Ôn Bình để lại hai chữ xong đi xuống dưới.
Lần này Ôn Bình không muốn mang theo Ác Linh kỵ sĩ, không muốn mang theo điện thủ, bởi vì cả hai năng lực gây sốc không lớn, không đủ để cho cả Long Thần môn sợ hãi!
Lần này, hắn muốn đánh, đánh cho người của Long Thần môn khiếp sợ, sau này khi thấy hắn nhất định phải đi đường vòng!
- Không phải là chuyện xa hay không xa…
Long Kha vừa mở miệng nói cho rõ ràng, thời gian rất là trân quý đó, vì muốn nhập tông nàng đã làm chập trễ vài ngày tu luyện rồi, nhưng mà vừa mở miệng đã bị Vân Liêu vội vàng cắt ngang.
- Tông chủ, vậy chúng tôi?
Giọng nói của Vân Liêu từ sau lưng truyền đến.
Hắn nhìn thấy được Ôn Bình đang rất phẫn nộ, thế nhưng dù sao hắn cũng là trưởng lão, gắn bó với việc vận hành bình thường của tông môn, đảm bảo các đệ tử có thể bình thường tu luyện, đồng thời còn phải giúp tông chủ bình tĩnh tỉnh táo.
Bởi vì phẫn nộ, nên mắt nhìn đồ vật cũng sẽ hẹp đi.
Ôn Bình dậm chân, mắt nhìn Vân Liêu, trực tiếp lên tiếng nói:
- Nghìn tầng giai vẫn như thường lệ mở ra, ai muốn tiến vào thì đến chỗ ngươi đăng ký, đồng thời trong vòng một nén nhang ngươi sắp xếp lịch trình tu luyện của năm ngày này đưa đến Thính Vũ các cho ta, ta sẽ sắp xếp.
Vân Liêu gật đầu:
- Vâng, tông chủ!
- Còn có, lúc ta không có ở đây, mọi người cố gắng không đi ra bên ngoài tông môn, con đường tu luyện, các ngươi cũng thấy rồi đó, thế giới rộng lớn cường giả nhiều như mây, mà các ngươi vẫn chưa đủ cường đại.
Ôn Bình dứt lời, điều chỉnh lại cảm xúc, đi xuống dưới.
Chỉ cần đệ tử còn có các trưởng lão đều ở trong lãnh địa của Bất Hủ tông, hắn không cần phải lo lắng.
Mê trận do hệ thống bố trí, ở Thiên Địa hồ khẳng định không có cường giả nào có thể xông vào.
Cho dù Long Thần môn thần thông cái thế cũng không có cách nào nhân lúc hắn không có ở đây mà giở trò tại Bất Hủ tông. Thật ra hắn cũng có nghĩ đến khả năng là kế điệu hổ ly sơn, dù sao nhân tâm khó dò.
- Đã nghe rõ chưa?
Ôn Bình lại nhấn mạnh hỏi một câu.
- Vâng!
- Vâng!
Mọi người vội vàng đứng dậy gật đầu.
Nhận được sự đáp lại, Ôn Bình liền đi xuống dưới.
Long Kha tranh thủ thời gian lặp lại lời vừa muốn nói,
- Chuyện xa hay không xa không phải là vấn đề, thời gian…
Kết quả khi nói lần thứ hai, nàng cảm giác được nói thêm lời nào cũng không còn ý nghĩa rồi, tiểu tử Ôn Bình này khẳng định là quyết tâm muốn nàng đi theo rồi.
Chỉ khi là nhìn bóng lưng của Ôn Bình đi xuống lầu, trong đầu nàng đột nhiên hiện lên hình ảnh giận dữ của Ôn Bình lúc nãy, do đó nàng không ý thức được rằng mình đang nhìn chăm chăm vào Ôn Bình với một ánh mắt khó tin, giống như dáng vẻ cái hôm mà nàng nghe được có Phong thuộc tính dị mạch. Tất nhiên, bởi vì nó thực sự kỳ lạ, nàng kinh ngạc bởi vì Ôn Bình vậy mà bởi vì một chuyện như thế mà tức giận, đây là lần đầu tiên nàng ở Bất Hủ tông nhìn thấy chuyện này.
Tuy rằng không hiểu vì sao Ôn Bình lại tức giận, nhưng mà vừa rồi trong lúc Ôn Bình tự lầm bầm một mình nàng vẫn nắm bắt được một số thông tin.
Chính là tất cả những việc này đều có liên quan đến cái người Luyện thể cảnh kia.
Một tu sĩ Luyện thể cảnh lại bị Trấn Nhạc cảnh gây phiền phức.
Chắc hẳn trong đó có ẩn tình!
Được thôi!
Tuy rằng thời gian tu luyện rất quý giá, tâm tình muốn Phong thuộc tính dị mạch của nàng cũng bức thiết muốn chết, nhưng mà Ôn Bình đã nói rõ điều kiện nhập tông rồi, nàng còn có thể như thế nào đây?
Những điểm khác của thằng nhóc này không hề giống chị của nàng, chỉ riêng cái tính tình cố chấp thúi hoắc này lại rất là giống.
- Ngươi đợi ta một chút a.
Sau khi oán một câu, Long Kha lập tức theo sát phía sau, một tay nắm lấy cầu thang chạy xuống, vài bước hợp thành một bước, thoáng cái vọt tới bên cạnh Ôn Bình, nghiêng người nhìn về phía Ôn Bình.
- Chúng ta sẽ đi đâu, đi giết ai vậy? Cái này ngươi bắt buộc phải nói cho ta biết, lần này đi là đi đến bốn năm ngày lận đó.
Ôn Bình không có giảm cước bộ, chỉ có trả lời một câu,
- Hỏi nhiều như vậy làm gì, không muốn nhập tông, không muốn Phong thuộc tính dị mạch thì ngươi có thể rời đi.
Nghe thấy Ôn Bình trả lời, Long Kha vẫn như cũ đi theo bên cạnh, nét mặt không lộ buồn vui.
Lúc Ôn Bình liếc nhìn nét mặt của tiểu di mình, một trận vui vẻ chợt nổi lên trong lòng hắn, khiến hắn không khỏi tự hỏi chính mình:
- Mình lừa tiểu di như vậy, có phải hơi bị quá đáng rồi không? Nàng ấy có vì xúc động mà bóp chết mình hay không?
…
Bình Nguyệt thành.
Cách thời điểm Thi Hoa nhảy vào khúc cảnh khoảng hai ba ngày, nhưng mà Thác Doanh cũng không vội rời đi.
Một phần là vì liên hệ với liên quân ở phương xa, một phần vì nàng còn muốn thông báo cho Long Thần môn, lần này động thủ rốt cuộc là bọn họ đơn độc hành động, hay là chờ quân tiếp viện của liên quân.
Nhưng thật ra bây giờ vẫn chưa có thăm hỏi, bởi vì Thác Doanh đã có đáp án rồi.
Bất Hủ tông có được phương pháp chế tạo Tuyền Qua đồ, có thể nói đây là những người đi tiên phong, nếu như đợi liên quân đến, Long Thần môn bọn họ còn không phải giống như những “Tỳ Hưu” kia đi tranh cướp?
Cho nên mấy ngày này, một mặt nàng đợi người của tông môn gửi đến, một mặt khác là đợi hồi âm của thám tử đã đi đến Thương Ngô thành.
Sáng sớm hôm nay, Thác Doanh vừa mở đôi mắt còn buồn ngủ ra, chợt nghe ngoài cửa truyền đến tiếng thùng thùng đập cửa, nhưng mà chỉ gõ nhẹ hai cái, có thể thấy được, người gõ cửa rất cẩn thận sợ làm ồn đến Thác Doanh.
- Thần nữ, tông chủ gửi mệnh lệnh đến, chúng ta cần ra tay trước khi Bách Tông Liên Minh hành động, còn có, ba ngày sau cường giả tông môn sẽ đến Bình Nguyệt thành. Bốn vị trưởng lão Nhật Nguyệt Tinh Thần đều sẽ đến.
Dương Hi Bỉ ở ngoài cửa hạ giọng nói.
Nghe được những lời này, Thác Doanh mỉm cười, chậm rãi ngồi dậy,
- Đã biết…
Nhưng vừa nói xong nàng lại mở miệng nói tiếp:
- Học viện Thiên Thần như thế nào rồi?
- Đang tổ chức tang lễ cho tiểu cô nương kia.
Dương Hi Bỉ lên tiếng trả lời.
…
Học viện Thiên Thần.
Tang lễ của Thi Hoa đã qua một ngày, cho dù vải trắng vẫn còn đang bố trí ở đại điện, trưởng lão, chấp sự vẫn còn mặc áo gai, nhưng mà không hề cảm nhận được không khí bi thương trong cả tông môn.
Việc này liên quan đến việc đa số người không thích Thi Hoa.
Để cho đám người từng hô hào yêu cầu giao ra Thi Hoa thì việc bắt họ hoài niệm về nàng có vẻ không được thực tế cho lắm.
Đoán chừng toàn bộ học viện Thiên Thần chỉ có mỗi Cơ Lương Bình vẫn còn đang buồn mà thôi.
Nhảy vào khúc cảnh, đến hắn còn không sống nổi thì nói chi đến một cái tu sĩ Luyện thể.
Nói thật, lúc đầu hắn cũng chỉ là muốn giúp đỡ Ôn Bình làm việc, có thể nhân đó mà dựa vào cây đại thụ này. Nhưng sau này dần dần phát hiện ra Thi Hoa là một đứa trẻ không tồi, chịu khổ mà còn lương thiện.
Đối với việc bị người khác chửi bới, ngay cả phàn nàn nàng cũng không hề có.
Kỳ thật thân là đệ tử của viện trưởng, có được quyền hạn mà trưởng lão không có được, nàng có thể giết gà dọa khỉ, trong học viện này có ai dám nói cái gì?
Thế nhưng nàng không có làm như vậy.
Cho nên, lúc này đây Cơ Lương Bình đang cùng với đám trưởng lão bàn luận làm như thế nào để xử lý vấn đề này trước Long Thần môn, trong ánh mắt vẫn còn lộ ra vẻ bi thương.
Những người trưởng lão này nói một hồi, dần dần yên tĩnh trở lại.
Bọn họ biết rõ, có lẽ Cơ Lương Bình căn bản không có đang nghe.
Hoa Trạch Vũ liếc mắt nhìn các vị trưởng lão, chầm chậm từ trên ghế đứng dây, hơi khom khom người sau đó nói:
- Viện trưởng, người đã chết không thể sống lại, ngài cũng nên trấn tỉnh lại thôi. Thi Hoa dùng mạng sống của mình để đổi lấy sự bình an của học viện Thiên Thần, ngài nên vì nàng mà cảm thấy kiêu ngạo… Tình hình hiện nay của học viện chúng ta cũng không mấy lạc quan, nếu như viện trưởng vẫn chưa trấn tỉnh lại thì học viện Thiên Thần của chúng ta phải làm sao đây?
- Đúng vậy!
- Viện trưởng nén bi thương!
Rất nhiều trưởng lão thấy vậy đứng lên an ủi.
Nhưng Cơ Lương Bình nhìn bọn họ mà trong lòng lại là một bụng lửa giận. Rõ ràng là chính bọn họ đưa Thi Hoa vào hố lửa, bây giờ còn ở đây giả mù sa mưa.
Vốn hắn đã có kế tạm thời, nhưng không ngờ rằng bọn họ lại tự mình chủ trương.
Ầm!
Cơ Lương Bình vỗ bàn đứng lên.
Trợn mắt quét một vòng những người trưởng lão kia, còn có phó viện trưởng, người mà bản thân mình ủy thác trách nhiệm – Hoa Trạch Vũ.
- Các ngươi đúng là một đám ngu dốt!
- Triệt để ngu dốt từ đầu đến cuối!
- Long Thần môn hắn vì sao lại không trực tiếp đi tìm Bất Hủ tông, lại muốn đi giở trò với một Luyện thể cảnh của học viện Thiên Thần ta, các ngươi không có động não suy nghĩ sao?
- Các ngươi là heo sao?