----------
Nơi ở của Tần gia chủ.
Tần Hải thao thao bất tuyệt nói rõ tình cảnh hiện tại của Tần gia chủ hệ, bao gồm cả chuyện của Tần Như An.
Mấy tháng trước, Tần Như An từ Thông Huyền thượng cảnh may mắn đột phá lên Bán bộ Thần Huyền, rồi đột nhiên bước vào Thần Huyền cảnh. Chuyện này quả thực rất kỳ quặc.
Cứ như khai mở Sung Doanh mạch môn không cần tốn thời gian vậy đó.
Nghe hết tất cả mọi chuyện, Chiêm Đài Thanh Huyền không có quá nhiều ý kiến:
- Tần tộc trưởng, dù sao thì lão thân cũng không phải người Tần gia. Tuy đã đáp ứng Tần trưởng lão chiếu cố Tần gia, thế nhưng không có nghĩa là ta sẽ giúp ngươi giải quyết tất cả vấn đề.
- Đã hiểu.
Tần Hải gật đầu.
- Như vậy đi, ra tay một lần. Ta sẽ ở lại Tần gia vài ngày, giúp các ngươi ra tay một lần.
Tần Hải gật đầu:
- Đa tạ.
Cũng không tiếp tục nói mấy lời cảm kích, mà sai hạ nhân đi lấy Trần Nhưỡng, mở ra một vò, cùng nhau đối ẩm.
Người tu hành, cho dù là nữ lưu cũng sẽ uống rượu.
Rượu… Kỳ thật cũng không phải thứ gì xấu xa.
Ngay khi hắn đang rót rượu, chợt nghe tiếng bước chân vang lên bên ngoài. Một người đột ngột xông vào nội viện… Là Thục trưởng lão.
Vừa vào cửa, Thục trưởng lão liền chắp tay hành lễ với Chiêm Đài Thanh Huyền, sau đó quay sang Tần Hải nói:
- Tộc trưởng, thiếu tộc trưởng xảy ra chút việc!
- Làm sao vậy?
Tần Hải đứng phắt dậy.
Bởi vì Tần Xuyên cứ như hổ đói rình mồi, nếu như nhi tử của hắn gặp chuyện không may, nhất định hắn ta không thoát khỏi can hệ.
Nhìn thấy vẻ mặt khẩn trương của Tần Hải, Thục trưởng lão vội vàng giải thích:
- Tộc trưởng, ngại quá, có lẽ lúc nãy ta diễn đạt không rõ ràng. Thiếu tộc trưởng đã làm vài việc… Lúc nãy hắn gặp Tần Nguyễn, trực tiếp đỡ Cuồng Phong đao của hắn ta, sau đó để lộ thực lực Luyện thể thập nhất trọng, dùng ba quyền đánh cho Tần Nguyễn nửa sống nửa chết. Người của bàng chi cùng chủ hệ đều biết chuyện.
- Tiểu tử này.
Nghe được mấy lời của Thục trưởng lão, nội tâm Tần Hải không khỏi vui mừng.
Đây chính là rửa nhục nha.
Bất quá, vui vẻ xong, hắn lại cảm thấy lo lắng.
- Vậy Tần Nguyễn đâu rồi?
- Ta đưa đên gặp y sư rồi… Hẳn là không chết được. - Thục trưởng lão nói tiếp. - Tộc trưởng, còn chưa xong… Tần Quảng thấy Tần Nguyễn thua cuộc, đột nhiên xông lên đánh lén thiếu tộc trưởng. Thiếu tộc trưởng dùng Vô cấu chi thể đỡ một quyền của hắn, hơn nữa còn phản kích, chém đứt một cánh tay Tần Quảng, khiến hắn bỏ chạy trối chết.
- Chém đứt một cánh tay Tần Quảng?
Tần Hải nhướng mày, tên Tần Quảng kia là hàng thật giá thật Thông Huyền cảnh đó nha.
Tần Mịch tuy đã là Luyện thể thập nhất trọng.
Nhưng cách hai tiểu cảnh giới cùng một đại cảnh giới…
- Đúng, trận chiến diễn ra rất nhanh, kết thúc cũng chóng vánh. Thiếu tộc trưởng phóng xuất một đầu hỏa diễm hóa thành trường xà khiến cho Tần Quảng mất đi khả năng phán đoán, một lòng muốn đào tẩu, sau đó… Bỗng nhiên thiếu tộc trưởng dùng một chiêu kiếm pháp, kiếm tự mình bay qua chén đứt tay Tần Quảng. - Đến giờ Thục trưởng lão vẫn còn cảm thấy sợ hãi.
- Kiếm biết bay? Hỏa xà?
Tần Hải liếc mắt nhìn Chiêm Đài Thanh Huyền bên cạnh, cười một tiếng.
Xem ra cái ẩn thế tông môn kia dạy con hắn không ít thứ.
Có loại kiếm pháp có thể kiếm tự bay ra ngoài.
Còn có thế thi triển dị mạch mạch thuật dưới điều kiện bất nhập Thông Huyền.
Hỏa xà...
Hỏa xà!
Tần Hải đột nhiên nhớ đến một chuyện. Trong đầu hắn xuất hiện cảnh tượng Thập Tú khảo hạch mấy tháng trước, khi đó có một đệ tử của một thế lực dùng nó quét ngang thiên kiêu Đông Hồ.
Thiếu niên đó tên là Dương Nhạc Nhạc.
Còn có một người gọi là Vân Liêu.
Hiện tại, tông môn kia có thể xem là tồn tại cường đại nhất Đông Hồ, nhất là sự tích của Di Thiên tông, càng khiến lòng người kinh sợ.
Có thể diệt được thế lực tam tinh, ít nhất cũng phải là ngụy tứ tinh, hoặc là tứ tinh.
Hình như nó gọi là Bất Hủ tông.
- Bất Hủ tông!
Nghĩ đến ba chữ kia, Tần Hải kinh ngạc kêu lên một tiếng.
Bởi vì lúc nãy Chiêm Đài Thanh Huyền đã nói: Nàng đến từ Bất Hủ tông.
...
Vân Lam sơn.
Đã qua mấy ngày, nhiệm vụ của mọi người đều không có động tĩnh gì.
Ngay cả Ôn Bình cũng thế.
Mười đợt hoàn thành nhiệm vụ… Ôn Bình cảm thấy chỉ có thể đợi mà thôi. Phần thưởng 200 lần Thể Hồ Quán Đính cũng không dễ ăn như vậy.
Trong khoảng thời gian đó, Ôn Bình lại lần nữa tiến vào Thập tầng tháp, nhưng đáng tiếc là không lấy được thanh Lang Nguyệt kiếm thứ hai, nếu có, cũng chỉ là năm, sáu cái toái phiến.
Về phần nhiệm vụ thứ hai, tìm đánh Trấn Nhạc cảnh, Ôn Bình càng cảm thấy khó xơi hơn.
Hắn dứt khoát chuẩn bị đến Vân Hải chi đô một chuyến, bán Tuyền Qua đồ.
Hiện tại trong tay hắn có một tấm Nhị tinh Tuyền Qua đồ, ba tấm Nhất tinh Tuyền Qua đồ…
Ôn Bình quyết định đóng cửa cải tạo.
- Trước bắt đầu với Nhất Tuyền đi.
Dứt lời, hắn xuất từ tàng giới ra ba tấm Tuyền Qua đồ, nhìn nó biến mất trong tay mình.
Tấm thứ nhất đạt được năng lực: Phụ Khí!
Cái này nhất định Vân Hải Thương Lam sẽ lấy.
Tấm thứ hai có được năng lực đặc thù: Đông Kết.
“Có tỷ lệ 5% đông cứng toàn thân đối thủ, khiến cho tốc độ đối thủ chậm lại trong vòng 3 cái hô hấp. Có hiệu quả với Thông Huyền lẫn Thần Huyền.”
- Thứ này không tệ, dùng để đánh nhau rất có tính thực dụng. Hẳn là sẽ bán chạy.
Dù sao thì 3 cái hô hấp có thể quyết định được rất nhiều thứ.
Thậm chỉ có khả năng phán quyết thắng bại.
Hơn nữa, Ôn Bình cảm thấy 5% là tỷ lệ rất cao, bởi vì Thông Huyền cảnh, Thần Huyền cảnh, chiến đầu cùng cảnh trên cơ bản đều tính bằng canh giờ.
Không phải ai cũng như hắn, luôn có thể nghiền ép đối phương bằng cảnh giới hoặc thực lực.
Thu hồi hai tấm Tuyền Qua đồ vừa cải tạo xong, Ôn Bình lại bắt đầu cải tạo tấm thứ ba.
Tấm thứ ba đạt được năng lực: Tăng Phúc.
“Tăng phúc tốc độ công kích lên 10%. Chỉ có hiệu quả đối với Thông Huyền”
- Chỉ hữu hiệu đối với Thông Huyền cảnh thôi sao… Bất quá cũng may, tỷ lệ tăng phúc không nhỏ!
Tăng phúc 10%... Cái này chẳng phải lúc trước 10 cái hô hấp có thể chém ra 100 đạo kiếm khí, sau khi dùng tấm Tuyền Qua đồ này có thể chém được 110 đạo hay sao?
Có lẽ sẽ bán chạy?
Bất quá, e là chỉ có thể đợi đám… lão bất tử kia mua cho nhi tử, tôn tử mà thôi. Muốn để cho đám Thần Huyền cảnh chém giết vì nó, không ngừng tăng giá là chuyện không thực tế.
- Trọng hí đầu (1) đến rồi!
(1) Tiết mục chủ chốt, vật áp trục…
Xuất ra tấm Nhị tinh Tuyền Qua đồ, tâm trạng Ôn Bình không khỏi kích động.
Hắn cố ý ra giá cao mua tấm Nhị tinh Tuyền Qua đồ này.
Hiển nhiên, nó là hàng thượng phẩm.
Lúc này, Ôn Bình quyết đoán lấy ta Mệnh Hạch điếu trụy.
Trước khi cải tạo, đong đưa điếu trụy.
Tay lắc một cái…
Điếu trụy động.
- Trời cũng giúp ta, phát tài rồi!
Ôn Bình mừng rỡ, vội vàng đưa Tuyền Qua đồ vào máy cải tạo.
Kim quang lóe lên.
Năng lực đặc thù hiện ra trước mắt.
Phá Chiêu.
“Có 10% tỷ lệ kích hoạt, lúc kích hoạt tự động phá giải chiêu thức của đối phương, tìm được nhược điểm trí mạng của hắn, cung cấp cho người sử dụng một đôi “tuệ nhãn”…”
“Hạn chế: Chỉ hữu hiệu đống với Thông Huyền cảnh, Thần Huyền cảnh và Trấn Nhạc cảnh.”
- Hơ hơ!!!
- 10% nha, nói cách khác, nếu như đối thủ đánh ngươi mười chiêu, ngươi có thể nhìn ra nhược điểm trí mạng của một chiêu.
- Phẩm cấp mạch thuật càng cao thì càng khó tìm ra lỗ thủng, nhược điểm. Cảnh giới càng cao cũng càng khó nhìn ra. Trong giao chiến, có gì đáng sợ hơn bị đối phương nhìn ra nhược đimẻ trí mạng của mình chứ?
- Nếu như nói trong ba cái hô hấp có thể quyết định được thắng bại, vậy thì nhược điểm trí mạng này sẽ trực tiếp quyết định được rất nhiều thứ. Có thể khiến cho thế yếu thoáng chốc chuyển thành mạnh, nắm được thời cơ sẽ quyết định thắng bại trong chớp mắt.
Cảm thán một hồi, Ôn Bình quyết định ký thác hi vọng vào nó.
Nếu như Vân Hải chi đô có vài gã cường giả Trấn Nhạc cảnh thì thứ này tuyệt đối sẽ bán với giá trên trời.