 5 khối.

Đây là có ý định ngốc ở trong đó 10 giờ đồng hồ.

Ngoại trừ Chiêm Đài Thanh Huyền, còn có Tần Sơn, Tần Mịch cùng Diệu Âm cũng lựa chọn tiến vào. Một khối bạch tinh tuy quý nhưng đối với bọn họ, trong Phong Chi cốc có thứ càng trân quý hơn.

Thứ đó không phải lấy bạch tinh là có thể đổi được.

Hết bạch tinh, có thể hồi gia tộc một chuyến, gia tộc vẫn có thể hỗ trợ bọn hắn mỗi ngày tiến vào một canh giờ.

Ngay khi Ôn Bình định nói cho bọn họ quyền hạn khi tiến vào, Chiêm Đài Thanh Huyền đột nhiên mở miệng:

- Tông chủ, Xà Bì thân pháp của ngài là luyện thế nào?

Bà đã quan sát rất lâu, vấn đề Phong ma thật sự đáng cân nhắc.

Nếu như không có Xà Bì thân pháp, đừng nói đợi cụ phong chạm nhau, đoán chừng đứng bọn họ cũng không đứng được trong đó bao lâu.

Ôn Bình cười một tiếng:

- Xà Bì thân pháp tinh túy ở chỗ… Bộ pháp phải di động theo lộ tuyến hình chữ S.

- Lộ tuyến di động hình chữ S? - Mấy thứ này… Chiêm Đài Thanh Huyền quả thực không hiểu, những người khác lại càng không hiểu.

- Không biết phải nói với ngươi như thế nào, tóm lại, cứ uốn éo là được. Các ngươi có thể vào đó thử nghiệm thực tế một chút, đến lúc đó mới có thể hiểu chính xác. Chờ lần sau tiến vào Phong Chi cốc, nếu như vẫn chưa được, ta sẽ tự mình dạy ngươi. - Dứt lời, Ôn Bình lập tức tiễn bọn họ vào Phong Chi cốc, còn mình thì quay về Vân Lam sơn.

Đang định xông Thập tầng tháp, kiếm thêm một thanh Lang Nguyệt kiếm nữa thì thấy Triệu Doanh cầm chổi từ Ngàn bậc thềm chạy đến, gấp gáp nói:

- Tông chủ, Bích Nguyệt Phiêu Linh tiền bối đang đứng dưới chân núi chờ ngài.

- Ừm.

Lúc này, Ôn Bình mới chợt nhớ ra, khó trách Bích Nguyệt Phiêu Linh không lên được, vốn là do hắn chưa đưa tên hắn ta vào danh sách trắng của mê trận.

Chỉ một bước, Ôn Bình đã đứng ở chân Vân Lam sơn.

Bích Nguyệt Phiêu Linh đang đứng cạnh Kiếm bia, tay nắm dây cương một thớt Phong Lưu mã, theo bên cạnh là Sơn Hoa, trên lưng hắn cũng đeo một cái tay nải, bộ dạng dường như chuẩn bị rời khỏi đây. Thấy Ôn Bình đến, Sơn Hoa cúi đầu, sau đó yên lặng lui ra xa.

- Ôn tông chủ, ta tới để từ biệt. - Bích Nguyệt Phiêu Linh ôm quyền. - Cảm tạ ngươi đã cứu ta một mạng.

- Không phải ngươi đưa bạch tinh rồi sao? - Ôn Bình cười ra tiếng, mang một chút ý tứ đùa giỡn. - Bích Nguyệt tiền bối, ngươi định đi đâu? Chẳng lẽ muốn lưu lạng chân trời góc bể, làm một cái độc hành hiệp sao?

- Ta?

- Ta coi như xong, đi bốn phía nhìn đông nhìn tây một chút cũng được, làm hiệp sĩ thì có thể, còn độc hành hiệp… Hơi khó.

Hiệp sĩ đi bốn phương. Độc hành hiệp cũng đi bốn phương, thế nhưng lại độc lai độc vãng, vĩnh viễn chỉ một mình.

Vu Mạch dùng thân phận Độc hành hiệp nổi tiếng Đông Hồ, tuy nói có mang theo tùy tùng, nhưng cũng chẳng khác gì không mang. Hắn không cần người hầu hạ, còn thường xuyên ném A Long ở một cái thành nào đó.

Cười một tiếng, Bích Nguyệt Phiêu Linh nói:

- Ôn tông chủ, thật ra trước khi đi ta đã nghĩ đến một chuyện, đó là nói với ngươi chuyện của mẫu thân ngươi. Tuyết Thiên Thiên… Tuyết tiền bối hóa ra lại là mẫu thân của Ôn tông chủ. Hơn nửa năm trước, ta từng nghe có người nhắc đến nàng.

Bình Luận (0)
Comment