Chương 668: Cuộc chiến cháy bỏng, cân tiểu ly thắng lợi nghiêng như thế nào? (2)
Lúc này, hai người tiêu hao như nhau, vốn Hạ Lan Sơn chuẩn bị tiêu hao chiến nhưng mà bây giờ đã không còn tác dụng. Nếu như muốn kết thúc trận chiến đấu này thì chỉ có đợi xem người nào lộ ra sơ hở trí mạng trước hoặc là người nào có thể nắm được sơ hở trí mạng của đối thủ trước.
Lúc này hai bên đã nắm được mấy sơ hở của đối thủ, nhưng đều vì sơ hở của mình mà khiến cho ưu thế lại trở nên ngang nhau.
Dẫn đến tiêu hao vẫn luôn như nhau.
Hạ Lan Sơn thấy tiếp tục như vậy cũng không phải là một cách hay, vội vàng hô lớn với bốn ngươi sau lưng: “Bốn người các ngươi, quấy rối hắn!”
“Đến ngay!”
Bốn người của Cổ Nguyệt Các vội đáp.
Ầm!
Ầm!
...
Bốn tiếng mạch môn đồng thời vang lên.
Bốn người đồng thời phóng thích mạch thuật, sau đó đánh tới chỗ Bộ Lam.
Có người phóng xuất ra một cây cự tiễn do mạch khí ngưng kết thành, sau khi bắn lên không trung thì phạm vi mười trượng xung quanh đều có mưa tên rơi xuống rào rạt.
Choang!
Choang!
Có người liên tục chém ra hơn mười đạo kiếm mang, khí thế hung hăng xông vào trong mưa tên, vọt thẳng tới chỗ Bộ Lam.
Còn có người tới gần, đưa tay ngưng kết ra một cái thạch chuỳ to lớn, sau đó nâng cao lên, đột nhiên đập xuống.
Bộ Lam liên tục trốn tránh, tuy tránh thoát được nhưng lại khiến cho Hạ Lan Sơn lợi dụng được thời cơ, đột nhiên nhào tới, móng ngưu đánh thẳng vào ngực của hắn, đá hắn bay ra hơn mười trượng, phải dùng đao cắm xuống mới có thể đứng vững thân hình được.
“Các ngươi đi cản bọn họ lại.”
Bộ Lam vội vàng nói.
Tuy rằng công kích của mấy người này không đau không ngứa nhưng nếu liên tục quấy rối như vậy thì cũng phiền lắm, không có ai thích có tiếng con muỗi bay vo ve liên tục bên tai mình. Phiền thì không nói, lỡ như lòng bị rối loạn thì hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi.
Ba người của Tiềm Long Tông đáp, dồn dập rút đao, mũi đao chĩa xuống đất, phóng thích ra lửa giận và sát ý, sau đó nhanh chóng vọt tới chỗ bốn người của Cổ Nguyệt Các.
Nhưng mà, có một người không động!
Người đó chính là Bách Niệm Hương!
“Nàng làm sao vậy?”
“Không phải là sợ choáng váng đó chứ?”
Có người đứng từ xa nhìn cười cười, cũng có người tỏ vẻ khó hiểu.
Thấy ba người khác của Tiềm Long Tông đã triền đấu với ba người của Cổ Nguyệt Các, Bách Niệm Hương vẫn đứng im không động, mấy người mới đầu còn không hiểu thì giờ trở nên bối rối.
Hoàn toàn không biết bây giờ nàng đang muốn làm cái gì?
Hay là sợ choáng váng thật?
“Sao vẫn còn đứng im đó?”
“Mau đi hỗ trợ đi chứ!”
Người của Tiềm Long Tông cũng không khỏi thấp giọng thúc giục.
Đúng vào lúc này, Bách Niệm Hương lấy một thanh kiếm từ trong tàng giới ra.
Trong Tiềm Long Tông thì người người đều dùng đao, dưới hoàn cảnh có được có được mạch thuật loại đao, Bách Niệm Hương lại lấy một thanh kiếm ra!
Kiếm dài ba thước!
Thon dài sắc bén!
Nhưng Bách Niệm Hương cầm nó trong tay thì lại rất phù hợp.
Nếu như không phải nghĩ đến Tiềm Long Tông thì cho dù là ai cũng sẽ nghĩ là Bách Niệm Hương là một tên kiếm tu mà không phải là người tu luyện đao pháp.
Sau đó, trường kiếm rời tay.
Lơ lửng trên không!
Sau đó, trường kiếm rời tay.
Lở lửng trên không!
Bách Niệm Hương đứng chắp tay, tư thái ngạo nghễ, đứng nhìn Hạ Lan Sơn. Trong một hơi thở, trường kiếm hóa thành một đạo bạch mang, như là một tia chớp giật đột nhiên xuất hiện trên bầu trời, vọt thẳng tới chỗ Hạ Lan Sơn.
“Thứ gì đó?”
Hạ Lan Sơn đang giằng co với Bộ Lam, nhưng mà cảm giác vẫn luôn khuếch tán ra ngoài. Đột nhiên cảm nhận được trong phạm vi cảm giác xuất hiện một thứ rất kỳ quái bay thẳng về phía mình, Hạ Lan Sơn không nhịn được đưa mắt nhìn lại.
Vừa mới nhìn thì kiếm đã tới trước mắt.
Bá.
Vệt trắng xẹt qua một bên mặt của Hạ Lan Sơn, sau đó trực tiếp rẽ ngoặt bay vọt lên trên không.
Phốc!
Máu tươi lập tức rỉ xuống, nhuộm đỏ nửa bên mặt.
Hạ Lan Sơn cảm nhận được trên mặt nóng bỏng thì trong lòng lập tức kinh hãi, sau đó thu chiêu muốn lui về sau.
Hắn có chút lo lắng.
Lo lắng cái thứ màu trắng đó lại đến.
Nó lại có thể tuỳ tiện cắt đứt Man Yêu Linh Thể, tuyệt đối không phải thứ đơn giản.
“Muốn đi?”
Bộ Lam phát hiện được ý đồ của Hạ Lan Sơn thì trực tiếp nâng đao gấp vọt theo, kèm theo mạch môn rung lên, Tứ Ý Đạo viên mãn cảnh không ngừng đánh ra, không thèm quan tâm tới tiêu hao. Nhưng mà do lần này Hạ Lan Sơn chỉ muốn lui cho nên cũng không có đánh trả.
Mấy hơi thở qua, Bộ Lam đã phóng ra bảy tám lần mạch thuật Hoàng cấp thượng phẩm Tứ Ý Đao cảnh giới viên mãn, cho dù Hạ Lan Sơn có cứng rắn cỡ nào thì lúc này cũng cảm thấy ngực có chút khó chịu. Vừa muốn gọi người giúp đỡ một chút thì vệt trắng từ trên trời giáng xuống!
Cái thứ mà hắn đang lo lắng lại vọt ngược trở về rồi!
Bạch!
Trong nháy mắt, nó lướt qua cánh tay Hạ Lan Sơn, xuyên thấu qua hộ giáp phòng ngự của Man Yêu Linh Thể, cũng xuyên qua thân thể man ngưu. Theo đó, man ngưu ngửa mặt lên trời nộ kêu bò... ò... một tiếng, cánh tay Hạ Lan Sơn có máu tươi rỉ xuống.
Cũng vì đang chiến đấu, máu nóng sôi trào, vừa bịt cắt đứt da thịt, huyết dịch vốn đang sôi trào như tìm được chỗ thoát, không kềm được.
Quần áo dưới nửa cánh tay lập tức bị máu tươi nhuộm đỏ, Hạ Lan Sơn nhíu mày một cái, trong lòng bắt đầu sợ hãi, vội nói: “Không cần quan tâm tới bọn họ, mau tới giúp ta!”
“Hạ sư huynh, chúng ta... đi không được!”
“Ngươi kiên trì một lát... chúng ta lập...”
Lúc này bốn người bị ba người ngăn chặn cũng sứt đầu mẻ trán, muốn nhanh chóng thoát khỏi sự quấy nhiễu của ba người, sau đó đi giúp Hạ Lan Sơn. Nhưng mà, ba người của Tiềm Long Tông thấy đối phương càng muốn thoát ra thì bọn họ công kích càng tàn nhẫn hơn.
Ba đánh bốn, hết sức thuận lợi kéo chân đối phương lại được.
Hạ Lan Sơn quay đầu nhìn thoáng qua, trong lòng tức giận: “Bốn người đánh ba người làm gì?”
“Mau tới giúp ta!”
Hạ Lan Sơn lại nổi giận gầm lên một tiếng.
Lúc này, Bách Niệm Hương mở miệng nói: “Hạ Lan Sơn, nhận thua, ta có thể thả ngươi một con đường sống!”
Hạ Lan Sơn không có lên tiếng, chỉ liếc nhìn Bách Niệm Hương một cái, thấy Bách Niệm Hương đứng im tại chỗ thì không thèm để ý chút nào, thu tầm mắt lại.
Lúc này, hắn không muốn để ý tới lời nói của loại phế vật thân phận thì cao những thực lực thì không ra gì này.
Nhận thua?
Hạ Lan Sơn hắn còn chưa có thua!
“Được... vậy thì ngươi cũng đừng có trách ta.” Bách Niệm Hương tâm niệm vừa động, trường kiếm trực tiếp thay đổi, lướt về phía Hạ Lan Sơn đang rút lui về sau.