Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 426 - 【Vip】 Thư Một Tháng Trước

【VIP】 Thư một tháng trước 【VIP】 Thư một tháng trước

Team: Vạn Yên Chi Sào

Dịch: Mịii

Nguồn: Truyenyy.com

----------

Chim xanh đậu trên bả vai Bách Niệm Hương, vỗ cánh vài cái, dường như đã chấp nhận số mệnh chân chạy việc. Kế đó, nó vỗ cánh hạ xuống trước lầu các, hóa thành thanh điểu cực lớn, có hơn trăm trượng. Một tiếng gáy thanh thúy vút cao, khiến cho bách điểu trong rừng rậm Long Hải sơn hoảng hốt bay tán loạn.

Không cần nhìn, cũng không cần có năng lực cảm ứng vẫn có thể biết được nó là Đại yêu Trấn Nhạc cảnh.

Đương nhiên, có thể theo bên người Tam tuyền Tuyền Qua thần tượng tất nhiên không thể là Đại yêu Trấn Nhạc cảnh tầm thường.

- Có phải ngươi ăn hết hay không? - Bách Niệm Hương liếc nhìn Thanh Điểu, biết rõ nó là muốn đi nhanh về nhanh, nhưng hiện tại nàng thầm nghĩ phải tìm cho ra kẻ dám ăn sủi cảo của mình.

- Tự ngươi nói có vấn đề. Nếu đã có vấn đề, chúng ta đành chia nhau ăn thôi. - Lâm Khả Vô nhún nhún vai, tỏ vẻ không thể làm khác hơn. - Hôm nay thật ra là tâm tình của tông chủ tốt… Nếu là ngày thường, ngươi chê bai sủi cảo hắn làm như vậy, hậu quả chính là ngày sau ngươi vĩnh viễn đừng nghĩ ăn Nguyệt Quang sủi cảo.

- Khi đó ta không biết…

- Ta cũng đâu biết lời vừa nãy của ngươi là thuận miệng mà nói đâu. - Dứt lời, Lâm Khả Vô liền lôi kéo Uyển Ngôn đi ra ngoài, vừa đi vừa nói. - Mau tìm chỗ tắm rửa, Nguyệt Quang sủi cảo sẽ có hiệu quả ngay đấy, ăn một chén này, ngươi chưa nhập Thông Huyền đã có được Vô cấu chi thể.

Nghe vậy, Bách Niệm Hương càng tức giận.

- Ngươi đừng chạy!

Vừa dợm bước đã bị Thanh Điểu dùng tiếng người gọi lại.

- A Hương, đi thôi.

- Thanh di, hắn…

Đến khi dời mắt khỏi Thanh Điểu, Bách Niệm Hương nghẹn họng nhìn trân trối con đường vắng tên, Lâm Khả Vô đã sớm chạy mất tăm mất dạng.

Chỉ để lại mấy cái chén không.

Nàng còn phải giúp hắn thu don.

- Tên này… Đừng để ta tìm được cách phá thuật “Hãm thoại thuật” (2) của ngươi!

Hãm thoại thuật kia…

Chính là Phong Chi Cấm Cố thuật.

Bởi vì lần trước Lâm Khả Vô chỉ nói một chữ “Phong”, cho nên nàng liền gọi nó là “Hãm thoại thuật”

(2) Thuật dùng tiếng nói vây khốn.

...

Đợi Bách Niệm Hương cùng Thanh Điểu đi khỏi, Ôn Bình liền quay đầu hỏi thăm Tử Nhiên:

- Tử Nhiên tiền bối, không quá ba ngày, tật ở tay của ngươi sẽ được kiềm chế. Ta muốn hỏi một chút, ngươi chế tác Tam tuyền Tuyền Qua đồ cần thời gian bao lâu?

Thời gian còn lại của hắn cũng chỉ có mười lăm ngày thôi.

Nhất định phải lên kế hoạch thật tốt.

Tử Nhiên vui vẻ:

- Nếu trong ba ngày, Ôn tông chủ có thể chữa hết cho ta, chỉ cần 10 ngày, lão thân sẽ chế tác xong 1 tấm Tam tuyền Tuyền Qua đồ.

- Được! - Ôn Bình gật đầu, như có điều suy nghĩ.

Mười ngày… Có thể tranh thủ thời gian quay về Sơn Hải thành một chuyến.

Chắc chắn Vân Hải Thương Lam đã lấy được thư của Bích Nguyệt Phiêu Linh gửi đến từ Tử Mạch hồ.

- Ôn tông chủ cần dùng gấp?

- Nếu có thể hoàn thành trong vòng mười ngày thì được, đối với ta, thời gian vừa vặn mới là tốt…

- Ôn tông chủ định dùng cho mình?

- Không khác là bao.

- Vậy thì lão thân sẽ cố hết sức làm ra một tấm Tam tuyền Tuyền Qua đồ có phẩm chất cao, có thể tăng phúc mạch thuật gần 7 thành, tiến gần khoảng cách với dị mạch, nhất định sẽ giúp thực lực Ôn tông chủ tăng lên một khoảng lớn.

- Cái đó… Làm phiền rồi! - Ôn Bình gật đầu.

Hữu dụng hay không, hiện tại Ôn Bình không có tâm tư suy xét.

Hoàn thành nhiệm vụ mới là trọng yếu nhất.

Hoàn thành nhiệm vụ, đồng thời tìm được phụ thân, chuyến này xem như viên mãn.

...

Sơn Hải thành.

Qua vài ngày bận rộn, cuối cùng, Nghiêm Chính cũng có thể thở ra một hơi, ngồi trên ghế thái sư trong thư phòng, bưng một ly tràn chậm rãi thưởng thức. Kế hoạch trùng kiến Thiết Sơn các đã bắt đầu tiến hành, không đến ba năm sẽ lần nữa nhìn thấy một tứ tinh thế lực hùng vĩ như trước. Chuyện này với hắn tựa hồ đã qua một đoạn thời gian.

Thông tri cho cấp trên… Hắn đã làm.

Về phần chuyện của Thiết Sơn các - Sơn Hải thành, hắn cũng đã có phân phó.

Kế tiếp, người Thiết Sơn các cần gì, sẽ có thủ hạ đứng ra hiệp trợ.

- Xem ra lai lịch Bất Hủ tông hẵn cũng không cần ta hỗ trợ tra xét. - Một tay bưng trà, một tay cầm thư đưa đến trước mặt… Hiển nhiên, đó là thư Kim Vinh gửi cho hắn xin giúp đỡ. - Kim Vinh này, đối với chuyện của Bất Hủ tông một mực câm như hến, nói ra có phải hay hơn không. Chẳng lẽ cái “thuyền bay” kia của Bất Hủ tông còn dám quay lại…

Nói đến đây thì hắn chợt… khựng lại.

Bọn người kia dám giết chết Chấp Pháp đường Truy Phong nhị lão của Thiết Sơn các trong Ngày Thăng Long.

Trước khi rời đi dám trực tiếp san bằng chủ điện Thiết Sơn các.

Nếu nói bọn hắn có thể quay về Sơn Hải thành trả thù… Dường như không có gì là không dám.

- Gia hỏa này sợ cả hai bên…!

- Ta phải đi một chuyến, đến Kỳ Binh Học Viện xem sao, không thể để cho Thiết Sơn các làm ra chuyện quá phận.

Dù sao Thiết Sơn các cùng Kỳ Binh Học Viện đều là thế lực trong biên chế Liên Minh.

So với Thiết Sơn các, thực lực của Kỳ Binh Học Viện quá yếu. Thế nhưng trên thế giới này không phải chỉ có Nhân tộc, Liên Minh chỉ dựa vào tứ tinh thế lực chống đỡ thì căn bản không đủ để chấn nhiếp bầy yêu. Đứng ở góc độ này xem xét, Kỳ Binh Học Viện cũng là một lực lượng trọng yếu. Với tư cách chủ sự Bách Tông Liên Minh tại Sơn Hải thành, hắn phải duy hộ (2).

(2) giữ gìn, bảo hộ.

- Đại nhân, mấy… bức thư này là do phân hội phía dưới đưa tới, ngài để đó cũng gần 1 tháng rồi, còn có… - Ngay khi Nghiêm Chính muốn đứng dậy đi, thị nữ bên cạnh chợt lên tiếng.

Bất quá, thị nữ mới nói được một nửa đã bị cắt ngang.

- Ừm… - Nghiêm Chính gật đầu.

Lúc rời đi, hắn tiện tay cầm một bức thư trên bàn.

Bất chợt, một phong thư đóng Huyết thủ ấn đập vào mi mắt, Nghiêm Chính vội rút nó ra.

- Tinh phách huyết thư!

- Sao thứ này không trực tiếp đưa cho ta.

Ánh mắt lạnh lẽo chiếu về phía thị nữ.

- Đại nhân, tiểu nhân biết lỗi.

Mặc dù Nghiêm Chính cứ luôn bảo “Để đó đi”, không nhìn tới, cũng không cho nàng lên tiếng, nhưng thị nữ chỉ có thể nhận lỗi về mình.

Đầu năm nay, đại nhân vật khó hầu hạ nha.

Nàng phải thận trọng từ lời nói đến việc làm, không phải mình sai cũng phải chịu trách nhiệm.

- Lần sau nếu lại để việc này xảy ra thì cũng không cần đi theo ta nửa. - Quở trách một câu, sau đó, Nghiêm Chính vội vàng xé mở phong thư.

Tinh phách huyết thư!

Phân hội phía dưới nhất định phát sinh đại sự.

Mở thư ra.

Từng hàng chữ xẹt qua trước mắt, khiến vẻ mặt hắn càng trở nên nghiêm túc.

Bầu không khí trong phòng dường như đọng lại.

Bất tri bất giác nhiệt độ hạ xuống thấp, thị nữ cũng không dám thở mạnh… Dù nàng đã là cường giả Thần Huyền thượng cảnh.

- To gan lớn mật!

- To gan lớn mật!

- To gan lớn mật!

Gầm lên ba tiếng, tinh phách huyết thư bị siết chặt trong tay.

- Một cái thế lực ở Đông hồ, bất nhập Liên Minh, dám diệt thế lực Liên Minh ta, còn giết chủ sự Minh Kính hồ! Bất Hủ tông… Hay cho một cái Bất Hủ tông…

Nói đến đây, hắn chợt khựng lại.

Ba chữ Bất Hủ tông kia quá quen thuộc.

- Cũng không phải trùng hợp. - Than nhẹ một tiếng, hắn lại cẩn thận mở huyết thư ra, trải phẳng.

Trong thư có viết:

Tướng mạo tông chủ rất trẻ tuổi.

Mặc bạch y.

Bên cạnh luôn mang theo một đầu chó vàng.

Thực lực thâm bất khả trắc.

Quan trọng nhất là, lúc hắn hủy diệt Di Thiên tông, tử sắc quang đoàn kia cũng xuất hiện.

Ba lượt quang đoàn bùng nổ, san bằng Di Thiên đảo.

- Nhất định là bọn họ!

- Chính là bọn họ!

Bình Luận (0)
Comment