Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 569 - 【Vip】 Vân Lam Sơn Hạ, Tà Tâm Khởi!

【VIP】 Vân Lam Sơn hạ, tà tâm khởi! 【VIP】 Vân Lam Sơn hạ, tà tâm khởi!

Nhưng, nhìn khuôn mặt Lục Minh cũng không có chút nghiêm túc nào, cũng chưa từng nhắc nhở hắn điều gì, Hạ Kim gạt bỏ đi sự lo lắng trong lòng rằng Tư Đồ tu năng có thể sẽ trách phạt hắn, đi về phía trước, Hạ Kim bắt đầu suy nghĩ nên nói chuyện với Tư Đồ tu năng như thế nào.

Đột nhiên, Lục Minh đang đi phía trước bỗng dừng lại, biểu lộ hành động để Hạ Kim đi lên phía trước.

- Hạ thiếu gia, mời đi trước.

Hạ Kim hỏi:

- Lục tiền bối, ngươi không đi nữa?

- Có việc cần làm, Hạ thiếu gia chỉ sợ phải một mình đi gặp Tư Đồ đại nhân rồi, nhưng dựa vào thiên phú của Hạ thiếu gia, Tư Đồ đại nhân tâm tình cũng không tệ, tất nhiên sẽ không vì hành động vừa rồi mà trách cứ ngươi điều gì, tìm ngươi chắc cũng chỉ sẽ tán thưởng ngươi một phen thôi!

Lục Minh giải thích một câu.

Hắn không phải không muốn dẫn Hạ Kim đi gặp Tư Đồ tu năng, những loại hành động để kéo tốt mối quan hệ trái lại là việc mà hắn tự nguyện muốn làm, chỉ là việc mà Tư Đồ tu năng giao cho hắn, suy nghĩ cẩn thận không thể trễ nải được, cần phải tranh thủ đi làm. Do vậy chỉ có thể chọn là tán dương Hạ Kim một phen, để kéo gần khoảng cách.

- Được, vậy Lục tiền bối bận việc của ngài đi.

Hạ Kim nghe Lục Minh trả lời, gật đầu tùy ý trả lời một câu, sau đó từ một bên cầu thang định bước qua Lục Minh, đột nhiên lại dừng lại, hỏi:

- Lục tiền bối, có tiện nói sư phụ giao cho ngươi đi làm việc gì không?

Lục Minh trầm mặc một lúc, dường như trong lòng đắn đo điều gì, sau đó thấp giọng nói:

- Tư Đồ đại nhân lệnh cho ta dùng tổn thọ bí thuật mười vạn dặm để truyền tin cho các vị trưởng lão Bạch ngân khác, mời họ thương lượng về số lượng bạch tinh đưa cho Bất Hủ tông, cùng với việc nghĩ về một yêu cầu khác.

Hạ Kim sững sờ:

- Thật là sẽ đưa bạch tinh?

Mấy vạn bạch tinh đấy, đây quả không phải là số lượng nhỏ.

Với một tán tu tông môn, Bách tông liên minh sao lại phải mềm yếu như vậy?

Trước kia không phải đều là liên quân thảo phạt sao?

Tư Đồ tu năng gật gật đầu, không nói gì thêm, nhường cho Hạ Kim một lối đi về phía dưới lầu, Hạ Kim suy nghĩ một hồi, không có kết quả rồi không khỏi lắc đầu, sau đó đi về phía Tư Đồ tu năng. Dừng lại trước cửa một hồi, rồi mới gõ cửa.

Vừa bước vào phòng, Hạ Kim liền hỏi:

- Sư phụ, người tìm con có việc?

Tư Đồ tu năng hỏi lại một câu:

- Không có gì, có việc muốn hỏi. Lục Minh con người này, con cảm thấy thế nào?

Hạ Kim đáp:

- Nói thế nào nhỉ? Con và Lục Minh mặc dù gặp mặt không nhiều, nhưng để trở thành người phụ tá đắc lực của sư phụ, hàng năm đều ở bên ngoài giúp người hành sự, hiển nhiên phải là người đáng tin và thực lực mạnh. Hơn nữa, Lục tiền bối đối đãi với con cũng không tệ.

Tư Đồ tu năng đáp:

- Con có cảm giác như vậy thì được, Lục Minh mặc dù là tâm phúc của ta, cũng là cánh tay phải của ta, tốt nhất con và hắn phải gần gũi với nhau hơn, năng lực của hắn cũng sẽ giúp ích cho con sau này. Lần này sau khi con trở về, nói với phụ thân con, phải ở phía sau ủng hộ cho hắn nhiều hơn một chút, Lục Minh con người này rất đáng tin cậy.

Hạ Kim gật gật đầu:

- Sư phụ, con hiều rồi! Chỉ là người và phụ thân con thân thiết như vậy, người nói không phải dễ hơn sao?

Tư Đồ tu năng khoát tay, nhưng không giải thích nhiều:

- Nói rồi con cũng không hiểu, con cứ làm theo lời sư phụ nói là được rồi.

Bắc đắc dĩ, Hạ Kim chỉ có thể lặng lẽ “ừm” một tiếng.

Dụng ý của Tư Đồ tu năng, nếu không muốn nói thì hắn cũng thật đoán không ra.

Tiếp đó, Tư Đồ tu năng lại nói:

- Đúng rồi, gọi con tới đây thực ra còn có một việc khác nữa, con ngồi xuống đi đã.

Hạ Kim đáp lại:

- Sư phụ cứ nói đi, con đứng được rồi.

Đứng, biểu thị sự không thỏa hiệp.

Hắn cảm thấy Tư Đồ tu năng chắc chắn sẽ t vấn đề của Bách Niệm Hương mà nói ra một lí do thoái thác.

Thấy vậy, trong mắt của Tư Đồ tu năng bỗng vụt lên một tia bất đắc dĩ, sau đó nói:

- Ta biết sự cấp bách của con. Hạ gia và ta quan hệ rất thân thiết, Hạ gia có chuyện thì ta Tư Đồ tu năng nhất định đem toàn bộ sức lực tương trợ. Nhưng, con cần hiểu rằng lần đàm phán này là Lục đại ngân cấp chủ sự cùng thương lượng quyết định, đại diện cho quyết định cao nhất của Bách Tông liên minh.

Hắn cũng không cần Hạ gia phải hiểu quá nhiều, chỉ hi vọng Hạ Kim có thể hiểu rõ, việc của Bách Niệm Hương bắt buộc phải buông bỏ, lấy đại cục làm trọng.

Hạ Kim nói:

- Sư phụ, nếu phụ thân con ở đây, chắc chắn cũng sẽ làm việc nghĩa không chùn bước mà bắt lấy Bách Niệm Hương.

Tư Đồ tu năng đáp:

- Vậy thì ta cũng sẽ không ngăn cản hắn!

Tư Đồ tu năng nói rồi, phóng ra một ánh mắt không thể hoài nghi, giống như việc lời hắn nói ra thì hắn sẽ làm cho bằng được. Cũng thể hiện rằng nhất định sẽ ngăn cản chuyện Hạ Kim muốn làm, nhất định sẽ ngăn cản mọi hành động Hạ Kim sẽ phá hoại lần đàm phán này. Hạ Kim thấy thế, liền né tránh ánh mắt sắc bén kia, có chút không vui mà thở dài một hơi, sau đó đứng đó trầm mặc một hồi.

Rất lâu, Hạ Kim đột nhiên mở lời nói:

- Đệ tử nhớ rồi.

Tư Đồ tư năng tiếp lời nói:

- Nhớ là tốt, Bất Hủ tông không hề đơn giản như con nhìn thấy đâu, sau lưng có Trấn nhạc thượng cảnh cường giả là bất định. Ngoài điều này ra, tông chủ còn nắm giữ một tân thiên địa tuyền qua đồ, hơn nữa có thể khiến cho Tuyền qua đồ bước lên một đài giai mới, điều này không những chỉ tu hành giả không có dị mạch cần, cũng là toàn bộ Bách Tông liên minh thậm chí là toàn bộ Thiên Địa hộ cần tới.

Hắn không yêu cầu Hạ Kim, Hạ gia phải thấy rõ điểm này, lấy đại cục làm trọng. Hạ Quý thích hành động vì tư lợi, có thể hiểu, nhưng lần này, hắn sẽ ngăn cản Hạ Quý. Cũng chính là vì lo lắng việc này nên hắn mới sai Lục Minh dùng mệnh thọ bí pháp truyền tin đi.

Một tin mười năm thọ!

Đến thêm vài lần, Trấn Nhạc thượng cảnh cường giả cũng không chịu nổi.

- Đệ tử hiểu.

Hạ Kim khom người đáp một câu.

Tư Đồ tu năng lại khoát khoát tay nói:

- Con ra ngoài đi!

Hạ Kim có lẽ sẽ không nghe lời hắn, nhưng cũng tốt, Hạ gia lúc này cũng chỉ có mình Hạ Kim là cô gia quả nhân. Bất Hủ tông có thể hủy diệt cái gì để chứng minh thực lực bất phàm, tính tình Hạ Kim mặc dù có chút không coi ai ra gì, cuồng ngạo không thôi, nhưng chắc cũng sẽ không ngốc đến mức một lần nữa ra tay bắt Bách Niệm Hương.

Đợi người Hạ gia tới, việc đàm phán chắc cũng sẽ được chốt hạ, đến lúc đó, Hạ gia làm việc gì khác người thì hoàn toàn không liên quan tới việc của hắn.

Lúc ấy, chỉ có thể là mâu thuẫn giữa Hạ gia và Bất Hủ tông, không hề liên quan tới Bách Tông liên minh.

Hạ Kim lúc này, sau khi dời khỏi phòng của Tư Đồ tu năng, quay đầu lại nhìn về phía vừa đi ra, trong đôi mắt bỗng thoáng lên một vẻ không hài lòng.

Theo hắn thấy, Tư Đồ tu năng đây là quên gốc rồi.

Hắn có ngày hôm nay, có thể trở thành Ngân cấp chủ sự là nhờ phụ thân giúp đỡ, nếu không hắn cũng chỉ mạnh bình thường thôi, dựa vào điều gì mà tới lượt hắn ngồi lên vị trí ngân cấp chủ sự. Bây giờ thành ngân cấp chủ sự rồi, lại muốn qua cầu rút ván, không giúp Hạ gia thành sự.

Nếu như phụ thân ở đây, sợ rằng sẽ đánh với Bất Hủ tông, cướp lấy Bách Niệm Hương.

Hắn Tư Đồ năng, có thể ngăn cản nổi?

- Bách Niệm Hương vừa vào tay, ắt sẽ khiến cho Hạ Quý có được chiến quả mà mấy trăm năm chưa có được. Cha ta lo lắng điều này, để ta ở bên cạnh Tư Đồ tu năng, ngăn cản mọi uy hiếp của Tiềm Long tông với ta. Bách Niệm Hương mất tích mấy năm, khó khăn lắm mới lại xuất hiện, sao có thể bỏ lỡ?

Trong lòng Hạ Kim âm thầm nỉ non, trong đầu không ngừng suy nghĩ, muốn có thể nắm được sách lược vẹn toàn của Bách Niệm Hương.

Không biết làm thế nào, vô nhân khả dụng!

Xem ra chỉ có thể truyền tin cho người trong nhà.

99% Bách Tông liên minh chủ sự chỉ có thể tu hành thiêu đốt mệnh thọ trở về nơi trú quân bí thuật, nhưng Lục Minh, tu hành thiêu đốt truyền tin bí pháp mệnh thọ, chỉ là Lục Minh là tâm phúc của Tư Đồ tu năng, là người của Bách Tông liên minh, có để hắn thúc đẩy hay không, điều này còn rất khó nói.

Nhưng, dù sao cũng phải thử một lần.

Sau khi đã ấn định chủ ý, Hạ Kim vội vàng đi xuống lầu, nhưng không vội vàng đi về phòng của Lục Minh mà lại lựa chọn ngồi ở dưới lầu gọi chút rượu và đồ ăn, xem ra giống như đang giết thời gian. Tại sao đi xuống lầu lại không đi tìm Lục Minh , điều này là có nguyên nhân, một là sợ Tư Đồ tu năng phát hiện, hai là cũng biết rằng Lục Minh hiện đang dùng bí thuật không muốn làm phiền.

Mãi cho đến chạng vạng tối, đợi Lục Minh từ phòng Tư Đô tu năng trở về, lúc này Hạ Kim mới chuẩn bị đứng lên đi tìm hắn.

Nhìn trước ngó sau vài lần, không thấy ai, Hạ Kim mới đẩy cửa đi vào.

...

Lầu hai.

Tư Đồ tu năng từ cửa sổ nhìn về phía Vân Lam sơn, trong tay cầm một tờ giấy. Nhưng tờ giấy này không phải là thư mà là một tờ giấy mỏng bình thường để ghi chép. Tờ giấy mỏng có gió đung đưa, giống như mép váy, bất cứ lúc nào cũng có thể bị thổi bay.

- Lục đại chủ sự không có bất kì ý kiến gì về yêu cầu cấp Bạch tinh, muốn phải không được để có vấn đề gì. Nhưng, yêu cầu mới này e rằng có chút khó khăn rồi.

Sáu vị ngân cấp chủ sự khác đều lựa chọn phương pháp chế tác là chiếc thuyền có thể bay được

- Lời này ta không tự cầm mà đi chuốc lấy nhục nhã, người ta làm sao cso thể đem phương pháp chế tác của chiếc thuyền ấy ra, xem ra vẫn phải nhờ ngày mai Lục Minh truyền tin thương lượng một phen.

Cũng may có Tư Đồ tu năng ở đây, truyền tin, thương lượng cũng chỉ là chuyện trong ngày, không quá phiền phức.

Xem ra, dùng bạch tinh mua, điều kiện này dễ dàng tiếp nhận hơn nhiều.

Cũng vào lúc này, Lục Minh cùng mấy người đi về bốn phía, người đã theo Hạ Kim đi vòng quanh thành trì, đi về phía Vân Lam sơn ở phía ngoại thành.

Trong màn đêm, Hạ Kim, Lục Minh ở phía trước, còn có sáu người khác đi theo phía sau.

Sáu người này, đều là người mà mấy ngày trước theo đội xe tới, nhiệm vụ ngày thường là làm chân chạy cho Tư Đồ tư năng, làm một số việc vặt. Nhưng thực lực của sáu người này lại không thể khinh thường được. Hơn nữa có thể làm việc ở bên cạnh Ngân cấp chủ sự, ắt cũng phải là một người tài giỏi.

Trấn Nhạc Cảnh chỉ là điều kiện cơ bản nhất.

Lần này, Lục Minh nhìn Hạ Kim, biểu cảm mặc dù có ý cười nhưng lại lộ ra một chút nghiêm túc, lúc đi ở phía tường thành, thấp giọng nói với Hạ Kim ở bên cạnh:

- Hạ thiếu gia, ta đây có một gốc ẩn thần thảo, ngươi ăn vào, kể cả là Trấn Nhạc Cảnh, trong vòng nửa canh giờ thì cũng không thể cảm nhận được khí tức của ngươi.

Ẩn thần thảo, một cây năm mươi miếng bạch tinh.

Trấn Nhạc Cảnh, kể cả Trấn Nhạc thượng cảnh cũng không thể nào trong lúc thuốc có hiệu lực mà cảm thấy được khí tức của người dùng.

Vốn giữ lại để dùng trong trường hợp bất đắc dĩ, nhưng đêm nay để hỗ trợ Hạ Kim vụng trộm để có được Bách Niệm Hương từ Bất Hủ tông, vì sự an toàn, trong lòng đang rỉ máu cũng phải lấy ẩn thần thảo, hơn nữa còn phải đưa cho sáu người phía sau mỗi người một cọng.

Hạ Kim nhận lấy ẩn thần thảo màu đen, hai mắt nhìn chăm chú, sau đó nói:

- Lục tiền bối yên tâm, chi phí của ẩn thần thảo này, đợi trở về ta sẽ nhờ phụ thân trả ngươi gấp bội. Hơn nữa, nếu việc này thành công rồi, thì phụ thân nhất định sẽ tiến cử ngươi là ngân cấp chủ sự hậu tuyển nhân.

Nghe được câu này, hai mắt Lục Minh bỗng lập tức xẹt một tia sáng đầy khát vọng.

Nhưng trong màn đêm thì không hề thu hút chút nào!

Bình Luận (0)
Comment