Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 544 - 【Vip】 Thi Hoa Tỉnh Lại

【VIP】 Thi Hoa tỉnh lại 【VIP】 Thi Hoa tỉnh lại

Trong đêm tối, mọi thứ đều im lặng.

Bởi vì mở cửa sổ, cho nên có thể nghe thấy tiếng hít thở khi ngủ của Đại Quai, Tiểu Quai.

Dựa theo tiếng hít thở của hai tên nhóc đó, đôi mắt nhắm đã lâu của Thi Hoa, vốn dĩ sẽ không bao giờ có thể mở ra bây giờ đã mở ra. Lúc ánh sáng dịu nhẹ đập vào trong mắt, trong mắt Thi Hoa hiện ra một tình cảm phức tạp.

Khó có thể tin, sỡ hãi cùng vui mừng

- Ta chết rồi sao?

Lúc còn chưa kịp xem xét xung quanh, bên tai đã vang lên tiếng nói nhẹ nhàng.

- Còn sớm đó.

- Ôn Bình!

Lúc xoay đầu nhìn thấy Ôn Bình, Thi Hoa ngây ra một lúc, lúc được Ôn Bình đỡ dậy, cũng rất sửng sốt, thật lâu sau đó bỗng hốc mắt ẩm ướt.

Ôn Bình tiếp tục hỏi:

- Cảm thấy như thế nào? Có không thoải mái ở đâu không?

- Khá tốt…

Thi Hoa căn bản không có từ từ cảm nhận trạng thái của thân thể, liền vội hỏi:

- Ta không phải đã nhảy vào khúc cảnh rồi sao? Sao lại có thể sống lại được?

Khúc cảnh ăn tươi nuốt sống, đây là điều mọi người đều biết.

Nàng chỉ là một Luyện Thể cảnh nho nhỏ mà thôi, như thế nào lại có thể thoát khỏi nơi nguy hiểm như thế.

- Không có chuyện gì không phải nên vui vẻ hay sao? Như thế nào, hay còn muốn bản thân xảy ra chuyện gì sao?

Ôn Bình cười, Thi Hoa cũng cố nở nụ cười, cho dù không đẹp lắm, nhưng ít ra cũng tốt hơn gương mặt đau khổ.

- Không phải… Ta chỉ cho rằng mình chết chắc rồi.

- Tiếp tục nằm nghỉ ngơi đi, đợi sau khi thể lực từ từ hồi phục rồi hẵng bắt đầu đi lại.

Ôn Bình nói xong liền muốn xoay người rời đi,

- Ta đã cho người làm chút đồ ăn cho ngươi.

Nhưng Ôn Bình vừa cất bước, Thi Hoa đột nhiên gọi to một tiếng, dường như muốn ngăn Ôn Bình rời đi.

Trong đầu nàng nảy ra một suy nghĩ – Ôn Bình vừa đi, có thể sẽ không thể gặp lại nữa.

- Ôn Bình!

Cảm nhận được phần sợ hãi này, Ôn Bình quay đầu lại trả lời:

- Yên tâm, đây là Bất Hủ tông ở núi Vân Lam, nơi ngươi đang ở chính là nơi mà ngươi sinh sống từ nhỏ. Còn có, những thương tổn mà Long Thần môn gây ra cho ngươi mấy ngày trước đã bị ta xử lý ở Thiên Địa hồ rồi, sẽ không có ai có thể tổn thương ngươi nữa, sau này ngươi cứ ở lại Bất Hủ tông tu luyện đi.

- Ừm——

Một tiếng ừm này bị Thi Hoa kéo ra thật dài.

Bởi vì lúc này đây trong lòng nàng có rất nhiều ưu tư, nhìn theo bóng lưng rời đi của Ôn Bình, nỗi sợ lớn nhất trong lòng chính là chuyện Long Thần môn được xử lý xong.

Nàng vốn nghĩ chỉ cần cố gắng, như thế có thể giúp được Ôn Bình.

Nhưng hiện tại thì khoảng cách càng ngày càng lớn rồi.

Thế lực đứng đầu Tứ Tinh, bị Ôn Bình thuận tay xóa đi, qua loa như thế, thật khó mà tưởng tượng, Bất Hủ tông tại thời điểm này mạnh đến như thế nào?

Ngay đến cả nàng một người đã nhảy vào khúc cảnh mà Ôn Bình còn có thể cứu sống, bản lĩnh có bao nhiêu thông thiên đây?

Đương nhiên, sau khi một chút kinh hãi cùng thắc mắc qua đi, trong lòng Thi Hoa cảm nhận được một cảm giác an toàn, cảm giác an toàn trước nay chưa từng có, cái loại cảm giác mà chỉ có khi cha mẹ còn ở trên thế gian mới cảm nhận được.

Nó đã biến mất vài năm rồi.

Bây giờ lại một lần nữa xuất hiện.

Lại nói đến Ôn Bình, vừa ra khỏi cửa, đã bị đám người đứng ở ngoài kí túc xá dọa cho một trận. Hơn một nửa số người của tông môn đang đứng ở đó, dường như đang đợi hắn đi ra vậy.

- Tông chủ, Thi Hoa nàng ấy như thế nào rồi?

- Nàng ấy tỉnh lại chưa?

Đám người Hoài Diệp, Triệu Tinh mấy ngày nay luôn chăm sóc Thi Hoa nên càng quan tâm đến chuyện này.

Ôn Bình không đáp lời, hướng về phía Hoài Diệp nói:

- Hòai Diệp, ngươi đi làm chút đồ ăn dễ tiêu hóa đi.

Thật ra không nói cái gì, câu nói này đã rất rõ ràng rồi.

Người không tỉnh, thì làm sao lại muốn ăn chứ?

Dù trong lòng bọn họ sớm đã có muôn vàn phỏng đoán, nhưng sau khi xác thực, nét mặt bọn họ không nhịn được cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên. Đã nhìn thấy tông chủ cứu người, cũng đã nhìn thấy linh thiện thần kì của tông chủ, nhưng những gì thấy lúc này lại là một cấp bậc cao hơn. Người đã rơi vào trong khúc cảnh lại có thể sống sót, ở Thiên Địa hồ e rằng chưa có ai đi?

Nhưng tông chủ cứ thế mà làm được, kéo được một người nhảy vào trong khúc cảnh đã kề cận cái chết sống lại. Đên qua Thi Hoa vẫn còn ngủ như đã chết đó, giống như đứng bên bờ vực sinh tử, vậy mà bây giờ có thể mở miệng ăn cơm rồi.

Từ đám người Chiêm Đài Thanh Huyền còn có Tử Nhiên và Bách Niệm Hương, lúc này đây cũng rất ngạc nhiên. Bách Niệm Hương là một màu sắc của sự khao khát, ý muốn nhập tông giống như mầm non đâm chồi trong mùa xuân vậy, từ từ hướng lên trên mặt đất mà phát triển. Mà Tử Nhiên đối với lòng tin tưởng cánh tay sẽ hồi phục cũng từ từ hướng lên trên mặt đất mà phát triển, người rơi vào trong khúc cảnh Ôn Bình cũng có thể cứu sống, thì cánh tay của nàng tính là gì?

So sánh giữa hai người, sự khác biệt chính là một người là ngọn lửa một người là một đống lửa.

Lúc này không đợi Ôn Bình hỏi thăm chuyện của Tử Nhiên, Chiêm Đài Thanh Huyền vội vàng giải thích, sợ Ôn Bình sẽ khiển trách,

- Tông chủ, đệ tử của Tử Nhiên đại sư muốn nhập tông, cho nên ta mới để cho các nàng luôn đợi ở đây.

- Muốn nhập tông?

Ánh mắt Ôn Bình liếc qua Bách Niệm Hương.

Bách Niệm Hương vội vàng trả lời, đầu cũng gật theo,

- Đúng đúng! Ôn tông chủ, ta cực kì muốn, lúc ngài rời khỏi núi Vân Long, ta đã luôn muốn rồi.

Nói xong, vẫn không quên nhìn mấy người Lâm Khả Vô.

- Được, chỉ cần Tử Nhiên đại sư không có ý kiến, Bất Hủ tông ai đến cũng không từ chối.

Ôn Bình đương nhiên cực kỳ vui vẻ, thiên phú của Bách Niệm Hương thật ra cực kỳ tốt, tuy rằng không phải dị mạch bẩm sinh, những ở Thiên Địa hồ này cũng thuộc hàng tư chất đỉnh cao —— trước 18 tuổi đã tiến vào Thông Huyền cảnh. Đợi một thời gian nữa nhất định có được thực lực mạnh mẽ.

Nếu Bách Niệm Hương đều đã nhập tông rồi, Ôn Bình thuận miệng hỏi một câu,

- Tử Nhiên đại sư, vậy còn người?

- Lão thân...

Vừa mở miệng, Bách Niệm Hương ở một bên đã cắt ngang lời nàng.

- Sư phụ, người cũng cùng gia nhập đi, A Hương thật không nỡ rời xa người nha. Bất Hủ tông tốt như thế, so với Tiềm Long tông của chúng ta tốt hơn biết bao nhiêu… Sau khi học xong những mạch thuật của Tiềm Long tông ở Bất Hủ tông này đánh ai cũng không thắng nổi, không chỉ đánh không lại, lại có thể bị người vượt qua cảnh…

Nói đến đây, Bách Niệm Hương nhìn La Mịch ở bên kia.

Lúc trước La Mịch chính là vượt cảnh đánh nàng đó!

Tử Nhiên sau khi nghe xong, bất đắc dĩ cười cười, trầm mặc sau đó nói:

- Con là sư phụ ta luôn rồi đó, lúc trước đối với tương lai không có mong muốn gì, nhưng bây giờ, chính là không biết tương lai sẽ như thế nào. Nếu như con thích ở Bất Hủ tông thì ở lại đây, chỉ là phụ thân của con, con cần phải có sự sắp xếp ổn thỏa, nếu không sẽ tạo phiền phức cho Ôn tông chủ.

Bách Niệm Hương, là hòn ngọc quý trên tay của chủ hệ Bạch Niệm gia của Tiềm Long tông, tùy tiện gia nhập một thế lực, tuy không có vấn đề gì lớn, nhưng cũng sẽ có người có suy nghĩ khác.

Bất Hủ tông quả thức bất phàm, nhưng đối mặt với thế lực đứng đầu như Tiềm Long tông, vẫn là quá nhỏ bé.

Cho dù khu vực của Tiềm Long tông không ở đây.

- Tử Nhiên đại sư có thể suy nghĩ một chút, Bất Hủ tông lúc nào cũng hoan nghênh người gia nhập.

Tam tuyền Tuyền qua thần tượng nhập tông, thì Bất Hủ tông sẽ trở thành thế lực duy nhất ở Thiên Địa hồ có được Tam tuyền Tuyền qua thần tượng.

Nhìn xa hơn một chút, thực lực Bất Hủ tông sẽ được nâng cao lên một cách khủng bố. Dù sao tu luyện ở thế giới này chính là mạch môn, Tuyền qua đồ là thứ đồ thiết yếu, ở bên ngoài phải mua với giá cao ngất ngưởng, vả lại không thể nào mua được những sản phẩm chất lượng cao, nhưng nếu như trong tông môn có một Tuyền qua thần tượng, vậy kết quả chính là hoàn toàn khác biệt. Hơn nữa vừa hay trong tay hắn có thiên tài địa bảo vừa lấy từ Long Thần môn, chắc đủ để làm một tấm Tam tuyền Tuyền qua đồ, sau đó cải tạo một chú đem đi bán có thể lời được một ít tiền.

Nếu như là trước đây, hắn khẳng định sẽ nghĩ cách để khiến Tử Nhiên nhập tông, nhưng bây giờ hắn không còn cái suy nghĩ ấy nữa, có thể bởi vì mình đang đứng ở một nơi cao như thế này chăng?

Bình Luận (0)
Comment