Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 461 - 【Vip】 Ngươi Thật Sự Không Bán?

【VIP】 Ngươi Thật Sự Không Bán? 【VIP】 Ngươi Thật Sự Không Bán?

Nàng vẫn luôn muốn tìm một Tam tuyền Tuyền Qua Thần tượng để giúp nàng tạo ra Tam tuyền Tuyền Qua đồ dùng cho mạch môn thứ ba - Tụ Thần mạch môn. Từ đó thu hẹp khoảng cách với dị mạch, tạo khoảng cách với người cùng cảnh giới.

Nhưng Tam tuyền Tuyền Qua Thần tượng thật sự rất khó mà gặp được.

Bởi vì bọn họ đều bị những thế lực lớn cung phụng, thường chỉ chế tạo Tam tuyền Tuyền Qua đồ cho bọn họ, những người khác muốn gặp họ là điều cực kì khó. Có một hi vọng gặp được e rằng chỉ còn Tử Nhiên đại sư mà thôi.

Nhưng từ rất lâu rồi, Tử Nhiên đại sư đã không còn chế tạo Tuyền qua đồ nữa, bất kể ai đến cầu xin cũng vô dụng.

Cũng không biết đến bao giờ nàng mới lại chế tạo Tuyền qua đồ.

Vì vậy nên chỉ có thể nói có chút hi vọng mà thôi.

Cho dù là đại đa số mạch môn thứ ba của Trấn Nhạc Cảnh cũng chỉ dùng Nhị tuyền Tuyền qua đồ, nhưng mà nàng hi vọng có thể có được Tam tuyền Tuyền Qua đồ. Tăng phúc năm thành và tăng phúc bảy thành là hai cái khái niệm khác nhau.

Nhưng hiện tại suy nghĩ của nàng thay đổi rồi.

Cái năng lực Phá Chiêu này nàng nhất định phải đoạt được.

Tăng phúc hai lần hiển nhiên không thể so sánh với năng lực Phá Chiêu, nó càng giống với thần thông của yêu tộc, tăng phúc tuy là không bì kịp Tam tuyền Tuyền Qua đồ nhưng nó lại là năng lực đặc thù mà Tam tuyền Tuyền qua đồ không có trang bị.

Quan trọng nhất là nó chỉ có một chiếc.

- Hi Bỉ.

Mới nói được một nửa Thác Doanh chợt khựng lại.

Sau đó liền nghe thấy tiếng đấu giá bắt đầu, tiếng người nâng giá vang lên không dứt, trong chớp mắt giá từ 1000 viên bạch tinh đã được nâng đến 1200 viên, lần này thế lực Tam Tinh cũng có tham gia.

Hiển nhiên tất cả mọi người đều nhìn thấy được giá trị của nó.

Vân Hải Thương Lam bày ra dáng vẻ nhất định phải có được đang không ngừng đưa tay đấu giá.

Còn có những vị thế lực Ngụy Tứ Tinh cũng đang điên cuồng tranh đoạt.

Mà nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn, không thể tham gia vào trận đấu kia.

Thật ra theo Thác Doanh đến đây trừ Dương Hi Bỉ còn có một tu sĩ Trấn Nhạc Cảnh nữa.

Tướng mạo hắn tương đối thanh tú vì vậy nên nhìn bề ngoài cũng khá yên tĩnh, cho dù lúc nãy Dương Hi Bỉ muốn nổi nóng thì hắn ta cái gì cũng vẫn im lặng. Nhưng lúc này đây, vì món đồ tốt trước mắt mà hắn ta lại có chút nôn nóng.

Hắn ta không muốn bỏ qua tấm Tuyền qua đồ này, vừa đứng dậy muốn tranh thủ tranh đoạt một phen thì Thác Doanh bỗng nói ra một chữ.

- Đi!

Dương Hi Bỉ thoáng ngẩn người, sau đó tức giận đứng dậy.

Không có cách nào khác, thần nữ nói đi thì hắn chỉ có thể đi.

Nếu như không đi thì ở đây cũng chỉ có thể chịu khổ - nhìn thấy đồ tốt, có tiền mà lại không thể mua được.

- Túy Sinh, ngươi ở lại đây… - người đàn ông trung niên thanh tú kia đang muốn đi thì bị Dương Hi Bỉ gọi lại.

Túy Sinh gật gật đầu.

Hắn biết Dương Hi Bỉ có ý gì.

Tất nhiên ở lại không còn ý nghĩa gì nhưng cần phải biết ai mua được tấm Tuyền Qua đồ này.

Tuy Thác Doanh không nói nhưng khẳng định muốn biết.

Hơn nữa, ở lại đây… việc kia còn có cách khác giải quyết?

Làm sao có thể để Long Thần môn hắn mất đi miếng mồi ngon trước mắt.

- Đã hiểu. - Túy Sinh nhướng mày một cái ngồi xuống.

Buổi đấu giá náo nhiệt vẫn đang diễn ra nhưng vẫn có người chú ý đến việc rời đi của Long Thần môn.

Bọn họ lo lắng nhất là Long Thần môn sẽ nhịn không được mà ra tay gây hỗn loạn cho buổi đấu giá này.

Bấy giờ rất nhiều người đã thả lỏng hơn rồi.

- Vị Ôn tông chủ kia thật sự có can đảm, vậy mà lại có thể làm cho Long Thần môn không đánh mà lui chỉ lấy đi một tấm bản đồ kém nhất trong ba tấm Tuyền Qua đồ. - Thanh Nhiên Hồ tộc trưởng Mạc gia nhìn một màn như vậy xúc động lên tiếng.

Những lời này của ông ta… Tất cả mọi người đều đã nghe được.

Đang không phải lúc gọi giá mọi người đều sôi nổi thảo luận, nhưng vừa đưa mắt sang nhìn thấy Túy Sinh thì nét mặt lập tức cứng lại.

Vậy mà vẫn còn một gã Trấn Nhạc Cảnh ở lại.

Không cần phải nói, người nọ nhất định là người của Long Thần môn!

- 1300 miếng!

Lão tộc trưởng Mạc gia mở miệng nâng giá để giảm bớt sự xấu hổ trong lòng, những người vừa nãy có tham gia thảo luận cũng như vậy, bọn họ không nghĩ vẫn còn một tên Trấn Nhạc Cảnh ở đây - không cần lén dò xét làm gì, bởi lẽ bọn họ căn bản không thể cảm nhận được thực lực của Trấn Nhạc Cảnh.

Lúc này một mình Ôn Bình ngồi ở lầu hai.

Tâm trạng rất là thoải mái.

Hai tên nhóc Đại Ngoan, Tiểu Ngoan đói bụng rồi, hắn nhanh gọn ném hai viên bạch tinh cho chúng.

Tổng giá trị của ba tấm Tuyền qua đồ có giá trị gần 3000 miếng bạch tinh.

Hiện tại không riêng tiền thăng cấp Thính Vũ Các, thăng cấp năm cánh buồm của phi chu, ngay cả tiền để dành bắn Tuyền Qua pháo cũng có rồi, thậm chí còn có thể dư một ít có thể dùng để thăng cấp cho các kiến trúc khác cùng với xây dựng và mở rộng Kiến Mộc Lâm.

- Có thiệt thòi cũng là ta thiệt, nếu không ai mà nuôi nổi bọn bay? - Liếc mắt nhìn Điện Thủ đang ăn đến mức vui vẻ Ôn Bình bất đắt dĩ cười cười sau đó đi đến bên cửa sổ nghe tiếng giá cả đã được đẩy lên đến cực hạn.

- 1450 viên!

- 1480!

Mỗi một lần gọi giá đều phải dừng lại một hồi.

Thế lực Ngụy Tứ Tinh đã có vài vị đưa giá rồi.

Ngay cả Vân Hải chi đô cũng không tiếp tục gọi giá nữa.

Tiểu tử này đã vượt qua giá trị của Tam tuyền Tuyền qua đồ rồi, nếu giá tiếp tục lên nữa thì có rất ít thế lực của Ngụy Tứ Tinh có thể mua nổi.

- Còn 20 miếng bạch tinh là vừa đủ 3000. - Ôn Bình lẩm bẩm một câu, ánh mắt nhìn về cái búa đang muốn hạ xuống của Mục Thiên.

Ngay lúc đó giá cả đột nhiên lại tăng lên.

- 1500 miếng!

- Túy Sinh ta muốn nó!

Túy Sinh vốn đang ngồi đột nhiên đứng lên.

Mục Thiên dừng lại sau đó nở nụ cười nói:

- Vị tiền bối này, Long Thần môn đã mua một chiếc rồi, căn cứ lời Ôn tông chủ…

- Ta mua! Không phải Long Thần môn mua! Càng không có ai nhờ ta mua! - Túy Sinh ném ánh mắt sắc bén về phía Mục Thiên. - Chẳng lẽ ta đường đường là một Trấn Nhạc cảnh, muốn mua cho mình một tấm Tuyền Qua đồ cũng không được sao?

Nghe được lời này, mọi người biến sắc.

Vốn dĩ hét lên 1480 viên bạch tinh vẻ mặt của thế lực Ngụy Tứ Tinh đã có chút khó coi rồi.

Lo lắng lúc đầu cuối cùng cũng phát sinh.

Bọn họ chưa từng gặp Túy Sinh, thế nhưng danh tiếng thì đã nghe qua.

Dù sao cũng là thế lực của Huyền Sắc Hồ, cách bọn họ không xa.

Chỉ riêng cái danh Trấn Nhạc đã đủ áp đảo tất cả mọi người ở đây rồi.

- Cái này...

Mục Thiện có chút ngượng ngùng.

Sau đó chợt nghe Túy Sinh nói một câu:

- Nếu vẫn còn có người ra giá xin mời tiếp tục, các ngươi giơ giá bao nhiêu ta cũng theo tới cùng. Cái này chắc không ảnh hưởng đến lợi ích đúng không Ôn tông chủ ở lầu trên?”

Dứt lời, ánh mắt lạnh lùng của hắn cũng nhìn lên phía trên.

- Tên này muốn gây sự?

Ôn Bình xuyên qua khe hở của cửa sổ nhìn người đàn ông trung niên tuấn tú, nét mặt không khỏi lộ vẻ bất đắc dĩ.

- Không bán!

Lần này, hắn trực tiếp đẩy cửa sổ ra.

Lộ ra nửa người trước mặt mọi người.

- 1600 miếng!

Túy Sinh nhướng mày lạnh lùng ra giá.

- Không bán!

Ôn Bình thầm cười lạnh một tiếng.

Nếu lúc đầu Long Thần môn các ngươi có sự hiểu biết như thế này thì ta cần gì phải đặt ra cái quy tắt như vậy?

Bây giờ muốn nâng giá cao lên để mua?

Xong rồi!

Đi theo tên hệ thống lừa gạt kia, cái khác hắn không học.

Duy chỉ có quy tắc do chính mình đặt ra không thể phá bỏ, cái này… Hắn học rất thành tài nha! Hơn nữa chuyện này còn liên quan đến vấn đề nguyên tắc.

Vì 100 viên bạch tinh buông tha nguyên tắc.

Không có lợi!

- Ngươi thật sự không bán? - Lúc này, Túy Sinh đã nắm chặt tay, một luồng khí lực làm người khiếp đản từ trên người hắn phóng ra.

Bình Luận (0)
Comment