Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 517 - 【Vip】 Hình Phạt Chi Hỏa Cũng Vô Dụng!

【VIP】 Hình Phạt Chi Hỏa Cũng Vô Dụng! 【VIP】 Hình Phạt Chi Hỏa Cũng Vô Dụng!

- Hồi môn chủ, lão thân chưa lấy được, trông coi Đệ lục quyển là một Yêu vương Trấn Nhạc trung cảnh, lại còn là huyết thống thuần chủng, lão thân đánh không lại. Bất quá, lão thân đã phá giải tất cả mê trận trên con đường kia, môn chủ chỉ cần đi theo lão thân, lập tức sẽ đến được bảo tàng chứa Đệ lục quyển.

- Mai trưởng lão, chuyện này ngươi đã lập công lớn. Bổn môn chủ sẽ thăng ngươi làm phó môn chủ Long Thần môn. Chuyện kháng mệnh tạm thời xem như chưa phát sinh qua. Bất quá, ngươi phải nhớ kỹ, việc này không thể để cho người thứ 3 biết, hiểu chưa?

Trong mắt Thác Hải lóe lên tia sáng âm lãnh, bẳn thẳng về phía Mai trưởng lão, che mờ mắt nàng, dường như đang nói… Nếu có người thứ ba biết, ngươi ắt phải chết.

Mai trưởng lão cắn răng trả lời dứt khoát:

- Môn chủ xin yên tâm, trước khi môn chủ tu luyện đại thành, dù thần nữ có hỏi, lão thân cũng sẽ không nói.

Nàng rất rõ, dù là một đại gia đình hay một môn phái thì lòng người vẫn luôn có tư tâm.

Thác Hải có dục vọng cũng có dã tâm của mình.

Đương nhiên, còn có một nguyên nhân khác. Nếu như tin tức này lộ ra ngoài, e rằng Long Thần môn sẽ trở thành bia ngắm trong mắt nhiều người.

Thậm chí ngay cả Bách Tông Liên Minh cũng sẽ chen chân vào.

Từ xưa vốn thất phu vô tội, hoài bích có tội.

Nhưng nếu tin tức này không lộ ra, vài thập niên sau, ở Thiên Địa hồ sẽ không còn ai có thể áp chế Thác Hải.

Thác Hải thỏa mãn gật đầu:

- Ngươi hiểu là tốt.

- Đúng rồi, môn chủ, không biết lần này nhóm người của Thần nữ đến Đông Hồ một chuyến có kết quả như thế nào?

Chuyện cần nói đã nói hết, đến lúc hỏi những thứ mình cảm thấy hứng thú rồi. Nhân lúc môn chủ cao hứng, hẳn có thể nói ra vài chuyện mà ngay cả Dương Hi Bỉ kia cũng không biết.

Thế nhưng, nàng không ngờ lại nhận được đáp án khiến cho lòng người mừng rỡ.

- Thời gian vẫn còn sớm, căn cứ tin tức hôm nay Tín chuẩn truyền đến, các nàng vẫn còn ở Vân Hải chi đô chờ đợi tụ hợp cùng Dương Hi Bỉ. Mai trưởng lão cứ yên tâm, những thứ kia mang về là để cho ngươi nghiên cứu, tông chủ Bất Hủ tông tự nhiên cũng sẽ đưa cho ngươi.

- Đa tạ môn chủ.

Mai trưởng lão hớn hỏ gật đầu, y hệt như vừa ăn được mật, thế nhưng, một giây sau, vẻ mặt nàng đã thay đổi.

Hửm?

Thời gian còn sớm.

Vậy tại sao Trần Sơn lại quay về Long Thần môn?

- Môn chủ, mọi chuyện còn chưa kết thúc?

- Lời vô ích!

- Thế nhưng vừa nãy lão thân gặp Trần Sơn ở Long Đàm bí cảnh.

- Trần Sơn.

Trong đầu Thác Hải xẹt qua diện mạo Trần Sơn, đột nhiên cảm giác được có gì đó không đúng, thế nhưng lại không nói ra được là không đúng ở chỗ nào.

Lúc này, ngoài cửa bỗng vang lên tiếng bước chân dồn dập.

Rầm rập.

Gãy gọn.

Lúc tiếng bước chân dừng lại ngoài cửa, một thanh âm đột ngột vang lên:

- Môn chủ, thám tử từ Minh Kính hồ gửi thư đến, Dương Hi Bỉ trưởng lão gặp chuyện ở Minh Kính hồ, hắn tiến vào Thiên Thần học viện, sau đó…. không có đi ra!

- Dương Hi Bỉ chết rồi!

Mai trưởng lão đứng phắt dậy.

Lại nói:

- Dương Hi Bỉ chết rồi, vì sao tâm phúc của hắn lại xuất hiện ở Long Đàm bí cảnh?

Hai người hai mặt nhìn nhau, đều cảm thấy có gì đó không ổn.

Bên ngoài Long Đàm bí cảnh.

Cuộc gặp gỡ với lão ẩu kia xen ngang hành trình, Ôn Bình cũng không để tâm lắm, thời khắc đặt chân lên bậc thang, ánh mắt của hắn khóa chặt vào bệ đá nằm ở rìa thạch bích trên đỉnh núi. Theo như lời Trần Sơn, long vĩ cốt lộ ra bên ngoài thạch bích.

Xen lẫn giữa tăm tối lộ ra một chút ánh vàng, dưới ánh mặt trời phóng thích khí tức thần thánh. Hắn đã sớm lượng trước, hài cốt chân long chết đi kia tuyệt đối không cùng một đẳng cấp với Giao Long trong Ký Túc Xá. Quả nhiên đúng như hắn đoán.

Lúc này, Long Kha than thở một tiếng:

- Khó trách hủy đi long vĩ cốt chẳng khác nào hủy đi Long Đàm bí cảnh. Hóa ra cửa vào bí cảnh chính là long vĩ cốt, một khi phá hỏng nó, chẳng khác nào lấp bí cảnh. Muốn mở ra lần nữa chỉ sợ phải mời Địa Vô Cấm cường giả ra tay.

Địa Vô Cấm cường giả hà cớ gì lại chạy đến Thiên Địa hồ.

Hà tất phải giúp một tứ tinh thế lực?

Ôn Bình còn chưa bước lên trước, Long Kha đã nhíu chặt mày, lộ ra vẻ mặt cổ quái. Ôn Bình phát hiện biến hóa của nàng, bất quá, hắn không hỏi nhiều, một lần nữa tập trung chú ý vào long vĩ cốt, nhấc chân tiến lên trước.

Hắn muốn dùng Hình Phạt chi hỏa thử xem.

Đúng lúc này, Long Kha bỗng nhiên vượt lên trước, đi đến lối vào. Đệ tử Long Thần môn chuẩn bị tiến vào bí cảnh bị dọa sợ. Không đợi hắn kịp phản ứng, một thanh đao đã xuyên qua ngực hắn.

Đám người chung quanh cả kinh, lập tức bỏ chạy, thế nhưng tất cả đều bị Tần Sơn dùng một đao giết chết.

Mặc dù mạch môn bị phong bế, nhưng cảnh giới Linh Thể của Trần Sơn vẫn còn. Giết Thông Huyền cảnh mà thôi, vốn không cần tốn nhiều sức. Đám đệ tử Long Thần môn đến chết vẫn không ngờ được đại nhân vật trong môn sẽ động thủ giết đám tiểu tốt bọn họ.

- Ôn tông chủ, ta đi trông coi bậc thang. - Nói xong, Trần Sơn thu hồi đao, bước xuống dưới bậc thang. Đi được vài chục bước thì ngừng lại. Ngẫu nhiên có đệ tử lên núi đều bị hắn ngăn lại bằng lý lẽ ngang ngược, nói chúng là hôm nay không thể vào.

Ôn Bình liếc mắt nhìn hành động của Trần Sơn, đối với chuyện này, hắn cũng không muốn nói gì, bởi lẽ hắn biết rõ đây là cách Trần Sơn tự bảo vệ mình. Thật ra như vậy cũng tốt, để người của Long Thần sơn tay nhuộm máu người nhà, vẫn đỡ hơn là hắn động thủ.

Hô.

Sau một khắc, trong tay Ôn Bình dấy lên Hình phạt chi hỏa.

Phanh!

Phanh!

Song mạch môn theo đó mở ra, vốn chỉ là ngọn lửa nhỏ, phút chốc Hình Phạt chi hỏa hừng hựng cháy… Ôn Bình vung tay ném nó về phía long vĩ cốt, hỏa diễm bao lấy long vĩ cốt, tiếp tục thiêu đốt.

Hình pháp chi hậu, thiêu tẫn vạn vật

Trong khoảng thời gian ngắn, thạch bích bị khoét ra một cái động lớn, cùng với nhiệt độ kinh khủng của Hình Phạt chi hỏa tràn ra ngoài, tốc độ thiêu đốt có thể thấy được bằng mắt thường. Đảo mắt đã rộng đến 10 mét. Đây cũng là lý do vì sao Ôn Bình tập trung nhiệt đột hỏa diễm lại, nếu không, lực phá hoại còn kinh người hơn.

Dùng Hình Phạt chi hỏa thiêu đốt một cái tử vật, Ôn Bình chưa thấy có thứ gì ngăn cản được nó đấy.

Nhưng đúng lúc này, thanh âm hệ thống đột nhiên vang lên bên tai:

- Kí chủ, nhắc nhở một chút, Hình Phạt chi hỏa không cách nào hủy diệt long vĩ cốt được.

Nghe thế, Ôn Bình sửng sốt hai giây, con ngươi chú mục vào hỏa diễm đang hừng hực cháy, lên tiếng hỏi:

- Không phải ngươi nói Hình Phạt chi hỏa có thể thiêu tẫn vạn vật à? Chỉ là một đoạn long cốt mà thôi, không đến mức nằm trên vạn vật đấy chứ?

- Hình Phạt chi hỏa là Địa Ngục hỏa, đẳng cấp không cao. Long vốn chính là thần thánh chi vật. Bất kể thứ đồ nào từ Địa Ngục đều bị nó áp chế. Cho nên Hình Phạt chi hỏa còn chưa đủ tư cách hủy diệt hài cốt của nó.

Nói xong câu này, hệ thống trầm mặc vài giây, rồi nói tiếp:

- Đợi Địa Ngục hỏa thăng cấp hai lần nữa, nhất định có thể.

Ôn Bình hỏi tiếp:

- Ta dùng Hỏa Linh?

Hệ thống:

- Với cảnh giới hiện tại của Kí chủ, nếu như muốn dùng Hỏa Linh đốt nó thành tro bụi… Có lẽ cần hai ngày.

Nghe xong lời này, Ôn Bình rơi vào trầm mặc.

Hai ngày? Quá dài!

Đoán chừng người của Long Thần môn đã chạy đến Thương Ngô thành rồi.

Hai giờ thì hắn còn chấp nhận được.

Dùng Hình Hoạt chi hỏa thiêu đốt một hồi, thấy long cốt thật sự không có phản ứng gì, hắn bất đắc dĩ đóng mạch môn lại, dập tắt Hình Phạt chi hỏa, thầm nghĩ:

- Coi như phải dùng Tuyền Qua pháo rồi!

Đại tài tiểu dụng… Đại tài tiểu dụng mà!

Chi tiêu không cần thiết này cứ tính lên đầu Long Thần môn vậy, hôm nào lấy lại.

Long Kha đứng bên cạnh thấy một màn như vậy, vội hỏi:

- Vô dụng?

Nàng cho rằng Ôn Bình đến đây là đã nắm chắc tuyệt đối.

- Ừm, long cốt cứng hơn so với tưởng tượng một chút.

- Để ta thử xem.

Dù sao đây cũng là bí cảnh Long Thần môn, muốn làm gì cũng phải giành giật từng giây, thật sự không được thì rút lui.

Nàng còn chưa kiêu căng đến mức một người có thể địch lại một tông.

- Không cần, ta còn có biện pháp khác, bất quá lực phá hoại quá lớn.

Thời điểm chuẩn bị lấy Phi chu từ trong không gian hệ thống ra, chợt, hắn ngỡ ngàng nhìn một màn phát sinh trước mắt.

Lúc vừa thu hồi Hình Phạt chi hỏa, hai tiểu gia hỏa Đại Quai, Tiểu Quai bỗng đánh về phía long vĩ cốt. Không thèm gặm bạch tinh mà Ôn Bình ném cho chúng, lại há miệng táp long cốt xen lẫn kim quang kia.

- Thật sự là đồ tham ăn, chẳng lẽ nướng lên một chút tỏa ra mùi thơm à. - Nhìn cảnh tượng trước mắt, Ôn Bình bất đắc dĩ cười.

Đang định bước lên ôm lấy chúng thì hắn lần nữa há hốc mồm kinh ngạc.

Răng rắc

Rốp… Rốp… Rốp…

Hai tiểu gia hỏa vậy mà lại cắn xuống một khối long cốt, nhai rau ráu y hệt như đang nhai bạch tinh. Nuốt xong lại há mồm cắn thêm khối nữa.

Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, long vĩ cốt đã bị cắn ra một cái hố cạn.

Bình Luận (0)
Comment