Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 664 - 【Vip】 Một Vị Phụ Thân Thất Vọng

【VIP】 Một vị phụ thân thất vọng 【VIP】 Một vị phụ thân thất vọng

Chương 664: Một vị phụ thân thất vọng

Bách Niệm Hương gật gật đầu: “Biết rồi!”

Giọng điệu lão sư của Ôn Bình lập tức khiến cho đám người Bộ Lĩnh chú ý tới, mới đầu Tử Nhiên không có ở đây, bọn hắn đều không muốn để ý tới Ôn Bình.

Nhưng mà Ôn Bình dùng giọng điệu lão sư dạy dỗ Bách Niệm Hương khiến cho người ta rất là không thoải mái.

“Ôn tông chủ, từ khi chia tay đến giờ ngươi vẫn khỏe chứ.”

Bộ Lĩnh cũng dùng giọng điệu dạy bảo nói: “Tiểu cô nương nhìn u sầu như vậy, xem ra là có chút không thuận... thua một hai trận không sao cả, theo ý kiến cá nhân của ta thì tiếp theo nhất định phải tìm đối thủ mà mình có thể chiến thắng được.”

“Ừm?”

Ôn Bình đưa mắt nhìn Bộ Lĩnh.

Sau đó lại nhìn Hoài Diệp một chút.

Ặc... tiểu tử này sao vẫn tỏ vẻ u sầu như thế.

Khiến cho người ta hiểu lầm.

Nhưng mà hiểu lầm như vậy hắn cũng lười giải thích.

Cười cười một tiếng, thuận miệng chào đám người Bách Niệm Hàn Sơn một tiếng.

Cho dù không thích nhưng đối phương cũng là người nhà và trưởng bối của Bách Niệm Hương.

“Niệm Hương, đi!”

Bộ Lĩnh lạnh giọng hô, cũng không muốn ở lại trò truyện thêm một câu nào.

Nhưng mà ngay lúc Bộ Lĩnh hô lên câu nói đó thì Ôn Bình thấy Bách Niệm Hương phải đi, trước khi đi hắn còn dặn dò một câu: “Niệm Hương, nhớ kỹ, không cần phải vội vã muốn chứng minh cái gì, làm tốt những gì mình có thể làm, Tân Tú Chiến chỉ là một chỗ để khảo nghiệm bản thân mình thôi.”

Khi hắn còn ở Bất Hủ Tông thì đã cảm nhận được Bách Niệm Hương rất muốn chứng minh mình.

Ôn Bình sợ ý nghĩ này của nàng sẽ khiến cho nàng tốn công mà không đạt được kết quả.

Lỡ như xảy ra chuyện thì sao, thân là tông chủ, Ôn Bình cũng không muốn nhìn thấy chuyện như vậy xảy ra.

Nhưng mà câu nói này lại khiến cho Bộ Lĩnh lập tức ngừng bước!

“Hừ! Người nào đó cũng nhiều chuyện qua đó chứ. Người của Tiềm Long Tông ta cần một tiểu tử miệng còn hôi sữa như người tới nói này nói kia?” Lúc này tâm tình Bộ Lĩnh đang không tốt, thấy Ôn Bình vẫn không biết điều nên xoay người lại, lạnh giọng trách móc.

Nói một câu không dễ nghe, nói chuyện với Ôn Bình là vì nể mặt Tử Nhiên đại sư.

Nếu không có Tử Nhiên đại sư thì với thế lực nhỏ như Ôn Bình hắn thật sự không muốn để ý tới, miễn cho sau này xảy ra phiền phức.

Chuyện này không phải là chưa từng xảy ra.

Cũng chỉ là hàn huyên hai câu, bị thế lực khác thấy, không ngờ đối phương lại mượn danh nghĩa của Tiềm Long Tông làm mưa làm gió ở bên ngoài, nói cái gì mà có Tiềm Long Tông làm chỗ dựa! Những thế lực không biết rõ tình hình đều tin!

Bộ Lĩnh vừa dứt lời, trong lòng Ôn Bình có chút không vui, lạnh giọng đáp lại: “Đệ tử của Bất Hủ Tông ta, bổn tông chủ muốn dạy cái gì cũng cần ngươi tới chỉ trỏ?”

Cho thể diện mà không cần hả?

“Đệ tử của Bất Hủ Tông ta, bổn tông chủ muốn dạy cái gì cũng cần ngươi chỉ trỏ hay sao?”

Cho thể diện mà không cần?

Ôn Bình vừa dứt lời, người chung quanh dồn dập tản ra, trong nháy mắt, mười mét xung quanh Ôn Bình không một bóng người.

Bách Niệm Hàn Sơn, Bộ Lĩnh vừa là người cầm quyền của thế lực cự đầu ở Hồ Thiên Địa, thực lực của bọn họ cũng nổi tiếng xa gần.

Bây giờ lại có người cãi vã với bọn họ.

Bộ Lĩnh nghe Ôn Bình nói xong thì ngây người mấy giây, sau đó trực tiếp ba bước hóa thành hai bước, đi tới trước mặt Ôn Bình mấy bước. Khí tức Trấn Nhạc Thượng Cảnh như nước từ trong giếng sâu trào ra.

“Tiểu tử, ngươi vừa nói cái gì?”

“Niệm Hương.”

Ôn Bình bình tĩnh tự nhiên đứng đó.

Người ngoài nhìn vào thì thấy dưới luồng khí thế này, Ôn Bình nhỏ bé như một người đứng dưới chân núi.

Bộ Lĩnh thì là ngọn núi cao đó!

Bách Niệm Hương bị Ôn Bình gọi một tiếng, vội vàng nói: “Bộ thúc, thực ra thì ta đã gia nhập vào Bất Hủ Tông.”

“Cái gì?”

Khí thế của Bộ Lĩnh đột nhiên tăng lên.

Lần tăng lên dữ dội này thuộc về đột phát.

Đồng thời, ánh mắt của Bách Niệm Hàn Sơn cũng trở nên sắc bén.

Bách Niệm Hương nói tiếp: “Mới đầu ta định chờ thêm một thời gian nữa mới nói cho các ngươi biết, nhưng mà hôm nay ngươi quá đáng lắm. Bộ thúc, tâm trạng ngươi không tốt, tại sao ngươi phải trút giận lên người khác? Tông chủ hiểu rất rõ ta, hắn nói như vậy cũng là vì tốt cho ta.”

“Ngươi...”

Bộ Lĩnh nhất thời nghẹn lời.

Sắc mặt Bách Niệm Hàn Sơn lập tức xụ xuống, nhấc chân đi, một câu cũng không muốn nói.

Là tông chủ của Tiềm Long Tông mà nữ nhi của mình lại gia nhập vào một tiểu môn phái, chuyện này truyền đi chắc chắn sẽ bị người ta cười chết.

Chứ đừng nói chi là chuyện này lại được nói trước mặt mọi người!

“Phụ thân!”

Bách Niệm Hương hô một tiếng, sau đó hơi cúi người với Ôn Bình một cái rồi vội vàng đuổi theo.

Bộ Lĩnh quay đầu lại nhìn Ôn Bình, trong mắt lóe lên chút địch ý, sau đó nói: “Ngươi có tài đức gì mà dám thu người nối nghiệp của Tiềm Long Tông ta làm đệ tử?”

“Chuyện này không cần phải nói cho ngươi, ngươi cũng không cần biết.” Ôn Bình dứt lời, ánh mắt lạnh lùng nhìn Bộ Lĩnh.

Nếu như Bộ Lĩnh muốn động thủ thì Ôn Bình không ngại thả Thôn Phệ Thú ra.

Vừa hay Bất Hủ Tông cần nổi tiếng.

Theo Ôn Bình thì dùng cách gì cũng được.

Bộ Lĩnh hơi nhíu mày một cái, sau đó nghe được mấy người xung quanh bàn tán ầm ĩ thì không khỏi lạnh lùng nhìn đám người đang bàn tán đó một cái.

“Chúng ta sẽ gặp lại!”

Bộ Lĩnh khẽ cắn môi, quay người rời đi.

Chuyện này can hệ trọng đại, phải nhanh về tìm tông chủ.

Cãi nhau ở đây hoàn toàn không có ý nghĩa, ngược lại sẽ khiến cho Tiềm Long Tông biến thành con khỉ cho mấy người này quan sát!

Bộ Lĩnh vừa đi, Ôn Bình khôi phục lại dáng vẻ bình thường.

Giống như là không phải là mới giằng co với Bộ Lĩnh vậy.

“Về khách sạn trước.”

“Vâng.”

Hoài Diệp gật gật đầu, đi theo Ôn Bình.

...

Cùng lúc đó, Bách Niệm Hàn Sơn ngồi xe thú đi thẳng về tới chỗ ở.

Khi Bách Niệm Hương chạy trở về thì người Tiềm Long Tông đang bàn tán chuyện nàng gia nhập vào một cái tiểu môn phái.

Bách Niệm Hương không để ý đến mấy lời bàn tán này, đi thẳng lên lầu hai tìm phụ thân mình.

Nhưng mà cửa phòng khóa chặt!

Bách Niệm Hương có gõ cửa cũng không được.

Bình Luận (0)
Comment