Trên Dược sơn.
Bên trên bờ ruộng trên đỉnh núi, Ôn Bình đứng chắp tay sau lưng.
Phía sau là linh điền của Bất Hủ tông, đám người Triệu Doanh đang tưới nước vào trong ruộng Linh mễ.
Trước người thì là thi thể bị gãy cánh của Hắc Khê.
Tại bên trong thời gian Ác Linh kỵ sĩ chữa trị cho Vu Giang, Ôn Bình lại lần nữa xuất ra đũa phép:
- Linh hồn nghe ta triệu hoán. . .
Như hệt như là vừa rồi, niệm thần chú xong, tinh thần lực bỗng nhiên bị lôi kéo đi ra, sau đó tiến vào bên trong thân thể Hắc Khê.
Lực lượng xưa cũ, thần bí lại phủ xuống!
Lúc loại cảm giác này càng ngày càng mãnh liệt, thân thể Hắc Khê chậm rãi nhúc nhích một chút.
Sau đó loạng chà loạng choạng mà đứng lên.
Đần độn đứng tại trước người Ôn Bình.
Hai con ngươi giống hệt như Tư Đồ Tu Năng, hiện lên màu trắng.
Lúc này, bên cạnh truyền đến một tiếng động ngã xuống đất.
Một bên, Tư Đồ Tu Năng bị mất đi ma pháp duy trì, theo tiếng ngã xuống.
Ôn Bình liếc mắt, sau đó trực tiếp đem thi thể Tư Đồ Tu Năng thu vào bên trong tàng giới.
Tàng giới có năng lực bảo tồn thi thể, sẽ không để cho thi thể bị mục nát, Ôn Bình cân nhắc lúc nào cũng có thể đem Tư Đồ Tu Năng lấy ra dùng, cho nên thu vào bên trong tàng giới.
Thu hồi thi thể xong, Ôn Bình nhìn xem Hắc Khê, trong lòng lặng yên hỏi:
- Hệ thống, Hắc Khê tăng phúc năm mươi phần trăm, lực lượng so sánh với Tư Đồ Tu Năng mà nói, ai mạnh hơn?
- Chia năm năm.
- Chia năm năm? Vì sao thế?
Ôn Bình nghe hệ thống nói như vậy, trong lòng suy nghĩ muốn cho Tư Đồ Tu Năng cùng Hắc Khê lại đánh một trận.
Nhưng không biết làm sao, trước mắt hắn chỉ có thể phục sinh một cái.
Chỉ có đến Bán bộ Trấn Nhạc cảnh, mới có thể đồng thời triệu hoán Hắc Khê cùng Tư Đồ Tu Năng.
Hệ thống giải thích nói:
- Hắc Khê có thần thông 'Hắc Thứ ' chỉ có Hoàng tộc Yêu Hoàng hồ mới có thể thu được, về sau lại tăng phúc năm mươi phần trăm, hoàn toàn có khả năng so sánh với hiệu quả tăng phúc của Thiên Dược Động • đệ tứ cơ cảnh của Tư Đồ Tu Năng. Tuy nhiên. . . Nếu như tại dưới tình huống đặc biệt, Hắc Khê là mạnh mẽ hơn Tư Đồ Tu Năng.
- Ví dụ như là gì?
- Ví dụ như dưới tình huống sức mạnh ngang nhau. 'Hắc Thứ' lực xuyên thấu, không phải Huyền cấp Mạch thuật có khả năng ngăn cản, cũng không phải Linh thể bài danh 2000 trở xuống trong Linh Thể bảng có khả năng ngăn cản. Nếu như kí chủ đả thông kinh mạch về sau, thật sự thảnh thơi mà để bọn hắn đánh một trận, căn cứ số liệu phân tích, sẽ là bảy trên ba. Hắc Khê chiếm 7, Tư Đồ Tu Năng chiếm 3.
- Hiểu rõ ý tứ của ngươi. Hắc Khê thuộc về sát thương bùng nổ, mà Tư Đồ Tu Năng lại thuộc về loại hình chiến đấu kéo dài.
- Kí chủ có thể hiểu như vậy.
Từ hệ thống đạt được phân tích, ánh mắt Ôn Bình nhìn Hắc Khê, hoặc nhiều hoặc ít sinh ra một chút ý nghĩ đáng tiếc.
Đáng tiếc bị chặt đứt mất một cánh.
Khẳng định là không thể bay được.
Bằng không thì thời điểm không muốn ngồi phi thuyền, có thể cưỡi một chút Hắc Khê thử.
Hắc Khê tốc độ rõ như ban ngày, nhanh đến đáng sợ!
Nếu như Tư Đồ Tu Năng không phải tốc độ cũng tăng phúc năm mươi phần trăm, nghĩ đến tiếp cận Hắc Khê là điều không thể nào.
Đúng lúc này, Ác Linh kỵ sĩ đi đến.
Vu Giang vừa giành lấy một cuộc sống mới cũng đến.
- Ôn Tông chủ. . .
Vừa leo lên sườn núi, lúc vừa chuẩn bị hành lễ, liền thấy ngay phía trước là Hắc Khê ‘sống sót’.
Tay phải không tự chủ được liền móc hướng ra sau lưng, cầm chuôi trọng kiếm.
Đột nhiên, giọng nói của Ôn Bình lại truyền đến.
- Vu Giang, cảm giác tân sinh như thế nào?
- Ôn Tông chủ, Vu Giang nhìn hắn một chút, bỗng nhiên chú ý tới trong hai con ngươi của Hắc Khê màu trắng, còn có toàn thân tỏa ra cảm giác chất phác hiền lành.
Là Hắc Khê.
Nhưng lại không giống Hắc Khê.
Vốn dĩ Hắc Khê trước đây, cuồng ngạo hơn, sắc bén hơn.
Hiện tại Hắc Khê từ khí tức nói ra được. . . càng giống cường giả mắt trắng kia của Bất Hủ tông!
Lúc hắn đang nghi hoặc, Ôn Bình mở miệng, nói:
- Chuyện trước kia, đã theo gió mà đi rồi, hiện tại Hắc Khê là người của ta.
- Ôn Tông chủ cũng cho hắn tân sinh sao?
Nghĩ đến việc này, trong lòng Vu Giang bỗng nhiên hơi hồi hộp một chút.
Phản ứng đầu tiên chính là Hắc Khê tạm nhân nhượng vì lời ích toàn cục, đợi thu hoạch được tân sinh về sau lại tùy thời mưu hại Tứ Vương!
Ôn Bình nói tiếp:
- Ngươi suy nghĩ nhiều rồi, hắn đã chết rồi, tuy nhiên chỉ có thể di động mà thôi. Nếu như nghe không thể hiểu được, hãy đem hắn nghĩ thành một cái tượng gỗ, một cái con rối nghe theo hiệu lệnh của ta.
Lời ấy lọt vào trong tai, trong lòng Vu Giang tâm ý kinh hãi lập tức như là thủy triều dâng lên:
- Ôn Tông chủ có khả năng. . . Thật sự là kinh thế hãi tục.
Có khả năng cho hắn một cuộc sống hoàn toàn mới.
Hiện tại còn đem Hắc Khê đã chết đi làm thành đồ vật như tượng gỗ.
Hai mắt trắng này, khí tức này. . . vị cường giả mắt trắng kia của Bất Hủ tông, lẽ nào cũng là như vậy sao?
Nghĩ đến điều này, trong lòng Vu Giang lập tức khẩn trương.
Hắn chưa bao giờ thấy qua một cái thế lực tứ tinh mạnh giống như thế này.
Cũng chưa từng nghe qua.
- Lời vuốt mông ngựa ngươi cũng không cần nói, nhớ kỹ lời ngươi đã hứa hẹn, buông xuống lòng trung thành của ngươi, từ đó chỉ thuần phục tại Bất Hủ tông. Đến đây, giao lệ phí vào tông đi.
- Hả?
Vu Giang sửng sốt một chút.
Không có chờ Vu Giang phản ứng lại, Ôn Bình lại nói:
- Quy củ tại Bất Hủ tông, Trấn Nhạc thượng cảnh vào tông phí 300 miếng bạch tinh.
- Ôn Tông chủ, quy củ này của ngài. . . Ngài gọi ta tới, không lẽ chỉ là vì thế sao?
300 miếng bạch tinh đối với hắn mà nói, không coi là nhiều.
Hắn cũng tin tưởng, nam nhân trước mắt này không phải loại người cố ý dọa dẫm hắn lấy bạch tinh.
Bởi vì hắn có thực lực.
Bởi vì Ôn Bình nắm giữ lực lượng.
Không nghĩ tới Ôn Bình lại trả lời một câu:
- Không sai, chính là chuyện này, giao bạch tinh ra, từ hôm nay trở đi ngươi chính là trưởng lão của Bất Hủ tông.
- Đa tạ Ôn Tông chủ, ngày sau Vu Giang sẽ dốc hết toàn lực phụ tá Tông chủ.
Vu Giang vội vàng quỳ một chân trên đất, tuy nhiên trong lòng đầu cảm thấy có chút quái lạ.
Lời này của Ôn Bình là thật hay giả?
Gọi hắn tới chỉ vì thu bạch tinh?
Loại chuyện nhỏ nhặt này, còn cần phái Nhiên Hỏa Khô Lâu thực lực còn mạnh hơn đi đón hắn?
Việc này, không phải tùy tiện một trưởng lão liền có thể làm sao?
Ôm những nghi vấn này, Vu Giang từ bên trong tàng giới móc ra 300 miếng bạch tinh, đưa cho Ôn Bình.
Thu hồi bạch tinh xong xuôi, nội tâm Ôn Bình chỉ có một chút gợn sóng liền phất phất tay:
- Đi Vân Lam sơn tìm Vân Liêu đi, hắn sẽ mang ngươi đi dạo tại Bất Hủ tông.
- Tông chủ. . . Không còn chuyện gì sao?
Vu Giang vẫn là thật không dám tin.
Cứ như vậy kết thúc?
- Không có chuyện gì nữa, đi thôi.
Hiện tại, Ôn Bình đã không còn kịp chờ đợi muốn nhìn xem bên trong tàng giới của Hắc Khê có thứ gì.
Vu Giang đưa 300 miếng bạch tinh nhập trướng.
Nếu như Hắc Khê lại có thể đưa ra thêm nhiều một chút, sẽ gom góp đủ 2000 miếng bạch tinh.
Thế là có thể mua một viên Phá Kính đan, thử đầu tư trên thân tên cường giả Địa Vô Cấm sắp thức tỉnh kia.
Sau khi hắn tỉnh dậy, thể lực rơi xuống đến Bán bộ Địa Vô Cấm, đến lúc đó chỉ cần cho hắn một khỏa Phá Kính đan bình thường đều có thể trở lại đỉnh phong.
Không hề nghi ngờ, chỉ cần thuận lợi, lần đầu tư này thu hoạch sẽ vô cùng phong phú.
- Ôn Tông chủ, vậy ta xin cáo từ.
Vu Giang thấy Ôn Bình thật không có ý tứ lại nói thêm cái gì, chỉ có thể ôm quyền cáo từ, hướng về phía Vân Lam sơn mà đi.
Vu Giang vừa đi, Ôn Bình ngay lập tức gỡ xuống tàng giới mà Hắc Khê giấu trong thân thể.
Mở ra xem.
Rải rác mấy trăm miếng bạch tinh ở trong đó.
Trừ cái đó ra, lại không có thứ gì khác đáng giá.
- Cái này.
Ôn Bình lúc này mới nhớ tới, yêu vật không thể so với nhân loại.
Nhân loại có thói quen đem một vài đồ vật tùy thân mà xem là trọng yếu hơn mang theo bên người.
Thế nhưng yêu vật đúng lúc lại trái ngược.
Bọn hắn sẽ đem vật trân quý giấu ở sào huyệt.
Chính lúc bởi vì tập hợp chưa đủ 2000 miếng bạch tinh mà ảm đạm, chán nản, Ôn Bình thấy được bên trong tàng giới có một khỏa huyết tinh!
Nó mang theo khí tức so với Yêu Hoàng huyết mạch còn muốn hùng hậu hơn nhiều.