Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 580 - 【Vip】 “Công Việc Lương Cao” Của Thi Hoa

【VIP】 “Công việc lương cao” của Thi Hoa 【VIP】 “Công việc lương cao” của Thi Hoa

Hôm nay lên núi?

Đêm qua vừa xảy ra xung đột, theo tình huống bình thường, bất kể lòng người có bao lớn, vì tránh xuất hiện trong giai đoạn mẫn cảm, chắc đều sẽ lựa chọn qua vài ngày nữa mới đến đi?

Giống như hai người đánh nhau, dù là hai người quen thuộc với nhau sợ rằng cũng không có cách nào đến ngày thứ hai liền xem như chưa có chuyện gì xảy ra, càng không nói đến quan hệ của Tư Đồ Tu Năng và Bất Hủ Tông không có tốt đến thế.

Chẳng lẽ Tư Đồ Tu Năng thuộc loại đặc biệt khác?

- Tông chủ, ăn cơm thôi.

Một âm thanh cảu nữ nhân ở phía sau vang lên.

Trong lòng Ôn Bình lúc này đang mang theo thắc mắc, bị người sau lưng gọi như thế ngược lại khiến hắn đột nhiên nhớ lại hệ thống có một chức năng – trong lãnh địa tất cả mọi nơi hắn đề có thể nhìn thấy hình ảnh.

Lúc trước khi Kháo Sơn tông phái người lên núi ám sát, hắn đã sử dụng qua một lần.

- Hệ thống, cho ta xem hình ảnh.

Theo đó, Ôn Bình xoay người nhìn lại.

Người gọi hắn chính là Thi Hoa!

Cho dù đêm qua mới thấy qua Thi Hoa, nhưng sáng hôm nay lại nhìn, tinh thần Thi Hoa hoàn toàn khác rồi, chắc là vừa mới đột phá cảnh giới.

- Xem ra tinh thần của ngươi càng ngày càng tốt rồi.

Đang nói chuyện hệ thống đã truyền hình ảnh đến màn hình trước mắt, ánh mắt Ôn Bình ngưng lại tại đó, vừa nhìn, mày kiếm lập tức nhướng lên.

Đây là chơi ở đâu vậy?

Tư Đồ Tu Năng không có đi đến chỗ Ngàn Bậc Thềm, mà chọn đi ở con hẻm nhỏ bên cạnh đường Thanh Thủy của núi Vân Lam.

Bởi vì đi vào đường Thanh Thủy chính là không ở lãnh địa của Bất Hủ Tông, cho nên Ôn Bình chỉ có thể nhìn thấy Tư Đồ Tu Năng đứng trong ngõ hẻm đó, ăn mặc bình thường, vải hơi thô, trông giống như phu xe ngồi bên đường vậy.

Không ngoài dự liệu, hắn còn che giấu khí tức Trấn Nhạc thượng cảnh trên người lại, ngồi xổm trong ngõ hẻm, dựa vách tường sau lưng.

Hiển nhiên đã có cảm giác như một kẻ lang thang.

Nhìn một màn này, trong lòng Ôn Bình xẹt qua một chút tò mò, bảo Ác Linh kỵ sĩ tiếp tục tuần tra, hắn tự mình nhìn chằm chằm vào,

- Không chỉ cách cải trang, còn che giấu thực lực, ta ngược lại muốn xem xem ngươi định làm cái gì…

Ánh mắt Ôn Bình dừng tại hình ảnh một lúc, thấy Tư Đồ Tu Năng không có ý di chuyển, chỉ dựa vào bức tường bên cạnh, vì vậy đi về phía trù phòng.

Ăn cơm trước!

Dù nói thế nào cũng không thể để hắn làm chậm trễ thời gian ăn cơm của bản thân.

Linh mễ trước mắt lại là thứ có thể nâng cao linh thể nhanh nhất, ăn ít một bữa, cơ bản là giống như người khác tu luyện ít đi mấy ngày vậy.

- Hả?

Thi Hoa cho rằng lời Ôn Bình là nói với nàng.

Ôn Bình lập tức phản ứng lại, hắn quên mất Thi Hoa còn ở đây, vì thế giải thích một câu,

- Ta tự lầm bầm mà thôi.

Chưa bước được hai bước, Ôn Bình bỗng nhiên nghĩ đến sau khi mình cứu Thi Hoa tỉnh lại không có quan tâm gì đến nàng, liền mở miệng hỏi:

- Thi Hoa, đã quen với Bất Hủ Tông chưa?

Thi Hoa vội vàng trả lời:

- Thay đổi có chút lớn, chủ điện, còn có tên của một số nơi, đều so với trước đây hoàn toàn khác… nếu như không phải nhìn thấy quá nhiều kinh ngạc từ trên người tông chủ, ta sẽ không dám tin rằng nơi đây là Bất Hủ Tông.

Nói xong, trên mặt Thi Hoa nổi lên sự ngượng ngùng.

Ôn Bình theo đó cười nhẹ một tiếng, nói:

- Quen rồi thì tốt… Đúng rồi, cho ngươi một công việc ngươi cần không.

Hiện tại Thi Hoa tu luyện quả thật vẫn còn một số vấn đề tồn tại.

Để nàng đi theo Triệu Dịch, trước mắt cũng chỉ có thể trộn lẫn tu luyện hằng ngày, giống như lợi dùng hồng thạch của Phong Chi Cốc kiếm tiền, đối với nàng mà nói, thật ra cũng có chút lãng phí thời gian.

Dù sao tìm được một viên hồng thạch cần tốn rất nhiều thời gian.

Hiện tại nàng có thể trong thời gian ngắn mà nâng cao thực lực lên một mảng lớn, thời gian này mà nói, rất trân quý!

Lúc nàng mới đến, bản thân không có cách nào, chỉ có thể để nàng đi theo Triệu Dịch, bây giờ có được Quan Ảnh thất, vừa hay có cách để giải quyết vấn đề của Thi Hoa.

Lầu một của Quan Ảnh thất, bây giờ cần một người bán Coca Cola và bắp rang đấy.

Hắn làm tông chủ, lại đi lầu một bán tạp hóa cũng không hợp lý, đem công việc này giao cho Thi Hoa chính là không thể tốt hơn rồi, sau đó lúc thích hợp cho một ít thù lao. Giải phóng bản thân cũng chiếu cố đến Thi Hoa.

- Xin tông chủ phân phó.

Thi Hoa trực tiếp lên tiếng.

Ôn Bình trông thấy Thi Hoa trịnh trọng như thế, bất đắc dĩ cười cười nói:

- Ta cho ngươi công việc này, không nhất định phải chấp nhận, tùy ngươi lựa chọn. Chính là đi phía dưới Quan Ảnh thất bán bắp rang và Coca Cola, thời gian làm việc rất dài, buổi tối mỗi ngày 3 canh giờ sau khi ăn tối xong.

Thi Hoa nói:

- Thi Hoa tất nhiên sẽ làm hết bổn phận!

Ôn Bình nguyện ý phân phó công việc cho nàng làm, nàng cầu còn không được.

Lúc trước cái suy nghĩ sau khi trở nên cường đại sẽ trở lại giúp đỡ Ôn Bình đã rơi vào khoảng không rồi, nhưng tấm lòng báo đáp Ôn Bình vẫn không biến mất.

Hơn nữa, đây là nhiệm vụ Ôn Bình giao cho, trước mắt nàng là đệ tử của Bất Hủ Tông, cũng không thể từ chối – Cho dù Ôn Bình nói có thể từ chối.

- Không cần chính thức như thế, đây không phải là nhiệm vụ quan trọng gì, chỉ là một công việc nho nhỏ.

Ôn Bình bất đắc dĩ cười, sau đó nói tiếp,

- Về phần thù lao, ta không cho ngươi bạch tinh, nhưng sẽ cho ngươi cơ hội tu luyện. Mỗi tuần Ngàn Bậc Thềm một lần, còn có mười tầng tháp, đều có thể miễn phí cho ngươi vào… Ừm, thuận tiện một tuần có thể miễn phí cho ngươi xem phim hai lần.

Dứt lời, Ôn Bình cẩn thận tính toán.

Sự khen thưởng của hắn không thể thấp được!

Đây tương đương với một tuần khiến hắn tổn thất mấy viên bạch tinh đó.

Một bên Thi Hoa đang nghe còn có thù lao, hơn nữa lúc nghe thấy phong phú như thế, trong đôi mắt xẹt qua sự kinh ngạc.

- Cảm ơn tông chủ.

Lúc nói chuyện, eo đã khom trở thành chín mươi độ.

Ôn Bình thấy thế, đi qua dùng tay nâng bả vai Thi Hoa lên, sau đó thấp giọng nói:

- Thật ra lúc không có người khác, ngươi có thể xem ta như một người bạn.

Thi Hoa sửng sốt một chút, còn chưa kịp phản ứng lại, âm thanh của Ôn Bình lại một lần nữa truyền đến.

- Đi, ăn cơm đi.

...

Trù phòng.

Đồng thời mọi người đang đợi Ôn Bình đến, đều tụm ba tụm năm lại nói chuyện.

Có nói đến tu luyện, cũng có nói đến chiến đấu, mỗi ngừoi phát biểu ý kiến riêng của mình.

Đám người Dương Nhạc Nhạc không hiểu, cũng nhân lúc này chạy đến thỉnh giáo Tử Nhiên và Long Kha. So sánh lại, sự chỉ đạo của đám người Vân Liêu, Tử Nhiên Bán bộ Trấn Nhạc cảnh, cùng với Long Kha Trấn Nhạc thượng cảnh, sự chỉ điểm của bọn họ càng khó mà có được.

Tử Nhiên gặp ngừoi thỉnh giáo không nhiều lắm, dứt khoát dựa vào từng vấn đề mà giải đáp.

Chỉ là, đại đa số vấn đề, ai cũng không nói rõ.

Bởi vì pháp thuật, còn có Phong thuộc tính mạch thuật, những thú này cho dù là Long Kha cũng vẫn trong giai đoạn thăm dò, tối đa chỉ có thể nói nhưng kinh nghiệm mà bản thân thu hoạch được.

Lúc Ôn Bình đến, chúng đệ tử vội vàng vây xung quanh.

- Tông chủ, đêm qua ngài dùng Ngự Kiếm thuật kia sao, sao lại có thể bay xa như thế?

- Xa hai ba chục dặm, cũng quá khủng bố rồi nha?

Đám người tu luyện Ngự Kiếm Thuật, hiện tại khoảng cách có thể bay xa nhất chỉ có mấy trăm trượng mà thôi

Trời sinh kiếm tu La Mịch, dù là luyện Ngự Kiếm Thuật cảnh giới hiện tại là cao nhất, đã tu luyện Ngự Kiếm Thuật đạt đến cảnh giới Đại Thành rồi, còn có được Thiên Gia Kiếm, nhưng Ngự Kiếm của hắn cũng không bay được bao xa.

Đêm qua mọi người ở dưới bóng đêm đến vấn đề lúc này, La Mịch thân là luyện giả thâm niên của Ngự Kiếm Thuật, nói đến lúc cảnh giới viên mãn, đoán chừng phạm vi Ngự Kiếm có thể nâng lên đến trăm trượng.

Mấy chục dặm này, nghĩ đến đều là khủng bổ.

Nếu không phải biết được Ôn Bình cầm là Lăng Nguyệt Kiếm đạt được tại Mười tầng tháp, bọn họ đều cảm thấy Ôn Bình đã lấy được tru tiên kiếm mạnh nhất trong “Tru Tiên” rồi.

- Về vấn đề này, các trưởng lão không nói cho các ngươi?

Ánh mắt Ôn Bình đã dừng trên đám người Long Kha, hắn nhớ bản thân có từng nói chuyện vượt qua cảnh giới Ngự Kiếm Thuật rồi mà.

Đăng Phong chi cảnh!

Và đã đạt đến cảnh giới cuối cùng rồi.

Bình Luận (0)
Comment