Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 522 - 【Vip】 Giàu To, Vạn Tinh Hộ!

【VIP】 Giàu to, vạn tinh hộ! 【VIP】 Giàu to, vạn tinh hộ!

Chỉ là hiện tại Ôn Bình nghĩ đến là chủ điện, Thính Vũ các, trù phòng, Thập Tầng tháp, Quan ảnh thất, Niết Bàn ốc.

Đã có những bạch tinh này, chúng nó đều có thể nâng cấp lên. Không chỉ đủ để cho đám đệ tử, trưởng lão có thêm một ít để dùng trong không gian tu luyện, còn có thể thử vận khí, nói không chừng trang trí nội thất của cửa hàng thì tính là gì đâu?

- Hệ thống, thống kê xem ở đây có bao nhiêu bạch tinh!

- Căn cứ vào thống kê, tổng cộng có 4200 viên.

- Nhiều như vậy sao!

Cho dù trong đầu cũng đã có ước tính, nhưng lúc thật sự nghe được con số chính xác, hắn không khỏi có chút kinh ngạc.

Hơn bốn nghìn viên, một thế lực Tứ Tinh bình thường vét hết trong túi, đoán chùng cũng chỉ có thể đem ra nhiêu này mà thôi.

Thế lực đứng đầu, quả nhiên không phải mập bình thường!

Hơn bốn nghìn viên bạch tinh, một cái tàng giới khẳng định không chứa hết, may là hắn có nhiều hơn.

- Tránh ra!

Sau khi gạt Trần Sơn ra môtk bên, suy nghĩ Ôn Bình vừa chuyển động, ba cái tàng giới đồng thời mở ra thu bạch tinh. Một đống bạch tinh như một núi nhỏ chỉ trong chớp mắt đã không còn bóng dáng, đống thứ hai cũng rất nhanh biến mất. Chỉ trôi qua mười mấy hơi thở, một cái tàng giới đã đầy, cái thứ hai cũng sắp đầy rồi.

Lúc này Trần Sơn ở bên cạnh bỗng mở miệng nói:

- Ôn tông chủ, nhiều bạch tinh như thế này theo như ước tính của ta, khẳng định là tài nguyên dự trữ của Long Thần môn trong hai năm! Một quặng bạch tinh thông thường đều do những nước phụ thuộc cống nạp mỗi năm một lần, một năm không thể nào thu nhập nhiều đến vậy.

Ôn Bình không đáp lời, hết sức chăm chú nhìn vào nơi chứa bạch tinh. Đến khi toàn bộ bạch tinh trong phòng đều bỏ hết vào trong túi, mới quay lại nhìn Trần Sơn nói:

- Vậy thì thuận tiện đem tin tức này nói cho tất cả mọi người. Trong bảo khố có tổng cộng 6000 viên bạch tinh, là tài nguyên tu luyện một năm này của Long Thần môn, và đồng thời cũng là dự trữ cho chuyện ngoài ý muốn trong hai năm. Đến lúc đó cùng phát ra với tin tức Long Đàm bí cảnh bị hủy.

- Đã rõ!

Trần Sơn gật đầu, nhưng lúc nghe con số 6000 viên, rõ ràng đã bị hoảng sợ một phen, những thứ này Ôn Bình đều nhìn thấy.

Thật ra nói với Trần Sơn là 6000 viên mà không phải là 4300 viên cũng có lý do.

Khuyếch đại sự thật mới có thể thu được hiệu quả tốt nhất.

Dù sao thì ai thèm quan tâm đến chân tướng?

Những người thích xem náo nhiệt chỉ để ý đến thứ mà họ muốn biết, sẽ không để ý đến nó có phải là sự thật hay không.

- Đi, đổi một nơi khác.

- Ôn tông chủ mời đi theo ta, ta nhớ cái Khôn điện này có ba cái bảo khố. Cái thứ nhất chứa bạch tinh, cái thứ hai chứa thiên tài địa bảo có thể chế tạo linh thiện, cái thứ ba dùng để chế tác vũ khí, thiên tài địa bảo của Tuyền qua đồ.

Đi ra khỏi phòng đá, Trần Sơn quẹo bên trái, sau đó dọc theo bậc thang đá đi lên phía trên, lúc đến nơi cuối cùng, lại rẽ sang phải – lại một căn phòng đá được đóng kín đập vào mắt.

Rút Lang Nguyệt kiếm ra!

Cửa đá vẫn bị cắt ra như cửa bằng trúc.

- Lần này vậy mà là cửa đá bình thường.

Hắn còn tưởng rằng Long Thần môn sẽ lại dùng một thứ thiên tài địa bảo để làm cửa nữa chứ.

Xem ra là không xem trọng đồ ở bên trong.

- Các ngươi đã không xem trọng, vậy ta giúp các ngươi dọn dẹp.

Ánh mắt Ôn Bình quét qua một vòng, những giá đỡ rực rỡ muôn màu ngập tràn phòng đá, trên kệ, từng hộp từng hộp ngọc lớn nhỏ không đều nhau được đặt trên đó.

Dưới mỗi chiếc hộp có dán một tờ giấy, trên giấy đó viết tên của vật báu cùng với thời gian nhập kho.

Xoạt!

Ôn Bình không muốn lãng phí thời gian, mở ra tàng giới, những nơi đi qua tất cả hộp ngọc đều biến mất, không lâu sau, cái tàng giới thứ hai cũng đầy. Còn lại một cái tàng giới, dự tính cũng chỉ có thể chuyển đi hết.

Lúc cái tàng giới thứ ba cũng đầy rồi, âm thanh của hệ thống vang lên:

- Tổng cộng thu hoạch 1311 loại thiên tài địa bảo, căn cứ theo những tình hình giao dịch năm gần đây của Huyền Sắc hồ, tổng giá trị giao động từ 3400 đến 4500 viên bạch tinh.

- Nhiều như thế ư!

Long Thần môn này thật mập đến đáng sợ!

- Đi, đi cái bảo khố thứ ba.

Từ lúc tiến vào Khôn điện đến giờ đã được một lúc lâu rồi, thêm một lát nữa môn chủ Long Thần môn chắc đã phát hiện sự bất thường này rồi.

Đánh, Ôn Bình không sợ!

Nhưng đây không phải là mục đích của hắn.

Môn chủ Long Thần môn một khi chết đi, người của Long Thần môn sẽ thành đội quân đau thương rồi, thế giới trước đây có một câu ngạn ngữ, quân đau thương tất chiến thắng! Ở thế giới này, câu nói này cũng được sử dụng. Nếu sau này Long Thần môn trở thành một đội quân đau thương, thì tổn thất của Long Đàm bí cảnh, bảo khố bọn họ đều xem nhẹ. Chính là đợi vị thần nữ kia quay về, trực tiếp mang nguyên cái tông môn gia nhập bách tông liên minh là điều có thể xảy ra.

Vì không muốn loại chuyện này xảy ra, đây cũng là lí do vì sao sau khi Ôn Bình lại phá hủy Long Đàm bí cảnh, lại còn phải đổi khuôn mặt.

Lúc theo Trần Sơn đi đến bảo khố thứ ba, đã không còn nghe được bất cứ âm thanh nào ở dưới lầu, chắc là thủ vệ của Khôn điện đã được giải quyết gần xong rồi.

Ầm!

Lúc Trần Sơn đá văng cánh cửa của bảo khố, Ôn Bình nhanh chóng lấy trong tàng khố của mình mấy miếng tàng giới trống ra. May mà lúc giết Dương Hi Bỉ, thu hoạch được không chỉ là bạch tinh, còn có mười cái tàng giới không có chủ nhân.

Nếu không thì muốn mang hết những tài liệu chế tác Tuyền qua đồ, vũ khí trước mắt này còn phải nghĩ cách khác nữa đó.

Sau khi móc tàng giới trống ra, nụ cười trên môi Ôn Bình biến mất.

Không nói thêm lời nào!

Xoạt!

Một khắc sau, nhưng chiếc hộp trên kệ đã biết mất không còn một mống.

Trần Sơn ở một bên xem tựa như lửa đốt, nhưng cũng biết rằng những thứ này không thuộc về hắn, nhiệm vụ của hắn chỉ là dẫn đường, những cái khác không thể nghĩ đến.

Nhưng lúc canh gác, hắn bỗng nhiên cảm thấy Không điện có chút kì lạ, có chút không được bình thường.

- Quái lạ, hôm nay Khôn điện không có yêu vật trấn thủ, cũng không có Bán bộ Trấn nhạc ở đây?

Theo lý thuyết, Khôn điện không nên trống như thế nha!

Đừng nhìn mười mấy tên Thần huyền thượng cảnh trước mắt đã xem là trận thế khổng lồ, đây là Long Thần môn, tuyệt đối không phải là thế lực Tứ Tinh bình thường. Nơi trọng yếu như bảo khố, dù nói thế nào cũng nên có một cường giả Bán bộ Trấn nhạc cảnh trấn thủ, ngay cả ven đường đi Long Đàm bí cảnh còn có thể gặp cường giả Bán bộ Trấn nhạc cảnh, ngược lại nơi này lại không có một Bán bộ Trấn nhạc.

Nhưng mà nghĩ cũng không ra.

Hắn vẫn là may mắn nên gặp được tình huống như vầy.

Dù sao đồ trong bảo khố đều đã lấy hết rồi, lập tức có thể chuồn rồi, ai cũng không phát hiện được bọn họ.

Cùng lúc đó, công tác vận chuyển cái bảo khố thứ ba đã sắp kết thúc.

Tiếng của hệ thống lại vang lên bên tai Ôn Bình,

- Tổng cộng thu hoạch được 873 loại tài liều, có thể dùng luyện chế Tuyền qua đò, vũ khí khôi giáp. Căn cứ vào tình hình giao dịch những năm gần đây ở Huyền Sắc hồ, tổng giá trị từ 2000 đến 2300 viên bạch tinh.

- Ít vậy?

Vừa mới đi vào bên trong không có chú ý, bây giờ nghe hệ thống nói vậy, hắn xem ra cũng đã rõ, cái bảo khố này không có vật gì tốt.

Nhiều đồ như thế, còn không quý bằng bảo khố bạch tinh!

Ngay lúc Ôn Bình đang cảm thán, hệ thống lại một lần nữa lên tiếng,

- Dựa theo tính toán, lần thu hoạch này thấp nhất cũng được 9600 viên bạch tinh, thực tế thu hoạch có thể sẽ sao hơn khoảng một nghìn hoặc hai nghìn.

- Khục khục!

Nghe được cái số này, Ôn Bình bỗng nhiên có chút cảm giác ngượng ngùng.

Vừa rồi hắn còn ghét bỏ cái bảo khố thứ ba này đây.

Bây giờ nghe xong tổng số, mới hiểu được mình đã vơ vét tới đáy của một thế lực đứng đầu Tứ Tinh.

- Đi!

Sau khi thu hồi tàng giới, Ôn Bình đi về phía cửa.

Trần Sơn nhanh chóng đuổi theo, sợ sẽ chậm một bước.

Lúc xuống dưới lầu, dưới lầu giống như những gì hắn nghĩ, người của Long Thần môn đều muốn thành bã vụn rồi, hoặc là ngã trong vũng máu. Long Kha thấy Ôn Bình đi ra, vội vàng tiến lên dò hỏi:

- Như thế nào rồi?

- Chỉ có thể nói thu hoạch không nhỏ.

Ôn Bình lộ ra vẻ tươi cười, cất bước đi ra ngoài.

Bình Luận (0)
Comment