Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 581 - 【Vip】 Tư Đồ Tu Năng Nhiều Bạch Tinh Không Thoải Mái

【VIP】 Tư Đồ Tu Năng nhiều bạch tinh không thoải mái 【VIP】 Tư Đồ Tu Năng nhiều bạch tinh không thoải mái

Nhìn Vân Liêu, nét mặt của một số người, chỉ thấy vài người lắc đầu nhún vai.

Hiển nhiên, chuyện Đằng Phong cùng với Tạo Cực Cảnh, mấy người đều không có nói cho đám người Dương Nhạc Nhạc.

Hắn lại không cảm thấy đám người trưởng lão sẽ chen giấu chuyện này không nói, Đằng Phong chi cảnh, và Tạo Cực cảnh, ở trạng thái tu luyện đặc thù của tông môn, vẫn còn có thể đạt được đấy.

Nếu là tông môn khác, các trưởng lão biết chuyện này sẽ không nói ra.

Bởi vì e rằng một cái Phong Đằng chi cảnh nho nhỏ, khó khăn không kém việc thăng cấp từ Thần Huyền lên đến Trấn Nhạc cảnh, cũng không ít hơn so với Tuyền Qua thần tượng tốn thời gian tu luyện kỹ nghệ đâu.

Cùng với việc sau khi truy đuổi Đằng Phong sẽ nảy sinh sự biến hóa của mạch thuật, còn không bằng dùng thời gian đó tu luyện, nhanh chóng trở nên mạnh mẽ, sau đó trong quá trình tu luyện đợi cơ duyên mạch thuật phù hợp với sự đột phá của bản thân.

Ôn Bình mở miệng nói:

- Được rồi, vậy ta nói thêm một lần nữa.

Lời vừa nói ra, chúng đệ tử lập tức “mang lỗ tai” xáp lại.

Ôn Bình nói:

- Thật ra cũng rất đơn giản, các ngươi chỉ cần thời gian! Ở trong kí túc xá không ngừng tiếp nhận quán thấu, đến khi cảnh giới viên mãn càng cao, Đằng Phong hay là Tạo Cực cảnh, khi số lượng ngự kiếm của các ngươi chỉ là một kiếm, phạm vi bay của nó sẽ tăng lên rất nhiều. Điểm này, La Mịch chắc đã biết rõ.

Mọi người đồng loạt nhìn La Mịch.

La Mịch theo đó gật gật đầu, nói:

- Khi khống chế một thanh kiếm, quả thật càng thêm thuận buồn xuôi gió.

- Xem đi, chính là đơn giản như thế.

Dứt lời, ôn bình vỗ tay một cái, xem như kết thúc đề tài này.

Theo đó ánh mắt liếc nhìn màn hình trước mắt, trong hình ảnh Tư Đồ Tu Năng vẫn ngồi dựa vào vách tường kia, không chút động đậy.

Hình như đã ngủ rồi.

Lại giống như đang đợi cái gì đó.

Sau khi ánh mắt rời khỏi hình ảnh, Ôn Bình đi vể phía lầu hai của Trù phòng, sau đó nghe được tiếng đám người Dương Nhạc Nhạc đang thảo luận.

Dương Nhạc Nhạc kinh ngạc cảm khái một tiếng,

- Hóa ra sau khi mạch thuật viên mãn còn có hai loại cảnh giới khác nữa.

- Lần đầu tiên ta nghe được chuyện này đó.

Bách Niệm Hương theo đó cũng cảm khái một câu.

Nàng với tư cách đến từ Tiềm Long Môn, phụ thân của nàng từ trước đến nay chưa bao giờ nhắc đến loại cảnh giới này.

Cũng có thể nói như thế này, cả Thiên Địa hồ này gần như đều chỉ cho rằng mạch thuật chỉ phân ra bốn cảnh giới là nhập môn, tiểu thành, đại thành và viên mãn.

Khi mọi người đang cảm khái, Ôn Bình bỗng nhắc nhở một câu,

- Đúng rồi, tốt nhất đừng miễn cưỡng cái gì mà Đằng Phong và Tạo Cực cảnh. Nâng cao cảnh giới sẽ cho ngươi lực lượng mạnh nhiều hơn so với Ngự Kiếm thuật đạt được Phong Đằng chi cảnh.

- Đã rõ rồi tông chủ.

Mọi người gật đầu lên tiếng.

Nhưng vừa nghiên đầu, Dương Nhạc Nhạc đã chạy đến chỗ La Mịch, kích động hỏi:

- La Mịch, xem ra tên tiểu tử ngươi là người kế tục đời sau của tông chủ có khả năng siêu việt viên mãn rồi

- Hắc hắc.

La Mịch có chút ngại ngùng gãi gãi đầu.

Chỉ là trong đầu lập tức mơ màng.

Nếu thật sự có thể giống như tông chủ.

Vậy sau khi quay về, chỉ dựa một chiêu này đã có thể làm rạng rỡ tổ tông rồi.

Bỗng nhiên, Lâm Khả Vô ở một bên nói tiếp một câu,

- Hơn nữa ngươi có Thiên Gia kiếm, khẳng định có thể bay càng xa.

- Xem ra khoảng thời gian này xem nhiều Tru Tiên rồi, đúng rồi, tông chủ không phải cho ra bắp rang tăng một tầng tỉ lệ sao?

- Đúng vậy, gia tăng một tầng tỉ lệ đó, chắc rất dễ có thể đạt được pháp khí đi.

- Hiện tại chỉ có Hoàn Sơn, La Mịch còn có Lâm Khả Vô và Vân trưởng lão có pháp khí.

- Đúng rồi, nhiệm vụ đại sảnh không phải vẫn có thể nhận nhiệm vụ Thể Hồ Quán Đính sao? Lần trước Tần Mịch hắn chính là nhận được một cái nhiệm vụ ban thường gấp 20 lần Thể Hồ Quán Đính.

- Thể Hồ Quán Đính, thêm pháp khí, quá tuyệt.

Mọi người cùng nhau xem, lộ ra nụ cười.

Lúc này, cước bộ của Ôn Bình ở trên lầu lập tức lảo đảo, thiếu chút nữa người đã đứng không vững trên bậc thang rồi.

- Tông chủ, cẩn thận.

Chiêm Đài Thanh Huyền đi sau lưng Ôn Bình vội vàng đưa tay ra đỡ.

Ôn Bình nắm lấy song chắn, xấu hổ cười cười, sau khi đứng ổn định tiếp tục bước lên trên.

Một Thần Huyền thượng cảnh như hắn, đi lên lầu nếu như bị té, vậy thì có bao nhiêu xấu hổ đây.

Nhưng so với cái này, khiến hắn phiền muộn là, đám người Dương Nhạc Nhạc vậy mà nhắm đến Tru Tiên rồi.

Hai ngày nay đối với Harry Potter vẫn còn là khí thế ngất trời đó, chính vì một kiếm tối qua của hắn, tình huống đã thay đổi rồi.

Hiện tại mọi người đều nhắm mũi nhọn đến Tru Tiên, chuẩn bị đi điên cuồng luyện Tru tiên.

Vậy nhiệm vụ của hắn có thể hoàn thành không?

Cấm kị ma pháp – Vong Linh triệu hoán, còn muốn hay không?

Nhiệm vụ của Quan Ảnh Thất chính thiếu điều kiện số người xem Harry Potter đạt đến 500 lượt.

- Được rồi, một kiếm tối qua của ta, có được cũng có mất.

Trong lòng bất đắc dĩ thở hắn ra, trong đầu Ôn Bình vội nghĩ biện pháp.

Xem ra, phỏa bày ra một chút thần kì của ma pháp rồi!

Vừa hay hắn cũng nhận được đũa phép cùng kiểu dáng với đũa phép của Harry Potter và Voldemort, chỉ cần luyện ra ma pháp nữa là đủ.

...

Dưới núi Vân Lam.

Tư Đồ Tu Năng cuộn mình trong ngõ hẻm cuối cùng cũng đứng lên.

Giống như một người mù đường đột nhiên tìm được phương hướng vậy, sải bước đi về phía núi Vân Lam, sau đó đi vào trong rừng.

Chuyện đầu tiên khi tiến vào núi Vân Lam, Tư Đồ Tu Năng chính là cố hết sức đi về những nơi hẻo lánh, cố gắng rời xa chủ điện, tránh xa những nơi có khả năng có người.

Phàm là một chút động tĩnh, hắn đều lựa chọn đi vòng qua.

Theo sự hiểu biết của hắn, núi Vân Lam không lớn, chỉ có mấy ngọn núi mà thôi. Muốn nhìn thấy nhìn thấy một số thứ mà người ngoài không thấy được, hoặc là rất nguy hiểm, nhưng mấy ngọn núi toàn bộ chuyển một lần là rất nhanh.

Cho dù tất cả thời gian cần có là rất ngắn, nhưng lúc nãy hắn con trong hẻm nhỏ quan sát núi Vân Lam đã chuẩn bị tư tưởng rất lâu, trong đầu hiện lên mười mấy cái kế hoạch.

Nếu như gặp phải người, nên làm như thế nào đây?

Nếu như gặp phải yêu vật mà Bất Hủ Tông nuôi, thì nên làm cái gì đây?

Nếu như bị phát hiện, nên làm cái gì?

Rồi sau đó từ bên trong chọn ra hai cái kế hoạch tự cho là không một sơ hở.

Đã có sự chuẩn bị kĩ càng, cộng thêm kế hoạch không một sơ hở, hắn mới dám lên núi.

- Cái Ôn Bình kia chắc sẽ không nghĩ đến hôm nay ta sẽ lên núi dò xét bí mật của Bất Hủ Tông đi.

Đi xuyên qua rừng, khóe miệng Tư Đồ Tu Năng không khỏi lộ ra ý cười, mang theo chút đắc ý.

Người bình thường, sau khi đêm qua xảy ra chuyện lớn như thế đều sẽ chọn lựa hòa hoãn một chút.

Cho dù là nhiệm vụ của Bách Tông Liên Minh truyền đến, mặc kệ là ai, đều sẽ không lựa chọn hôm nay lên núi.

Chính vì tất cả mọi người đều như thế, cho nên hắn quyết định làm ngược lại.

Hôm nay lên núi nhìn trộm Bất Hủ tông!

Chưa đi được bao lâu, Tư Đồ Tu Năng đột nhiên ngừng lại, ngồi xổm trong rừng, từ trong tàng giới lấy ra một quả màu vàng nhạt.

To cỡ nắm đấm, khi lấy ra từ cái hộp làm bằng bạch tinh, sương mù màu vàng nhạt có thể nhìn thấy được từ trên đỉnh của trái cây phun ra ngoài. Lúc đầu còn có thể nhìn thấy, nhưng qua vài hơi thở, sương mù đã biến mất.

Chính xác mà nói, nó biến thành không màu sắc.

Sau khi đợi nó từ từ tan đi, Tư Đồ Tu Năng mới đứng lên.

- Bước thứ nhất, dùng Vô Thanh Vô Tức quả che đi khứu giác, thính giác của yêu vật, bây giờ Bất Hủ Tông dù có yêu vật Trấn Nhạc Thượng cảnh, cũng không nghe được bất kỳ động tĩnh nào của hắn, ngửi không được bất kỳ khí tức nào của hắn.

Vô Thanh Vô Tức quả chính là dựa vào trình độ cao nhất của thiên tài địa bảo mà sinh ra đó.

Mục đích là vì bảo hộ những thiên tài địa bảo có tìm thứ hai trên thế gian này không bị yêu vật phát hiện.

Cho dù là hắn, cái Vô Thanh Vô Tức quả này đến hôm nay hắn chỉ có được một quả.

Nhưng vì nhìn trộm Bất Hủ Tông, hắn sẽ dùng nó.

Có được tất có mất!

...

Vừa lúc ăn xong điểm tâm, Ôn Bình định đi Quan Ảnh Thất điên cuồng cày Harry Potter, thì nghe thấy hệ thống nói có người xâm nhập mê trận.

Đúng là Tư Đồ Tu Năng.

Ôn Bình vội vàng bảo hệ thống kéo hình ảnh từ biên giới vào trung ương. Trong hình ảnh, vừa hay Tư Đồ Tu Năng đặt Vô Thanh Vô Tức quả trên mặt đất, Ôn Bình vừa vặn trông thấy màn sương mù màu vàng tiêu tán đi.

- Thằng này làm cái gì thế?

Hệ thống trả lời:

- Vô Thanh Vô Tức quả, có thể che thính giác, khứu giác của tất cả yêu vật ở trong hai đến ba nghìn mét. Thuộc loại thiên tài địa bảo tương đối đặc biệt, theo như hệ thống của ta, ở Thiên Địa hồ, nó thuộc loại có tiền mà không mua được.

- Chậc chậcm người của Bách Tông Liên Minh thật sự giàu có nha, trước là Ẩn thần thảo đắc đỏ, bây giờ lại là Vô Thanh Vô Tức quả. Ngăn chặn thính giác, khứu giác… Có tiền ở trên người không thoải mái đúng không?

Ôn Bình cũng mặc kệ hắn, vẫn đang trong giai đoạn đàm phán hòa bình với Bách Tông Liên Minh, tuy rằng chuyện hôm qau không khiến Tư Đồ Tu Năng trở mặt, vậy bây giờ tất nhiên không vì chút chuyện nhỏ này mà bỏ qua cơ hộ thu mấy vạn viên bạch tinh vào trong túi đâu, cho nên trước mắt không thể giết Tư Đồ Tu Năng được.

Nhưng dù hắn có nhiều tiền trên người không thoải mái, muốn gây sự, vậy thì để hắn vào trong mê trận thoải mái một chút.

- Để cho mê trận vây khốn hắn, trước vây hắn chín mười ngày rồi nói tiếp.

Dứt lời, Ôn Bình đi vòng quanh núi.

Ôm hai thùng bắp rang, trực tiếp lên lầu hai.

Đâm đầu vào thế giới Harry Potter.

Trong núi Vân Lam.

Sau khi bỏ xuống Vô Thanh Vô Tức quả, Tư Đồ Tu Năng tiếp tục đi về trước một khoảng cách, lúc đoán chừng sẽ nhanh đến đỉnh núi, từ trong tàng giới lại lấy ra một món đồ.

Lại là hộp chứ bằng bạch tinh!

Rất rõ ràng, tất nhiên sẽ không thua kém Vô Thanh Vô Tức quả.

Ngay thời khắc mở cái hộp ra, một đóa vô số cánh hoa, một bông hoa nở ra lớn như một bàn tay đập vào mắt. Toàn thân màu đen, nhưng mà mỗi một đỉnh của cánh hoa có một chút trắng.

- Trong một trăm gốc Ẩn Thần thảo mới có một gốc nở hoa.

- Chỉ cần ăn vào, Trấn Nhạc thượng cảnh cũng không cảm giác được sự tồn tại của ta, có thể cảm nhận được sự tồn tại của ta, chỉ có cường giả nửa chân đã đứng ở Địa Vô Cấm, hoặc là Địa Vô Cấm cường giả chính thức.

Đây vốn là hắn cuẩn bị để tập sát cường địch Trấn Nhạc thượng cảnh, giúp đỡ hắn đứng ở vị trí cao trong Bách Tông Liên Minh, sau đó ở trên bài vị củ chủ sự ngân cấp có thể leo lên trên vài người. Hôm nay ăn nó ở đây, dù nói thế nào, ít nhiều cũng có chút đau lòng.

Chỉ là hôm nay vì tránh đụng phải nữ nhân Trấn Nhạc thượng cảnh kia, chỉ có thể lựa chọn ăn nó mà thôi.

Hắn không muốn đánh nhau với nữ nhân kia, bởi vì mục đích hôm nay không phải là đánh nhau.

Đồng thời hắn ăn Ẩn Thân Hoa cũng có suy nghĩ khác, đó chính là đồng thời không kinh động đến bất cứ ai, nhìn trộm một chút cái người cường đại hơn đứng phía sau Bất Hủ Tông.

Hắn một Trấn Nhạc thượng cảnh ăn vào Ẩn Thần Hoa đều ở tại vùng trung tâm của tông môn rồi, hơn nữa tùy tiện đi bộ, vậy thì cường giả kia không thể không ra tay nha?

Nếu thật không ra tay, vậy thì lặng lẽ giết vài người.

Buộc hắn ra tay!

Nếu như không có ai ngăn cản hắn, vậy thì chứng minh, sau lưng Bất Hủ Tông cũng chỉ có một Trấn Nhạc thượng cảnh.

Ngay lúc ăn Ẩn Thân hoa vào trong bụng, sự tự tin nơi khóe miệng của Tư Đồ Tu Năng càng rõ ràng hơn.

- Bất Hủ tông, lão phu đến rồi!

Sau khi nói một tiếng nhỏ, Tư Đồ Tu Năng đẩy nhanh tốc độ, giống như một cơn gió xẹt qua rừng rậm.

Bình Luận (0)
Comment