Team: Vạn Yên Chi Sào
Dịch: Mịii
Nguồn: Truyenyy.com
----------
Không có người thân bên cạnh, hoặc nói đao không gác trên cổ thân nhân, xướng cốt Tần Hải rất cứng rắn nha.
Đúng là Tần Thiên bị lão tổ đả thương, vài tên trưởng lão Thông Huyền cảnh của chủ hệ cũng đã bị bọn họ bắt lại, bọn họ chiếm hết tiên cơ, thế nhưng người của Tần gia trên đảo vẫn đang nhìn chằm chằm, nếu như bọn họ thật sự động thủ giết người chủ hệ, vậy thì chắc chắn sẽ gánh lấy tiếng xấu... Đây là kế hoạch xấu nhất nếu như Tần Hải không chịu nhường bước.
Lần đoạt quyền này là vì muốn thành lập một thế lực tam tinh tại Đông Hồ, nếu có thể không gánh tiếng xấu thì tốt nhất không cần gánh tiếng xấu.
- Trông chừng, đừng để Tần Mịch lần nữa chạy ra ngoài, phái người nghiêm mật phòng thủ trên không suốt 12 canh giờ cho ta. Nói tóm lại, phải thật nghiêm mật, mục đích chính là nói cho Tần Hải biết, nếu Tần Mịch đã về thì đừng mơ tưởng rời đi! - Tần Xuyên đắc ý cười to, ánh mắt quét sang hai tên bàng chi tộc trưởng bên cạnh.
- Tần Hải có một nhi tử tốt thật, ha ha.
- Lần này không có chướng ngại, chúng ta muốn đoạt quyền còn gì thuận lợi hơn.
Hai người đứng dậy, mỉm cười nhìn nhau.
Bọn họ có thể tưởng tượng được hiện tại Tần Hải đã sớm hối hận đến quặn ruột luôn rồi.
Sợ nhất điều gì thì gặp điều đó.
Đương nhiên, cười xong lại bắt đầu suy đoán.
Thế thì... chủ nhân đại yêu kia là ai? Còn chưa tra rõ.
Địa vị của thám tử mà bọn họ cài vào chủ hệ không cao, những thứ có thể nghe, có thể thấy quả thực cũng không nhiều lắm.
- Tần Xuyên, ngươi cảm thấy người nọ là ai?
Hai gã bàng chi tộc trưởng trong phòng lại bắt đầu rơi vào trầm tư.
Thế nhưng, Tần Xuyên cũng không nghĩ nhiều, chỉ nhàn nhạt đáp lại một câu:
- Muốn biết là ai, ngày mai sẽ biết. Ta cũng không tin Tần Mịch vào ẩn thế tông môn, tông môn kia có thể vì chuyện nhà chúng ta mà phái cường giả đến hỗ trợ. Đứa con kia của Tần Hải... Tư chất hắn cũng không cao, vào ẩn thế tông môn, quá lắm cũng chỉ là đệ tử ngoại môn mà thôi.
- Có lý.
- Với loại tư chất đó, ẩn thế tông môn sao có thể xem hắn như bảo bối?
Hai gã tộc trưởng nhìn nhau cười.
...
Tần gia chủ hệ.
Chuyện Tần Mịch quay về khiến Tần Hải rất khó chịu.
Suốt một đêm không ngủ.
Tuy thấy cảnh giới hiện tại của Tần Mịch đã là Luyện thể thập nhất trọng, so với lúc rời nhà đã mạnh hơn không ít.
Theo lý thuyết, người làm phụ thân như hắn hẳn là nên cao hứng.
Thế nhưng hắn căn bản không cười nổi.
Hơn nữa, Tần Thiên lão tổ bị Tần Như An gây thương tích, chỗ dựa mạnh nhất của Tần gia chủ hệ đã không còn, chuyện này càng khiến hắn lo lắng thêm.
Về phần Chiêm Đài Thanh Huyền, hắn căn bản không ôm bất kỳ hi vọng gì. Cho dù hiện tại nàng là trưởng lão tông môn của Tần Mịch, thế nhưng Tuyền Qua thần tượng quan trọng nhất là gì?
Chính là đứng ở giữa, không đắc tội bất cứ người nào?
- Tần Sơn đâu?
Sáng sớm, trên bàn ăn, Tần Hải chất vấn Tần Mịch.
Hắn đã viết thư rất rõ, bảo hắn ta trở về.
Không về coi như xong, lại còn để Tần Mịch một mình trở về.
Bất thình lình bị hỏi, Tần Mịch có hơi giật mình:
- Tần trưởng lão tiếp nhiệm vụ tông môn, không về được.
- Tần trưởng lão?
Một mỹ phụ bên cạnh ngẩn ra một lúc, nàng cho là mình nghe lầm.
Người này chính là mẫu thân Tần Mịch, là phu nhân của Tần Hải. Nhi tử trở về, nàng thật sự rất cao hứng, bởi lẽ nào có mẫu thân không nhớ hài tử của mình?
Chiêm Đài Thanh Huyền thuận miệng nói tiếp:
- Tần tộc trưởng, Tần Sơn hiện tại là một trong những trưởng lão của Bất Hủ tông ta.
- Tần Sơn cũng có thể làm trưởng lão? - Tần Hải có chút bất đắc dĩ.
Tần Sơn chỉ là Thông Huyền hạ cảnh mà thôi!
Sao có thể làm trưởng lão ẩn thế tông môn?
Bất quá, hắn không chú ý đến ba chữ Bất Hủ tông.
Tần Thiên chưa nói với hắn rốt cuộc Tần Mịch đã vào tông môn nào, Tần Hải tự nhiên sẽ không nghĩ đến Bất Hủ tông.
Trước kia, Tần Sơn không nói là vì sợ tộc trưởng trách cứ.
Tần Thiên không nói là vì thấy không cần thiết.
Chiêm Đài Thanh Huyền cười nhạt, cũng không giải thích chuyện này.
Tần Mịch vội nói tiếp:
- Phụ thân, ngài cố ý dặn dò Diệu Âm không được đưa thư cho ta xem, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì... Đại môn nhà chúng ta lại nát như vậy.
- Không liên quan đến ngươi, ngươi chỉ cần chuyên tâm tu hành là được. Chuyện trong nhà đã có chúng ta xử lý. Chiêm Đài đại sư... Tần mỗ có thể nhờ ngài một việc không? - Tần Sơn về không được thì đành vậy, hắn cũng chỉ có thể chấp nhận, thế nhưng tên tiểu tử Tần Mịch này trở về khiến hắn rất khó chịu, đến bây giờ vẫn không cách nào tiếp nhận được.
Tiễn hắn đi!
Chỉ có một con đường này.
Chiêm Đài Thanh Huyền lên tiếng:
- Cứ nói đừng ngại.
- Làm phiền Chiêm Đài đại sư mang khuyển tử quay về tông môn. - Nói xong, Tần Hải liền đứng dậy, ôm quyền khom người.
- Phụ thân, ta không đi.
Tần Mịch cao giọng kháng nghị.
- Không đi cũng phải đi.
Tần Hải còn cao giọng hơn hắn, tỏ rõ quyết đoán.
Mỹ phụ bên cạnh căn bản không nói chen vào được, nàng biết rõ, bản thân không thay đổi được quyết định của trượng phu.
Chiêm Đài Thanh Huyền bất đắc dĩ cười, nàng hiểu Tần Hải, dù sao cũng là tấm lòng phụ mẫu trong thiên hạ.
Bất quá, nàng cũng hiểu Tần Mịch.
- Tông chủ nói, nếu là chuyện của Tần gia, vậy thì để tự Tần Mịch đến giải quyết. Bất quá, ta cùng Tần Sơn trưởng lão cũng coi như quen biết một thời gian ngắn, hắn đã có lời nhờ cậy, cho nên, Tần Hải tộc trưởng, Tần gia đã xảy ra chuyện gì? Ngươi cứ nói thẳng ra, nếu lão thân có thể giúp, tự nhiên sẽ giúp một tay. - Chiêm Đài Thanh Huyền nói.
- Chiêm Đài đại sư!
Lời răn dạy đến bên miệng thoáng chốc khựng lại, khóe miệng Tần Hải từ từ nhếch lên thành một đường cong mỹ diệu.
Liếc mắt nhìn Tần Mịch một cái, sau đó hắn nói thẳng.
Chiêm Đài Thanh Huyền đã muốn giúp đỡ, chuyện này cũng không sợ nói cho Tần Mịch biết.
Chủ hệ được cứu rồi!
Đương nhiên, theo hắn biết, Chiêm Đài Thanh Huyền chỉ mới là Thông Huyền thượng cảnh mà thôi, hoặc có lẽ là Bán bộ Thần Huyền, không đủ để ngăn cản Tần Như An.
Thế nhưng đứng sau nàng lại là ẩn thế tông môn.
Chiêm Đài Thanh Huyền có thể làm trưởng lão, chứng minh thực lực của bọn họ hiển nhiên phải trên tam tinh.
Tươi cười biến mất, Tần Hải nhẹ giọng nói:
- Hết thảy cũng vì vị trí gia chủ, bọn họ muốn biến Phi Ngư đảo trở thành thế lực cường đại hơn, nhưng lại không muốn để ta tiếp tục ngồi ở vị trí tộc trưởng. Lại càng không muốn Tần Mịch trở thành tộc trưởng đời tiếp theo, cho nên tạo phản...
- Gia gia đâu?
Đúng lúc này, Tần Mịch bỗng nhiên đặt câu hỏi.
Bởi vì hắn không rõ vì sao bàng chi lại không sợ Tần Thiên gia gia.
Theo như hắn biết, từ sau khi Tần Thiên gia gia trở về từ bí cảnh, ngài đã là Bán bộ Thần Huyền rồi. Cho dù là Tần Như An cũng là Bán bộ Thần Huyền thì cũng không phải là đối thủ của gia gia...
Dù sao thì mạch thuật, công pháp của chủ hệ đều cao cấp hơn bàng chi.
- Không biết Tần Như An đột phát Thần Huyền cảnh lúc nào, hôm qua hắn đến... Lão tổ bị trọng thương. - Tần Thiên tuy không phải phụ thân hắn, nhưng dù sao cũng là quan hệ huyết thông. Hơn nữa, Tần Thiên vẫn luôn để Tần Mịch gọi hắn một tiếng gia gia, có tầng quan hệ thân thiết này, lúc nói đến Tần Thiên, vẻ mặt hắn tràn đầy bi thương.
- Gia gia!
Tần Mịch vội vã muốn chạy ra ngoài, bất quá, bước chân hắn chợt khựng lại.
Quay đầu nhìn Chiêm Đài Thanh Huyền nói:
- Thành Huyền trưởng lão, ngài có thể cho ta một điếu xì gà Sinh Mệnh không?
Hắn nhớ rõ Chiêm Đài Thanh Huyền có xì gà Sinh mệnh của tông chủ.
- Cho ngươi.
Chiêm Đài Thanh Huyền rất hào phóng rút ra một điếu xì gà.
Sau khi nhận lấy xì gà, Tần Mịch lập tức chạy ra ngoài.
Tần Hải kêu cũng kêu không được.
Cuối cùng đành để hắn đi, còn mình thì tiếp tục trò chuyện với Chiêm Đài Thanh Huyền về tình cảnh hiện tại của chủ hệ, hi vọng nàng có thể giúp chủ hệ Tần gia vượt qua cửa ải khó khăn này.
Ngay khi Tần Mịch chạy ra ngoài, phía ngoài phủ đệ Tần gia đột nhiên có một đám người tiến đến.
Bọn họ đi thành đàn.
Mặc y phục bàng chi thế nhưng không chút kiêng nể tiến vào địa bàn chủ hệ...