Sao lại nói như vậy?
Bởi vì loại cao độ này, thấp hơn Dực tộc đại yêu của Trấn nhạc cảnh cũng không dám lên ,nhưng bây giờ đều khắp trên bầu trời.
Không chỉ vậy, ngoài con Hắc Ưng lớn rộng trăm trượng, thì bầu trời vẫn còn nhiều hơn vài con Dực tộc yêu vương đồng giới. Chúng đều đang vẫy cánh của chính mình, không ngừng bay lượn ở vùng này, tựa như đang đợi cái gì đó.
Mà vùng này chính là nơi khoảng cách rất gần Đông hồ.
- Đến rồi!
Hành trình vẫn còn cách Đông hồ vài giờ nữa, chức năng ẩn náu của Phi chu 24 giờ biến mất, khi phát hiện ra sự tồn tại của Dực tộc đại yêu , chứng kiến chúng nhao nhao lao bay tới, ùn ùn kéo về phía Phi chu để giết.
Hắc Ưng cùng những con Yêu vương khác cũng lao nhanh đến vào lúc này, đuổi theo phía sau Phi chu, mà Dực tộc đại yêu ở phía trước Phi chu, lúc này như điên không ngừng lao vào Phi chu, ý đồ làm giảm tốc độ Phi chu.
Bùm !
Bùm !
Âm thanh vang lên không dứt.
Cản Sơn khuyển cũng đang sủa lên.
Ôn Bình và Long Kha vội vàng bước ra khỏi khoang thuyền, chứng kiến một cảnh tượng long trọng bên ngoài Phi chu, đều không nhìn được mà nhìn xung quanh.
- Con người !
- Con người, đừng hòng chạy!
Ôn Bình nhìn vào khoảng trống phía sau Phi chu, chỉ thấy một con Hắc Ưng quen thuộc đang mang theo vài con Đại yêu đồng giới đuổi theo Phi chu.
Ôn Bình mỉm cười bất lực:
- Con yêu này muốn báo thù à ! Muốn đuổi theo ta đến Bất Hủ tông, ta tiện tay bắt lại canh cổng. Một, hai, ba... bốn con Yêu vương của Trấn nhạc trung cảnh, đưa các vị Trưởng lão kết thành thú cưỡi, đa hữu diện!
Nghĩ tới đây, Ôn Bình cố ý làm chậm dần tốc độ Phi chu, duy trì trạng thái gần với tốc độ của Hắc Ưng.
- Chậm lại rồi !
Thấy tốc độ chậm hơn, Hắc Ưng kinh ngạc phát ra nhân sinh, sau đó càng tăng thêm sự hưng phấn mà gáy lên.
Long Kha lúc này đang vịn tay mạn thuyền nhìn xuống dưới, nói với vẻ nghiêm túc:
- Đến rồi chỉ càng mạnh hơn nữa, cần phải là Yêu vương chân chính của bầu trời này.
- Không sao.
Ôn Bình trả lời hời hợt một câu.
Vừa dứt lời, một cái hình bóng màu đỏ cực lớn bỗng từ Phi chu bay lên, cùng lúc đó, đôi vuốt khổng lồ đâm mạnh vào Phi chu. Những móng vuốt khổng lồ mà sắc bén đó, khiến cho Ôn Bình có một cảm giác có thể sẽ hủy diệt chủ điện của Long Thần môn.
Bất quá trước mặt Lưu Vân giáp , lộ ra vẻ yếu ớt!
Móng vuốt khổng lồ cào trên Lưu Vân giáp, thế nhưng không có cách nào thâm nhập vào, cũng bởi vì như vậy, con cự yêu màu đỏ ngày càng tực giận hơn, đồng thời cùng lúc hạ thấp ba cái đầu xuống, dùng mỏ nhọn đục vào Lưu Vân giáp.
Đương nhiên, trước đây dùng cái gì không có.
- Còn gọi đại ca đến báo thù, may mà Lưu Vân giáp đã thăng cấp rồi.
Ôn Bình ngẩng đầu xem màn kịch.
Một ý nghĩ trong đầu hiện lên, nếu nó cũng có thể đuổi đến Bất Hủ tông, vậy thì chẳng phải có thể hơn một đội quân yêu sao ?
Đáng tiếc, ý nghĩ này tan vỡ rồi.
Khi chỉ còn cách xa Đông hồ mười nghìn dặm, con yêu vương ba đầu màu đỏ dùng tất cả thủ đoạn tấn công.
Sau đó, đứng nguyên tại chỗ, không cam chịu gáy mình vào thẳng Phi chu.
Đương nhiên, không cam lòng nhất vẫn là con Hắc Ưng đó, tất cả lũ yêu đều dừng lại, nó cũng đuổi rất xa, cho đến khi tiến vào đường ranh giới của Đông hồ nó mới dừng lại. Không cam tâm mà gáy một tiếng phẫn nộ về phía Ôn Bình rồi mới bỏ đi.
....
Mấy ngày sau.
Trong Long Thần môn lúc này đã có nơi mấy nghìn thước bị san thành bình địa, kiến trúc thời trước đều biến thành đống đổ nát.
Toàn thân nhuốm máu bị mười mấy người bao vây, với khuôn mặt tuyệt vọng, rất không cam lòng.
Ba ngày chiến đấu liên tiếp , Nhật Nguyệt tinh thần tứ đại trưởng lão tất cả đều đã chết, Niên Phong và bảy vị cường giả Trấn nhạc hạ cảnh dùng mạch thuật đánh chết. Cho dù Bách tông Liên minh một phương trong hợp kế chi thuật của bốn người cũng chết dưới tay bốn vị cường giả Trấn nhạc cảnh, nhưng so với những gặt hái to lớn , sự hy sinh đó không đáng để nhắc tới !
Người duy nhất còn sống chỉ có Thần nữ Thác doanh của Long Thần môn, có điều giờ cũng đã hấp hối.
- Một đám chó thừa cơ hãm hại, lão nương có chết cũng không bỏ qua cho các ngươi.
Nói xong, miệng Thác doanh không ngừng chảy máu, nhưng những người vây quanh hắn không một ai cảm thông.
Niên Phong lạnh lùng đáp trả:
- Nằm xuống đi, ngươi nói quá nhiều rồi.
Thác Hải cười gượng một cái, tại đảo hạ chi tế nói lời cuối cùng:
- Sơn Hải thành đang tổ chức liên quân thảo phạt Bất Hủ tông, mà các ngươi ở đây lại giúp Bất Hủ tông tiêu diệt Long Thần môn ta. Bách tông Liên minh, thụ giáo rồi!
Câu nói này mặt khác đối với người của Tứ tinh thế lực mà nói, cũng chẳng là gì, vì chúng và Bất Hủ tông không có thù.
Nhưng những lời này lại hệt như chọc giận người của Bách tông Liên minh! Niên phong đẳng nhân ai cũng đều rõ, bọn chúng gián tiếp giúp đỡ Bất Hủ tông, cho dù một vạn lần không muốn, nhưng vì chia cắt Long Thần môn, vẫn phải ra tay thôi.
Việc này đối với bản thân Bách tông Liên minh chính là một loại chế nhạo.
Thác Hải giờ lại đem việc này ra một lần nữa, sao có thể không khiến người khác nổi nóng được.
Niên Phong giận dữ hét lên:
- Đoạn Thiên, Ương Sạn, các ngươi đem tất cả huyết mạch đồng tộc của Thác Doanh giết hết, một tên cũng không để xót!
Vả lại Ôn Bình.
Sau khi trở về đến Bất Hủ tông, trực tiếp mở ra kế hoạch thăng cấp toàn diện.
Kế hoạch của hắn chính là đem tất cả kiến trúc hạ cấp, kiến trúc hao phí thấp ít nhất tăng năm lần, ví dụ như các loại trù phòng, khu ký túc xá. Bọn chúng vốn dĩ tăng lên một lần thì không cần quá nhiều bạch tinh, vì thế tăng lên mấy lần mới phù hợp.
Điều mà Ôn Bình không nghĩ tới chính là, một lần thăng cấp quá nhiều sẽ dẫn đến một vấn đề, kiến trúc thứ hai không có cách nào thăng cấp, chỉ có thể đợi kiến trúc thứ nhất thăng cấp xong mới có thể tiếp tục thăng cấp, đồng thời chỉ có thể sau khi thăng cấp kiến trúc thứ nhất, mới có thể kiến tạo kiến trúc mới.
Mà kiến trúc thứ nhất bị Ôn Bình thăng cấp chính là --- Quan Ảnh thất!
Nhưng cũng may, Quan Ảnh thất liên tục thăng cấp năm lần cũng chỉ cần thời gian bảy ngày, bảy ngày ,hắn dễ dàng có thể dùng thử Hải niệm nồng trà. Đúng lúc, Vân Hải Thương Lam giúp hắn thu hồi Thiên Tài Địa Bảo chế tạo sớm đã đến Bất Hủ tông rồi.
Cùng lúc đó, trong thiên không của Đông hồ, một người đáng lẽ phải đến sớm hơn đã đi vào Thương Ngô thành.
Người này chính là Tử Nhiên!
Thiên Địa hồ là một trong số ít Tam tinh Tuyền qua thần tượng.
Ngoại trừ nàng, mang theo đến còn có bách niệm hương.
Lúc một đoàn người vào thành, trong lòng có chút kinh ngạc, bởi vì trên đường tới, người trên đường đều Luyện Thể cảnh, cảm giác quét lại cả thành, cũng chỉ có thể tìm được vài cái Thông Huyền cảnh. Đối với bọn chúng mà nói, Thông Huyền cảnh không khác gì một đứa trẻ.
- Tử Nhiên đại sư, người chắc có thể trị bệnh của người ở đây chứ?
Bên cạnh Bách niệm hương, một nam nhân có làn da ngăm đen đang nhìn lướt qua người bên cạnh, không khỏi hiếu kỳ bất đầu hỏi. Tất nhiên, cùng với sự hiếu kỳ này, còn có một nam một nữ phía sau Bách niệm hương, hai vị cường giả đến từ Trấn nhạc cảnh của Bách niệm gia.
Đây chính là lý do vì sao Tử Nhiên giờ mới tới, bởi vì Bách niệm gia muốn phái nhiều người bảo vệ Tử Nhiên còn có Bách niệm hương.
Vừa ra tay chính là hai vị Trấn Nhạc cảnh!
- Đoạn đường này, các ngươi phải nghe đến rồi chứ, Bất Hủ tông này có thể rung chuyển Thiết Sơn các, còn có thể làm cho Bách tông Liên Minh tổ chức liên quan, khó có thể vì nó mà tất cả các nơi đều vắng vẻ, phủ nhận sự thật mạnh mẽ của nó?
Ánh mắt Tử Nhiên đang ngắm nhìn Vân Lam sơn, trong lòng tràn đầy hy vọng và mong đợi!