Chương 674: Ngự Kiếm Thuật, từ trước tới giờ cũng không phải chỉ ngự một thanh kiếm!
Bách Niệm Hàn Sơn nghe Hạ Hầu bên cạnh làm bộ làm tịch như vậy, nhíu mày lại, không thèm đáp lại lấy một chữ.
Sau đó, Hạ Hầu lại nói: “Ta vốn có chút tán thưởng hành vi này của nàng. Dù sao đó cũng không phải là học được từ trên người ngươi, loại phẩm chất này ngươi không có, cũng chắc chắn là không có học được từ Tiềm Long Tông, Tiềm Long Tông như thế nào ta biết rõ, các ngươi bồi dưỡng không được người có loại phẩm chất này. Đáng tiếc tiểu cô nương này từ bỏ Tiềm Long Tông gia nhập vào tông môn khác, bây giờ nhìn giống như là rất có đảm đương nhưng thực chất chỉ là giả vờ cho người khác xem. Nếu có đảm đương thật thì nàng sẽ không vứt bỏ Tiềm Long Tông để gia nhập vào tông môn khác.”
Chuyện này nếu là bất kỳ người nào khác làm thì hoàn toàn không có gì sai.
Chim khôn biết chọn cây mà đậu!
Không thể bình thường hơn được.
Nhưng mà dù sao thì Bách Niệm Hương cũng là gia chủ kế tiếp của Bách Niệm gia, rất có thể là tông chủ kế tiếp của Tiềm Long Tông, nàng gia nhập một cái tông môn khác thì ý nghĩa hoàn toàn không giống.
“Lão Bộ, đi xuống xem một chút xem rốt cuộc nàng muốn làm gì.” Hạ Hầu trào phúng, Bách Niệm Hàn Sơn giả bộ không nghe thấy, tiếp tục nhìn mình, đứa mắt nhìn Bách Niệm Hương đang ngăn cản bốn người Bộ Lam ở rìa khu vực chiến đấu.
Lúc này là lúc để biểu lộ mình có đảm đương sao?
Không cần biết trước đó Bách Niệm Hương làm cái gì, tức giận thì tức giận, nhưng mà lúc này hắn vẫn rất lo cho Bách Niệm Hương.
Dù sao đây là nàng là thứ duy nhất mà người hắn yêu nhất để lại.
Thực ra thì thân là phụ thân, chỉ riêng thắng lợi trong trận đấu mới nãy thì hắn đã rất vui vẻ rồi. Không chỉ vì có thể hóa giải âm mưu của Hạ gia mà vui vẻ, mà hắn còn vui vẻ vì Bách Niệm Hương đã trưởng thành.
Mặc dù không biết kiếm pháp đó là ai dạy nhưng chỉ với mấy chiêu kiếm pháp huyền diệu vừa rồi thì hắn tin tưởng, nếu cho Bách Niệm Hương một thời gian hai mươi năm thì nhất định có thể để cho nàng tỏa hào quang rực rỡ trên sân khấu Hồ Thiên Địa.
Nếu như Bách Niệm Hương không có tự tiện gia nhập Bất Hủ Tông gì gì đó thì hắn sẽ càng vui vẻ hơn!
Sau trận chiến mới nãy thì có thể trực tiếp xác nhận Bách Niệm Hương là gia chủ đời tiếp theo của Bách Niệm gia, thậm chí có thể là môn chủ đời tiếp theo của Tiềm Long Tông!
...
Dưới phù không đảo.
Ngay lúc ba người muốn mạnh mẽ nhấc kiếm của Bách Niệm Hương đi vào khu vực chiến đấu thì Bách Niệm Hương bỗng nhiên lắc một cái, không chỉ đánh văng tay mấy người ra mà còn đột nhiên phóng ra một sợi kiếm y vừa sắc bén vừa kinh khủng kiếm.
Ba người đồng thời giật mình, vô thức lui về sau.
Sau khi phóng kiếm ý ra, đồng thời Bách Niệm Hương cũng đưa mắt nhìn Bộ Lam, ánh mắt kiên quyết không thay đổi.
Nhưng mà lúc này Bách Niệm Hương không có nói thêm câu nào, quay người đi vào trong khu vực chiến đấu, kiếm trong tay như vật sống khoan thai bay lên không, lượn vòng cách đỉnh đầu của Bách Niệm Hương không xa, giống như là yêu vật hộ giá.
“Bách Niệm Hương, nhận thua hay là chết, chọn một!”
Một câu nói quen thuộc chậm rãi vang lên.
Người lên tiếng chính là Hạ Nghiệp!
Lúc này Hạ Nghiệp đã mở mạch môn màu vàng đất ra, khí tức Thông Huyền Thượng Cảnh, Tiên Thiên Dị Mạch tỏa ra. Chỉ riêng một mình hắn thì đã khiến cho Bách Niệm Hương, thậm chí là tất cả tân tú của Tiềm Long Tông trở nên ảm đạm phai mờ.
Giống như là đang nói cho tất cả mọi người, dù Hạ Kim chết nhưng có Hạ Nghiệp! Mà Tiềm Long Tông, có ai?
Bách Niệm Hương mặt mũi lạnh lùng, nói: “Ta không chọn cái nào cả!”
Lời vừa dứt, Bách Niệm Hương tâm niệm vừa động, trường kiếm đang lượn vòng trên đỉnh đầu hóa thành vệt trắng bắn về phía Hạ Nghiệp.
Hạ Nghiệp hoàn toàn không vội, cũng không gọi mấy người khác ra tay.
Ầm!
Mạch môn chấn động, một cái bàn tay màu đen cao hơn nửa người lăng không duỗi ra, bất ngờ xuất hiện ở trước người Hạ Nghiệp, theo tay trái của Hạ Nghiệp biến động vi diệu thì nó cũng đang biến hóa, phóng ra sát khí.
Mạch thuật Hoàng cấp thượng phẩm —— Man Chưởng.
Hạ Nghiệp nắm tay lại, nó chính là quyền.
Hạ Nghiệp xòe tay ra, nó sẽ là chưởng.
Bách Niệm Hương kiếm đến, nó đỡ lấy.
Oanh ——
Kiếm và quyền đụng thẳng vào nhau trên không, khiến cho một mảnh bụi mù tung bay. Sau đó chỉ nghe một tiếng tạch tạch, Man Chưởng vốn khí thế hung hăng đột nhiên vỡ mất một miếng —— chính là chỗ bị kiếm của Bách Niệm Hương đâm trúng.
Tạch...!
Tạch...!
Không tới mấy hơi thở, kiếm của Bách Niệm Hương bắt đầu đi sâu vào trong Man Chưởng từng tấc một.
Ý muốn xuyên thủng Man Chưởng!
Hơn nữa nếu dựa theo xu thế đâm vào này thì Man Chưởng bị xuyên thủng đã là chuyện chắc chắn!
Sắc mặt Hạ Nghiệp hơi đổi, âm thầm kinh ngạc đồng thời ngạo nghễ nói: “Ta không giống Nam Môn Thường, Hạ Lan Sơn, chỉ tu luyện Man Yêu Linh Thể, cho nên kiếm của ngươi cũng không phải là uy hiếp với ta. Man Chưởng, ta cũng tu luyện đến cảnh giới viên mãn!”
Nói xong, mạch môn của Hạ Nghiệp lại rung lên một lần.
Ầm!
Kèm theo mạch môn rung lên, tay phải của Hạ Nghiệp lại lăng không duỗi ra một cái Man Chưởng, nhanh chóng nắm lấy thân kiếm.
Hạ Nghiệp mĩm cười nói: “Với lực lượng bùng nổ của Man Chưởng cảnh giới viên mãn, lại thêm Tiên Thiên Dịch Mạch của ta tăng phúc, trước mắt lực lượng ít nhất đã sánh ngang với người tu luyện mạch môn bình thường tu vi nửa bước Thần Huyền. Cho dù dù kiếp pháp của người có kinh khủng như thế nào đi nữa, khủng bố như thế nào đi nữa, chẳng lẽ còn có thể để cho ngươi vượt qua ba cái cảnh giới làm tổn thương được ta?”
Quả nhiên, khi một cái tay khác chộp vào trên thân kiếm của Bách Niệm Hương, kiếm vốn thế như trẻ tre nhưng giờ lại không thể tiến thêm về trước nữa.
Đúng vào lúc này, một đạo bạch mang đánh tới.
“Cẩn thận!”
Tiếng nhắc nhở của người của Hạ gia vang lên sau lưng.
Hạ Nghiệp vội vàng thu hồi sự chú ý từ thắng lợi do Man Chưởng đem lại, đúng lúc nhìn thấy một thanh kiếm khác đã bắn tới trước mặt. Kiếm ý bén nhọn như là hồng thủy mãnh thú, vọt thẳng đến trước mặt, khiến cho trong lòng của hắn căng thẳng.
Lúc này Hạ Nghiệp hoàn toàn không kịp làm những gì khác, trong đầu chỉ có hai chữ —— né tránh!
Nhưng mà tốc độ của thân thể cũng không theo kịp tốc độ của đầu óc.
Bạch!
Vệt trắng lướt qua tay trái của Hạ Nghiệp, cắt đứt ống tay áo, cũng cắt đứt máu thịt bên dưới.
Một cảm giác đau đớn kịch liệt truyền đến, tay trái của Hạ Nghiệp lập tức run lên, mạch môn bên tay trái cũng thu vào.