Hồng y nữ nhân dường như có chút tức giận, lại lần nữa khiển trách:
- Nhớ kỹ thân phận của ngươi hiện tại! Ngươi là nô lệ của ta!
Thế nhưng mấy lời này… Tựa hồ có hàm ý khác.
Đồng thời cũng khiến người ta cảm giác có gì đó không đơn giản.
Đương nhiên, đây chẳng qua là cảm giác của Ôn Bình.
Ngoại trừ hắn, không có ai là để tâm đến chuyện một cường giả bên ngoài Thiên Địa hồ răn dạy tôi tớ.
Ôn Bình thấy không đơn giản là vì chủ nhân sao lại nhắc nhở một tên đầy tớ? Hắn có thật là đầy tớ? Trừ phi tên đầy tớ này quen biết với nàng trước đó. Giữa bọn họ thậm chí có ngàn vạn sợi tơ liên hệ.
Hẳn là người Long gia các nàng.
Ngay sau khi răn dạy tôi tớ của mình, hồng y nữ nhân liền dẫn người hướng về một kiến trúc xa hoa ở đối diện quảng trường.
- Các người chờ ở đây!
Hồng y nữ nhân lưu lại đám Trấn Nhạc cảnh tùy tùng bên ngoài, chỉ dẫn theo nô lệ che mặt tiến vào trong.
Mắt thấy bọn họ đi vào kiến trúc kia, Ôn Bình liếc nhìn bảng hiệu, liền quay đầu hỏi Tử Nhiên:
- Tử Nhiên trưởng lão, “Hạo Hãn Trân Bảo” là nơi nào?
Tử Nhiên lập tức giải thích:
- Hạo Hãn Trân Bảo là một trong những phòng đấu giá cao cấp nhất của Hạo Hãn thành. Đồ được đấu giá trong đó đều là vật tương đối trân quý, vật phẩm tầm thường căn bản không lên được mặt bàn của Hạo Hãn Trân Bảo.
- Các ngươi đi trước tìm chỗ nghỉ chân, đợi lát nữa ta sẽ đi tìm các ngươi. - Ôn Bình muốn vào phòng đấu giá kia xem thử, nhìn xem nô lệ che mặt đó có phải phụ thân hắn hay không.
Tử Nhiên nói:
- Tông chủ, không cần lão thân đi cùng sao?
Tông chủ vừa nãy còn nói tìm một chỗ “Lâm trận mới mài gươm.”
Hiện tại lại muốn một mình rời đi.
Tử Nhiên không hiểu nổi tông chủ nhà mình rốt cuộc đang suy nghĩ gì.
Ôn Bình lắc đầu:
- Không cần, các ngươi đi trước tìm chỗ ở đi.
- Nếu tông chủ không tìm được chúng ta, có thể đến chỗ Tiềm Long tông. - Tử Nhiên lưu lại một câu, sau đó dẫn bọn Hoài Diệp đi khỏi.
Thời điểm bóng lưng bọn họ mất hút giữa đám người, Ôn Bình đi xuyên qua dòng người, tiến đến trước cửa phòng đấu giá Hạo Hãn Trân Bảo.
Liếc nhìn hai cường giả Trấn Nhạc cảnh đứng canh giác hai bên, ánh mắt hắn thản nhiên xẹt qua chữ “Long” trên y phục bọn họ. Tiếp đó, hệ thống liền hiển thị thông tin sơ lược của một trong hai người trước mặt Ôn Bình.
Long Hao
Giới tính: Nam
Tuổi: 88
Cảnh giới: Trấn Nhạc thượng cảnh
(Đến từ Triêu Thiên hạp Ngũ tinh thế lực Long gia…)
- Long gia!
Cả người Ôn Bình nhịn không được run lên một cái.
May mà đang di chuyển về phía trước cho nên không ai phát giác hắn đột nhiên run lên.
Từ sau khi Long Kha xuất hiện bên ngoài Bất Hủ tông, hắn đã muốn tiếp xúc với Long gia. Hôm nay rốt cuộc cũng gặp được ở tổng bộ Bách Tông Liên Minh.
Không thể không nói, quả thực Long gia rất cường đại.
Bất kể là Long Kha hay một vài tên tùy tùng ở đây, trên người bọn họ đều lộ ra một cỗ khí phách cường đại.
Hiện tại, chỉ một góc của tảng băng lộ ra đã thể hiện nó mạnh hơn so với Bất Hủ tông.
Xem ra, hắn phải giúp phụ thân của mình, trợ giúp hắn ta đạt được tán thành từ Long gia, sau đó cùng với mẫu thân thành người hữu tình thành thân thuộc. Trước mắt, chuyện này không phải khó bình thường đâu.
Đương nhiên, đây đều là nói sau.
Việc cấp bách hiện tại chính là Ôn Bình phải gặp mặt nô lệ che mặt kia một lần.
Rốt cuộc hắn ta có phải phụ thân của hắn không?
Hắn có rất nhiều lời muốn hỏi.
Cũng có rất nhiều lời muốn nói.
Ngay khi vừa đặt chân bước vào phòng đấu giá, trước mặt Ôn Bình có một thị nữ cơ trí, ăn mặc rất thỏa đáng bước đến, dịu dàng nói với hắn:
- Vị đại nhân này, xin ngài xuất ra phiếu vào bàn của phòng đấu giá Hạo Hãn Trân Bảo.
- Phiếu vào bàn? - Ôn Bình lắc đầu, ý nói không có.
Thị nữ cũng không vì Ôn Bình không có phiếu vào bàn mà trực tiếp đuổi hắn, tiếp tục hỏi:
- Vậy xin hỏi ngài muốn mua đồ hay bán đồ?
- Bán.
Hiện tại trong túi hắn không có nhiều bạch tinh, chỉ có một ít lấy được thông qua con đường đặc thù.
Vừa vặn trong tàng giới của hắn có không ít đồ.
Đều là chiến lợi phẩm thu được, công pháp, mạch thuật các loại.
Hắn không dùng được, cứ thế bán đi thôi.
- Vậy mời ngài đi theo ta… - Thị nữ đi thẳng đến con đường bên cạnh.
Ôn Bình không vội vã đi theo, mà ngẩng đầu nhìn hành lang tầng ba của phòng đấu giá. Hồng y nữ tử mang theo nô lệ của mình đi đến một gian phòng ở tầng cao nhất, xa hoa nhất.
Thời điểm không nhìn thấy gì nữa, âm thanh thúc giục của thị nữ cũng truyền đến.
Ôn Bình vội bước tới.
Nhanh chóng đi đến một căn phòng dùng để tiếp khách của Phòng đấu giá.
Lúc này, trong phòng có một lão giả lam y đang đứng, trong tay hắn cầm một tấm Tam tinh Tuyền Qua đồ, nhìn tới nhìn lui, miệng còn lẩm bẩm mấy thứ chỉ có Tuyền Qua thần tượng mới nghe hiểu được.
- Lý thúc, khách tới rồi.
Thị nữ nhẹ giọng hô một tiếng.
Lam y lão giả quay đầu nhìn Ôn Bình, đánh giá vài lần, vẫn không buông Tuyền Qua đồ trong tay xuống, chỉ liếc nhìn hắn một cái, sau đó tiếp tục dời mắt về món đồ trên tay mình:
- Muốn bán cái gì thì trực tiếp lấy ra.
- Ừ!
Ôn Bình dùng ý thức xuất hết mấy thứ chiến lợi phẩm trong tàng giới ra.
Vũ khí, công pháp… Đủ thứ loạn thất bát tao chồng chất đầy đất.
- Chậc, không ít đồ.
- Huyền cấp hạ phẩm mạch thuật...
- Huyền cấp trung đẳng công pháp...
- Ngươi đoạt tàng giới của bao nhiêu người vậy hả?
Âm thanh sợ hãi thán phục qua đi, lam y lão giả lại qua đầu nhìn Ôn Bình, thế nhưng lần này, trong mắt hắn lóe lên một tia không kiên nhẫn.
- Tiểu tử, mấy thứ này không tệ, cộng lại cũng có thể bán được 2000 ~ 3000 miếng bạch tinh. Nhưng không ai nói cho ngươi biết à, phòng đấu giá Hạo Hãn Trân Bảo chỉ bán thứ thú vị?
Dứt lời, lam y lão giả phát tay.
Thị nữ quen tay hay việc liền bước lên giúp Ôn Bình thu dọn đồ đạc, sau đó nói:
- Đại nhân, Hạo Hãn Trân Bảo chúng ta còn có một vài phòng đấu giá cấp thấp, ta giúp này mang đồ vật đến đó, cam đoán có thể bán ra một cái giá vừa ý.
- Ngươi tiện tay cầm qua bán giúp ta đi. Giờ thì làm người mua vậy.
Có được 2000 ~ 3000 miếng bạch tinh, tư cách tiến vào phòng bán đấu giá chắc chắn là có.
Không làm người bán được.
Thì làm người mua.
Nói tóm lại, trước tiên tiến vào phòng đấu giá rồi tính.
Vạn nhất người Long gia mang phụ thân đi khỏi, muốn gặp hắn sợ là rất phiền toái.
Lúc đầu ở Huyền Sắc hồ, hắn vô duyên vô cớ biến mất?
Nếu nói được người cứu, nhưng tại sao hiện tại lại che mặt xuất hiện ở Hạo Hãn thành?
Trong đó nhất định có vấn đề.
Mấy… thứ này khoan hãy nói, đến lúc gặp phụ thân, trực tiếp hỏi hắn là được. Hiện tại, vấn đề quan trong nhất chính là vì sao phụ thân lại che mặt?
Nhất định là hắn đề phòng ai đó…
Ngay khi Ôn Bình chuẩn bị xoay người, lão giả sâu kín nói một câu:
- Tiểu tử, tiến vào phòng đấu giá Hạo Hãn thành, ít nhất phải có 5000 miếng bạch tinh, trước lấy ra xem. Đây là quy củ phòng đấu giá, nếu như không có, thỉnh rời đi.
Nghe được câu này, Ôn Bình nhíu mày.
Chậc!
Không bán ít đồ, sợ là hôm nay không thể vào phòng đấu giá rồi!?
Lúc này, Ôn Bình dùng tinh thần lực thăm dò bên trong tàng giới, trực tiếp khống chế Lang Nguyệt kiếm, sau đó nhắm vào khối Hãn thạch cao ba trượng, rộng ba trượng… Thứ này hắn lấy được từ bảo khố Long Thần môn.
Mức độ trân quý không gì sánh kịp.
So với huyết tinh tìm được trong tàng giới của Hắc Khê còn trân quý hơn, thuộc về loại tồn tại có tiền cũng không mua nổi.
Long Thần môn dùng nó làm cửa, đoán chừng là không biết nhìn hàng. Dù sao bọn họ không có Tam tinh Tuyền Qua thần tượng, cũng không có hệ thống như Ôn Bình.
Hãn thạch cơ bản nhất là tài liệu dùng để chế tác Tam tinh Tuyền Qua đồ. Cỡ một bàn tay đã hơn trăm miếng linh thạch.
Ôn Bình trực tiếp điều khiển phi kiếm cắt xuống một khối.
Chỉ một phần hai mươi.
Đương nhiên, hắn không thế cắt quá nhiều.
Vật quý vì hiếm.
Một lần bán ra một khối cao ba trượng, đoán chừng không ai xuất ra 100 bạch tinh cho một khối cỡ bằng bàn tay đâu.
- Nó đủ để ta tiến vào phòng đấu giá rồi chứ?
Rầm!
Âm thanh một khối Hãn thạch cao gần nửa thước rơi xuống đất!