Có thể ổn định tiến vào là tốt, giam cầm cường giả Bán Bộ Địa Vô Cấm nhiều hơn thời gian một hơi thở, rất có thể chính vì thời gian của một hơi thở kia, khiến cái cân tiểu ly của chiến thắng trực tiếp bị đổi rồi! Dù sao thời gian của một hơi thở, Bán Bộ Địa Vô Cấm có thể ra tay rất nhiều lần, có thể mang đến cho địch nhân rất nhiều thương tổn!
Một khi linh thể bị thương, ý nghĩa không thể là ăn quá nhiều mạch môn để hấp thụ mạch khí, cũng không thể ăn xong mạch môn lại chuyển qua ăn tiếp mạch thuật.
Dưới sự ác tính tuần hoàn, cân tiểu ly của sự chiến thắng rất có thể trực tiếp định hình.
Cân tiểu ly định hình, thường chỉ xuất hiện trong trường hợp một đầu kia nặng hơn hoàn toàn đầu còn lại mới sẽ xuất hiện.
Cứ như thế, thời gian lặng lẽ trôi qua.
60 tiếng đồng hồ, nói dài cũng không dài, đối với người trong tu luyện mà nói, hoàn toàn chỉ là một cái nháy mắt.
Khi Ôn Bình mệt mỏi cày thí luyện, âm thanh của hệ thông vang lên bên tai,
- Nhiệm vụ du lịch sau một tiếng nữa sẽ bắt đầu tính giờ. Đồng thời, cũng sau một tiếng sẽ mở cổng truyền tống, mời kí chủ chuẩn bị sẵn sàng.
Sau khi Phong Chi Cấm Cố đạt được đại thành, Ôn Bình theo thói quen muốn lại một lần nữa tiến vào khu thí luyện, sau đó nghe hệ thống nói như thế, liền dừng bước.
Nên đi ra rồi!
Một tiếng đồng hồ sau bắt đầu tính giờ, thời gian không thể trì hoãn.
Từ trong tàng giới lấy ra một bộ áo choàng mới của Bất Hủ Tông sau đó choàng lên người, Ôn Bình bắt đầu vận chuyển Trường Mạch công, vận chuyển mộc khí toàn thân, tiêu trừ mệt mỏi và sự chua sót ở cả người. Lúc đi ra ngoài, Ôn Bình nhớ đến một câu nói cuối cùng của hệ thống.
- Cổng truyền tống?
- Trạm thứ nhất của nhiệm vụ lần này ở quá xa, suy nghĩ đến vấn đề giới hạn thời gian của nhiệm vụ, và vấn đề tốc độ của phi chu, cho nên hệ thống mới mở ra cổng truyền tống. Thông qua cổng truyền tống, có thể trưucj tiếp đpá xuống nơi muốn đến.
- Cho nên, nếu như ta hoàn thành nhiệm vụ du lịch. Đủ khả năng kiến tạo truyền tống trận, chính là cái loại mà ngươi đã mở này?
- Không, kí chủ nếu như hoàn thành trạm thứ ba của nhiệm vụ, kiến tạo của truyền tống trận sẽ càng cao cấp hơn. Có thể thực hiện xác định điểm truyền tống.
Ôn Bình gật đầu,
- Xác định điểm truyền tống, ngươi cái này của ta, tâm tình ngứa ngáy đây.
Xác định điểm truyền tống trận tốt thì tốt, nhưng đáng tiếc, trạm thứ ba của nhiệm vụ không phải là khó bình thường.
Để một trong ba đại thế lực một phương thần phục Bất Hủ Tông, trước mắt hắn nghĩ không được bất cứ biện pháp nào.
Lúc nói chuyện, đã đến cửa ra của Phong chi cốc.
Rời khỏi Phong chi cốc, Ôn Bình trực tiếp thuận đường đem phi chu nhập vào trong không gian hệ thống, sau đó hỏi hệ thống ai đã lấy được ma pháp.
Người thứ ba đi theo vẫn còn chưa quyết định đó.
- Tuy nhiên nâng cao gấp ba lần tỷ lệ nổ tung, nhưng vì người có đủ thời gian cày Harry Potter không nhiều, cho nên sau khi Tần Mịch cày được không có ai cày được ma pháp nữa. Nói cách khác, nhiệm vụ tạm đầu tiên của kí chủ muốn hoàn thành, độ khó không nhỏ…
Nhận được câu trả lời của hệ thống, lông mày Ôn Bình nhảy run lên một cái.
Không sai, hắn đoán được sẽ có kết quả như thế.
Dù sao thời gian dài xem phim, cho dù là bắp rang, hay là xem một phim Harry Potter, đều không phải đại đa số các đệ tử trong tông môn có thể chấp nhận được. Vượt qua bảy phần đệ tử, bọn họ cùng lắm cũng chỉ có thể cày nửa này.
Nhìn lại thời gian, vừa hay là giờ ăn cơm trưa, Ôn Bình vội đi về phía Trù phòng.
Sau khi đến núi Vân Lam, từ xa xa đã nhìn thấy đại đa số người của tông môn đều tụ tập ở bên ngoài trù phòng, trông thấy Ôn Bình đến, vội chạy đến chào đón.
Ôn Bình không dong dài, trực tiếp để cả đám đệ tử lên lầu,
- Tất cả các đệ tử của Bất Hủ Tông lên lầu, tiếp theo đây sẽ quyết định đi theo lần này danh ngạch thứ ba.
Danh ngạch người thứ ba đi theo, xem ra vẫn là dựa vào chuyền đũa mà quyết định!
Mọi người vốn dĩ vì cày không ra ma pháp mà thất lạc, vừa nghe đến vẫn còn cơ hội, vội đi lên lầu hai.
Sau khi tìm một bàn trống, mọi người vây thành một vòng, do Vân Liêu chủ trì hoạt động chuền bút.
Ôn Bình sao, lúc này tất nhiên là ở trong cửa hàng nội thất mua đồ. Trong ba ngày này, Bất Hủ Tông cũng thu thập được không ít bạch tinh, phát cho mỗi đệ tử tông một một viên khẳng định là không làm được, cho nên chỉ có thể mua lấy ba cái.
Hắn cầm một cái.
Vân Liêu ở lại trấn thủ Bất Hủ Tông lấy một cái.
Và đám người Hoài Diệp cùng hắn đi ra ngoài lấy một cái.
Mục đích đúng là để cho tiện việc liên lạc.
Sau khi mua xong ba viên truyền âm thạch, trong tàng giới của Ôn Bình lập tức có ba viên truyền âm thạch nằm trong đó.
Ôn Bình lấy ra, lúc xoay đầu, đã nghe tiếng thở dài trong đám đệ tử, còn có tiếng vui mừng. Vân Liêu đi qua, nói:
- Tông chủ, danh ngạch thứ ba là Lâm Khả Vô!
- Lâm Khả Vô…
Ôn Bình nhìn về phía Lâm Khả Vô đang hưng phấn kia, bất đắc dĩ cười. Tên nhóc này lần trước đi Vân Hải thành cũng đi theo rồi. Đáng tiếc, Lâm Khả Vô không có thu hoạch được ma pháp, nếu không mang hắn đi, nhiệm vụ trạm đầu tiên chính là ổn thỏa rồi.
- Đi thu thập một chút, nửa nén nhang sau tập hợp ở ngoài chủ điện.
Nói xong, Ôn Bình đối với đám trưởng lão phất phất tay.
Đám người Vân Liêu vội sáp lại.
Ôn Bình cũng không dài dòng, trực tiếp lấy một viên truyền âm thạch - màu đen, bên trên hiện đầy đường vân của mật mã.
- Vân trưởng lão, viên truyền âm thạch này ngươi cầm lấy. Nếu như tông môn có chuyện, có thể trực tiếp nói với truyền âm thạch, cho dù ta ở đâu, đều có thể nghe thấy tiếng của ngươi.
Nói xong, Ôn Bình đưa truyền âm thạch đi qua.
Lúc Ôn Bình lấy truyền âm thạch qua,, hắn cũng không chú ý đến nét mặt kinh ngạc của đám trưởng lão.
Long Kha, Vu Giang hai người là người đã thấy qua chuyện đời, càng thêm ngạc nhiên.
Ai đều biết muốn truyền âm ở khoảng cách dài cái giá phải trả là cái gì.
Bách Tông Liên Minh dựa vào tuổi thọ làm cái giá phải trả.
Tán Nhân Dịch dùng số lượng lớn bạch tinh làm cái giá phải trả.
Bây giờ Ôn Bình lấy ra một cái, chỉ cần nói với cục đá này là có thể thực hiện truyền âm xa rồi.
Chậc chậc...
- Tông chủ, đúng rồi…
Sau khi kinh ngạc trôi qua, Vu Giang vội bẩm báo chuyện của Tứ Vương cùng người của Tán Nhân Dịch.
Nhưng mà, Ôn Bình trực tiếp ngắt ngang.
- Anh Chiêu mà nói… Vân trưởng lão, ngươi đi thu một chút phí nhập tông, trực tiếp cho nhập tông, ta sẽ cho hắn quyền lực xuyên qua mê trận. Đối với nguuời của Tán Nhân Dịch… đợi ta đến Thiên Cơ hồ rảnh rổi một chút lại bàn đến.
Chuyện của Tán Nhân Dịch trong chốc lát không nói rõ được, Ôn Bình chính là không muốn vì chuyện này mà tiếp tục lãng phí thời gian.
Theo đóm Ôn Bình đối với sự vụ của tông môn cái nào đơn giản liền bàn giao một chút.
Đồng thời, sắp xếp tu luyện cũng tiến hành điều chỉnh một phen. Giống như loại Ngàn Bậc Thềm, chỉ có thể do Ôn Bình đến thu phí để mở ra, chỉ có thể tạm thời đóng cửa. Chẳng qua cũng tốt, tuy rằng đóng cửa một chút, nhưng đại đa số nơi tu luyện của tông môn cũng có thể sử dụng đó.
- Đúng rồi, hệ thống, đoạn thời gian ta không ở đây, ngươi có thể đem đại sảnh nhiệm vụ đưa nhiệm vụ cho các đệ tử và trưởng lão của tông môn sửa một chút không? Để bọn họ không nhận được nhiệm vụ phải đi ra ngoài.
- Cái này có thể.
- Được.
Sau khi giải quyết chuyện đệ tử có thể vì nhiệm vụ của tông môn mà đi ra ngoài xong, Ôn Bình lập tức nhẹ nhõm một chút rồi.
Họa từ ngoài, Ôn Bình không sợ!
Có mê trận chống đỡ đấy.
Tuy nhiên không có cách nào ngăn cản Bán Bộ Địa Vô Cấm, nhưng mà nơi này của hắn cũng không thể nào xuất hiện một Bán Bộ Địa Vô Cấm.
Thời gian như thoi đưa.
Đảo mắt một giờ là đến.
Hoài Diệp, Tần Mịch và Lâm Khả Vô đã ở trước chủ điện cùng nhau tạm biệt mọi người.
- Tông chủ, lần này chúng ta đi không ngồi phi chu sao?
Hoài Diệp đột nhiên hỏi.
- Không ngồi!
Ôn Bình trả lời một tiếng, hệ thống cũng bắt đầu đếm ngược.
10, 9, 8 ...
Nhiệm vụ du lịch, sắp bắt đầu!
Cổng truyền tống, sắp mở ra!