Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 545 - 【Vip】 Suy Nghĩ Của Tử Nhiên

【VIP】 Suy nghĩ của Tử Nhiên 【VIP】 Suy nghĩ của Tử Nhiên

- Đa tạ ý tốt của Ôn tông chủ, lão thân nhất định sẽ suy nghĩ cẩn thận. Đúng rồi, lão thân có chuyện muốn hỏi Ôn tông chủ, tay của ta đoán chừng phải mất bao lâu mới có thể khỏi hẳn?

Đôi mắt của Tử Nhiên lộ ra cảm giác mong đợi cực kỳ mạnh mẽ.

Ôn Bình trầm mặc một lúc, trong đầu hỏi hệ thống, sau khi có câu trả lời mới lên tiếng:

- Muốn hoàn toàn khỏi hẳn, chỉ cần mất khoảng mười ngày, chiều mai Tử Nhiên đại sư lại đến Bất Hủ tông ta thêm một chuyến, hoặc là ta để cho Bách Niệm Hương đưa qua cho người.

- Mười ngày…

Tay của Tử Nhiên đột nhiên hơi run, tảng đá to mười năm nay trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống, Nàng cực kỳ rõ rằng Ôn Bình sẽ không gạt nàng! Chợt khom người hướng về phía Ôn Bình,

- Đa tạ Ôn tông chủ!

- Đừng khách sáo.

Ôn Bình cười lễ phép một cái, suy nghĩ lại trở về phòng bếp, trực tiếp hỏi đám người Vân Liêu đứng ở một bên,

- Vân trưởng lão, Chiêm Đài trưởng lão, các người giúp ta tiễn Tử Nhiên đại sư xuống núi, ta còn chuyện khác cần làm.

Đám người Vân Liêu gật đầu, làm động tác mời.

- Tử Nhiên đại sư, mời!

Tử Nhiên liếc nhìn Ôn Bình một cái, trong đôi mắt hiện lên một tia sáng khác biệt, sau khi nói một tiếng cáo từ, cất bước đi về hướng xuống núi.

Trên đường xuống núi, nói thật là, trong lòng càng lúc càng thoải mái.

Vốn nàng cũng không có hứng thú trò chuyện cùng với đám người Vân Liêu, dù sao sự cách biệt giữa hai người quá lớn, cũng không có chủ đề chung để nói chuyện, nhưng tâm tình rất tốt, tất nhiên sẽ tự khắc vui vẻ. Bắt đầu nói chuyện về núi Vân Lam, nói về Bất Hủ tông.

Lúc đến chân núi, trước khi Bách Niệm Hương xoay người rời đi cũng không quên nói một câu:

- Sư phụ, người nhớ phải suy nghĩ cẩn thận đó.

- Được rồi, đi lên đi.

Sau khi lên tiếng, Tử Nhiên phóng cảm giác ra bên ngoài, đã tập trung tại khách sạn nơi đám người Loan Nguyệt đang ở. Lúc xoay người lại, Tử Nhiên không khỏi xoay đầu lại nhìn Bất Hủ tông. Cho dù đám người Vân Liêu lúc tiễn nàng rất nhiệt tình, nhưng trong lòng Tử Nhiên vẫn có chút suy nghĩ khác.

Ôn Bình còn trẻ như thế.

Nếu như hôm nay hắn đích thân đưa mình xuống núi, có lẽ trong lòng nàng sẽ đánh giá Ôn Bình cao hơn một chút, đối với chuyện gia nhập Bất Hủ tông cũng sẽ suy nghĩ nhiều thêm một chút.

Nhưng Ôn Bình lại không có!

Chiêu hiền đãi sĩ, thứ này chắc Ôn Bình đã học được. Nhưng thái độ hiện nay, những cường giả Trấn Nhạc cảnh trở lên e rằng không ai đồng ý để hắn sai khiến. Cho dù mạch thuật của Bất Hủ tông là độc nhất vô nhị, đủ để hấp dẫn ngưới khác thì vẫn như cũ không có gì thay đổi. Những Trấn Nhạc cảnh kia mà nhìn thấy, suy nghĩ đầu tiên chính là muốn cướp chứ không phải là nhập tông.

Tuy rằng Bất Hủ tông hiện nay không kém, nhưng khoảng cách để trở thanh một thế lực đứng ở đỉnh cao còn một quãng đường rất dài.

Sau khi Tử Nhiên rời đi, Ôn Bình bàn giao mấy câu với Triệu Tinh, để nàng ấy tiếp tục giúp đỡ chăm sóc Thi Hoa. Cũng cùng lúc đó, Bách Niệm Hương vừa hay quay về, Ôn Bình đành phải thu nhận Bách Niệm Hương, lại đi về phòng bếp,

- Trước hết nộp phí nhập tông ra đi.

- Phí nhập tông?

Bách Niệm Hương ngây ra một lúc.

Ôn Bình chỉ nói tiếp:

- Thông huyền cảnh, phí nhập tông là một vạn kim tệ.

Thấy Bách Niệm Hương không lập tức lấy tiền ra, Lam Mịch ở một bên vội vàng tiếp lời,

- Đây chính là quy định của Bất Hủ tông chúng ta, tông chủ chính là muốn nói với ngươi: Chỉ cần phải trả một cái giá thì mới càng trân trọng cơ hội ở Bất Hủ tông.

- À! Thì ra là thế, phương pháp tông chủ dạy đệ tử thật là đặc biệt.

Bách Niệm Hương bừng tỉnh hiểu ra gật đầu, vội lấy trong tàng giới một viên bạch tinh đưa cho Ôn Bình.

Sau khi thu hồi bạch tinh, Ôn Bình cất bước rời đi.

Đi chưa được mấy bước bỗng nhớ lại lời nói của La Mịch khi nãy, không khỏi cười ra một tiếng.

Vốn dĩ chuyện thu phí nhập tông này hắn chẳng muốn giải thích, không ngờ từng bước từng bước đi bên bây giờ, ngược lại hắn lại được khoác cái áo ngoài quang minh chính đại rồi.

Rất tốt!

Khi Ôn Bình vừa đi, Bách Niệm Hương liền quấn lấy hai người người La Mịch và Lâm Khả Vô.

Lúc trước ở núi Hải Long là bọn họ khiến cho nàng nghi ngờ cuộc sống đấy, bây giờ sau khi nhập tông nàng chính là sư muội của bọn họ, vậy thì nhất định phải từ từ mà “báo thù” một phen.

Đêm hôm khuya khoắt không để người khác ngủ, cũng không cho người khác tu luyện, chính là mang nàng đi tham quan Bất Hủ tông.

Bắt đầu từ sân trọng lực, đến mười tầng tháp… Một đường đi này, Bách Niệm Hương liên tục thán phục.

- Tùy tiện lấy một thứ ở đây, nếu như là ở Tiềm Long tông, chính là cho dù Bách Niệm gia của chủ hệ gia tộc đoán chừng cũng không có mấy người có thể tiến vào… Bất Hủ tông cũng quá hào phóng rồi.

Một bên cảm thán, một bên Bách Niệm Hương đang thao thao bất tuyệt hỏi hai người họ những thứ khác.

Nửa đêm trước cứ thế mà trôi qua.

Mọi người đối với cái sư muội mới đến này, vẫn còn có hảo cảm đấy, không chỉ bởi vì nàng ấy là đệ tử chân truyền của Tử Nhiên đại sư.

Lúc này Ôn Bình đã về đến phòng bếp, đi thẳng lên lầu ba, bắt đầu chuẩn bị điều chế Hải Niệm Nùng trà sau khi cải tiến.

Hải Niệm Nùng trà sau khi cải tiến, trình tự phía trước thật ra so với cái cũ cũng không khác nhau nhiều lắm, chỉ là đối với thủ pháp xử lý thiên tài địa bảo có yêu cầu cao hơn rất nhiều, còn có năng lực đặc thù của phòng bếp, Ôn Bình thử mấy lần đã hoàn toàn nắm bắt được rồi.

Bỏ đi thủ pháp xử lý, tất cả thiên tài địa bảo cần cho Hải Niệm Nùng trà chính là cần nâng cao hơn một tí, bởi vì số năm đều năng cao lên một chút.

Nếu như hiện tại thu, chưa đến mười ngày nửa tháng thì chưa có, hơn nữa còn phải tốn một lượng lớn bạch tinh, hệ thống đưa ra những tài liệu tổng giá trị cũng khoảng một nghìn viên bạch tinh.

Lần này may mà có Long Thần môn, khiến hắn bớt được bao nhiêu là việc!

Cứ bận rộn như thế cho đến rạng sáng ngày hôm sau, Hải Niệm Nùng trà sau khi cải tiến đã được điều chế thành công. Vẻ đẹp, mùi vị đều có sự khác biệt rất lớn so với Hải Niệm Nùng trà cũ, mùi thơm ngập tràn kia, có thể khiến người khác tinh thần phấn chấn. Sau khi lại vào cửa hàng nội thất của phòn bếp mua một cái ly Vô Lượng, Ôn Bình rót Hải Niệm Nùng trà đã điều chế xong vào trong đó, không để người khác có cơ hội nhòm ngó một chút nào.

Đến lúc này, trời cũng đã sáng rồi.

Sau khi để Hải Niệm Nùng trà chuẩn bị cho Tử Nhiên vào trong phòng bếp cũng nói với Phúc Vương bá một tiếng, Ôn Bình liền quay về Thính Vũ các, nhìn Hải Niệm Nùng trà trong ly, trong đầu lướt qua một hình ảnh, vội tò mò hỏi một câu.

- Hệ thống, cái ly Vô Lượng này có thể để được lượng trà của bao nhiêu ngày?

- Ba mươi ngày.

- Vậy nếu như một lần ta uống hết, vậy sẽ ra sao?

Nhớ ở thế giới trước, trong phim truyền hình, tốc độ hấp thụ linh khí càng nhanh, lượng hấp thụ càng lớn, thực lực cũng tăng lên càng nhanh.

Vậy uống cái linh thiện này có phải sẽ cùng một nguyên lí như thế không?

Sau đó, hệ thống đã bác bỏ suy nghĩ này của Ôn Bình,

- Tốt nhất là không nên, bởi vì không có gì khác biệt cả. Tuy nói rằng kí chủ có Trường Mạch công, không đến mức bị dược lực phản lại, nhưng uống nhiều Hải Niệm Nùng trà hơn nữa, thời gian khôi phục thương tổn của tinh thần lực cũng không thay đổi. Hơn nữa ngươi sẽ có khoảng mấy ngày sẽ không thể động đậy, phải nhờ Trường Mạch công hóa giải hết tất cả dược lực, đoạn thời gian này, nếu như có người cầm dao đâm ngươi, ngươi cũng không thể động đậy.

- Vì sao? Lúc trước tính mạng cần xì gà để trị thương, không phải hút càng nhiều càng tốt sao?

Hệ thống giải thích:

- Bởi vì tinh thần lực và nhưng thứ khác bản chất vốn dĩ khác nhau, muốn tinh thần lực hồi phục, cần phải dùng phương thức từ từ điều dưỡng, năng lượng hấp thụ một ngày của nó có hạn, cho dù có đưa nhiều hơn nữa, nó hấp thụ không hết sẽ trả lại cho ngươi. Một lần ngươi uống một lượng trà của 30 ngày, cho dù uống một lượng trà của một năm, nó cũng chỉ hấp thu dược lực của một ngày. Chẳng qua vấn đề này không lớn, ngươi có Trường Mạch công, muốn uống bao nhiêu thì uống bấy nhiêu, dược lực của Hải Niệm Nùng trà sẽ không phản lại ngươi, dược lực dư ra sẽ bị Trường Mạch công trực tiếp hóa giải.

- Đã rõ rồi.

Ôn Bình thu hồi tâm tình muốn nhanh chóng có kết quả, rót cho bản thân một ly Hải Niệm Nùng trà, uống cạn một hơi.

Sau khi vào trong miệng, làm Ôn Bình có ấn tượng sâu sắc nhất chính là vị nồng của sữa yêu, sữa yêu thú không thể so với sữa dê sữa bò, nó có một mùi vị rất đặc biệt, cho dù đa phần bị mùi của những thiên tài địa bảo khác lấn áp, những mùi vị còn sót lại cũng khiến cho người khác cảm thấy rất đặc biệt, nếu như không thể hình dung, thì đó chính là càng tinh khiết!

Theo đó, Ôn Bình nói:

- Hệ thống, giúp ta kết nối đến kí túc xá.

Hệ thống từng nói qua, Thể Hồ Quán Đính cũng có thể hồi phục, tăng lên tinh thần lực.

Thử dùng 200 lần Thể Hồ Quán Đính xem sao.

Bình Luận (0)
Comment