Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 546 - 【Vip】 Phi Kiếm, Phi Kiếm (1)

【VIP】 Phi Kiếm, Phi Kiếm (1) 【VIP】 Phi Kiếm, Phi Kiếm (1)

Hệ thống từng nói qua, Thể Hồ Quán Đính cũng có thể hồi phục, tăng lên tinh thần lực.

Thử dùng 200 lần Thể Hồ Quán Đính xem sao.

Hai việc tiến hành đồng bộ!

Lại nói tiếp, Ôn Bình đối với những thứ như mạch thuật, mạch môn và các loại Tuyền qua đồ cũng xem như có chút hiểu biết. Không nói hiểu biết nhiều nhưng tại hệ thống, dưới sự bổ trợ của những kiến trúc đặc thù, theo đó cũng từ từ nâng cao cảnh giới của bản thân mình lên, cũng xem như là tương đối hiểu.

Thế nhưng, hắn có mộ thứ vẫn luôn không hiểu, đó chính là tinh thần lực. Sự mạnh mẽ của nó liên quan đến lực ý chí, còn liên quan đến tâm tính, thậm chí cũng có liên quan đến cảm nhận.

Sau khi tinh thần lực bị thương, tuy nhiên trước mắt lực ý chí vẫn cảm giác sự khác biệt rất lớn, nhưng mà tâm tính thật sự có chút khác biệt, trước đây có thể rất bình thản xử lý mọi việc, bây giờ lại khiến hắn có một số tâm trạng bất thường. Đồng thời hắn cũng rất rõ ràng rằng phạm vi cảm giác đến cảm nhận bị thu hẹp, phạm vi thu hẹp này cũng tương ứng với sự tổn thương tinh thần lực vậy, đều là năm phần.

Trừ đó ra, khó giải quyết nhất chính là Ngự Kiếm thuật – trực tiếp không sử dụng được luôn, nhưng hiện tại thấy tinh thần lần

Sau khi cảm nhận được mọi suy nghĩ trong lòng Ôn Bình, hệ thống mở miệng giải thích,

- Ở thế giới này, thời đại trước, cũng chínhh là thời đại tồn tại của điện thủ, tinh thật lực quả thật là việc mà tu luyện không thể thiếu được

- Vậy sao bây giờ không còn rồi?

- Bởi vì thời đại tu luyện trước đây sụp đổ rồi, cho nên phương pháp tu luyện tinh thần lực cũng theo đó mà mất tích. Hơn nữa ở thời đại này, mọi người chỉ nhìn thấy sự cường đại của mạch môn, đối với việc sử dụng tinh thần lực, đơn giản chỉ còn là cảm nhận. Nhưng cảm nhận lại có thể thông qua việc nâng cao cảnh giới mà từ từ mở rộng cho bản thân, cho nên chính là không có người quan tâm đến tinh thần lực.

- Cái Ngự Kiếm thuật của kí túc xá mới kia, chính là pháp môn duy nhất ở thế giới này cần tinh thần lực đúng không.

- Ừm.

Sau khi được hệ thống giải đáp, Ôn Bình rõ ràng cảm giác có một luồng tin tức, năng lượng tụ tại cơ thêr, tốc độ nhanh hơn 200 lần so với bình thường. Hình ảnh từng tấm từng tấm không ngừng hiện lên trước mắt, lại từng cái từng cái tin tức cũng không ngừng khắc sâu ấn tượng vào trong trí nhớ. Ngự Kiếm thuật cần chú ý cái gì, có những chiêu thức gì, những thứ kinh nghiệm tích lũy theo năm tháng không ngừng phát triển.

Cũng ngay lúc này đây, trong đầu Ôn Bình lướt qua một suy nghĩ, vội hỏi hệ thống:

- Đổi mới phòng bếp cũng nâng cao tinh thần lực của linh thiện, chắc không phải là ngẫu nhiên đúng không, có phải người sáng tạo của ngươi nó cũng đã thiết lập xong?

- Có thể nói như thế.

- Nếu đã linh thiện phụ trợ tu luyện tinh thần lực đã có rồi, vậy chắc sẽ xuất hiện pháp môn tu luyện tinh thần lực đúng không?

- Quả thật có. Nhưng chỉ là không dám quyết định kí chủ sẽ đi vào kiến tạo kiến trúc đặc thù như thế nào, nếu như kí chủ luôn muốn kiến tạo liên quan đến khiến trúc đặc thù của mạch môn, mạch thuật, vậy tương lai của Bất Hủ tông chính là sự mạnh mẽ của mạch thuật mà nổi tiếng thiên hạ. Nếu như chuyên chú về kiến trúc đặc thù của pháp thuật thì tương lai có thể khai sáng một trường phái mới, cùng với mạch môn đủ để cạnh tranh với phe phái pháp thuật. Còn nếu như tinh thần lực…

Ôn Bình nhướng mày kiếm lên, cười nói:

- Bất Hủ tông của ta kia hiện tại không phải rất hỗn tạp sao? Mạch thuật, pháp thuật đều có hết.

- Hết thảy đều là sự lựa chọn của kí chủ cùng với vận khí của kí chủ, Bất Hủ tông trong tương lai sẽ ra sao, thân là hệ thống phụ trợ như ta cũng không thể đưa ra nhận định. Chỉ là nếu như kí chủ muốn hiểu thêm về tinh thần lực, đối với sự tồn tại của tinh thần lực có hứng thú, ta có thể giới thiệu đơn giản một chút.

- Nói!

- Tinh thần lực, theo sự thu hoạch tin tức thời đại trước của ta, thật ra nó cùng cảnh giới, mạch thuật là giống nhau, đều có phân cấp bậc, cũng giống với các loại cảnh giới và mạch thuật, nó bước vào một cảnh giới mới sẽ có sự biến hóa mới. Trước mắt theo như thu hoạch tư liệu ở Thiên Địa hồ của ta, tinh thần lực của người ở Thiên Địa hồ đều đang ở giai đoạn đầu tiên, đơn giản chính là phóng ra ngoài, hóa thành cảm nhận, để bổ trợ trong chiến đấu của mình.

- Cái cảnh giới thứ hai thì sao?

- Cảnh giới thứ kia, không giống với cái cảnh giới thứ nhất ở chỗ xa, theo như tin tức thu được, phóng thích không phải là năng lực duy nhất của tinh thần lực, năng lực thứ hai chính là công kích. Mọi tinh thần lực đều hội tụ tại một điểm, trực tiếp công kích tinh thần lực của kẻ địch, có thể phá chiêu, thậm chí muốn giống như khúc cảnh, trực tiếp hủy diệt nó.

- Đây chẳng phải giết người vô hình sao?

- Có thể giải thích như thế, chỉ là tu luyện tinh thần lực khó hơn so với bất kỳ thứ gì. Ví dụ, hai người đồng cảnh giới, một người tốn trăm năm để tu luyện tinh thần lực, còn một người dùng một trăm năm này đi tu luyện cảnh giới. Hai người tranh đấu, chiến thắng tất nhiên là người ở sau, cái người có cảnh giới mạnh hơn.

- Vậy thì khó trách.

Đều là tu luyện một trăm năm, tu luyện tinh thần lực không đánh lại người tu luyện mạch môn, ai sẽ ngu ngốc mà đi tu luyện tinh thần lực cơ chứ?

Cũng chỉ có hắn cần phải nâng cao tinh thần lực.

Dù sao Ngự Kiếm thuật là dựa vào tinh thần lực, dựa vào tình hình trước mắt mà nói, lợi ích của việc sử dụng Ngự Kiếm thuật là rất lớn. Đầu tiên Ngự Kiếm thuật không có phẩm cấp, không giống như các loại Cụ Phong thuật - nó có phẩm cấp rõ ràng, uy lực có thể tăng lên. Cho nên Ngự Kiếm thuật càng về sau sẽ càng mạnh, sẽ bỏ xa những thứ thuật pháp có phẩm cấp.

Có thể cùng so sánh cũng chỉ có Phong Chi Cấm Cố thuật mà thôi.

Cho nên trước mắt Ôn Bình định tu luyện hai loại trọng điểm, lại dùng Hỏa Linh Chi thuật cùng với Hình Phạt Chi Hỏa bổ trợ.

Đảo mắt thấy trời đã sáng rõ, Ôn Bình đã tu luyện mấy tiếng đồng hồ, cho đến buổi trưa mới rời khỏi Thính Vũ các.

Lúc đi vào phòng bếp, Vương bá nói cho hắn biết Bách Niệm Hương đã mang Hải Niệm Nùng trà đi xuống núi rồi, Ôn Bình cũng không rảnh để ý đến chuyện này, thấy thời gian nâng cấp còn lại của phòng quan sát, liền cùng mọi người đi ăn cơm.

Sau đó lại đi xem Thi Hoa đang nằm trên giường, so với đêm qua, sắc mặt của Thi Hoa đã tốt hơn rất nhiều. Cộng thêm thức ăn của Hoài Diệp sau được phòng bếp thêm vào trở nên cực kỳ ngon miệng, Thi Hoa ăn rất nhiều, thoạt nhìn nàng đã có khí lực nhiều hơn, đã có thể đi lại trong kí túc xá rồi.

Còn có thêm Đại Quai, Tiểu Quai.

Nhưng hai tên nhóc này, căn bản không có suy nghĩ chiếu cố người bệnh, tóm lại cắn mép váy của Thi Hoa chạy về phía trước.

- Hai ngươi chậm một chút!

Thi Hoa bị kéo đến khi bắt đầu chạy, dở khóc dở cười, sau đó nghe được xoẹt một tiếng, cái váy đã bị rách một miếng.

- Khục khục!

Ôn Bình thấy thế, vội ho khan hai tiếng, sau đó trừng mắt nhìn qua. Hai tên này càng giỡn càng thấy giống Nhị Cáp! Sau khi bị Ôn Bình trừng như thế, hai tên nhóc đó vội vàng nhảy vào trong hồ sâu, lẩn vào trong đó không thấy bóng dáng rồi.

Theo đó, sau khi hai tên nhóc đó đi ngủ, vốn dĩ hồ nước tĩnh lặng bỗng nhiên lay động, gợn sóng lăn tăn.

Giống như là bị lạnh run.

Ôn Bình lấy một bộ đồng phục của Bất Hủ tông từ trong tàng giới ra, đưa qua rồi nói:

- Sau này ngươi sẽ mặc cái này.

Thấy Ôn Bình đem quần áo đưa qua, Thi Hoa vội vàng tiếp lấy, chợt nghe tiếng nhắc nhở của Ôn Bình. Vốn nàng không có để ý, nhưng đột nhiên nàng nhận thấy y phục bị một lực kéo xuống.

Ôn Bình nói:

- Đợi ngươi cảm giác bản thân tốt hơn chút, thì theo Triệu Dịch quét dọn tông môn, ta sẽ cung cấp cho ngươi số lượng tu luyện mỗi ngày. Trong tu luyện, đối với mạch thuật còn có pháp thuật, ngươi có thể thử hết, cảm thấy thích cái nào, thì chuyên tâm tu luyện nó, có vấn đề không hiểu có thể hỏi bọn người Vân trưởng lão.

- Cảm ơn ngươi.

Âm thanh nhẹ nhàng từ đôi môi đỏ của Thi Hoa thoát ra mấy chữ, lộ ra một phần dịu dàng, còn có một phần cảm giác hạnh phúc ngập tràn.

Đương nhiên, nàng cảm ơn không chỉ là sự quan tâm của Ôn Bình, thật ra còn có một nguyên nhân khác. Vởi vì này từ trong miệng của đám người Hoài Diệp biết được, lúc Ôn Bình nghe thấy nàng xảy ra chuyện, hắn có bao nhiêu tức giận, có bao nhiêu phần nộ.

Loại biểu hiện này, loại cảm xúc này, hiếm gặp giống như cường giả dị mạch ở giữa thế giới này!

Chẳng qua, một cỗ cảm giác bi thương mất mát cũng theo đó mà đến.

Bình Luận (0)
Comment