- Tiếp thêm con Hỏa Long này của ta thử xem?
Vừa dứt tiếng, trước khi lao về phía Dương Hi Bỉ, Hỏa Long dài gần một mét nhanh chóng vờn quanh cơ thể của Ôn Bình một vòng như đang khoe khoang thân hình của mình.
Giống như tiếng gầm của một con rồng thật sự.
Lúc nó bay lượn, chỉ đơn giản là nơi mà nó bay qua, mười con đại yêu Dực tộc đang cách xa nó khoảng một trượng đều bị thiêu đốt hóa thành tro bụi, vốn dĩ giọt nước đang ngăn cản cảm giác và đôi mắt của Ôn Bình, màn nước trong chốc lát cũng bị bốc hơi, hóa thành hơi nước bốc lên trên cao.
Xây dựng bởi khí tức của Huyền cấp trung phẩm mạch thuật cảnh giới Đăng Phong, vậy mà lại bị thiêu trụi giống như mười con đại yêu kia.
Không chỉ như thế, còn có màn nước như che khuất bầu trời ở phía xa, đó chính là thành quả mà Dương Hi Bỉ đã phóng thích hết tất cả các loại mạch thuật mới có được. Hỏa long thuật Đằng Phong cảnh cũng chỉ có thể tạm thời nứt ra một cái lỗ, vậy mà hỏa linh đang bay lượn bấy giờ chỉ từ bên cạnh xẹt qua trong chớp mắt mà thôi, nó đã để lại một cái động còn lớn hơn cái động mà khi Hỏa Long nổ tung để lại.
- Làm sao có thể?
Một màn vừa xảy ra làm cho Dương Hi Bỉ xem đến choáng váng.
Còn chưa kịp phản ứng lại, màn nước đã biến mất lộ ra thân hình của hắn.
Ôn Bình chú ý đến, hóa ra hắn ta đứng cách nơi mình đứng chỉ có hai mươi mấy bước chân.
Khoảng cách nhỏ như vậy đối với Trấn Nhạc cảnh mà nói căn bản chưa được xem là khoảng cách, dựa vào tốc độ của bất cứ một vị cường giả Trấn Nhạc cảnh nào, trong trận chiến chỉ cần để lộ ra một chút sơ hở nào, thì cây thương của Dương Hi Bỉ có thể trong nháy mắt cắm vào lồng ngực của mình.
Ôn Bình nhìn chằm chằm vào hắn, lạnh giọng hỏi:
- Không né nữa?
- Ngươi không phải là Huyền cấp mạch thuật! Huyền cấp mạch thuật làm sao có thể có được năng lực lớn mạnh đến vậy, Địa cấp… Mạch thuật mà người phóng thích ra là Địa cấp!
Dương Hi Bỉ vội vàng lướt về sau, vốn dĩ hắn rất tự tin là trong khoảng cách như thế này có thể bắt được Ôn Bình, nhưng đối mặt với mạch thuật Địa cấp trong truyền thuyết, làm cho hắn có một sự tự tin khác, đó là hắn tin chắc một trăm phần trăm rằng ở trong khoảng cách này hắn nhất định sẽ bị Ôn Bình giết chết.
Một bên sợ hãi kêu lên, một bên vội vàng lùi về phía sau, Dương Hi Bỉ cảm thấy tay mình có chút kì lạ, bởi vì nó đột nhiên nhẹ đi rất nhiều, hắn không cảm nhận được trọng lượng của chiếc thương nghìn cân. Lúc ý thức được hắn cuối đầu nhìn, hắn trợn tròn mắt, không biết từ lúc nào trường thương của hắn chỉ còn lại một phần đang nắm trong tay hắn mà thôi, gạch đất dưới chân cũng đang bắt đầu hòa tan, từng chút từng chút lún xuống.
Điều này làm cho hắn vội vàng nhìn lại Trấn Nhạc hộ giáp của mình.
Quả nhiên kết quả cũng giống như thế.
Trấn Nhạc hộ giáp cũng không chịu nổi nhiệt độ này, đang từng tầng từng tầng mà suy yếu đi, dựa vào tốc độ này, e rằng Ôn Bình còn chưa ra tay thì Trấn Nhạc hộ giáp của mình đã sụp đổ rồi.
Nhìn sang xung quanh, mạch thuật tường nước đang phóng thích có hàng trăm hàng nghìn lỗ hổng, nếu như không phải mạch môn vẫn đang còn mở nếu không nó đã sớm không chịu nổi rồi.
Trong nháy mắt, một sự khiếp sợ xông lên lên não.
Trong lòng dựa theo bản năng đang nhảy ra mấy cái biện pháp cầu xin sống sót, tuy nhiên bị cái cực kỳ không có khả năng bác bỏ.
Lúc đứng trước Ôn Bình, hắn nhìn chằm chằm Ôn Bình bàng đôi con ngươi màu hồng, lại không ngừng đánh giá Ôn Bình, không dám tin mà lắc đầu nói:
- Ngươi chỉ mới 19 tuổi mà thôi… làm sao có thể… đem mạch thuật Địa cấp tu luyện đến… cấp độ này!
Sợ hãi làm cho lời hắn nói không còn rõ ràng nữa!
Nhìn thấy một màn như vậy, Ôn Bình nở nụ cười lạnh.
Bây giờ biết sợ rồi?
Từ đầu đến cuối đều là ngươi muốn gây sự với ta.
Long Thần môn các ngươi muốn cướp đồ của ta, ta chỉ giết một người để cảnh cáo.
Nhưng ngược lại ngươi lại năm lần bảy lượt động đến ta.
Hiện tại biết sợ, đã muộn rồi!
Ôn Bình ta luôn chỉ muốn yên ổn tu luyện, chậm rãi phát triển tông môn, tương lai có thể tìm được cha mẹ. Sau khi có được hệ thống, không yêu cầu bản thân có thể làm người tốt, nhưng cũng không có làm một bạo quân, một người xấu đi khắp nơi cướp đoạt, chinh phục.
Những điều này đều là do các ngươi bức ta mà ra.
- Đợi sau khi ngươi chết, có thể đến hỏi Diêm Vương, hoặc là Sa Tăng, bọn họ nhất định sẽ nói bí mật này cho ngươi.
Dứt lời, sát ý của Ôn Bình nổi lên.
Nhiệt độ của Hỏa Linh đã thu lại nay lại phóng ra ngoài, lập tức hóa thành một đạo kinh hồng, để lại trong không trung một quang ảnh màu đỏ, ngay cả Ôn Bình còn chưa kịp chớp mắt, một đầu của nó đã đâm vào lồng ngực của Dương Hi Bỉ, sau đó chui ra từ phía sau lưng.
Trấn Nhạc hộ giáp, vỡ vụn một tiếng.
Linh Thể Viên Mãn càng mỏng như cánh ve.
Dương Hi Bỉ còn không kịp cảm nhận đau đớn, chỉ cảm thấy lồng ngực nóng lên, nóng như kim chích. Sau khi trôi qua mấy hơi thở, một cỗ cảm giác đau đớn từ trong lồng ngực chậm rãi xông lên đầu, lúc cuối đầu xem, mới biết rằng trên cơ thể của bản thân có rất nhiều những lỗ lớn khoảng một thước, bởi vì thịt đã hoàn toàn bị đốt trụi, cơ bản là hắn không nhìn thấy máu của mình chảy xuống, nhưng mà lại thấy được thế giới không ngừng bị lạc mất.
Cùng lúc đó, ba đạo mạch môn bỗng nhiên đóng lại.
Tường nước chọc trời đang bao quanh quảng trường cũng ầm ầm sụp đổ, tất cả đều đổ xuống cái hố nơi Ôn Bình đứng.
Theo đó, trước mắt xuất hiện một màn sáng.
Trảm Trấn Nhạc!
Hoàn thành!
Tốn 72 ngày! Đạt được ban thưởng vũ khí Tuyền qua pháo cấp hai.
Ôn Bình vui mừng, lúc đang muốn nhìn kỹ một chút, một âm thanh đã cắt ngang động tác của hắn.
Bịch!
Đó là tiếng Dương Hi Bỉ rơi vào trong nước.
Ôn Bình liếc nhìn Dương Hi Bỉ hai cái, đây là cường giả đầu tiên mà hắn tự tay giết chết, như lời Dương Hi Bỉ nói, hắn chỉ mới 19 tuổi, thế nhưng trong lòng hắn lại không có cảm giác gì.
Không có kiêu ngạo.
Không có tự hào.
Muốn nhất cũng chỉ có một câu nói.
- Long Thần môn các người đã lựa chọn bắt đầu trò chơi này, vậy thì đừng ngừng lại!
Dứt lời, Ôn Bình tắt đi màn hình vừa xuất hiện, tâm tư đặt lên vấn đề của Hỏa Long thuật, chậm rãi mặc lại áo, sau đó chậm rãi đi lên khỏi hồ nước, vừa đi vừa lầm bầm,
- Hỏa Long thuật dưới sự gia trì của hình phạt của hỏa, nhiệt độ khi phóng khí siêu cao chỉ cần không có Trấn Nhạc hộ giáp đều có thể trực tiếp bị thiêu đốt thành tro tàn, mười con đại yêu kia chính là ví dụ tốt nhất, không nghĩ đến lại như thế chỉ là không biết giới hạn của nó là ở đâu?
Sau khi đi lên khỏi hố nước, Ôn Bình ngưng lại việc suy nghĩ.
Tóm lại, việc này có thu hoạch không nhỏ.
Đương nhiên, làm cho hắn vui vẻ nhất chính là vũ khí có tính công kích cấp hai Tuyền Qua pháo siêu việt bạo viêm truy tinh pháo.
Đợi sau khi làm xong chuyện này, lại cẩn thận nghiên cứu một chút.
…
Màn nước tiêu tán, Cơ Lương Bình và một đám người của học viện Thiên Thần trông ngóng nhìn về phía trước chủ điện, sự hiếu kì vì cái gì mà đột nhiên không còn động tĩnh gì rồi.
Thậm chí âm thanh chấn động mạch môn cũng không còn.
Đây là chuyện không nên xảy ra trong trận chiến của hai cường giả có thực lực Trấn Nhạc cảnh, trừ khi là tuyệt đối áp chế, nếu không thì song phương sẽ không thể nào nhanh như vậy mà kết thúc trận đấu.
Nghĩ đến đây, một suy nghĩ đột nhiên xuất hiện trong đầu.
Liệu có phải Ôn tông chủ thất bại?
Mang theo mục đích này đi về phía trước xem, mọi người nhìn thấy được một mảng hỗn độn ở quảng trường, sau khi trong lòng sợ hãi cảm thán một tiếng, ánh mắt lập tức chuyển qua bên kia, bên ngoài chủ điện, Ôn Bình đang chậm rãi bước đi bên mép hố nước.
Mười con đại yêu.
Cộng thêm Dương Hi Bỉ.
Tất cả đều không còn thấy bóng dáng.
Người có nhãn lực tốt, liếc mắt liền tháy được người nằm trong nước, cũng nhận ra được y phục của hắn.
Cái kia chính là Dương Hi Bỉ.
- Dương Hi Bỉ chết rồi!
Hắn ta vừa mở miệng, mấy trăm người kinh sợ.
Vậy mà Ôn tông chủ lại thắng rồi!
Thần huyền đấu với Trấn Nhạc!
Có một không hai!
Cơ Lương Bình thấy một màn như thế, cả người đều ngây dại, trong lòng vô cùng kinh hãi. Cơ Lương Bình còn may, bởi vì Ôn Bình đã cho hắn rất nhiều lần kinh ngạc rồi, hắn đã có sức chống đỡ rồi, nhưng những vị trưởng lão, chấp sự này thì ngược lại, lần đầu nhìn thấy một màn như thế, sợ đến cả nửa ngày cũng không ngậm miệng lại được.
- Thần Huyền giết Trấn Nhạc.
- Từ xưa đến nay là người đầu tiên đó!
- Danh tiếng của Ôn tông chủ từ hôm nay trở đi tại Thiên Địa hồ này e rằng lưu truyền vạn năm không phai rồi.
Mọi người kinh ngạc cảm thán một trận, Long Kha thân là một Trấn Nhạc thượng cảnh ở bên cạnh cũng có chút kinh ngạc, nàng nghi ngờ rằng có phải tỷ tỷ mình từ trăm năm trước đã sinh ra Ôn Bình hay không.
Nếu như không biết rõ rằng tỷ tỷ sẽ không gạt mình, nàng thật sự sẽ nghi ngờ như thế.
19 tuổi mà thôi, đã có thể giết được Trấn Nhạc rồi.
Cho dù là ở Long gia, ở thế giới bên ngoài Thiên Địa hồ cũng đều không thể nào có chuyện đó xảy ra.