Team: Vạn Yên Chi Sào
Dịch: Mịii
Nguồn: Truyenyy.com
----------
Lẩm bẩm tự nói với mình một lần nữa, sau đó, Nghiêm Chính rảo bước rời khỏi phòng.
Tin tức này nên báo cho người của Thiết Sơn các… Bởi vì hiện tại Bất Hủ tông chính là cừu nhân của cả hai phía.
Vừa ra khỏi cửa, thông qua thuộc hạ biết được Thiết Mộc Hợp hiện đang ở Kỳ Binh Học Viện, Nghiêm Chính đi đến đó.
Ba ngày trước, Kỳ Binh Học Viện đã bị Thiết Sơn các phái người bao vây, đám học viên vô cùng hoang mang, lo lắng, mấy ngày nay đã lần lượt rời đi.
Thiết Mộc Hợp không ngăn cản một ai.
Bởi vì chỉ cần Kim Vinh còn ở đó, đáp án hắn muốn không có chân chạy đi được.
Bất quá, hôm nay Thiết Mộc Hợp đã thật sự hết kiên nhẫn với Kim Vinh, thu xếp được thời gian, hắn liền đích thân đến Kỳ Binh Học Viện. Lần trước hắn đã nói, lúc hắn đích thân đến tìm Kim Vinh, sẽ không khách khí nữa.
Lúc Nghiêm Chính đến nơi, nhìn thấy Kỳ Binh Học Viện trống rỗng, hắn không khỏi bước nhanh hơn.
Bất quá, vừa định tiến vào thì Không trưởng lão xuất hiện.
Hắn ngăn cản Nghiêm Chính, mặt không biểu tình nói:
- Nghiêm chủ sự, tông chủ có lệnh, hôm nay ai cũng không thể tiến vào… Nếu như Nghiêm chủ sự muốn bảo vệ Kim Vinh, ta đây chỉ có thể đắc tội.
Chuyện Kim Vinh viết thư cho Nghiêm Chính không phải hắn không biết.
Nhưng chuyện hôm nay Thiết Sơn các muốn làm, ai cũng không ngăn được… Dù là Nghiêm Chính mà lúc trước bọn họ không dám đắc tội.
Nghiêm Chính cũng không giận, mở miệng nói thẳng:
- Ta đã biết lai lịch Bất Hủ tông.
- Hả?
- Gặp được Thiết tông chủ, ta sẽ nói cặn kẽ.
- Nghiêm chủ sự, ngài xác định ngài không gạt ta đấy chứ?
- Không trưởng lão... Ngươi cho rằng lão phu đang nói giỡn với ngươi?
Nghiêm Chính sầm mặt, trong mắt lóe lên tia bất mãn.
Không trưởng lão trầm tư hồi lâu, sau đó ra dấu mời:
- Nghiêm chủ sự, mời!
Hai người sải bước đi đến chủ điện Kỳ Binh Học Viện, bởi vì chuyện Nghiêm Chính nói có liên quan đến Bất Hủ tông, Không trưởng lão không thể khăng khăng theo lệnh Thiết Mộc Hợp không cho ai tiến vào được. Hắn bước đến gõ cửa:
- Tông chủ, Nghiêm Chính chủ sự muốn gặp ngài... Hắn đã điều tra rõ lai lịch Bất Hủ tông.
Vì không muốn bị Thiết Mộc Hợp mắng, lúc gõ cửa, hắn liền giải thích rõ ràng.
Để Thiết Mộc Hợp có thể đồng thời nghe thấy tiếng gõ cửa cùng giọng nói của mình.
Cùng lúc đó, Thiết Mộc Hợp cạnh thư trác (3), vẻ mặt ngưng trọng, kiếm trong tay dịch khỏi ngực Kim Vinh.
(3) Bàn sách.
Kim Vinh như trút được gánh nặng, thở phào nhẹ nhõm.
Bàn tay đang nắm chặt chân ghế rốt cuộc cũng buông lỏng.
- Nghiêm chủ sự, thật sự…? - Bước đến mở cửa, Thiết Mộc Hợp lập tức mở miệng hỏi.
Nghiêm Chính gật đầu, liếc mắt nhìn Kim Vinh, nói:
- Kim viện trưởng, có thể mượn thư phòng của ngươi dùng một lát được không?
- Nghiêm chủ sự xin cứ tự nhiên!
Kim Vinh đứng dậy, hấp tấp chạy ra ngoài.
Ba bước làm một bước, luống cuống rời đi.
Lúc này, Thiết Mộc Hợp không ngăn cản, hắn tin tưởng Nghiêm Chính sẽ không bịa chuyện.
Trong thư phòng chỉ còn lại bốn người Không trưởng lão, Kim trưởng lão, Thiết Mộc Hợp cùng Nghiêm Chính, bấy giờ, Nghiêm Chính mới mở miệng:
- Bất Hủ tông kia đến từ Đông hồ!"
- Đông hồ?
- Sao bọn họ có thể đến từ vùng đất man di đó được? Tông môn từ cái nơi khỉ ho cò gáy kia có bản lĩnh san bằng tông ta?
- Đối mặt với nghi vấn của Không trưởng lão và Kim trưởng lão, Nghiêm Chính nói tiếp:
- Chủ sự Minh Kính Hồ - Lạc Hà - chết dưới tay tông chủ Bất Hủ tông… Lão phu sao có thể bịa chuyện. Về phần bản lĩnh của hắn… Tất nhiên là có kẻ đứng sau. Căn cứ tư liệu về Bất Hủ tông do người của ta đưa tới, một năm rưỡi trước, cái tông môn kia vẫn chỉ là một thế lực nhị tinh bất nhập Liên Minh.
Nói xong, xuất ra tinh phách huyết thư.
Nhìn thấy đó, vẻ mặt Thiết Mộc Hợp thoáng thay đổi, khóe miệng lập tức lộ ra nụ cười dữ tợn, nụ cười kia đến quá đột ngột, lại khiến cho người ta cảm thấy không rét mà run.
Bởi vì hắn biết rõ, chỉ có chủ sự của từng phân hội mới có bí thuật chưởng khống tinh phách huyết thư. Sự xuất hiện của nó đại biểu cho sinh tử, ví dụ như một cái tam tinh thế lực nào đó bị Yêu tộc diệt.
Khi đó, sẽ có tinh phách huyết thư truyền đi, thỉnh cầu Liên Minh phái ra Quân Liên Minh đi báo thù.
- Nếu đã biết hắn từ đâu đến, vậy thì dễ xử lý, một thế lực nhìn tinh bỗng nhiên lột xác, hơn nữa còn có được thuyền biết bay, xem ra, đứng sau bọn họ hơn phân nửa là Yêu tộc… Nhân tộc cũng không có đại nhân vật nào lại đi chọn cái nơi khỉ ho cò gáy kia. - Nếu như là Thần Huyền cảnh, có thể sẽ chọn Đông hồ làm nơi dưỡng lão, thế nhưng phía trên Thần Huyền cảnh… Sẽ không có ai làm như vậy.
Bởi vì Trấn Nhạc cảnh có kiêu ngạo của mình.
Tựa như diều hâu sẽ không bao giờ chấp nhận làm ổ trong một cánh rừng nhỏ.
- Thiết tông chủ, cùng đi chứ?
- Ngươi không đi, lão phu cũng sẽ đi."
Hai người nhìn nhau, gật đầu.
Tiếp đó, Thiết Mộc Hợp lại lần nữa mở miệng:
- Kim trưởng lão, ngươi ở lại tông môn chủ trì đại cục, Không trưởng lão, ngươi theo ta dẫn người gia nhập Quân Liên Minh, xuất phát đến Đông hồ!
- Lão phu cũng lập tức phát Hồng sắc tập kết lệnh.
Nghiêm Chính đứng bật dậy, xoay người rời khỏi thư phòng.
Hắn vừa đi, Thiết Mộc Hợp cũng đứng dậy, quay sang nói với Kim trưởng lão:
- Kim trưởng lão, đã tìm được người Thiên Thần trưởng lão mang về chưa?
- Tông chủ, ta đang định nói với ngài chuyện này… Đêm qua, mỏ bạch tinh bỗng nhiên xảy ra sụt lún, dường như là do Yêu tộc quấy phá. Chúng ta đã mất liên lạc với người của mỏ bạch tinh.
- Yêu tộc?
- Ngoại trừ Yêu tộc, ta thật sự nghĩ không ra thế lực nào dám cả gan làm như thế, mỏ bạch tinh của chúng ta chưa từng bị công kích. Bất quá, xin tông chủ yên tâm, ta đã phái người đi xem xét, tin tức sẽ lập tức được gửi về. - Kim trưởng lão vội vàng giải thích, sợ tông chủ nổi giận với mình.
Người nọ… tìm không thấy coi như xong.
Hiện tại, mỏ bạch tinh lại xảy ra vấn đề, đây chẳng khác nào ngày tuyết thêm sương.
Thế nhưng, Thiết Mộc Hợp chỉ giơ tay ngăn lời hắn, vẻ mặt không có nhiều biến hóa.
- Mỏ bạch tinh bị tập kích… Sau khi Thiên Thần trưởng lão trở về bảo hắn đi xử lý.
Hắn không lo lắng mỏ bạch tinh, bởi vì thế lực Yêu tộc ở Huyền Sắc hồ không nuốt nổi nó, cũng không dám động đến, quá lắm chỉ là đánh lén một trận, giết vài tên thợ mỏ không đáng tiền.
Chỉ có điều, không tìm thấy người do Thiên Thần trưởng lão mang đến… Có chút đáng tiếc.
May mắn có lệnh tập kết.
Toàn bộ thế lực tại Huyền Sắc hồ đều sẽ phái người đến đây gia nhập.
Bởi vì...
Hồng sắc tập kết lệnh!
Đại biểu cho thảo phạt có độ khó đẳng cấp cao nhất!
...
Đảo mắt đã qua hai ngày.
Một con chim đưa thư đáp xuống Hải Long sơn… mang đến hai lá thư do Bích Nguyệt Phiêu Linh, Vân Hải Thương Lam viết, Hô Lan là người gửi tin.
Bất quá, nó được đưa đến cho Tử Nhiên trước.
Lúc nhìn thấy người gửi là đệ tử Hô Lan nhà mình, nàng lập tức bảo Bách Niệm Hương mang đến cho Ôn Bình.
Hiện tại, Bách Niệm Hương đã không còn nhăn nhăn nhó nhó vì phải làm chân chạy nữa.
Trái lại, khi nhìn thấy Ôn Bình, nàng lập tức quỳ một chân xuống đất:
- Ôn tông chủ, đây là thư do Hô Lan sư huynh gửi cho ngài… Vừa nhận được, ta lập tức mang đến đây. Còn có… Ngài có thể nói cho ta biết mạch thuật chỉ cần hô một câu ta liền không động đậy được kia… Phá thế nào không?
Mối thù cướp sủi cảo!
Nàng nhớ kỹ!
Mấy ngày nay, nàng đã nghĩ thông suốt, muốn xử lý Lâm Khả Vô… Vậy phải bắt đầu từ người dạy hắn hết thảy.