Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 422 - 【Vip】 Khó Tra Ra Bất Hủ Tông

【VIP】 Khó Tra Ra Bất Hủ Tông 【VIP】 Khó Tra Ra Bất Hủ Tông

Team: Vạn Yên Chi Sào

Dịch: Mịii

Nguồn: Truyenyy.com

----------

Sơn Hải thành.

Mấy ngày này tuyệt đối là khoảng thời gian áp lực nhất Sơn Hải thành, trái với cảnh tượng nào nhiệt của “Ngày Thăng Long” nhiều năm trước.

Lúc trước, sau “Ngày Thăng Long”, mỗi thế lực đều sẽ giống trống khua chiên ăn mừng một phen, thậm chí còn phát sinh luận võ giữa các thế lực.

Thế nhưng lúc này, ngàn vạn tu sĩ Luyện Thể, Thông Huyền cảnh bước đi trên đống đổ nát, dọn dẹp xà nhà sụp đổ, vách tường bị nghiền nát, còn có cung điện sụp xuống.

Đứng trên phế tích, nhìn đại điện vàng son lộng lẫy ngày xưa giờ chỉ còn một mặt tường, trong lòng mọi người hoặc ít hoặc nhiều có chút cảm khái, đồng thời cũng cảm thấy mất mát.

Trong lúc các đệ tử dọn dẹp phế tích, hai người Không trưởng lão hiện đang ở Bách Tông Liên Minh, cùng tông chủ Thiết Mộc Hợp gấp rút trở về thương nghị chuyện tìm kiếm Bất Hủ tông. Thiết Mộc Hợp quay về từ hôm qua, suốt ngày hôm nay, hắn đã lật đi lật lại tư liệu của Bách Tông Liên Minh không dưới mười lần, nhưng vẫn không cách nào tìm được Bất Hủ tông.

Vốn cho rằng chỉ do mình bỏ sót.

Thế nhưng xem đến lần thứ 10, Thiết Mộc Hợp nhận ra rằng, có lẽ Bất Hủ tông không nằm trong biên chế của Bách Tông Liên Minh, hoặc giả, nó cũng không phải thế lực Thiên Địa hồ.

Đương nhiên, hắn cảm thấy không nằm trong biên chế có khả năng cao hơn.

Bởi vì kẻ đó đã cứu đi một trong những người mà lúc trước Thiên Thần trưởng lão mang về.

- Thiết tông chủ, Thiên Thần trưởng lão không nói với ngươi chuyện của hai người kia sao? - Đứng trước gian phòng có một lão giả rất uy phong, lão nghiêm túc hỏi.

Hắn chính là chủ sự Nghiêm Chính của Bách Tông Liên Minh tại Sơn Hải thành.

Bách Tông Liên Minh vô cùng xem trọng chuyện của Thiết Sơn các, chỉ có điều manh mối quá ít, khiến hắn không cách nào tra ra được.

Thiết Mộc Hợp liếc nhìn hai người Không trưởng lão bên cạnh, như có điều suy nghĩ, gật đầu:

- Lúc Thiên Thần trưởng lão mang bọn họ đến, không hề nói gì thêm. Cũng không nhắc đến Bất Hủ tông hay thế lực nào khác... Ta thấy hai người nọ chỉ là Thông Huyền cảnh, cho nên căn bản không để ý, mặc nhiên cho rằng bọn họ là cừu nhân của Thiên Thần trưởng lão mà thôi.

- Còn có một người đâu?

- Hắn bị thuộc hạ điều đến Tịch Tịnh Lĩnh khai khoáng rồi. Ta đã cho người đi tìm.

- Vậy... Thiết tông chủ, ta cảm thấy ta thật không giúp được gì. Ta đã điều tra toàn bộ tư liệu về các thế lực thuộc Huyền Sắc hồ, nhưng hoàn toàn không có tin tức của Bất Hủ tông. Nếu như muốn có thêm nhiều tư liệu, chỉ có thể nhờ cậy phía trên... Mà như thế thì phải mất một hai năm mới có được câu trả lời chắc chắn. Hết thảy đành phải trông chờ vào Thiên Thần trưởng lão rồi.

- Trong thời gian ngắn, Thiên Thần trưởng lão sợ là không quay về kịp. - Thiết Mộc Hợp thở dài, chợt vung tay gạt đống sổ sách chất thành núi bên cạnh.

Sổ sách bị đẩy ngã.

Tâm trạng Thiết Mộc Hợp cũng xuống dốc không phanh.

Vừa nghĩ đến địa bàn của mình giờ chỉ còn là một mảnh phế tích... Phế tích... Hắn lại nén giận.

Tuy không chết người nào, thế nhưng đối với Thiết Sơn các mà nói, đó đã là tổn thất không nhỏ. Đồng thời, bọn họ còn biến thành trò cười dưới phố.

Nghe Thiết Mộc Hợp nói, Nghiêm Chính lại mở miệng:

- Thiết tông chủ, xem ra ta không giúp được ngươi rồi, ta chỉ có thể bẩm báo chuyện này lên trên...

- Được. Đã quấy rầy... - Báo lên trên cũng tốt, nếu có thể điều tra ra lại lịch Bất Hủ tông, hắn sẽ xin liên mình trừng trị.

Với khả năng của liên minh, Bất Hủ tông ắt phải trả đại giới.

- Thiết tông chủ khách khí, Bất Hủ tông kia sử dụng thủ đoạn tàn bạo, căn bản không để ý đến tình hữu nghị trong liên minh, ta đương nhiên sẽ giúp Thiết Sơn các. - Nghiêm Chính đứng dậy, bày ra tư thế mời, chuẩn bị tiễn Thiết Mộc Hợp.

Thiết Mộc Hợp gật đầu.

Đứng dậy mang theo hai người Không trưởng lão rời đi.

Nên xem cũng đã xem, có ở lại đây thêm cũng không tra được tin tức của Bất Hủ tông.

Thế nhưng lúc chuẩn bị bước ra cửa, ánh mắt Thiết Mộc Hợp rơi vào chồng sổ sách thật dày đặt trên bàn.

- Nghiêm hội trưởng, đó là... ?

- À, là một số chuyện chưa được xử lý, cho phân hội bên dưới trình lên.

- Có thể xem không?

Kinh nghiêm của hắn nói cho hắn biết, bất kỳ đâu cũng đều có thể để lại dấu vết.

Dù sao Bất Hủ tông cổ quái như vậy, không có khả năng từ trên trời rớt xuống được.

Tất nhiên là trốn ở nơi nào đó.

- Cái này là thư tín nội bộ Liên minh, không thể cho Thiết tông chủ xem được. - Nghiêm Chính lắc đầu.

- Nếu là thư nội bộ, vậy Thiết mỗ không xem nữa. Hôm nay ta đi trước, nếu có tin tức gì, phiền Nghiêm chủ sự lập tức thông báo.

Dứt lời, Thiết Mộc Hợp ôm quyền, rời khỏi gian phòng.

Vừa bước chân ra khỏi phòng, mặt hắn phủ lên một tầng hàn băng, lạnh lẽo thấu xương.

Quét mắt nhìn bọn Không trưởng lão, khiến cả hai không dám ngẩng đầu lên.

- Các ngươi tra được gì rồi?

Không trưởng lão vội đáp:

- Hồi bẩm tông chủ, hiện tại, ở Kỳ Binh Học Viên không phát hiện đầu mối. Bất quá, đêm qua chúng ta đã tra ra khách sạn bọn họ dừng chân. Khách sạn kia do thế lực Ngụy tứ tinh - Lâm gia chống lưng. Bất quá, ta đã cho người thông tri với người Lâm gia, chỉ cần bọn họ cung cấp tin tức hữu dụng, ta tuyệt đối sẽ không truy cứu. Bằng không, ta liền diệt Lâm gia.

- Mang ta đến đó xem.

- Tông chủ, đi theo ta.

Hiện tại, Không trưởng lão vô cùng lo lắng.

Chỉ hi vọng lão bản khách sạn cùng tiểu nhị có thể nói ra một điểm hữu dụng.

Một lúc lâu sau.

Thiết Sơn Hợp đi tới cửa khách sạn, đệ tử Thiết Sơn các canh gác ngoài cửa lập tức cúi đầu chào.

Hắn chậm rãi bước vào khách sạn.

Theo Không trưởng lão đi thẳng lên lầu ba, đẩy cửa một căn phòng.

Lão bản cùng tiểu nhị đang ngồi bên trong.

Bên cạnh, có một người đang ghi chép lại từng lời bọn họ nói.

- Tông chủ!

- Tông chủ!

Người trong phòng lập tức đứng dậy.

Lão bản khách sạn cũng hấp tấp khom người, luôn miệng giải thích:

- Thiết tông chủ, tiểu nhân tri vô bất ngôn, ngôn vô bất tẫn (1), ta tuyệt không liên quan đến người kia.

(1) Biết gì nói đó.

Tuy hắn tỏ vẻ vô cùng thành khẩn.

Cũng thể hiện đầy đủ hoảng sợ.

Thế nhưng không ai tiếp lời hắn.

- Sao rồi? - Không trưởng lão thò tay lấy tờ giấy ghi chép lời khai của lão bản đặt trên bàn.

- Hồi bẩm Không trưởng lão, Tông chủ. Những gì Lâm lão bản biết đều được ghi rõ trong đó. Bọn người kia từng đều cập đến Hô Lan đại sư, chuyện này là do lúc đưa thức ăn, tiểu nhị vô tình nghe thấy. Nhưng chỗ Hô Lan đại sư... Chúng ta không dám đi tra. Trái lại, ty chức cảm thấy... Việc này vẫn nên hỏi Kim Vinh kia thì hơn. - Người cầm bút nói.

Dù sao, Kỳ Binh Học Viện là nơi cuối cùng người của Bất Hủ tông xuất hiện trước khi rời đi.

- Hô Lan đại sư? - Thiết Mộc Hợp ngây ra, không ngờ chuyện này lại có liên quan đến Hô Lan. Hắn quay sang nhìn Không trưởng lão, nói. - Kim Vinh... Không trưởng lão, ngươi đã tra được gì từ miệng hắn?

- Hồi bẩm tông chủ, hắn luôn miệng nói không biết gì cả.

- Không biết?

- Hắn một mực khẳng định là không biết.

- Không biết? Ta thấy hắn cái gì cũng biết mới đúng. Nếu không, đám người kia sao lại phải chạy đến Kỳ Binh Học Viện? Đi nói với hắn, thức thời lập tức khai ra, chớ để ta đích thân qua đó... Một khi ta đến, mạng của hắn khó mà giữ được. - Trong mắt Thiết Mộc Hợp lóe lên tia lạnh lẽo, tiện tay tiếp nhận tờ giấy ghi chép lời khai của lão bản khách sạn.

Bất quá, tâm tư hắn không ở đây.

Mà ở chỗ Hô Lan.

Đám người kia nếu không liên quan thì sẽ không nhắc đến Hô Lan, nhất định là có chuyện gì đấy.

Có điều, đi hỏi Hô Lan, chắc chắn hắn ta sẽ nói không biết gì cả, so với Kim Vinh còn khó chơi hơn.

Tính tình của Hô Lan, hắn biết rõ...

Bình Luận (0)
Comment